Tôi Xuyên Thành Tổng Giám Đốc Bá Đạo
Chương 5
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Soo
Beta: Agehakun
Trải qua ba ngày sinh hoạt ngày đêm đảo điên trong biệt thự xa hoa, Thẩm Ngôn Án đã hoàn toàn thỏa mãn cơn nghiện của một tên có tiền cuồng ở nhà.
Trò chơi ra skin mới nhìn đẹp? Mua mua mua.Mẹ nó anh chỉ muốn làm một “nháy” thôi mà sao lại đụng trúng tên đàn ông mình muốn tránh cơ chứ, rốt cuộc là tại sao.*Một chức năng trên Wechat, nơi người sở hữu tài khoản có thể phân ra các vòng bạn bè khác nhau và có thể đăng trạng thái, ảnh riêng biệt lên các vòng bạn bè tùy chọn, nó cũng giống kiểu bảng tin facebook thôi nhưng có thêm chức năng phân loại. Chắc anh Án để anh Quyết vào vòng bạn bè khác với Tô Sầm, rồi đăng ảnh đi nghỉ mát ở vòng bạn bè có Tô Sầm để tránh anh Quyết biết được ấy mà.“Ha.” – Dạ Quyết bật cười khi nhìn dáng vẻ này của Thẩm Ngôn Án.
Đánh không lại thì làm sao bây giờ? Nạp*! Nạp tiền! Nạp đến chết, nạp một lần không đủ thì nạp gấp mười!*Rượu Lafite: Château Lafite Rothschild là một loại rượu vang thượng hạng của Pháp, được xếp hạng Premier Grand Cru Classé, trong bảng phân cấp rượu vang Bordeaux 1855. Nó là một trong những chai rượu vang đẳng cấp, sang trọng và đắt tiền nhất trên thế giới. Chỉ có 5 loại rượu vang được xếp vào phân loại này chứng tỏ địa vị dẫn đầu của Château Lafite Rothschild. Xứng tầm là loại rượu vang hảo hạng nhất, Château Lafite Rothschild đòi hỏi phải mất nhiều thập kỷ bảo quản trong chai thì mới rượu vang mới có thể giải phóng hết tiềm năng của nó. Những chai vang 20-60 năm kể từ niên vụ thường sẽ cho chất lượng cao nhất. Chai Lafite đắt nhất thậm chí còn lên đến gần 400,000 Đô la. Dòng năm 1982 có vẻ rất là nổi tiếng, giá dao động từ 2000 đến 6000 đô 1 chai.
*Gốc là 氪金 /khắc kim/: Aka Krypton gold, là từ lóng hay được dùng trong game ám chỉ đến việc thanh toán phí, đặc biệt đề cập đến hành vi nạp tiền trong trò chơi trực tuyến.Trong WC thượng hạng, Thẩm Ngôn Án muốn ra khỏi phòng ngăn, lại không đẩy được cửa, anh dùng thêm chút sức thì cửa mở, nhưng lại có một người đàn ông chắn ở ngoài. Dạ Quyết lách người đẩy Thẩm Ngôn Án về, dùng vận tốc ánh sáng để vào trong phòng ngăn, hắn khóa cửa.“Ừm.”Dạ Quyết: “Thật ngại quá, cô Tô, tôi không để ý rằng cô còn chưa đi ra ngoài..”
Dưới sự trợ giúp của tiền tài, Thẩm Ngôn Án xưng vương xưng bá trong trò chơi dễ như trở bàn tay. Đường được trải bằng nhân dân tệ, chênh lệch giữa người chơi quá lớn, anh khó có thể gặp được đối thủ, trong lúc nhất thời không cảm nhận được sự vui thú trong trò chơi nữa. Đến tận ngày thứ ba anh mới quyết định bò ra khỏi phòng, tới lộ mặt ở công ty, tiện thể gặp mặt trời một lần.Người phục vụ ghi lại thực đơn, cung kính nói: “Được, xin chờ một lát.”Dạ Quyết dựa vào tường, cúi đầu nhìn “người anh em” đang hừng hực của mình, thở dài một tiếng: “Yêu tinh.”
Ba ngày liền tổng giám đốc không xuất hiện, mọi việc ở Thẩm thị vẫn phát triển không ngừng, có thể thấy được tố chất cao của nhân viên công ty Thẩm thị. Vất vả lắm mới thấy Thẩm Ngôn Án, trợ lý sợ thoắt cái lại không thấy thủ lĩnh đâu, bèn vội vàng đưa cho Thẩm Ngôn Án một đống giấy tờ quan trọng để anh xem xét. Lúc này Thẩm Ngôn Án mới chậm rì rì mà điều chỉnh lại, quay về trạng thái cuồng làm việc.Không xem thì không biết, vừa xem đã bị dọa nhảy dựng.
“Đói quá.” – Sau mười hai giờ Thẩm Ngôn Án mới xong việc, anh không chú ý hình tượng mà lặng lẽ vặn mình, đắn đo vấn đề mà mỗi ngày, mỗi bữa mọi người đều phải nghĩ đến: Hôm nay ăn gì?Nếu dựa theo tác phẩm gốc mà nói, lúc này Dạ Quyết và Tô Sầm đã phát sinh quan hệ rồi, cốt truyện đang chậm rãi phát triển. Thẩm Ngôn Án không định phá hoại tình yêu của Tô Sầm, nên anh quyết định không để ý tới Dạ Quyết nữa, hơn nữa còn muốn tìm cách tác hợp cho hai người này.
Thẩm Ngôn Án suy nghĩ một hồi, quyết đoán cầm chìa khóa xe lên, móc trên đầu ngón tay, vung vung nó rồi đi ra ngoài.Dạ Quyết khẽ gật đầu.
Mười phút sau, một chiếc Jaguar màu đen khiêm tốn dừng trước cửa nhà hàng, một người đàn ông có khí thế mạnh mẽ bước xuống xe, người đó chính là Thẩm Ngôn Án. Anh thoáng nhìn chiếc Maybach* đi sau mình, nhưng anh chẳng buồn bận tâm đến người khác, chỉ liếc mắt qua một chút rồi lập tức đi về phía quầy tiếp tân.Chạng vạng hôm nay, Dạ Quyết đang đi thang máy từ từ xuống dưới, bỗng thang máy dừng ở tầng 15, không ngờ cô gái đứng ngoài cửa cầm điện thoại lại là Tô Sầm.
*Xe Maybach (bấm vào để xem ảnh)
Cô phục vụ ở quầy tiếp tân thấy Thẩm Ngôn Án đi đến, nở một nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn, hỏi: “Chào ngài, xin hỏi ngài đi mấy người?”Hiếm khi Thẩm Ngôn Án mới có hứng thú với một người, muốn nếm thử xem sao. Nhưng nếu vậy sẽ đi ngược với dự tính ban đầu của mình, còn nếu không nếm thử thì chính mình lại không cam lòng.Thẩm Ngôn Án tránh Dạ Quyết còn không kịp, còn Dạ Quyết lại nắm lấy đủ mọi cơ hội, muốn làm cho Thẩm Ngôn Án yêu hắn. Mấy lần gặp gỡ có mục đích đều bị Thẩm Ngôn Án dùng thái độ lạnh nhạt, hoặc mượn cớ để né tránh, Dạ Quyết bực bội rồi lại nảy sinh hứng thú. Hắn chưa từng gặp người nào có thể từ chối Dạ Quyết hắn đâu!
Thẩm Ngôn Án bình tĩnh giả ngầu phun ra hai chữ, đồng thời trong lòng thầm chìm vào sung sướng: “Bao hết.”Người Dạ Quyết càng dồn đến, Thẩm Ngôn Án càng lùi về sau, không gian trong WC nhỏ hẹp, vốn chẳng có đường lui. Thẩm Ngôn Án lùi thêm bước nữa, ngồi luôn lên bồn cầu. Từ trên cao, Dạ Quyết nhìn anh, hắn cúi người, một bàn tay chống lên bức tường sau lưng anh, một tay khác sờ soạng bên hông Thẩm Ngôn Án.*Ferrari: Cũng là siêu xe, giá cả trên trời, nhưng dáng kiểu thể thao và nổi trội hơn nên thường nếu bên bển là người giàu cực mê sưu tầm xe hoặc cậu ấm cô chiêu giàu mới mua á. Còn nếu là giàu có cần dùng xe đi bàn chuyện làm ăn thì bên đó chuộng Audi hoặc Maybach hơn vì nó sang và trưởng thành hơn. Bên đó hay đùa là ai cân được Ferrari cũng giỏi, tại Ferrari rất “tao”, “tao” trong lẳng lơ đỏm dáng ấy mọi người=)))))))))Thẩm Ngôn Án đáp: “Được.”
Cùng lúc đó, Dạ Quyết vừa đi tới trước quầy cũng nói: “Tôi muốn bao hết.”
