Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 289



Tô Thương lớn tiếng bước vào, đám người ở nhà họ Lý rối rít chào hỏi, kêu anh ấy ở phòng khách đợi.  

<

Ngay sau đó, Lý Thuần Phong đi ra.  

"Cháu chào ông nội Lý ạ." Tô Thương cười chào hỏi.  

Advertisement

"Ừm."  

Lý Thuần Phong gật đầu, sau đó cười nói: "Tô Thương, hôm nay luyện tốt chứ, Thông Thần Đan là bảo bối của nhà họ Lý đấy, cháu đừng để ông phải thất vọng."  

"Ông nội Lý, ông đừng lo lắng, cháu không có lơ là luyện tập đâu. Hôm nay cháu vừa mới đột phá cảnh giới, đã đạt tới hóa kình hậu kỳ rồi."  

Nói xong, Tô Thương liền xuất ra một tia linh khí hóa kình hậu kỳ.  

"Hóa kình hậu kỳ sao?"  

Lý Thuần Phong nhìn Tô Thương, khiếp sợ nói: "Là Hóa kình hậu kỳ!"  

"Haha, tiểu tử thối, được lắm, đúng là thiên phú trời ban, cháu thật là tài giỏi, xứng đáng là cháu rể của Lý gia!" Lý Thuần Phong hết lời khen ngợi.  

"Ông nội Lý quá khen rồi."  

Tô Thương cười cười sau đó nói: "Ông nội Lý, hôm nay cháu đến Lý gia, là vì muốn đón Lý Nguyệt ra ngoài đi chơi. Với lại ông đừng nhốt Lý Nguyệt nữa, thả cô ấy ra đi ạ, để cho cô ấy ra ngoài cho khuây khỏa."  

"Này, Tô Thương, có một số chuyện ông không biết, ông cũng không biết mở miệng như thế nào."  

Lý Thuần Phong nhìn Tô Thương thở dài một hơi, rồi nói: "Lý Nguyệt nhà chúng ta, gần đây có qua lại với cái người thanh niên Tô Huyền Thiên. Chắc cháu biết Tô Huyền Thiên chứ, cháu và Tô Huyền Thiên có liên quan đó."  

Lý Thuần Phong nói tiếp: "Tô Thương, ông đang nhốt Lý Nguyệt vì muốn tốt cho cháu, ông không muốn cháu trở thành người bị... Haizz."  

"Ông nội Lý."  

Nghe vậy, Tô Thương cười nhẹ: "Ông hiểu lầm Lý Nguyệt rồi, cô ấy không có liên quan gì đến Tô Huyền Thiên cả. Hơn nữa, cô ấy không phải loại người như vậy, cho nên ông đừng nhốt cô ấy nữa."  

"Chuyện này.. .Được rồi."  

Lý Thuần Phong gật đầu nói, càng thêm ngưỡng mộ Tô Thương: "Tô Thương, ông không ngờ cháu lại là người rộng rãi như vậy, ông đã đánh giá thấp cháu rồi. Nhưng cháu phải để ý đến Lý Nguyệt nhiều hơn, đừng để người ngoài lừa."  

"Cháu hiểu rồi ạ, cháu cảm ơn ông nội Lý đã nhắc nhwor."  

Tô Thương muốn cười to một tiếng, hẳn là Tô Huyền Thiên tự cắm sừng chính mình sao, mình thật là nhàn rỗi thế sao?"  

Sau khi nói chuyện với ông nội Lý xong, Tô Thương một mình đến phòng của Lý Nguyệt.  

"Anh à, em không tám chuyện với anh nữa, chồng sắp cưới của em sắp đến dẫn em đi ăn lẩu rồi."  

"Anh có muốn đi cùng chúng em không? Được, không sao, miễn là anh không cảm thấy xấu hổ là được."  

"Haha, buổi tối còn muốn ngủ cùng nhau, như vậy không tốt, không tiện."  

"Ai nói là em có chồng sắp cưới sẽ quên anh chứ, anh à, anh đừng buồn, chúng ta ngủ cùng nhau, em sẽ ôm anh ngủ."  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện