Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 380: Mùi vị nước hoa



Ánh sáng màu vàng của ngọn đèn rọi trên cái giường màu hồng, một cô gái có thai đang cầm điện thoại, nấu cháo điện thoại, tiếng nước chảy ào ào truyền ra từ bên trong phòng tắm, trong đó còn nghe thêm tiếng một khúc nhạc, cố gắng nghe, nhưng lại có chút hương vị.

Bất quá, hiện tại cô gái trên giường không có tâm tình nghe chồng mình hát, bởi vì hiện tại cô còn có chuyện để quan tâm hơn.

“Ha ha, không xấu sao? Xem ra người nhà họ Bùi đối với em cực kỳ vừa lòng, …chúc mừng em, Tư Vũ!” Vì thế, cô cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đương nhiên người chị dâu như cô cũng sợ cô em chồng nhà mình bị khi dễ.

“Nhưng mà, em cảm thấy Tạp Tư không hề yêu em—“ Tư Vũ buồn bả trả lời, sau đó phát ra một tiếng thở dài!

“Có phải em nghĩ nhiều lắm không? Hôm nay nhìn thấu biểu hiện của anh, cũng không phải là không thích em!” Thật sự Bùi Tạp Tư thật lớn mật, trước mặt trưởng bối vậy mà, cấp cho Tư Vũ một nụ hôn nhiệt liệt triền miên như vậy! Giờ nhớ lại, vãn làm cho người ta cảm giác được mặt đỏ tim đập mạnh.

“Em cũng hy vọng không nghĩ quá nhiều, thôi, không nói việc này nữa! A ôi—“ Tư Vũ bỗng nhiên la lên một tiếng. “Ha ha, chị dâu, bảo bảo trong bụng đạp em!”

“Ha ha, trong bụng chị cũng vừa động này!” Trên mặt Vũ Nghê lô ra nụ cười tươi thân thiện như người mẹ, “Nhưng mà, Tạp Tư có hỏi em là con trai hay gái hay không?”

“Vẫn chưa kịp hỏi, anh đã vộ vàng đi công tác!”

Vũ Nghê nhíu mày, hôm nay Bùi Tạp Tư vừa trở về, cũng là vừa đem Bùi Tạp Tư trở về. Lúc này còn vội vàng đi công tác sao? Vội vàng như vậy? “Hiện tại không ở nha?”

“Uhm, ăn cơm xong sau đó anh đưa cha mẹ trở về nhà cũ, sau đó anh nói công ty có một số việc, tối nay sẽ trở về hơi trễ.”

“Xem ra anh ta thực sự bận rộn, vậy em cũng nên ngủ sớm một chút đi, thời gian lam việc và nghĩ ngơi của em cũng chính là thời gian của em bé, từ giờ nên bồi dưỡng cho tốt!” Lúc nói chuyện, ánh mắt Vũ Nghê nhìn vào bụng mình, khẽ vuốt vuốt bụng, đứa bé không ngừng chuyển động.

“Được, chị dâu, chị cũng nghĩ ngơi cho tốt…! NGũ ngon!”

“Bye bye!”

Vũ Nghê vừa cúp điện thoại, một bóng dáng màu đồng thoáng qua, lập tức ôm cô từ phúa sau.

“A—“ Làn da lạnh như băng truyền đến làm cho Vũ Nghê kêu lên, rất lanh! Nhưng mà không đẩy người đàn ông phía sau ra, cô để mặc cho anh ôm, sau đó dựa vào bộ ngực lạnh lẽo của anh! “Anh lại tắm nước lạnh sao?”

Lạc Ngạo Thực đặt cằm trên vai cô, bàn tay to lớn khẽ vuốt vuốt bụng cô, lại bắt đầu cùng cô bồi dưỡng tình cảm. “Hắc, không có biện pháp rồi, nếu ba ba như anh mà không tắm nước lạnh, đứa con gái này sẽ nguy hiểm! Cho dù bản thân có chút khó chịu, cũng không thể làm con gái tổn thương!”

