Tôi Sẽ Theo Đuổi Em Như Em Đã Từng Theo Đuổi Cậu Ấy
Chương 8
- Ai...ai nói tôi nghe lén. Tôi chỉ là vô tình nghe thấy. Là vô tình thui à nha.- hắn lắp bắp nói.
- Có thật không? - Cô kéo dài.
-....- hắn nhìn cô
-....- cô nhìn hắn, như muốn nói " Nhìn chị mày giống đang tin mày không? "
- Được rồi, là tôi cố ý nghe lén. Lúc nãy tôi tới nhà cậu định rủ cậu đi chơi cho khuây khỏa thì thấy cậu đi ra ngoài nên tôi quyết định bám theo.- hắn cúi mặt nói.
Cô buồn cười nhìn hắn. Tên này cũng có lúc dễ thương vậy à? Nhìn hắn như trẻ con làm sai sợ bị má la nên cúi mặt.
- Không phải cậu muốn rủ tôi đi chơi sao? Vậy đi thôi.
À...hả? - hắn ngước mặt lên nhìn thì thấy cô đã đi tới cửa, hắn liền đuổi theo - Nè nè, đợi tôi với.
Hắn đang rất vui nha. Vì sao hả? Vì hắn được đi chơi với cô và đặc biệt chỉ có hai đứa thôi. Hắn như mở cờ trong bụng. Phải nắm lấy cơ hội này.
- Cậu muốn đi đâu? - hắn quay xuống hỏi cô.
- Đi khu vui chơi đi.
- Được rồi, ôm chặt tôi vào đó - hắn bắt đầu khởi động xe.
- Hả... Ôm em gái cậu chứ ôm? Cậu làm như tôi lần đầu....Á..
Cô đang luyên thuyên nói thì hắn lên ga phóng nhanh đi làm cô hoảng loạn ôm chặt hắn.
- Cậu thấy chưa? Tôi nói rồi mà.- hắn cười nham hiểm nói.
"Thấy thấy em gái cậu " cô thầm rủa hắn. Nhưng dù hắn giảm tốc độ cô cũng không buông hắn ra, vì cô sợ lỡ tên điên này lại phóng nhanh lần nữa thì cô có cơ hội gặp anh Vương soái ca sớm.
Đến khu vui chơi
Hắn nắm tay cô lôi vào trong.
- Ấy... Buông tay tôi ra, tôi đâu phải con nít - cô nhìn hắn cằn nhằn.
- Tôi sợ cậu lạc. Cậu lùn như vậy, lạc là tôi không biết tìm cậu ở đâu luôn. - hắn cười cười
- Tôi lùn thì sao? Bộ tôi ăn hết của nhà cậu à? - cô lườm hắn.
- Tôi nguyện cho cậu ăn hết của nhà tôi.
- Thui dẹp vấn đề này đi. Cãi với cậu tôi cũng không cao lên được. Đi chơi thôi.
Cô và hắn đi chơi tới chiều. Cả ngày nay hắn đều nắm tay cô không buông, chỉ có lúc chơi trò chơi hắn mới buông ra, còn cô mặc kệ để cho hắn nắm. Đến tối,hắn đưa cô về tới nhà. Cô tạm biệt hắn định bước vào nhà thì hắn kêu cô lại.
- Ê...tôi thích cậu.- hắn bày tỏ với cô.
- Hả?
- Có thật không? - Cô kéo dài.
-....- hắn nhìn cô
-....- cô nhìn hắn, như muốn nói " Nhìn chị mày giống đang tin mày không? "
- Được rồi, là tôi cố ý nghe lén. Lúc nãy tôi tới nhà cậu định rủ cậu đi chơi cho khuây khỏa thì thấy cậu đi ra ngoài nên tôi quyết định bám theo.- hắn cúi mặt nói.
Cô buồn cười nhìn hắn. Tên này cũng có lúc dễ thương vậy à? Nhìn hắn như trẻ con làm sai sợ bị má la nên cúi mặt.
- Không phải cậu muốn rủ tôi đi chơi sao? Vậy đi thôi.
À...hả? - hắn ngước mặt lên nhìn thì thấy cô đã đi tới cửa, hắn liền đuổi theo - Nè nè, đợi tôi với.
Hắn đang rất vui nha. Vì sao hả? Vì hắn được đi chơi với cô và đặc biệt chỉ có hai đứa thôi. Hắn như mở cờ trong bụng. Phải nắm lấy cơ hội này.
- Cậu muốn đi đâu? - hắn quay xuống hỏi cô.
- Đi khu vui chơi đi.
- Được rồi, ôm chặt tôi vào đó - hắn bắt đầu khởi động xe.
- Hả... Ôm em gái cậu chứ ôm? Cậu làm như tôi lần đầu....Á..
Cô đang luyên thuyên nói thì hắn lên ga phóng nhanh đi làm cô hoảng loạn ôm chặt hắn.
- Cậu thấy chưa? Tôi nói rồi mà.- hắn cười nham hiểm nói.
"Thấy thấy em gái cậu " cô thầm rủa hắn. Nhưng dù hắn giảm tốc độ cô cũng không buông hắn ra, vì cô sợ lỡ tên điên này lại phóng nhanh lần nữa thì cô có cơ hội gặp anh Vương soái ca sớm.
Đến khu vui chơi
Hắn nắm tay cô lôi vào trong.
- Ấy... Buông tay tôi ra, tôi đâu phải con nít - cô nhìn hắn cằn nhằn.
- Tôi sợ cậu lạc. Cậu lùn như vậy, lạc là tôi không biết tìm cậu ở đâu luôn. - hắn cười cười
- Tôi lùn thì sao? Bộ tôi ăn hết của nhà cậu à? - cô lườm hắn.
- Tôi nguyện cho cậu ăn hết của nhà tôi.
- Thui dẹp vấn đề này đi. Cãi với cậu tôi cũng không cao lên được. Đi chơi thôi.
Cô và hắn đi chơi tới chiều. Cả ngày nay hắn đều nắm tay cô không buông, chỉ có lúc chơi trò chơi hắn mới buông ra, còn cô mặc kệ để cho hắn nắm. Đến tối,hắn đưa cô về tới nhà. Cô tạm biệt hắn định bước vào nhà thì hắn kêu cô lại.
- Ê...tôi thích cậu.- hắn bày tỏ với cô.
- Hả?
Bình luận truyện