Nụ cười trên mặt người phục vụ lập tức cứng lại, xem khí thế thì hai người này đều là người cô không thể dây vào, có chút khó xử, cô nói: “Việc này…”Ngày hôm sau, Dạ Quyết lái con xe Ferrari* đỏm dáng của mình đến dưới lầu công ty Thẩm Ngôn Án. Hắn đi đến trước quầy lễ tân, tháo kính râm xuống, hỏi một câu cực ngầu: “Tìm Thẩm Ngôn Án.”Sau khi sự thật được chứng thực, Dạ Quyết tức chết đi được, hắn quay về xe, dùng điện thoại gọi cho trợ lý: “Chuẩn bị máy bay tư nhân* cho tôi, tôi muốn đi Maldives, ngay bây giờ.”
Thẩm Ngôn Án và Dạ Quyết nghe thấy thanh âm quen thuộc, quay đầu đối diện một lúc đã nhận ra đối phương ngay: “Anh…”
Lại khựng lại cùng lúc.*Maybach: Một dòng xe sang xịn mịn có thể nói là nằm trong top đắt đỏ nhất thế giới. Giá dao động từ vài trăm nghìn lên đến vài triệu đô và hơn, Maybach nổi tiếng với những dòng xe sang trọng và quý phái.Dưới sự trợ giúp của tiền tài, Thẩm Ngôn Án xưng vương xưng bá trong trò chơi dễ như trở bàn tay. Đường được trải bằng nhân dân tệ, chênh lệch giữa người chơi quá lớn, anh khó có thể gặp được đối thủ, trong lúc nhất thời không cảm nhận được sự vui thú trong trò chơi nữa. Đến tận ngày thứ ba anh mới quyết định bò ra khỏi phòng, tới lộ mặt ở công ty, tiện thể gặp mặt trời một lần.
Thẩm Ngôn Án nghĩ thầm: Sao lại là tên này, có duyên quá vậy? Mẹ kiếp, hình như hắn cũng rất có tiền.
Dạ Quyết thì nghĩ: Thì ra tên kia không phải trai bao, thế lại càng thú vị.Mặt Thẩm Ngôn Án cứng đờ, rất sợ Dạ Quyết muốn làm một “nháy” luôn ở chỗ này, anh nắm lấy cổ tay hắn, nói: “Cậu có biết không, cậu đang đùa với lửa đó.”
Người phục vụ thấy họ có vẻ quen biết nhau, vui vẻ nói: “Hai vị quen nhau ạ? Có thể ăn cùng nhau được không ạ?”Dù sao Thẩm Ngôn Án cũng không thể ngờ rằng, nam chính nữ chính mà mình muốn tác hợp đều thích anh hết.
Dạ Quyết khẽ gật đầu.“À.”Cô lễ tân trông thấy khí thế hơn người của hắn, dáng vẻ hết sức cung kính khép nép, nhẹ giọng nói: “Ngài tới thật không đúng lúc, tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi đã ra ngoài rồi.”
Thẩm Ngôn Án đáp: “Được.”Vì sao cô ta được xem mà mình lại không được?Mình biết ngay mà!
Một người phục vụ khác đưa hai người lên tầng hai, trưng cầu ý kiến: “Hai vị muốn ngồi cùng nhau hay là tách ra ạ?”Cô phục vụ ở quầy tiếp tân thấy Thẩm Ngôn Án đi đến, nở một nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn, hỏi: “Chào ngài, xin hỏi ngài đi mấy người?”
“Cùng nhau.” – Dạ Quyết nói.“Ngài không biết sao?” – Vẻ mặt cô lễ tân vô cùng ước ao, trên mặt viết đầy “Tổng giám đốc Thẩm trâu bò”, “Tui yêu tổng giám đốc Thẩm”. Cô ta nói: “Tổng giám đốc Thẩm đưa mọi người đi Maldives* du lịch nhân dịp kỳ nghỉ tập thể của công ty.”
“Ừm.”“Đói quá.” – Sau mười hai giờ Thẩm Ngôn Án mới xong việc, anh không chú ý hình tượng mà lặng lẽ vặn mình, đắn đo vấn đề mà mỗi ngày, mỗi bữa mọi người đều phải nghĩ đến: Hôm nay ăn gì?
Hai người ngồi xuống phía đối diện nhau, người phục vụ đưa thực đơn qua, Thẩm Ngôn Án và Dạ Quyết lần lượt lật xem, gọi món.Dạ Quyết thì nghĩ: Thì ra tên kia không phải trai bao, thế lại càng thú vị.
Thẩm Ngôn Án rũ mắt nhìn thực đơn, nói: “Cho một chai Lafite năm 82*.”
*Bấm vào đây để mở rộng/ thu gọn chú thích
Lafite năm 1982, rất hợp với tổng giám đốc bá đạo, thêm một năm thì nhiều, bớt một năm lại thiếu, nhất định phải là năm 82! Làm một tổng giám đốc bá đạo, sao lại không thử trải nghiệm chút chứ!Người phục vụ thấy họ có vẻ quen biết nhau, vui vẻ nói: “Hai vị quen nhau ạ? Có thể ăn cùng nhau được không ạ?”
“Lafite năm 82.” Dạ Quyết nhướng mày vì sự vô tình ăn ý của hai người.Thẩm Ngôn Án rũ mắt nhìn thực đơn, nói: “Cho một chai Lafite năm 82*.”
Ha, đến cả sở thích nho nhỏ này mà người đàn ông này cũng giống mình, đúng là hợp khẩu vị!Mười phút sau, một chiếc Jaguar màu đen khiêm tốn dừng trước cửa nhà hàng, một người đàn ông có khí thế mạnh mẽ bước xuống xe, người đó chính là Thẩm Ngôn Án. Anh thoáng nhìn chiếc Maybach* đi sau mình, nhưng anh chẳng buồn bận tâm đến người khác, chỉ liếc mắt qua một chút rồi lập tức đi về phía quầy tiếp tân.
Người phục vụ ghi lại thực đơn, cung kính nói: “Được, xin chờ một lát.”“Có.” Hệ thống trả lời.
Trong lúc đợi đồ ăn, Dạ Quyết chụp ảnh Thẩm Ngôn Án gửi cho trợ lý, bá đạo mà giao việc: [Tôi muốn toàn bộ thông tin về người này trong vòng ba phút!]Hai người ăn một bữa cơm mà trong lòng cùng mang ý xấu, Thẩm Ngôn Án ăn xong trước, anh vừa đi vào nhà vệ sinh Dạ Quyết đã theo liền phía sau.
Thẩm Ngôn Án cũng đang nói chuyện với hệ thống: “Hệ thống, mày có thông tin của hắn không? Tao muốn xem một chút.”*Gốc là 氪金 /khắc kim/: Aka Krypton gold, là từ lóng hay được dùng trong game ám chỉ đến việc thanh toán phí, đặc biệt đề cập đến hành vi nạp tiền trong trò chơi trực tuyến.
“Có.” Hệ thống trả lời.Hay lắm, rất hay, cực kỳ hay luôn.Hẳn Dạ Quyết còn cần bình tĩnh thêm một hồi, Thẩm Ngôn Án rề rà lái xe, anh đang suy nghĩ.
Không xem thì không biết, vừa xem đã bị dọa nhảy dựng.“Ra ngoài sao?”
Cái người đối diện đang tản ra khí thế “Tôi có tiền, tôi rất đỉnh” khắp người, người suýt nữa bị anh đè, cũng suýt chút nữa đã đè anh cũng là một tổng giám đốc, cái này thì cũng thôi đi, cái chính là tên hắn là Dạ Quyết! Dạ Quyết là ai? Chẳng phải là nam chính trong cuốn tiểu thuyết này sao?Hai người ngồi xuống phía đối diện nhau, người phục vụ đưa thực đơn qua, Thẩm Ngôn Án và Dạ Quyết lần lượt lật xem, gọi món.
Mẹ nó anh chỉ muốn làm một “nháy” thôi mà sao lại đụng trúng tên đàn ông mình muốn tránh cơ chứ, rốt cuộc là tại sao.
Hiếm khi Thẩm Ngôn Án mới có hứng thú với một người, muốn nếm thử xem sao. Nhưng nếu vậy sẽ đi ngược với dự tính ban đầu của mình, còn nếu không nếm thử thì chính mình lại không cam lòng.“Ừm.”
Vì thế, Thẩm Ngôn Án đang do dự giữa việc có nên lên giường với Dạ Quyết hay không.Thẩm Ngôn Án cũng đang nói chuyện với hệ thống: “Hệ thống, mày có thông tin của hắn không? Tao muốn xem một chút.”
Thẩm Ngôn Án có phiền não này, nhưng Dạ Quyết thì không. Sau khi đọc được thông tin về Thẩm Ngôn Án, hắn quyết định rằng mình muốn ngủ với anh! Ngủ với người đàn ông đặc biệt dám từ chối hắn này!Thang máy dừng ở tầng một, Tô Sầm mới vừa bước một bước ra ngoài, Dạ Quyết đang bực dọc bèn bấm nút đóng cửa, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, trước khi đụng vào Tô Sầm thì mở ra.
