Tôi Tìm Em Lâu Lắm Rồi

Chương 31: Chương 31




" Không sao, em vẫn đẹp lắm, còn đứa nào cắt tóc em thì anh sẽ cạo trọc đầu nó " hắn vuốt ve mái tóc ngắn ngang vai của nó, đôi mắt lóe lên sự tức giận, hắn không thể chấp nhận được việc cục cưng của hắn ra nông nổi này, cố gắng kiềm chế sự tức giận, hắn lấy áo khoác của mình trùm lên người nó rồi bế nó ra khỏi nhà vệ sinh.

Vể đến nhà, hắn bế nó vào trong, nhìn nó đang mệt mỏi gục đầu vào lòng hắn mà hắn không khỏi xót xa, dì Vương nhìn thấy nó thì vô cùng hốt hoảng :
" Trời ơi Xuân Nghi sao vậy con ? " bà nhìn nó và lo lắng hỏi.

" Bị người ta nhốt trong nhà vệ sinh " hắn bỏ lại câu nói rồi đi thẳng một mạch lên phòng mặc kệ dì Vương ở dưới phòng khách hỏi han.

Lên đến phòng nhờ người giúp việc nữ thay đồ sạch sẽ cho nó và thoa thuốc lên vết thương trên mặt xong, hắn ngồi bên cạnh nắm lấy bàn tay nó, ngắm người con gái đang ngủ say trên giường.

" Em yên tâm, anh sẽ khiến bọn nó chết tươi " ánh mắt hắn chuyển sang lạnh lùng và đầy sự giận dữ.

Thấy nó ngủ say, hắn cũng không nỡ đánh thức mà đi về phòng, đứng trước ban công gọi điện cho ai đó.


[!.

]
Ngày hôm sau, nó bị cảm nhẹ nên không đến trường, hắn hôn nhẹ lên trán lúc nó đang ngủ say rồi đi đến trường, hôm nay hắn nhất quyết phải đòi lại công bằng cho Xuân Nghi.

Tại trường học, hắn vừa bước xuống xe thì mọi người xung quanh cảm nhận được sự lạnh lùng từ người hắn phát ra, ai nấy vừa gặp hắn đều né sang một bên, không dám nhìn vào hắn mà chỉ dám cuối gầm mặt xuống đất rồi nhanh chân đi về lớp.

Hắn thì không lên lớp mà lên lớp 10A4- lớp của thằng Dương, các bạn học đang đi trên hành lang vừa gặp bóng dáng hung tợn của hắn thì đều né sang một bên, hắn đi vào lớp rồi túm cổ áo thằng Dương lôi ra ngoài trong sự trầm trồ và tò mò của các bạn học.

Thằng Dương thì miệng chửi rủa, cố gắng hất tay hắn ra nhưng hắn vẫn nhất quyết không buông, hắn lôi nó đến sân sau của trường rồi buông thằng Dương ra, tặng cho nó cú đấm vào mặt, cơn đau truyền tới từ mũi, một dòng máu tươi nóng hổi chảy ra.


" Má nó, mày làm cái gì Xuân Nghi vậy hả? " hắn quát lên, đôi mắt đỏ hoe trong sợ lắm.

" Cái gì? bị điên hả " thằng Dương vừa mới bị đánh xong ngơ ngác hỏi, nó có làm gì đâu mà tự nhiên bị đánh còn bị chửi nữa.

" Mày còn chối? mày nhốt Xuân Nghi vào nhà vệ sinh còn gì nữa ? " thật sự thì hắn bị hiểu nhầm rằng thằng Dương là người gây ra vụ đó, hôm qua Xuân Nghi ngủ mãi nên hắn không có hỏi chuyện, check camera ở sân trường thì có thấy thằng Dương bắt nạt Xuân Nghi thật.

" Tôi có thể làm gì chị gái mình chứ? "
Thật ra thằng Dương họ tên đầy đủ là Mai Hoàng Nhất Dương - con trai riêng của ba nó và tình nhân, từ nhỏ thì Dương được ba kể rằng anh có một người chị gái lớn hơn một tuổi, và cái bữa anh thấy tên nó mới biết Mai Hoàng Xuân Nghi là chị gái anh, nên anh mới không kiếm chuyện nữa mà bỏ đi.

Từ nhỏ anh đã cô đơn do mẹ suốt ngày chơi bời còn ba thì chỉ cắm đầu vào công việc, không có sự quan tâm từ ba mẹ anh bắt đầu trở thành con người hư hỏng, xâm mình, ăn chơi, nhờ ba anh mà Mai thị bây giờ trở nên giàu có và đứng top 11 trên toàn thế giới, nhưng dù anh có chơi bời hư hỏng như thế nào thì Xuân Nghi vẫn là chị gái anh, anh không bao giờ và không thể nào làm hại chị gái mình được.

" Cái gì? chị gái? "
Sau khi bình tĩnh ngồi nghe kể thì hắn mới hiểu toàn bộ sự việc, hắn đứng lên thở dài một hơi rồi xin lỗi Dương, sau đó lại lên lớp.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện