Tomboy Lạnh Lùng - Băng Giá
Chương 8
-Làm gì? - Cô đứng trc cửa, tay nắm chặt miệng vết thương bên cánh tay còn lại. Chân cô nhóc như sắp gục đến nơi.
-A! Ko có gì đâu! Cậu ngồi lại đây để tớ băng bó cho nào! Cậu chảy nhiều máu quá! - Cậu bối rối chạy đến bên cô, khiêng cô đến bên chiếc giường.
-Ưm... - Nếu phải băng bó và bôi thuốc thì tất nhiên là phải cởi đồ ra cơ mà tình hình này.
Cô nhóc ko ns gì, cởi cái áo phông ra. Bên trong cô còn mặc một cái áo ba lỗ. Cô lại tiếp tục cởi chiếc quần dài, bên trong chỉ còn 1 cái quần đùi ngắn (cô nhóc đây mặc rất nhiều đồ). H cậu có thể thấy rõ da thịt cô.
...
-Cậu giữ yên nha! Ko đau lắm đâu! - (mấy ng nghĩ cái giề? một đứa trẻ còn ngây thơ trong sáng thì mấy ng hi vọng cái gì?)Cậu khẽ bôi thuốc vào vết thương ở đầu gối cô. Mặt cô nhăn lại vì đau đớn. Và cứ thế tiếp sau đó, những vết thương đã đc băng bó cẩn thận.
-Phù! Cậu chịu đau giỏi thật nha! Từ lúc tớ bắt đầu bôi thuốc đến tận khi xong cậu vẫn chưa kêu lên tiếng nào. Giỏi thiệt nha! - Cậu ta cười ns. Cậu chợt chú ý đến đầu cô.
-Nào! Để tớ buộc tóc giúp cậu cho! - Cậu nhóc nhảy tọt lên giường, dùng cái lược gần đó chải những sợi tóc đã bị rối rồi buộc lại.
-Xong! - Cậu lại cười nhìn thành quả của mình. Cô nhóc vẫn ko ns gì, cô tự hỏi tại sao cậu lại có thể lúc nào cũng cười đc như vậy? Bộ vui vẻ lắm sao?
-A! Ko có gì đâu! Cậu ngồi lại đây để tớ băng bó cho nào! Cậu chảy nhiều máu quá! - Cậu bối rối chạy đến bên cô, khiêng cô đến bên chiếc giường.
-Ưm... - Nếu phải băng bó và bôi thuốc thì tất nhiên là phải cởi đồ ra cơ mà tình hình này.
Cô nhóc ko ns gì, cởi cái áo phông ra. Bên trong cô còn mặc một cái áo ba lỗ. Cô lại tiếp tục cởi chiếc quần dài, bên trong chỉ còn 1 cái quần đùi ngắn (cô nhóc đây mặc rất nhiều đồ). H cậu có thể thấy rõ da thịt cô.
...
-Cậu giữ yên nha! Ko đau lắm đâu! - (mấy ng nghĩ cái giề? một đứa trẻ còn ngây thơ trong sáng thì mấy ng hi vọng cái gì?)Cậu khẽ bôi thuốc vào vết thương ở đầu gối cô. Mặt cô nhăn lại vì đau đớn. Và cứ thế tiếp sau đó, những vết thương đã đc băng bó cẩn thận.
-Phù! Cậu chịu đau giỏi thật nha! Từ lúc tớ bắt đầu bôi thuốc đến tận khi xong cậu vẫn chưa kêu lên tiếng nào. Giỏi thiệt nha! - Cậu ta cười ns. Cậu chợt chú ý đến đầu cô.
-Nào! Để tớ buộc tóc giúp cậu cho! - Cậu nhóc nhảy tọt lên giường, dùng cái lược gần đó chải những sợi tóc đã bị rối rồi buộc lại.
-Xong! - Cậu lại cười nhìn thành quả của mình. Cô nhóc vẫn ko ns gì, cô tự hỏi tại sao cậu lại có thể lúc nào cũng cười đc như vậy? Bộ vui vẻ lắm sao?
Bình luận truyện