Hai người ăn một bữa cơm mà trong lòng cùng mang ý xấu, Thẩm Ngôn Án ăn xong trước, anh vừa đi vào nhà vệ sinh Dạ Quyết đã theo liền phía sau.Đánh không lại thì làm sao bây giờ? Nạp*! Nạp tiền! Nạp đến chết, nạp một lần không đủ thì nạp gấp mười!
Trong WC thượng hạng, Thẩm Ngôn Án muốn ra khỏi phòng ngăn, lại không đẩy được cửa, anh dùng thêm chút sức thì cửa mở, nhưng lại có một người đàn ông chắn ở ngoài. Dạ Quyết lách người đẩy Thẩm Ngôn Án về, dùng vận tốc ánh sáng để vào trong phòng ngăn, hắn khóa cửa.“Lafite năm 82.” Dạ Quyết nhướng mày vì sự vô tình ăn ý của hai người.
Thẩm Ngôn Án: …?Maldives là địa điểm được nhắc đến hàng đầu khi nhắc đến thiên đường du lịch. Maldives xuất hiện trong rất nhiều những bộ phim, những hội nhóm du lịch thu hút sự quan tâm của đông đảo những trái tim yêu du lịch khắp thế giới.
Người Dạ Quyết càng dồn đến, Thẩm Ngôn Án càng lùi về sau, không gian trong WC nhỏ hẹp, vốn chẳng có đường lui. Thẩm Ngôn Án lùi thêm bước nữa, ngồi luôn lên bồn cầu. Từ trên cao, Dạ Quyết nhìn anh, hắn cúi người, một bàn tay chống lên bức tường sau lưng anh, một tay khác sờ soạng bên hông Thẩm Ngôn Án.
Mặt Thẩm Ngôn Án cứng đờ, rất sợ Dạ Quyết muốn làm một “nháy” luôn ở chỗ này, anh nắm lấy cổ tay hắn, nói: “Anh có biết không, anh đang đùa với lửa đó.”Thẩm Ngôn Án không chịu được chuyện có người nói sát bên tai mình, rất ngứa, anh đang cố nhịn xuống mong muốn tát hắn một cái. Anh hạ thấp giọng, thấp xuống hẳn một tông, khàn khàn nói: “Đừng cử động, nếu cậu tiếp tục đụng chạm nữa thì tôi không chắc sẽ xảy ra chuyện gì đâu.”Bấy giờ Tô Sầm mới hoảng loạn đi vào thang máy.
Dạ Quyết không có ý định đó, hắn chỉ đang chòng ghẹo Thẩm Ngôn Án mà thôi. Dùng giọng điệu dụ dỗ, hắn nói bên tai anh: “Thế nào, làm người của tôi chứ?”Nụ cười trên mặt người phục vụ lập tức cứng lại, xem khí thế thì hai người này đều là người cô không thể dây vào, có chút khó xử, cô nói: “Việc này…”
Thẩm Ngôn Án không chịu được chuyện có người nói sát bên tai mình, rất ngứa, anh đang cố nhịn xuống mong muốn tát hắn một cái. Anh hạ thấp giọng, thấp xuống hẳn một tông, khàn khàn nói: “Đừng cử động, nếu anh tiếp tục đụng chạm nữa thì tôi không chắc sẽ xảy ra chuyện gì đâu.”
“Ha.” – Dạ Quyết bật cười khi nhìn dáng vẻ này của Thẩm Ngôn Án.Hắn không tin nổi nên làm mới thêm một lần, vẫn không thấy được, sắc mặt hắn đen thui trong nháy mắt.
Thẩm Ngôn Án cảm thấy một tiếng cười này của Dạ Quyết như đang chế giễu anh, lòng đầy khó chịu, tay đặt sau gáy Dạ Quyết chợt kéo một cái, kéo người hắn xuống, anh dán sát vào mặt hắn, hôn lên tai hắn.
Cách lớp quần áo, tay anh lần mò cơ thể nóng bỏng của Dạ Quyết, cảm nhận được cơ bắp mạnh mẽ của hắn, anh thầm khen dáng hắn không tệ. Một loạt động tác của Thẩm Ngôn Án khơi dậy hứng thú của Dạ Quyết, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Thẩm Ngôn Án không định dập lửa giúp người – làm một “nháy” ở WC, vậy nên anh đẩy Dạ Quyết ra, cong môi cười với hắn: “Tôi từ chối.” Sau đó, anh đẩy cửa phòng ngăn, rời khỏi.Lafite năm 1982, rất hợp với tổng giám đốc bá đạo, thêm một năm thì nhiều, bớt một năm lại thiếu, nhất định phải là năm 82! Làm một tổng giám đốc bá đạo, sao lại không thử trải nghiệm chút chứ!
Dạ Quyết dựa vào tường, cúi đầu nhìn “người anh em” đang hừng hực của mình, thở dài một tiếng: “Yêu tinh.”Thu xếp thỏa đáng xong, Thẩm Ngôn Án bắt đầu muốn ra nước ngoài chơi, cứ để cái sân nhà thành phố B này cho nam nữ chính đi!
Ghẹo xong chạy đúng là kích thích thật.
Hẳn Dạ Quyết còn cần bình tĩnh thêm một hồi, Thẩm Ngôn Án rề rà lái xe, anh đang suy nghĩ.Thẩm Ngôn Án cảm thấy một tiếng cười này của Dạ Quyết như đang chế giễu anh, lòng đầy khó chịu, tay đặt sau gáy Dạ Quyết chợt kéo một cái, kéo người hắn xuống, anh dán sát vào mặt hắn, hôn lên tai hắn.
Nếu dựa theo tác phẩm gốc mà nói, lúc này Dạ Quyết và Tô Sầm đã phát sinh quan hệ rồi, cốt truyện đang chậm rãi phát triển. Thẩm Ngôn Án không định phá hoại tình yêu của Tô Sầm, nên anh quyết định không để ý tới Dạ Quyết nữa, hơn nữa còn muốn tìm cách tác hợp cho hai người này.
Anh phái người tìm hiểu sở thích của Dạ Quyết, lại bị Dạ Quyết biết được.
Dạ Quyết không ngăn cản người tiết lộ thông tin này, ngược lại còn đưa một phần thông tin càng kỹ càng tỉ mỉ hơn. Sau khi xong xuôi, hắn cười trộm, nghĩ rằng ngoài miệng Thẩm Ngôn Án nói không cần, còn không phải đang thay đổi vì mình sao.Trò chơi ra skin mới nhìn đẹp? Mua mua mua.
Sau khi Thẩm Ngôn Án biết được sở thích của Dạ Quyết, anh len lén dẫn dắt dạy cho Tô Sầm, gì mà “Hãng nước hoa xxx rất hợp với cô”, “Cô mặc màu đỏ rất đẹp”. Tất cả đều là cái Dạ Quyết thích, nhưng Tô Sầm không biết, cô cho rằng đây là sở thích của Thẩm Ngôn Án, cô có thiện cảm với Thẩm Ngôn Án nên mới làm theo.Thẩm Ngôn Án trong ảnh đang quàng một cái khăn lông lớn trên người, nhàn nhã nằm trên ghế dựa. Khung cảnh nắng trời tươi đẹp và bờ cát tế mịn, vừa thấy đã biết là đi nghỉ phép trên biển.
Dù sao Thẩm Ngôn Án cũng không thể ngờ rằng, nam chính nữ chính mà mình muốn tác hợp đều thích anh hết.Tô Sầm không nghe được chút ý xin lỗi nào trong giọng nói của hắn, nhưng cô không thể nói gì hết, chỉ thầm cảm thấy thật sự không thể hiểu được người này!
Thu xếp thỏa đáng xong, Thẩm Ngôn Án bắt đầu muốn ra nước ngoài chơi, cứ để cái sân nhà thành phố B này cho nam nữ chính đi!
Thẩm Ngôn Án tránh Dạ Quyết còn không kịp, còn Dạ Quyết lại nắm lấy đủ mọi cơ hội, muốn làm cho Thẩm Ngôn Án yêu hắn. Mấy lần gặp gỡ có mục đích đều bị Thẩm Ngôn Án dùng thái độ lạnh nhạt, hoặc mượn cớ để né tránh, Dạ Quyết bực bội rồi lại nảy sinh hứng thú. Hắn chưa từng gặp người nào có thể từ chối Dạ Quyết hắn đâu!“Không sao đâu, tổng giám đốc Dạ.”
Chạng vạng hôm nay, Dạ Quyết đang đi thang máy từ từ xuống dưới, bỗng thang máy dừng ở tầng 15, không ngờ cô gái đứng ngoài cửa cầm điện thoại lại là Tô Sầm.
Sắc mặt Dạ Quyết sắc mặt như thường, không bày ra biểu cảm khác nào khi ngoài ý muốn nhìn thấy Tô Sầm, nhưng Tô Sầm lại luống cuống, không biết có nên vào thang máy này hay không.
“Nhanh lên.” – Dạ Quyết nhíu mày thúc giục.Anh phái người tìm hiểu sở thích của Dạ Quyết, lại bị Dạ Quyết biết được.
Bấy giờ Tô Sầm mới hoảng loạn đi vào thang máy.Trong lúc đợi đồ ăn, Dạ Quyết chụp ảnh Thẩm Ngôn Án gửi cho trợ lý, bá đạo mà giao việc: [Tôi muốn toàn bộ thông tin về người này trong vòng ba phút!]
Trong thang máy cực kỳ yên tĩnh, Tô Sầm không muốn trao đổi gì với Dạ Quyết, hai mắt cô chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, lướt vòng bạn bè*, hòng ngăn cản lời mở đầu câu chuyện. Dạ Quyết không có ý định bắt chuyện với cô, cũng chẳng định rình mò việc riêng của người khác, nhưng trong lúc quay đầu, hắn lơ đãng thấy ảnh của Thẩm Ngôn Án trên màn hình điện thoại của cô.Thẩm Ngôn Án nghĩ thầm: Sao lại là tên này, có duyên quá vậy? Mẹ kiếp, hình như hắn cũng rất có tiền.
Thẩm Ngôn Án trong ảnh đang quàng một cái khăn lông lớn trên người, nhàn nhã nằm trên ghế dựa. Khung cảnh nắng trời tươi đẹp và bờ cát tế mịn, vừa thấy đã biết là đi nghỉ phép trên biển.Cùng lúc đó, Dạ Quyết vừa đi tới trước quầy cũng nói: “Tôi muốn bao hết.”
Đuôi lông mày Dạ Quyết dựng ngược, cũng lấy điện thoại ra, ấn mở vào vòng bạn bè* của Thẩm Ngôn Án, lại không lướt đến được ảnh này. Cái gần nhất hắn có thể xem được là cảnh đêm thành phố B mà Thẩm Ngôn Án đăng lên ba ngày trước.
*Một chức năng trên Wechat, nơi người sở hữu tài khoản có thể phân ra các vòng bạn bè khác nhau và có thể đăng trạng thái, ảnh riêng biệt lên các vòng bạn bè tùy chọn, nó cũng giống kiểu bảng tin facebook thôi nhưng có thêm chức năng phân loại. Chắc anh Án để anh Quyết vào vòng bạn bè khác với Tô Sầm, rồi đăng ảnh đi nghỉ mát ở vòng bạn bè có Tô Sầm để tránh anh Quyết biết được ấy mà.
Hắn không tin nổi nên làm mới thêm một lần, vẫn không thấy được, sắc mặt hắn đen thui trong nháy mắt.
Thẩm Ngôn Án thật to gan, không ngờ lại dám chặn hắn!
Vì sao cô ta được xem mà mình lại không được?“Nhanh lên.” – Dạ Quyết nhíu mày thúc giục.
Được lắm, rất được, cực kỳ được luôn.Thẩm Ngôn Án thật to gan, không ngờ lại dám chặn hắn!
Thang máy dừng ở tầng một, Tô Sầm mới vừa bước một bước ra ngoài, Dạ Quyết đang bực dọc bèn bấm nút đóng cửa, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, trước khi đụng vào Tô Sầm thì mở ra.Cái người đối diện đang tản ra khí thế “Tôi có tiền, tôi rất đỉnh” khắp người, người suýt nữa bị anh đè, cũng suýt chút nữa đã đè anh cũng là một tổng giám đốc, cái này thì cũng thôi đi, cái chính là tên hắn là Dạ Quyết! Dạ Quyết là ai? Chẳng phải là nam chính trong cuốn tiểu thuyết này sao?
Dạ Quyết: “Thật ngại quá, cô Tô, tôi không để ý rằng cô còn chưa đi ra ngoài..”
Tô Sầm không nghe được chút ý xin lỗi nào trong giọng nói của hắn, nhưng cô không thể nói gì hết, chỉ thầm cảm thấy thật sự không thể hiểu được người này!Sắc mặt Dạ Quyết sắc mặt như thường, không bày ra biểu cảm khác nào khi ngoài ý muốn nhìn thấy Tô Sầm, nhưng Tô Sầm lại luống cuống, không biết có nên vào thang máy này hay không.
“Không sao đâu, tổng giám đốc Dạ.”
“Ừ.”
“Ừm.”
Ngày hôm sau, Dạ Quyết lái con xe Ferrari* đỏm dáng của mình đến dưới lầu công ty Thẩm Ngôn Án. Hắn đi đến trước quầy lễ tân, tháo kính râm xuống, hỏi một câu cực ngầu: “Tìm Thẩm Ngôn Án.”
*Xe Ferrari (bấm vào để xem ảnh)
Cô lễ tân trông thấy khí thế hơn người của hắn, dáng vẻ hết sức cung kính khép nép, nhẹ giọng nói: “Ngài tới thật không đúng lúc, tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi đã ra ngoài rồi.”
“Ra ngoài sao?”
Mình biết ngay mà!Trong thang máy cực kỳ yên tĩnh, Tô Sầm không muốn trao đổi gì với Dạ Quyết, hai mắt cô chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, lướt vòng bạn bè*, hòng ngăn cản lời mở đầu câu chuyện. Dạ Quyết không có ý định bắt chuyện với cô, cũng chẳng định rình mò việc riêng của người khác, nhưng trong lúc quay đầu, hắn lơ đãng thấy ảnh của Thẩm Ngôn Án trên màn hình điện thoại của cô.
“Đi đâu?” – Dạ Quyết lạnh lùng hỏi.Ha, đến cả sở thích nho nhỏ này mà người đàn ông này cũng giống mình, đúng là hợp khẩu vị!
“Ngài không biết sao?” – Vẻ mặt cô lễ tân vô cùng ước ao, trên mặt viết đầy “Tổng giám đốc Thẩm trâu bò”, “Tui yêu tổng giám đốc Thẩm”. Cô ta nói: “Tổng giám đốc Thẩm đưa mọi người đi Maldives* du lịch nhân dịp kỳ nghỉ tập thể của công ty.”
**Là một quốc đảo với các nhóm đảo san hô tại Ấn Độ Dương phía Nam Ấn Độ, Maldives là địa điểm được nhắc đến hàng đầu khi nhắc đến thiên đường du lịch. Maldives xuất hiện trong rất nhiều những bộ phim, những hội nhóm du lịch thu hút sự quan tâm của đông đảo những trái tim yêu du lịch khắp thế giới. Đuôi lông mày Dạ Quyết dựng ngược, cũng lấy điện thoại ra, ấn mở vào vòng bạn bè* của Thẩm Ngôn Án, lại không lướt đến được ảnh này. Cái gần nhất hắn có thể xem được là cảnh đêm thành phố B mà Thẩm Ngôn Án đăng lên ba ngày trước.Là một quốc đảo với các nhóm đảo san hô tại Ấn Độ Dương phía Nam Ấn Độ,Cách lớp quần áo, tay anh lần mò cơ thể nóng bỏng của Dạ Quyết, cảm nhận được cơ bắp mạnh mẽ của hắn, anh thầm khen dáng hắn không tệ. Một loạt động tác của Thẩm Ngôn Án khơi dậy hứng thú của Dạ Quyết, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Thẩm Ngôn Án không định dập lửa giúp người – làm một “nháy” ở WC, vậy nên anh đẩy Dạ Quyết ra, cong môi cười với hắn: “Tôi từ chối.” Sau đó, anh đẩy cửa phòng ngăn, rời khỏi.Vì thế, Thẩm Ngôn Án đang do dự giữa việc có nên lên giường với Dạ Quyết hay không. Maldives là địa điểm được nhắc đến hàng đầu khi nhắc đến thiên đường du lịch. Maldives xuất hiện trong rất nhiều những bộ phim, những hội nhóm du lịch thu hút sự quan tâm của đông đảo những trái tim yêu du lịch khắp thế giới. Dạ Quyết không có ý định đó, hắn chỉ đang chòng ghẹo Thẩm Ngôn Án mà thôi. Dùng giọng điệu dụ dỗ, hắn nói bên tai anh: “Thế nào, làm người của tôi chứ?”
*Bấm vào để xem ảnh
“À.”
Sau khi sự thật được chứng thực, Dạ Quyết tức chết đi được, hắn quay về xe, dùng điện thoại gọi cho trợ lý: “Chuẩn bị máy bay tư nhân* cho tôi, tôi muốn đi Maldives, ngay bây giờ.”“Đi đâu?” – Dạ Quyết lạnh lùng hỏi.
Hắn không thể tin được.
Edit: Soo
Beta: Agehakun
Trải qua ba ngày sinh hoạt ngày đêm đảo điên trong biệt thự xa hoa, Thẩm Ngôn Án đã hoàn toàn thỏa mãn cơn nghiện của một tên có tiền cuồng ở nhà.
Trò chơi ra skin mới nhìn đẹp? Mua mua mua.Mẹ nó anh chỉ muốn làm một “nháy” thôi mà sao lại đụng trúng tên đàn ông mình muốn tránh cơ chứ, rốt cuộc là tại sao.*Một chức năng trên Wechat, nơi người sở hữu tài khoản có thể phân ra các vòng bạn bè khác nhau và có thể đăng trạng thái, ảnh riêng biệt lên các vòng bạn bè tùy chọn, nó cũng giống kiểu bảng tin facebook thôi nhưng có thêm chức năng phân loại. Chắc anh Án để anh Quyết vào vòng bạn bè khác với Tô Sầm, rồi đăng ảnh đi nghỉ mát ở vòng bạn bè có Tô Sầm để tránh anh Quyết biết được ấy mà.“Ha.” – Dạ Quyết bật cười khi nhìn dáng vẻ này của Thẩm Ngôn Án.
Đánh không lại thì làm sao bây giờ? Nạp*! Nạp tiền! Nạp đến chết, nạp một lần không đủ thì nạp gấp mười!*Rượu Lafite: Château Lafite Rothschild là một loại rượu vang thượng hạng của Pháp, được xếp hạng Premier Grand Cru Classé, trong bảng phân cấp rượu vang Bordeaux 1855. Nó là một trong những chai rượu vang đẳng cấp, sang trọng và đắt tiền nhất trên thế giới. Chỉ có 5 loại rượu vang được xếp vào phân loại này chứng tỏ địa vị dẫn đầu của Château Lafite Rothschild. Xứng tầm là loại rượu vang hảo hạng nhất, Château Lafite Rothschild đòi hỏi phải mất nhiều thập kỷ bảo quản trong chai thì mới rượu vang mới có thể giải phóng hết tiềm năng của nó. Những chai vang 20-60 năm kể từ niên vụ thường sẽ cho chất lượng cao nhất. Chai Lafite đắt nhất thậm chí còn lên đến gần 400,000 Đô la. Dòng năm 1982 có vẻ rất là nổi tiếng, giá dao động từ 2000 đến 6000 đô 1 chai.
*Gốc là 氪金 /khắc kim/: Aka Krypton gold, là từ lóng hay được dùng trong game ám chỉ đến việc thanh toán phí, đặc biệt đề cập đến hành vi nạp tiền trong trò chơi trực tuyến.Trong WC thượng hạng, Thẩm Ngôn Án muốn ra khỏi phòng ngăn, lại không đẩy được cửa, anh dùng thêm chút sức thì cửa mở, nhưng lại có một người đàn ông chắn ở ngoài. Dạ Quyết lách người đẩy Thẩm Ngôn Án về, dùng vận tốc ánh sáng để vào trong phòng ngăn, hắn khóa cửa.“Ừm.”Dạ Quyết: “Thật ngại quá, cô Tô, tôi không để ý rằng cô còn chưa đi ra ngoài..”
Dưới sự trợ giúp của tiền tài, Thẩm Ngôn Án xưng vương xưng bá trong trò chơi dễ như trở bàn tay. Đường được trải bằng nhân dân tệ, chênh lệch giữa người chơi quá lớn, anh khó có thể gặp được đối thủ, trong lúc nhất thời không cảm nhận được sự vui thú trong trò chơi nữa. Đến tận ngày thứ ba anh mới quyết định bò ra khỏi phòng, tới lộ mặt ở công ty, tiện thể gặp mặt trời một lần.Người phục vụ ghi lại thực đơn, cung kính nói: “Được, xin chờ một lát.”Dạ Quyết dựa vào tường, cúi đầu nhìn “người anh em” đang hừng hực của mình, thở dài một tiếng: “Yêu tinh.”
Ba ngày liền tổng giám đốc không xuất hiện, mọi việc ở Thẩm thị vẫn phát triển không ngừng, có thể thấy được tố chất cao của nhân viên công ty Thẩm thị. Vất vả lắm mới thấy Thẩm Ngôn Án, trợ lý sợ thoắt cái lại không thấy thủ lĩnh đâu, bèn vội vàng đưa cho Thẩm Ngôn Án một đống giấy tờ quan trọng để anh xem xét. Lúc này Thẩm Ngôn Án mới chậm rì rì mà điều chỉnh lại, quay về trạng thái cuồng làm việc.Không xem thì không biết, vừa xem đã bị dọa nhảy dựng.
“Đói quá.” – Sau mười hai giờ Thẩm Ngôn Án mới xong việc, anh không chú ý hình tượng mà lặng lẽ vặn mình, đắn đo vấn đề mà mỗi ngày, mỗi bữa mọi người đều phải nghĩ đến: Hôm nay ăn gì?Nếu dựa theo tác phẩm gốc mà nói, lúc này Dạ Quyết và Tô Sầm đã phát sinh quan hệ rồi, cốt truyện đang chậm rãi phát triển. Thẩm Ngôn Án không định phá hoại tình yêu của Tô Sầm, nên anh quyết định không để ý tới Dạ Quyết nữa, hơn nữa còn muốn tìm cách tác hợp cho hai người này.
Thẩm Ngôn Án suy nghĩ một hồi, quyết đoán cầm chìa khóa xe lên, móc trên đầu ngón tay, vung vung nó rồi đi ra ngoài.Dạ Quyết khẽ gật đầu.
Mười phút sau, một chiếc Jaguar màu đen khiêm tốn dừng trước cửa nhà hàng, một người đàn ông có khí thế mạnh mẽ bước xuống xe, người đó chính là Thẩm Ngôn Án. Anh thoáng nhìn chiếc Maybach* đi sau mình, nhưng anh chẳng buồn bận tâm đến người khác, chỉ liếc mắt qua một chút rồi lập tức đi về phía quầy tiếp tân.Chạng vạng hôm nay, Dạ Quyết đang đi thang máy từ từ xuống dưới, bỗng thang máy dừng ở tầng 15, không ngờ cô gái đứng ngoài cửa cầm điện thoại lại là Tô Sầm.
*Xe Maybach (bấm vào để xem ảnh)
Cô phục vụ ở quầy tiếp tân thấy Thẩm Ngôn Án đi đến, nở một nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn, hỏi: “Chào ngài, xin hỏi ngài đi mấy người?”Hiếm khi Thẩm Ngôn Án mới có hứng thú với một người, muốn nếm thử xem sao. Nhưng nếu vậy sẽ đi ngược với dự tính ban đầu của mình, còn nếu không nếm thử thì chính mình lại không cam lòng.Thẩm Ngôn Án tránh Dạ Quyết còn không kịp, còn Dạ Quyết lại nắm lấy đủ mọi cơ hội, muốn làm cho Thẩm Ngôn Án yêu hắn. Mấy lần gặp gỡ có mục đích đều bị Thẩm Ngôn Án dùng thái độ lạnh nhạt, hoặc mượn cớ để né tránh, Dạ Quyết bực bội rồi lại nảy sinh hứng thú. Hắn chưa từng gặp người nào có thể từ chối Dạ Quyết hắn đâu!
Thẩm Ngôn Án bình tĩnh giả ngầu phun ra hai chữ, đồng thời trong lòng thầm chìm vào sung sướng: “Bao hết.”Người Dạ Quyết càng dồn đến, Thẩm Ngôn Án càng lùi về sau, không gian trong WC nhỏ hẹp, vốn chẳng có đường lui. Thẩm Ngôn Án lùi thêm bước nữa, ngồi luôn lên bồn cầu. Từ trên cao, Dạ Quyết nhìn anh, hắn cúi người, một bàn tay chống lên bức tường sau lưng anh, một tay khác sờ soạng bên hông Thẩm Ngôn Án.*Ferrari: Cũng là siêu xe, giá cả trên trời, nhưng dáng kiểu thể thao và nổi trội hơn nên thường nếu bên bển là người giàu cực mê sưu tầm xe hoặc cậu ấm cô chiêu giàu mới mua á. Còn nếu là giàu có cần dùng xe đi bàn chuyện làm ăn thì bên đó chuộng Audi hoặc Maybach hơn vì nó sang và trưởng thành hơn. Bên đó hay đùa là ai cân được Ferrari cũng giỏi, tại Ferrari rất “tao”, “tao” trong lẳng lơ đỏm dáng ấy mọi người=)))))))))Thẩm Ngôn Án đáp: “Được.”
Cùng lúc đó, Dạ Quyết vừa đi tới trước quầy cũng nói: “Tôi muốn bao hết.”
Nụ cười trên mặt người phục vụ lập tức cứng lại, xem khí thế thì hai người này đều là người cô không thể dây vào, có chút khó xử, cô nói: “Việc này…”Ngày hôm sau, Dạ Quyết lái con xe Ferrari* đỏm dáng của mình đến dưới lầu công ty Thẩm Ngôn Án. Hắn đi đến trước quầy lễ tân, tháo kính râm xuống, hỏi một câu cực ngầu: “Tìm Thẩm Ngôn Án.”Sau khi sự thật được chứng thực, Dạ Quyết tức chết đi được, hắn quay về xe, dùng điện thoại gọi cho trợ lý: “Chuẩn bị máy bay tư nhân* cho tôi, tôi muốn đi Maldives, ngay bây giờ.”
Thẩm Ngôn Án và Dạ Quyết nghe thấy thanh âm quen thuộc, quay đầu đối diện một lúc đã nhận ra đối phương ngay: “Anh…”
Lại khựng lại cùng lúc.*Maybach: Một dòng xe sang xịn mịn có thể nói là nằm trong top đắt đỏ nhất thế giới. Giá dao động từ vài trăm nghìn lên đến vài triệu đô và hơn, Maybach nổi tiếng với những dòng xe sang trọng và quý phái.Dưới sự trợ giúp của tiền tài, Thẩm Ngôn Án xưng vương xưng bá trong trò chơi dễ như trở bàn tay. Đường được trải bằng nhân dân tệ, chênh lệch giữa người chơi quá lớn, anh khó có thể gặp được đối thủ, trong lúc nhất thời không cảm nhận được sự vui thú trong trò chơi nữa. Đến tận ngày thứ ba anh mới quyết định bò ra khỏi phòng, tới lộ mặt ở công ty, tiện thể gặp mặt trời một lần.
Thẩm Ngôn Án nghĩ thầm: Sao lại là tên này, có duyên quá vậy? Mẹ kiếp, hình như hắn cũng rất có tiền.
Dạ Quyết thì nghĩ: Thì ra tên kia không phải trai bao, thế lại càng thú vị.Mặt Thẩm Ngôn Án cứng đờ, rất sợ Dạ Quyết muốn làm một “nháy” luôn ở chỗ này, anh nắm lấy cổ tay hắn, nói: “Cậu có biết không, cậu đang đùa với lửa đó.”
Người phục vụ thấy họ có vẻ quen biết nhau, vui vẻ nói: “Hai vị quen nhau ạ? Có thể ăn cùng nhau được không ạ?”Dù sao Thẩm Ngôn Án cũng không thể ngờ rằng, nam chính nữ chính mà mình muốn tác hợp đều thích anh hết.
Dạ Quyết khẽ gật đầu.“À.”Cô lễ tân trông thấy khí thế hơn người của hắn, dáng vẻ hết sức cung kính khép nép, nhẹ giọng nói: “Ngài tới thật không đúng lúc, tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi đã ra ngoài rồi.”
Thẩm Ngôn Án đáp: “Được.”Vì sao cô ta được xem mà mình lại không được?Mình biết ngay mà!
Một người phục vụ khác đưa hai người lên tầng hai, trưng cầu ý kiến: “Hai vị muốn ngồi cùng nhau hay là tách ra ạ?”Cô phục vụ ở quầy tiếp tân thấy Thẩm Ngôn Án đi đến, nở một nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn, hỏi: “Chào ngài, xin hỏi ngài đi mấy người?”
“Cùng nhau.” – Dạ Quyết nói.“Ngài không biết sao?” – Vẻ mặt cô lễ tân vô cùng ước ao, trên mặt viết đầy “Tổng giám đốc Thẩm trâu bò”, “Tui yêu tổng giám đốc Thẩm”. Cô ta nói: “Tổng giám đốc Thẩm đưa mọi người đi Maldives* du lịch nhân dịp kỳ nghỉ tập thể của công ty.”
“Ừm.”“Đói quá.” – Sau mười hai giờ Thẩm Ngôn Án mới xong việc, anh không chú ý hình tượng mà lặng lẽ vặn mình, đắn đo vấn đề mà mỗi ngày, mỗi bữa mọi người đều phải nghĩ đến: Hôm nay ăn gì?
Hai người ngồi xuống phía đối diện nhau, người phục vụ đưa thực đơn qua, Thẩm Ngôn Án và Dạ Quyết lần lượt lật xem, gọi món.Dạ Quyết thì nghĩ: Thì ra tên kia không phải trai bao, thế lại càng thú vị.
Thẩm Ngôn Án rũ mắt nhìn thực đơn, nói: “Cho một chai Lafite năm 82*.”
*Bấm vào đây để mở rộng/ thu gọn chú thích
Lafite năm 1982, rất hợp với tổng giám đốc bá đạo, thêm một năm thì nhiều, bớt một năm lại thiếu, nhất định phải là năm 82! Làm một tổng giám đốc bá đạo, sao lại không thử trải nghiệm chút chứ!Người phục vụ thấy họ có vẻ quen biết nhau, vui vẻ nói: “Hai vị quen nhau ạ? Có thể ăn cùng nhau được không ạ?”
“Lafite năm 82.” Dạ Quyết nhướng mày vì sự vô tình ăn ý của hai người.Thẩm Ngôn Án rũ mắt nhìn thực đơn, nói: “Cho một chai Lafite năm 82*.”
Ha, đến cả sở thích nho nhỏ này mà người đàn ông này cũng giống mình, đúng là hợp khẩu vị!Mười phút sau, một chiếc Jaguar màu đen khiêm tốn dừng trước cửa nhà hàng, một người đàn ông có khí thế mạnh mẽ bước xuống xe, người đó chính là Thẩm Ngôn Án. Anh thoáng nhìn chiếc Maybach* đi sau mình, nhưng anh chẳng buồn bận tâm đến người khác, chỉ liếc mắt qua một chút rồi lập tức đi về phía quầy tiếp tân.
Người phục vụ ghi lại thực đơn, cung kính nói: “Được, xin chờ một lát.”“Có.” Hệ thống trả lời.
Trong lúc đợi đồ ăn, Dạ Quyết chụp ảnh Thẩm Ngôn Án gửi cho trợ lý, bá đạo mà giao việc: [Tôi muốn toàn bộ thông tin về người này trong vòng ba phút!]Hai người ăn một bữa cơm mà trong lòng cùng mang ý xấu, Thẩm Ngôn Án ăn xong trước, anh vừa đi vào nhà vệ sinh Dạ Quyết đã theo liền phía sau.
Thẩm Ngôn Án cũng đang nói chuyện với hệ thống: “Hệ thống, mày có thông tin của hắn không? Tao muốn xem một chút.”*Gốc là 氪金 /khắc kim/: Aka Krypton gold, là từ lóng hay được dùng trong game ám chỉ đến việc thanh toán phí, đặc biệt đề cập đến hành vi nạp tiền trong trò chơi trực tuyến.
“Có.” Hệ thống trả lời.Hay lắm, rất hay, cực kỳ hay luôn.Hẳn Dạ Quyết còn cần bình tĩnh thêm một hồi, Thẩm Ngôn Án rề rà lái xe, anh đang suy nghĩ.
Không xem thì không biết, vừa xem đã bị dọa nhảy dựng.“Ra ngoài sao?”
Cái người đối diện đang tản ra khí thế “Tôi có tiền, tôi rất đỉnh” khắp người, người suýt nữa bị anh đè, cũng suýt chút nữa đã đè anh cũng là một tổng giám đốc, cái này thì cũng thôi đi, cái chính là tên hắn là Dạ Quyết! Dạ Quyết là ai? Chẳng phải là nam chính trong cuốn tiểu thuyết này sao?Hai người ngồi xuống phía đối diện nhau, người phục vụ đưa thực đơn qua, Thẩm Ngôn Án và Dạ Quyết lần lượt lật xem, gọi món.
Mẹ nó anh chỉ muốn làm một “nháy” thôi mà sao lại đụng trúng tên đàn ông mình muốn tránh cơ chứ, rốt cuộc là tại sao.
Hiếm khi Thẩm Ngôn Án mới có hứng thú với một người, muốn nếm thử xem sao. Nhưng nếu vậy sẽ đi ngược với dự tính ban đầu của mình, còn nếu không nếm thử thì chính mình lại không cam lòng.“Ừm.”
Vì thế, Thẩm Ngôn Án đang do dự giữa việc có nên lên giường với Dạ Quyết hay không.Thẩm Ngôn Án cũng đang nói chuyện với hệ thống: “Hệ thống, mày có thông tin của hắn không? Tao muốn xem một chút.”
Thẩm Ngôn Án có phiền não này, nhưng Dạ Quyết thì không. Sau khi đọc được thông tin về Thẩm Ngôn Án, hắn quyết định rằng mình muốn ngủ với anh! Ngủ với người đàn ông đặc biệt dám từ chối hắn này!Thang máy dừng ở tầng một, Tô Sầm mới vừa bước một bước ra ngoài, Dạ Quyết đang bực dọc bèn bấm nút đóng cửa, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, trước khi đụng vào Tô Sầm thì mở ra.
Hai người ăn một bữa cơm mà trong lòng cùng mang ý xấu, Thẩm Ngôn Án ăn xong trước, anh vừa đi vào nhà vệ sinh Dạ Quyết đã theo liền phía sau.Đánh không lại thì làm sao bây giờ? Nạp*! Nạp tiền! Nạp đến chết, nạp một lần không đủ thì nạp gấp mười!
Trong WC thượng hạng, Thẩm Ngôn Án muốn ra khỏi phòng ngăn, lại không đẩy được cửa, anh dùng thêm chút sức thì cửa mở, nhưng lại có một người đàn ông chắn ở ngoài. Dạ Quyết lách người đẩy Thẩm Ngôn Án về, dùng vận tốc ánh sáng để vào trong phòng ngăn, hắn khóa cửa.“Lafite năm 82.” Dạ Quyết nhướng mày vì sự vô tình ăn ý của hai người.
Thẩm Ngôn Án: …?Maldives là địa điểm được nhắc đến hàng đầu khi nhắc đến thiên đường du lịch. Maldives xuất hiện trong rất nhiều những bộ phim, những hội nhóm du lịch thu hút sự quan tâm của đông đảo những trái tim yêu du lịch khắp thế giới.
Người Dạ Quyết càng dồn đến, Thẩm Ngôn Án càng lùi về sau, không gian trong WC nhỏ hẹp, vốn chẳng có đường lui. Thẩm Ngôn Án lùi thêm bước nữa, ngồi luôn lên bồn cầu. Từ trên cao, Dạ Quyết nhìn anh, hắn cúi người, một bàn tay chống lên bức tường sau lưng anh, một tay khác sờ soạng bên hông Thẩm Ngôn Án.
Mặt Thẩm Ngôn Án cứng đờ, rất sợ Dạ Quyết muốn làm một “nháy” luôn ở chỗ này, anh nắm lấy cổ tay hắn, nói: “Anh có biết không, anh đang đùa với lửa đó.”Thẩm Ngôn Án không chịu được chuyện có người nói sát bên tai mình, rất ngứa, anh đang cố nhịn xuống mong muốn tát hắn một cái. Anh hạ thấp giọng, thấp xuống hẳn một tông, khàn khàn nói: “Đừng cử động, nếu cậu tiếp tục đụng chạm nữa thì tôi không chắc sẽ xảy ra chuyện gì đâu.”Bấy giờ Tô Sầm mới hoảng loạn đi vào thang máy.
Dạ Quyết không có ý định đó, hắn chỉ đang chòng ghẹo Thẩm Ngôn Án mà thôi. Dùng giọng điệu dụ dỗ, hắn nói bên tai anh: “Thế nào, làm người của tôi chứ?”Nụ cười trên mặt người phục vụ lập tức cứng lại, xem khí thế thì hai người này đều là người cô không thể dây vào, có chút khó xử, cô nói: “Việc này…”
Thẩm Ngôn Án không chịu được chuyện có người nói sát bên tai mình, rất ngứa, anh đang cố nhịn xuống mong muốn tát hắn một cái. Anh hạ thấp giọng, thấp xuống hẳn một tông, khàn khàn nói: “Đừng cử động, nếu anh tiếp tục đụng chạm nữa thì tôi không chắc sẽ xảy ra chuyện gì đâu.”
“Ha.” – Dạ Quyết bật cười khi nhìn dáng vẻ này của Thẩm Ngôn Án.Hắn không tin nổi nên làm mới thêm một lần, vẫn không thấy được, sắc mặt hắn đen thui trong nháy mắt.
Thẩm Ngôn Án cảm thấy một tiếng cười này của Dạ Quyết như đang chế giễu anh, lòng đầy khó chịu, tay đặt sau gáy Dạ Quyết chợt kéo một cái, kéo người hắn xuống, anh dán sát vào mặt hắn, hôn lên tai hắn.
Cách lớp quần áo, tay anh lần mò cơ thể nóng bỏng của Dạ Quyết, cảm nhận được cơ bắp mạnh mẽ của hắn, anh thầm khen dáng hắn không tệ. Một loạt động tác của Thẩm Ngôn Án khơi dậy hứng thú của Dạ Quyết, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Thẩm Ngôn Án không định dập lửa giúp người – làm một “nháy” ở WC, vậy nên anh đẩy Dạ Quyết ra, cong môi cười với hắn: “Tôi từ chối.” Sau đó, anh đẩy cửa phòng ngăn, rời khỏi.Lafite năm 1982, rất hợp với tổng giám đốc bá đạo, thêm một năm thì nhiều, bớt một năm lại thiếu, nhất định phải là năm 82! Làm một tổng giám đốc bá đạo, sao lại không thử trải nghiệm chút chứ!
Dạ Quyết dựa vào tường, cúi đầu nhìn “người anh em” đang hừng hực của mình, thở dài một tiếng: “Yêu tinh.”Thu xếp thỏa đáng xong, Thẩm Ngôn Án bắt đầu muốn ra nước ngoài chơi, cứ để cái sân nhà thành phố B này cho nam nữ chính đi!
Ghẹo xong chạy đúng là kích thích thật.
Hẳn Dạ Quyết còn cần bình tĩnh thêm một hồi, Thẩm Ngôn Án rề rà lái xe, anh đang suy nghĩ.Thẩm Ngôn Án cảm thấy một tiếng cười này của Dạ Quyết như đang chế giễu anh, lòng đầy khó chịu, tay đặt sau gáy Dạ Quyết chợt kéo một cái, kéo người hắn xuống, anh dán sát vào mặt hắn, hôn lên tai hắn.
Nếu dựa theo tác phẩm gốc mà nói, lúc này Dạ Quyết và Tô Sầm đã phát sinh quan hệ rồi, cốt truyện đang chậm rãi phát triển. Thẩm Ngôn Án không định phá hoại tình yêu của Tô Sầm, nên anh quyết định không để ý tới Dạ Quyết nữa, hơn nữa còn muốn tìm cách tác hợp cho hai người này.
Anh phái người tìm hiểu sở thích của Dạ Quyết, lại bị Dạ Quyết biết được.
Dạ Quyết không ngăn cản người tiết lộ thông tin này, ngược lại còn đưa một phần thông tin càng kỹ càng tỉ mỉ hơn. Sau khi xong xuôi, hắn cười trộm, nghĩ rằng ngoài miệng Thẩm Ngôn Án nói không cần, còn không phải đang thay đổi vì mình sao.Trò chơi ra skin mới nhìn đẹp? Mua mua mua.
Sau khi Thẩm Ngôn Án biết được sở thích của Dạ Quyết, anh len lén dẫn dắt dạy cho Tô Sầm, gì mà “Hãng nước hoa xxx rất hợp với cô”, “Cô mặc màu đỏ rất đẹp”. Tất cả đều là cái Dạ Quyết thích, nhưng Tô Sầm không biết, cô cho rằng đây là sở thích của Thẩm Ngôn Án, cô có thiện cảm với Thẩm Ngôn Án nên mới làm theo.Thẩm Ngôn Án trong ảnh đang quàng một cái khăn lông lớn trên người, nhàn nhã nằm trên ghế dựa. Khung cảnh nắng trời tươi đẹp và bờ cát tế mịn, vừa thấy đã biết là đi nghỉ phép trên biển.
Dù sao Thẩm Ngôn Án cũng không thể ngờ rằng, nam chính nữ chính mà mình muốn tác hợp đều thích anh hết.Tô Sầm không nghe được chút ý xin lỗi nào trong giọng nói của hắn, nhưng cô không thể nói gì hết, chỉ thầm cảm thấy thật sự không thể hiểu được người này!
Thu xếp thỏa đáng xong, Thẩm Ngôn Án bắt đầu muốn ra nước ngoài chơi, cứ để cái sân nhà thành phố B này cho nam nữ chính đi!
Thẩm Ngôn Án tránh Dạ Quyết còn không kịp, còn Dạ Quyết lại nắm lấy đủ mọi cơ hội, muốn làm cho Thẩm Ngôn Án yêu hắn. Mấy lần gặp gỡ có mục đích đều bị Thẩm Ngôn Án dùng thái độ lạnh nhạt, hoặc mượn cớ để né tránh, Dạ Quyết bực bội rồi lại nảy sinh hứng thú. Hắn chưa từng gặp người nào có thể từ chối Dạ Quyết hắn đâu!“Không sao đâu, tổng giám đốc Dạ.”
Chạng vạng hôm nay, Dạ Quyết đang đi thang máy từ từ xuống dưới, bỗng thang máy dừng ở tầng 15, không ngờ cô gái đứng ngoài cửa cầm điện thoại lại là Tô Sầm.