Vũ Nghê khểnh mũi, vỗ vỗ tay của anh, gắt gọng. “Anh liền lo lắng cho con gái anh, căn bản không cần em rồi!”

“Ha ha, ngàn vạn lần không cần ghen với con gái, yên tâm đi, mặc kệ sau này con gái co xinh đẹp như thế nào, anh yêu nhất, vĩnh viễn chỉ là em!” Lạc Ngạp Thực đóng một con dấu trên mặt Vũ Nghê.

Con nươi trong suốt lưu chuyển, hạnh phúc càng thêm ngọt ngào. Ha Ha, thôi, ngừoi đàn ông này nhận thức đúng con gái liền là con gái đi, anh có thể ảo tưởng mấy tháng nay rồi!

****************** phân cách tuyến *************

Hai giờ sáng, một chiếc ô tô xa hoa số lượng có hạn mới nhất, chạy vào “Kim Uất Phủ”! Bùi Tạp Tư ngồi trên ghế lái kéo cà vạt xuống, gài lại nút áo, mới đi xuống xe—

Cửa phòng ngủ phía đông ở lầu hai, bị đẩy ra nhẹ nhèn, đưa tay mở đen.

Ánh sáng yếu ớt đập vào mắt anh, đồng thời cũng làm cho anh thấy rõ ràng cảnh tượng bên trong—

Cái giường lớn hoàn hảo như lúc ban đầu, đừng nói có phòng ngủ, đến dụng vào một cái cũng không có người đụng qua!

Lạc Tư Vũ đâu!

“Tư Vũ” Anh gọi một tiếng! “Tư Vũ!” Vừa gọi vừa đi ra khỏi phòng chính, hướng về cái phòng khác!

Lúc anh ta muốn mở cửa, cánh cửa cách vách mở ra trước rồi! Tư Vũ mặc áo ngũ màu đỏ sậm, xuất hiện trước mặc Bùi Tạp Tư.

Bùi Tạp Tư thu lại lo lắng, thở dài nhẹ nhõm một hơi, anh còn tưởng rằng cô lại chạy về nhà mẹ đẻ nữa rồi! Nhưng mà, cũng làm cho anh tức giận. “Em nghĩ sao lại ở phòng khác? Em cảm thấy rằng em chỉ là khách sao?”

Anh tức giận, làm cho Tư Vũ lùi về phía sau một bước.

Bởi vì cô cảm thấy đối với anh cực kỳ xa lạ, mà còn, chính cô cảm thấy mình không phải là chủ nhân của nơi này, cho nên cô liền ở phòng khách! Cô muốn nói ra, nhưng mà nhìn ánh mắt hung hăn của anh! Phóng trên bờ môi mà nói, cô lại không nói nên lời.

Trầm mặc, bây giờ anh cũng trầm mặc, cô gái này là không muốn nói chuyện cùng anh. Suy nghĩ đến đối với cô anh không có chút ảnh hưởng nào, một cỗ tức giận dâng lên tới ngực anh. “Em có thể cùng anh nói một câu không? Đến hiện tại, anh không cẩn thận nghe qua giọng nói của em, em có thể cho anh một cơ hội, để cho anh nhớ kỹ giọng nói của em không?”

Anh mang theo ánh mắt thất vọng, rơi trên mặt cô.

Ánh mắt của anh làm cho cô áy náy, chẳng lẽ cô lại làm sai rồi sao? “Anh—anh đã trở về?”

“Chính em xem đi, anh đã trở về không phải sao?” Hai tay Bùi Tạp Tư giang ra, để cho chính cô nhìn thấy!

“Em hỏi một vấn ngu ngốc, thật có lỗi!” Tư Vũ khẽ vuốt sợi tóc buông xuống dưới, sau đó chỉ chỉ trong phòng, “Em cảm thấy phòng này cực kỳ thoải mái, cho nên em ở phòng này nghĩ ngơi!”

