Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 674
“Ha ha, tông chủ cũng tuyệt vời thật, người cũng hơn hai trăm tuổi rồi, còn định làm trâu già gặm cỏ non, muốn cưới tiểu nữ hài mới hai mươi tuổi.”
Tứ hộ pháp lộ ra nụ cười khinh bỉ, trong mắt tràn ngập tham lam: “Có điều, cô gái tên Lưu Sở Điềm kia cũng ghê gớm thật, vừa xinh vừa non mềm, đừng nói tông chủ, ngay cả tôi cũng muốn nếm thử hương vị đây này.”
“Đừng vội, rồi sẽ có cơ hội thôi.”
Advertisement
Tam hộ pháp cười nói: “Mấy người đâu phải không biết sở thích của tông chủ, ông ta thích non mềm, không quan tâm phụ nữ chất lượng tốt như thế nào, cơ bản chỉ chơi hai, ba năm là vứt ngay.”
“Đến lúc đó hai anh em chúng ta còn không phải muốn làm gì thì làm sao?”
“Ha ha ha.”
Tứ hộ pháp dường như đã tưởng tượng ra hình ảnh rồi, li3m đầu lưỡi cười nói: “Tam hộ pháp, đến lúc đó hãy để người em này nếm thức ăn tươi ngon trước nhé.”
“Không thành vấn đề, dù sao cũng chẳng phải hàng mới mẻ gì, chúng ta ai trước ai sau đều như nhau cả.”
Tam hộ pháp đầu tiên gật đầu, sau đó nhắc nhở: “Được rồi, ngôn luận này đó hai người chúng ta nói là được, trở về ngàn vạn lần đừng nói bậy.”
“Hiện tại tông chủ coi cô gái Lưu Sở Điềm kia như bảo bối, ngậm ở trong miệng sợ tan, nắm trong tay sợ rơi cơ mà.”
“Vốn dựa theo bản tính tông chủ, Vương Phú Quý kia dám đoạt phụ nữ với ông ta, tuyệt đối sẽ chết chẳng nghi ngờ gì, thậm chí sẽ bị thiên đao vạn nhát, chết đi trong thống khổ.”
Tam hộ pháp nói tiếp: “Nhưng lần này, Lưu Sở Điềm lấy tính mạng uy hiếp tông chủ, tông chủ lại thật sự tiếp nhận uy hiếp, tha cho Vương Phú Quý một mạng, chỉ nhốt cậu ta lại thôi.”
“Có thể thấy được, tông chủ đối với Lưu Sở Điềm trước mắt thật sự động tâm rồi.”
“Chúng ta nhớ thương Lưu Sở Điềm, nếu bị tông chủ biết, chỉ sợ sẽ không tha chúng ta.”
Tam hộ pháp nghiêm túc nói: “Cho nên, lão tứ, miệng kín một chút, đừng nói chuyện lung tung.”
“Ha ha, yên tâm đi Tam hộ pháp, chuyện liên quan đến tính mạng thân gia, tôi sẽ không nói bậy đâu.” Tứ hộ pháp nghiêm mặt nói.
“Ừm, chúng ta tăng nhanh tốc độ đi, nhanh chóng tiêu diệt Thiên Tông hậu kỳ kia, hôm nay tông chủ tổ chức tiệc đính hôn lần nữa, làm xong việc chúng ta đi uống rượu, hẳn vẫn kịp.”
Tam hộ pháp mặt mang tươi cười nói, rồi nhìn về phía rắn độc trên cánh tay.
Con rắn độc này, ông ta nuôi mười mấy năm, có thể câu thông với các loài rắn độc khác mà không gặp chướng ngại nào cả.
“Hửm “Hả?”
Bỗng nhiên, Tam hộ pháp khẽ nhíu mày, trong mắt tràn ngập nghi hoặc.
“Tam hộ pháp, làm sao thế?” Tứ hộ pháp bên cạnh dò hỏi.
“Tên Thiên Tông hậu kỳ kia đang tiến về phía chúng ta, tốc độ rất nhanh.”
Tam hộ pháp khó hiểu nói: “Ông ta không nghiêng không lệch, lại đang chạy như bay, sao ông ta lại biết chúng ta ở phía bên này, sao ông ta dám chủ động tới đây?”
“Tam hộ pháp.”
Tứ hộ pháp nghe vậy, nghiền ngẫm cười nói: “Ha ha, chắc chắn là ông lo lắng nhiều rồi, có lẽ ông ta chỉ là muốn xuống núi, trùng hợp tới đây mà thôi.”