Sắc mặt Dạ Quyết sắc mặt như thường, không bày ra biểu cảm khác nào khi ngoài ý muốn nhìn thấy Tô Sầm, nhưng Tô Sầm lại luống cuống, không biết có nên vào thang máy này hay không.
“Nhanh lên.” – Dạ Quyết nhíu mày thúc giục.Anh phái người tìm hiểu sở thích của Dạ Quyết, lại bị Dạ Quyết biết được.
Bấy giờ Tô Sầm mới hoảng loạn đi vào thang máy.Trong lúc đợi đồ ăn, Dạ Quyết chụp ảnh Thẩm Ngôn Án gửi cho trợ lý, bá đạo mà giao việc: [Tôi muốn toàn bộ thông tin về người này trong vòng ba phút!]
Trong thang máy cực kỳ yên tĩnh, Tô Sầm không muốn trao đổi gì với Dạ Quyết, hai mắt cô chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, lướt vòng bạn bè*, hòng ngăn cản lời mở đầu câu chuyện. Dạ Quyết không có ý định bắt chuyện với cô, cũng chẳng định rình mò việc riêng của người khác, nhưng trong lúc quay đầu, hắn lơ đãng thấy ảnh của Thẩm Ngôn Án trên màn hình điện thoại của cô.Thẩm Ngôn Án nghĩ thầm: Sao lại là tên này, có duyên quá vậy? Mẹ kiếp, hình như hắn cũng rất có tiền.
Thẩm Ngôn Án trong ảnh đang quàng một cái khăn lông lớn trên người, nhàn nhã nằm trên ghế dựa. Khung cảnh nắng trời tươi đẹp và bờ cát tế mịn, vừa thấy đã biết là đi nghỉ phép trên biển.Cùng lúc đó, Dạ Quyết vừa đi tới trước quầy cũng nói: “Tôi muốn bao hết.”
Đuôi lông mày Dạ Quyết dựng ngược, cũng lấy điện thoại ra, ấn mở vào vòng bạn bè* của Thẩm Ngôn Án, lại không lướt đến được ảnh này. Cái gần nhất hắn có thể xem được là cảnh đêm thành phố B mà Thẩm Ngôn Án đăng lên ba ngày trước.
*Một chức năng trên Wechat, nơi người sở hữu tài khoản có thể phân ra các vòng bạn bè khác nhau và có thể đăng trạng thái, ảnh riêng biệt lên các vòng bạn bè tùy chọn, nó cũng giống kiểu bảng tin facebook thôi nhưng có thêm chức năng phân loại. Chắc anh Án để anh Quyết vào vòng bạn bè khác với Tô Sầm, rồi đăng ảnh đi nghỉ mát ở vòng bạn bè có Tô Sầm để tránh anh Quyết biết được ấy mà.
Hắn không tin nổi nên làm mới thêm một lần, vẫn không thấy được, sắc mặt hắn đen thui trong nháy mắt.
Thẩm Ngôn Án thật to gan, không ngờ lại dám chặn hắn!
Vì sao cô ta được xem mà mình lại không được?“Nhanh lên.” – Dạ Quyết nhíu mày thúc giục.
Được lắm, rất được, cực kỳ được luôn.Thẩm Ngôn Án thật to gan, không ngờ lại dám chặn hắn!
Thang máy dừng ở tầng một, Tô Sầm mới vừa bước một bước ra ngoài, Dạ Quyết đang bực dọc bèn bấm nút đóng cửa, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, trước khi đụng vào Tô Sầm thì mở ra.Cái người đối diện đang tản ra khí thế “Tôi có tiền, tôi rất đỉnh” khắp người, người suýt nữa bị anh đè, cũng suýt chút nữa đã đè anh cũng là một tổng giám đốc, cái này thì cũng thôi đi, cái chính là tên hắn là Dạ Quyết! Dạ Quyết là ai? Chẳng phải là nam chính trong cuốn tiểu thuyết này sao?
Dạ Quyết: “Thật ngại quá, cô Tô, tôi không để ý rằng cô còn chưa đi ra ngoài..”
Tô Sầm không nghe được chút ý xin lỗi nào trong giọng nói của hắn, nhưng cô không thể nói gì hết, chỉ thầm cảm thấy thật sự không thể hiểu được người này!Sắc mặt Dạ Quyết sắc mặt như thường, không bày ra biểu cảm khác nào khi ngoài ý muốn nhìn thấy Tô Sầm, nhưng Tô Sầm lại luống cuống, không biết có nên vào thang máy này hay không.
“Không sao đâu, tổng giám đốc Dạ.”
“Ừ.”
“Ừm.”
Ngày hôm sau, Dạ Quyết lái con xe Ferrari* đỏm dáng của mình đến dưới lầu công ty Thẩm Ngôn Án. Hắn đi đến trước quầy lễ tân, tháo kính râm xuống, hỏi một câu cực ngầu: “Tìm Thẩm Ngôn Án.”
*Xe Ferrari (bấm vào để xem ảnh)
Cô lễ tân trông thấy khí thế hơn người của hắn, dáng vẻ hết sức cung kính khép nép, nhẹ giọng nói: “Ngài tới thật không đúng lúc, tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi đã ra ngoài rồi.”
“Ra ngoài sao?”
Mình biết ngay mà!Trong thang máy cực kỳ yên tĩnh, Tô Sầm không muốn trao đổi gì với Dạ Quyết, hai mắt cô chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, lướt vòng bạn bè*, hòng ngăn cản lời mở đầu câu chuyện. Dạ Quyết không có ý định bắt chuyện với cô, cũng chẳng định rình mò việc riêng của người khác, nhưng trong lúc quay đầu, hắn lơ đãng thấy ảnh của Thẩm Ngôn Án trên màn hình điện thoại của cô.
“Đi đâu?” – Dạ Quyết lạnh lùng hỏi.Ha, đến cả sở thích nho nhỏ này mà người đàn ông này cũng giống mình, đúng là hợp khẩu vị!
“Ngài không biết sao?” – Vẻ mặt cô lễ tân vô cùng ước ao, trên mặt viết đầy “Tổng giám đốc Thẩm trâu bò”, “Tui yêu tổng giám đốc Thẩm”. Cô ta nói: “Tổng giám đốc Thẩm đưa mọi người đi Maldives* du lịch nhân dịp kỳ nghỉ tập thể của công ty.”
**Là một quốc đảo với các nhóm đảo san hô tại Ấn Độ Dương phía Nam Ấn Độ, Maldives là địa điểm được nhắc đến hàng đầu khi nhắc đến thiên đường du lịch. Maldives xuất hiện trong rất nhiều những bộ phim, những hội nhóm du lịch thu hút sự quan tâm của đông đảo những trái tim yêu du lịch khắp thế giới. Đuôi lông mày Dạ Quyết dựng ngược, cũng lấy điện thoại ra, ấn mở vào vòng bạn bè* của Thẩm Ngôn Án, lại không lướt đến được ảnh này. Cái gần nhất hắn có thể xem được là cảnh đêm thành phố B mà Thẩm Ngôn Án đăng lên ba ngày trước.Là một quốc đảo với các nhóm đảo san hô tại Ấn Độ Dương phía Nam Ấn Độ,Cách lớp quần áo, tay anh lần mò cơ thể nóng bỏng của Dạ Quyết, cảm nhận được cơ bắp mạnh mẽ của hắn, anh thầm khen dáng hắn không tệ. Một loạt động tác của Thẩm Ngôn Án khơi dậy hứng thú của Dạ Quyết, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Thẩm Ngôn Án không định dập lửa giúp người – làm một “nháy” ở WC, vậy nên anh đẩy Dạ Quyết ra, cong môi cười với hắn: “Tôi từ chối.” Sau đó, anh đẩy cửa phòng ngăn, rời khỏi.Vì thế, Thẩm Ngôn Án đang do dự giữa việc có nên lên giường với Dạ Quyết hay không. Maldives là địa điểm được nhắc đến hàng đầu khi nhắc đến thiên đường du lịch. Maldives xuất hiện trong rất nhiều những bộ phim, những hội nhóm du lịch thu hút sự quan tâm của đông đảo những trái tim yêu du lịch khắp thế giới. Dạ Quyết không có ý định đó, hắn chỉ đang chòng ghẹo Thẩm Ngôn Án mà thôi. Dùng giọng điệu dụ dỗ, hắn nói bên tai anh: “Thế nào, làm người của tôi chứ?”
*Bấm vào để xem ảnh
“À.”
Sau khi sự thật được chứng thực, Dạ Quyết tức chết đi được, hắn quay về xe, dùng điện thoại gọi cho trợ lý: “Chuẩn bị máy bay tư nhân* cho tôi, tôi muốn đi Maldives, ngay bây giờ.”“Đi đâu?” – Dạ Quyết lạnh lùng hỏi.
Hắn không thể tin được.
Bình luận truyện