Bùi Tạp Tư lấy tay kéo cô qua. “Cho dù là thoải mái, em cũng phải biết rằng em chính là vợ anh—“

Nghe từ trong miệng của anh câu nói “Em là vợ anh”, làm cho Tư Vũ cảm động, trong lòng nổi lên một chút ngọt ngào cùng cảm động. Theo dõi khuôn mặt Tuân Tú của anh, hai gò má Tư Vũ đỏ lên. “Tạp Tư, anh cho rằng chúng ta quen thuộc sao? Em vẫn không có cơ hội hỏi anh, anh cưới em không có hối hận sao?”

Đoạn thời gian kia hình như bọn họ cực kỳ thân mật, nhưng mà càng nhiều tình cảm mãnh liệt, chính là tình cảm mãnh liệt đang nồng đậm hai người liền kết hôn. Bọn họ thậm chí còn không nói một câu với nhau, tôi cũng không nói một câu nào hơn! Về sao rõ ràng tình cảm mãnh liệt dần dần phai nhạt, lúc này giữa bọn họ tới cuối cùng có tình yêu hay không dường như đã xuất hiện rõ ràng! Quả thật bọn họ căn bản không có tình yêu.

Vấn đề của cô như châm chọc, lập tức xuyên qua chổ sâu trong lòng anh. Lại hối hận sao? Anh cũng không rõ lắm, nhưng mà anh biết anh không chán ghét cô, không nghĩ muốn ly hôn.

Anh trầm mặc, anh đang tự hỏi vấn đề sao? Tư Vũ bắt đầu khẩn trương, nói thật, cô sợ nghe anh trả lời “hối hận”.

“Ha ha—“ Bỗng nhiên, anh bật cười. “Cái cô nhóc này, nghĩ muốn gì? Anh đương nhiên là yêu em, như thế nào, em hiện tại hối hận rồi sao?”

Tư Vũ né tránh ánh mắt của anh, trả lời thành thật: “Em không hối hận, em chính là sợ anh hối hận!”

“Ai ôi, em không nên suy nghĩ bậy bạ, theo anh trở về phòng ngủ của mình!” Bùi Tạp Tư kéo tay cô, tiến về một phòng ngủ khác.

Tư Vũ sau lưng anh, nhịn không được quan tâm hỏi: “Công việc rất bận sao?”

“Cái gì?” Nhất thời Bùi Tạp Tư quên mất mình nói đôi, không kịp phản ứng vấn đề của Tư Vũ.

“Anh không phải vội đi làm việc sao? Cho nên giờ mới trở về, mệt không?” Hiện tại cô nói chuyện với anh, còn có chút khó chịu!”

Bỗng nhiên Bùi Tạp Tư dừng bước, hai mắt tự giễu nhắm lại, trong lòng toát ra áy náy cùng tự trách. Sau đó anh có chút xấu hổ nói dối tiếp: “Uhm, xong việc rồi!”

“Công việc nhiều cũng phải chú ý đến thân thể, về sau không cần phải bận rộn đến mức về trễ như vậy!” Tư Vũ nhỏ giọng quan tâm nói, loại săn sóc này mà nói, cô vẫn không tốt lắm ý tứ mở miệng ra.

Bùi Tạp Tư ôm sát Tư Vũ, ấn cô trên vách tường, điên cuồng hôn lên môi cô.

Đáng chết, lời của cô làm cho anh tự trách mình muốn chết, không có mặt mũi đáp lại lời nói quan tâm của cô. Anh dùng lực hôn môi cô, tại trên môi cô lại triền miên nghiền áp, vươn ra đầu lưỡi thăm dò trong miệng cô—

Tay không biết là trả thù cô, hay là trả thù chính mình, hay là bởi vì nội tâm cuồng loạn, thăm dò vào đến bên trong quần áo của cô, dùng lực vuốt ve ngực cô, vuốt ve hai luồng mềm mại!

Hiện tại anh chĩ nghĩ duy nhất một đều đem nụ hôn làm cho cô choáng váng, để cho cô không quan tâm mọi thứ.