“Ừm.”
Tứ hộ pháp lộ ra nụ cười khinh bỉ, trong mắt tràn ngập tham lam: “Có điều, cô gái tên Lưu Sở Điềm kia cũng ghê gớm thật, vừa xinh vừa non mềm, đừng nói tông chủ, ngay cả tôi cũng muốn nếm thử hương vị đây này.”
“Đừng vội, rồi sẽ có cơ hội thôi.”
Advertisement
Tam hộ pháp cười nói: “Mấy người đâu phải không biết sở thích của tông chủ, ông ta thích non mềm, không quan tâm phụ nữ chất lượng tốt như thế nào, cơ bản chỉ chơi hai, ba năm là vứt ngay.”
“Đến lúc đó hai anh em chúng ta còn không phải muốn làm gì thì làm sao?”
“Ha ha ha.”
Tứ hộ pháp dường như đã tưởng tượng ra hình ảnh rồi, li3m đầu lưỡi cười nói: “Tam hộ pháp, đến lúc đó hãy để người em này nếm thức ăn tươi ngon trước nhé.”
“Không thành vấn đề, dù sao cũng chẳng phải hàng mới mẻ gì, chúng ta ai trước ai sau đều như nhau cả.”
Tam hộ pháp đầu tiên gật đầu, sau đó nhắc nhở: “Được rồi, ngôn luận này đó hai người chúng ta nói là được, trở về ngàn vạn lần đừng nói bậy.”
“Hiện tại tông chủ coi cô gái Lưu Sở Điềm kia như bảo bối, ngậm ở trong miệng sợ tan, nắm trong tay sợ rơi cơ mà.”
“Vốn dựa theo bản tính tông chủ, Vương Phú Quý kia dám đoạt phụ nữ với ông ta, tuyệt đối sẽ chết chẳng nghi ngờ gì, thậm chí sẽ bị thiên đao vạn nhát, chết đi trong thống khổ.”
Tam hộ pháp nói tiếp: “Nhưng lần này, Lưu Sở Điềm lấy tính mạng uy hiếp tông chủ, tông chủ lại thật sự tiếp nhận uy hiếp, tha cho Vương Phú Quý một mạng, chỉ nhốt cậu ta lại thôi.”
“Có thể thấy được, tông chủ đối với Lưu Sở Điềm trước mắt thật sự động tâm rồi.”
“Chúng ta nhớ thương Lưu Sở Điềm, nếu bị tông chủ biết, chỉ sợ sẽ không tha chúng ta.”
Tam hộ pháp nghiêm túc nói: “Cho nên, lão tứ, miệng kín một chút, đừng nói chuyện lung tung.”
“Ha ha, yên tâm đi Tam hộ pháp, chuyện liên quan đến tính mạng thân gia, tôi sẽ không nói bậy đâu.” Tứ hộ pháp nghiêm mặt nói.
“Ừm, chúng ta tăng nhanh tốc độ đi, nhanh chóng tiêu diệt Thiên Tông hậu kỳ kia, hôm nay tông chủ tổ chức tiệc đính hôn lần nữa, làm xong việc chúng ta đi uống rượu, hẳn vẫn kịp.”
Tam hộ pháp mặt mang tươi cười nói, rồi nhìn về phía rắn độc trên cánh tay.
Con rắn độc này, ông ta nuôi mười mấy năm, có thể câu thông với các loài rắn độc khác mà không gặp chướng ngại nào cả.
“Hửm “Hả?”
Bỗng nhiên, Tam hộ pháp khẽ nhíu mày, trong mắt tràn ngập nghi hoặc.
“Tam hộ pháp, làm sao thế?” Tứ hộ pháp bên cạnh dò hỏi.
“Tên Thiên Tông hậu kỳ kia đang tiến về phía chúng ta, tốc độ rất nhanh.”
Tam hộ pháp khó hiểu nói: “Ông ta không nghiêng không lệch, lại đang chạy như bay, sao ông ta lại biết chúng ta ở phía bên này, sao ông ta dám chủ động tới đây?”
“Tam hộ pháp.”
Tứ hộ pháp nghe vậy, nghiền ngẫm cười nói: “Ha ha, chắc chắn là ông lo lắng nhiều rồi, có lẽ ông ta chỉ là muốn xuống núi, trùng hợp tới đây mà thôi.”
“Ừm.”
Bình luận truyện