“Uhm—“ Tư Vũ không chịu nỗi hành động điên cuồng của anh, hai tay nâng lên đẩy ra, đặt lên bờ vai của anh!

Nụ hôn của anh dần dần rời khỏi môi cô, bắt đầu tấn công vào cái cổ trắng như tuyết của cô, tay cũng chậm chậm dời xuống, lướt qua chổ hở ở bụng dưới, mò vào bên trong quần lót của cô—

“Con ta có ngoan không? Anh một bên hôn môi cô, một bên thì thầm hỏi.

Từ lúc mang thai đến bây giờ, rốt cuộc cô cũng đợi được sự quan tâm của anh, trong lòng Tư Vũ ấm lên. “Không ngoan, luôn luôn hoạt động, nó chí là một đứa bé cực kỳ hoạt bát.”

Ngón tay của anh khẽ vuốt vào chổ dưới bụng cô, tinh tế mềm mại như gấm nhung. “Hiếu động hoạt bát, mới đúng là con của Bùi Tạp Tư!”

“Ha ha—“ Tư Vũ cười ra tiếng, không biết là bởi vì anh nói chuyện, hay là vì ngón tay đang hoạt động tà ác của anh.

“Thích không? Nụ hôn của anh xui khiến đôi môi đỏ mộng của cô, dù sao cũng là cao thủ tán tĩnh, đương nhiên biết làm sao để cho cô gái ý loạn tình mê. Ngón tay anh tiếp tục hướng vào bên trong, vuốt ve nơi đang ẩm nóng.

Tư Vũ khó chịu đến đỉnh điểm, căn bản không nhận thức được vấn đề, chỉ là trả lời theo anh. “Thích, a—“ ngón tay anh lại xông vào, bụng dứoi của cô có một trận co rút mạnh.

“Thích nó động vào sao?” Ngón tay anh bắt đầu nhẹ nhằng co lại!”

Thân thể Lạc Tư Vũ đã mềm nhũn như nước, chỉ có thể dứ vào trên thân của anh! Phía dưới bụng nóng bỏng không ngừng thích anh ta xông vào, rút ra, làm cho toàn thân cô không ngừng chồng chất cảm giác cháy nóng, để cho hai chân cô kẹp lại căng cứng. “Uhm—âm thanh yêu kiều trở nên lớn hơn!

“Nói, thích không?”

“Thích!” Tư Vũ ngoan ngoãn trả lời, dưới bụng hơi hơi nhô lên, muốn anh đụng vào hơn nữa!

Gương mặt tuấn tú của Bùi Tạp Tư bỗng nhiên nâng lên, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ của cô. “Em thích cái gì?” Trên mặt anh xuất hiện nụ cười xấu xa, ha ha, kỳ thật là một cô gái đơn giãn, cũng rất thú vị.

Tư Vũ cắn chặt miệng, lại từ miệng rên rĩ.

Ngón tay Bùi Tạp Tư ngừng lại, rút ra khỏi nơi đang ẩm ướt của cô. Ngón tay hơi ẩm dán tại trên ngực cô, để cho cô có thể cảm nhận được, liền là không chiếm được. Anh gợi nên nụ cười tà ác, uy hiếp nói: “Nói hay không, không nói anh sẽ không cho em”

Tư Vũ chân thành đông đưa mông, muốn tiến đến gần anh, dùng thân thể khẩn cầu anh.

Dĩ nhiên anh liền không cho cô, “Nói, thích cái gì?”

Toàn thân Tư Vũ đều xốc đến run rẩy, đáng thương tôi nghiệp nói: “Thích anh đụng em!”

“Ha ha—“ Bổng nhiên, Bùi Tạp Tư phát lên tiếng cười.

Đôi má Tư Vũ đỏ hồng, ngây ngốc nhìn anh cười, không biết anh ta cười cái gì.

“Anh là hỏi em, thích đứa bé trong bụng náo động không?” Bùi Tạp Tư vô cùng tà ác nói ra đáp án/

“Anh!” Xuân triều của cô cực kỳ khó xử vỡ tung, Tư Vũ xoay người không muốn để ý đến anh ta. “Em mệt rồi, muốn đi ngủ!” Anh làm sao có thể như vậy, căn bản hiện tại là anh muốn làm nhục cô.

Nụ cười xấu xa của Bùi Tạp Tư ngưng lại, kéo tay cô lại. “Hẳn là không tức giận đi!”

“Anh buông em ra!” Tư Vũ muốn rút tay mình lại, anh không buông ra, nhất thời biến thành giằng co.

“Sẽ không đùa như vậy nữa?” Nếu là Diệp Chức Nhân nhất định sẽ , trực tiếp dùng hai chân giữ anh, khiêu khích lữa đốt trong ngực anh, “Thích anh đụng, như thế nào?” Như vậy mới chính là cách sống của người trưởng thành, hẳn là không để cho anh tốn nhiều tâm, chỉ có kích thích!

Tư Vũ cũng không nói thêm gì, chỉ là muốn thoát khỏi cánh tay của anh.

“Ai, anh không phải sợ tổn thương đến đứa bé sao? Nếu em muốn, hiện tại chúng ta bắt đầu!”

Anh như vậy à? Cái gì nói cô muốn? Anh cho cô là cái gì? Anh đem chuyện đó nói được là không chịu nổi thôi sao? “Em đi ngủ, anh cũng mệt rồi, đi nghĩ ngơi sớm một chút!”

“Vậy em có tức giận không?” Anh đi theo sau cô, đi vào phòng!

Tư Vũ lắc đầu, “Không có!” Hiện tại cô nếu có tức giận, liền có vẽ không nóng quá thôi, cũng đễ cho chính mình kìm hãm đến khi không chịu nổi nữa.

“Vậy thì tốt rồi!” Lúc Bùi Tạp Tư nói chuyện, ngáp một cái. Kỳ thật, ánh cũng chĩ trêu chọc cô, thật là không còn sức muốn cô rồi! “Vợ à, nằm ở trên giường, để cho anh nghe con một chút, giờ nó còn thức hay không?”

Bé cưng trong bụng Tư Vũ như nghe được ba ba gọi, lập tức có phản ứng, dùng lực động một cái! Vốn định nói dối, nhứng lời vừa thoát ra miệng lại hoàn toàn thay đổi. “CÒn chưa ngủ, còn đang động!”

“Mau mau nằm xuống giường đi, anh muốn nghe xem!” Bùi Tạp Tư nói, vừa đem Tư Vũ đỡ lên giường.

Tư Vũ nằm thẳng ở trên giường, lúc nhìn anh ta đến gần, cuối cùng đầu của anh cũng dán lên bụng cô.

“Bé cưng, ba ba đến xem con, nếu con nghe được tiếng ba, liền động một cái!” Bùi Tạp Tư dụ dỗ, trong giọng nói có nhiều cưng chiều.

Quả nhiên là cha con liền tâm, Bùi Tạp Tư vừa dứt lời, Tư Mộ liền có cảm giác con cưng vừa động.

“Là nó động sao?” Bùi Tạp Tư kinh ngạc ngẩng đầu, hỏi cô, hai trọng mắt của anh tràn ngập nhiều mừng rỡ.

”Đúng!” Cô có cảm động, vì đứa bé của anh mà thai nghén, cho dù đau đớn, mệt mõi, cô cũng vui vẽ chịu đựng.

“Vợ, em thật là tuyệt vời!” Cởi quần áo, tiến lên chuẩn bị hôn môi cô.

Một cổ hương vị mơi hồ mở ra lay động, chui vào trong hơi thở của Tư Vũ,..

Đang cảm động bỗng nhiên mặt Tư Vũ trắng ra, đầu anh ra dực vào thân anh, cô lo lắng nhìn. “Trên người anh như có mùi nước hoa nào khác?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện