Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 394: Tiếng rên rỉ trong phòng



"Ha ha, Lạc Tư Vũ cô cho rằng cô đã gả cho một người giàu có sao? Cô cho rằng chồng của cô yêu cô rất nhiều sao? Hừ, Lạc gia các người lại lợi dụng buôn bán ngăn chặn Lâm gia chúng tôi, được, chúng tôi đấu không lại nhà các người. Nhà các ngươi làm chuyện sai trái không ai dám đi chỉ trích các người, ngăn cản các người, nhưng là ông trời sẽ không bỏ qua người làm chuyện ác đâu. Khà khà, đi xem đi, hiện tại báo ứng đã tới rồi, lại rơi vào nhà các người rồi !" Điện thoại kia là của ba Lâm Hiên, ông nổi giận cười nói." Cô đi xem cái người nhân tình của cô đi, hiện tại anh ta đang ở nhà trọ XX, phòng số XX, ngàn vạn lần đừng để lỡ mất hình ảnh phấn khích đó nha! Con tôi đúng là có lỗi với cô, nhưng cô làm vợ của nó, cô lại cùng người khác yêu đương vụng trộm, cô như vậy là không phụ lòng nó sao? Còn có anh hai cô, nếu không phải anh ta lợi dụng con gái của tôi, con gái của tôi làm sao có thể chết được hả? Con tôi nó là con trai một , anh ta điên rồi, các người như thế nào liền có thể đối xử với hai lão già chúng tôi như vậy!" Câu nói kế tiếp ba Lâmvừa khóc lại kêu hô, sau đó trong điện thoại ông nhắc đến con trai cùng con gái, không nên chịu trừng phạt lớn như vậy, hình như cũng có chửi rủa cô, anh hai và chị dâu - -

Nhưng cô đã không có lòng dạ nào để suy nghĩ được nữa, cô tức giận đẩy Hoan Hoan ra, chính mình vọt tới khách sạn kia, cô xúc động như vậy không biết là muốn chứng minh Bùi Tạp Tư trong sạch, hay là nghĩ đến sẽ nhìn thấy cái gì.

Nhưng là cô biết cô tình nguyện tin tưởng, toàn bộ mọi chuyện đều là ba của Lâm Hiên gạt người…đúng là chuyện ma quỷ -

Căn phòng số 3390 –

Tư Vũ rốt cục cũng đi tới dãy số phòng 33, cô nhìn đến phòng 3380, i đi về phía trước là phòng 3381, cô đi qua cửa phòng thứ ba cũng là 3382, sau khi xác định thứ tự, cô rõ ràng cảm giác được tim của mình đập càng lúc càng nhanh, hai chân càng ngày càng vô lực, hai lòng bàn chân thậm chí bắt đầu vặn gân cốt, giống như đem khí lực yếu ớt của lòng bàn chân chuyển tới đùi phía trên vậy.

Thời điểm cô thấy được phòng 3387, không biết là do khẩn trương hay là do sợ hãi, cô không thể hô hấp được, tim đập như đánh trống, bang bang bang, có thể nghe rõ được tiếng tim đập của chính mình, tiếng vang dữ dội, lặp lại trái tim liền muốn chọc thủng cổ họng của cô, nhảy ra bên ngoài.

Chuyện gì đến rồi sẽ đến, đau dài không bằng đau ngắn. Biết đâu tiếp tục đi lên phía trước, có lẽ đáp án sẽ không đến nỗi quá kinh khủng như vậy, sẽ khiến cô càng thêm hạnh phúc! Hiện tại tỷ lệ 50%, vì cái gì cô khinh địch như vậy liền đem tương lai của chính mình phán án tử hình chứ.

Cô chống đỡ vách tường, ở trong lòng lẩm nhẩm hơn mười con số, rốt cục có thể chống đỡ vách tường, từng bước một đi về phía trước -

"Em không phải muốn thỏa mãn sao? Nhanh lên!" Bùi Tạp Tư nhìn nhìn đồng hồ trên cổ tay, buồn bực gầm nhẹ nói. Chết tiệt người phụ nữ này lại nghĩ muốn giở trò với anh, ra khỏi công ty nói đói bụng, muốn tới nhà hàng cạnh bờ biển dùng cơm, nếu không thì không đưa dây chuyền cho anh. mà anh vừa dỗ lại lừa rốt cục cô ta mới chịu đồng ý ăn Hamburger, sau đó liền đi tới một khách sạn xa nội thành. Đi vào khách sạn, cô ta liền bắt đầu yêu cầu tắm bồn, họ ngâm nước gần hơn - ba mươi phút.

Người phụ nữ này đã suy nghĩ rất cẩn thận, đem tất cả tình huống đều suy tính cẩn thận. Nhiều lần cô ta ám chỉ, nếu như lừa gạt cô ta, cô ta sẽ đem chuyện hai người ở chung với nhau nói ra! Người phụ nữ ngu ngốc này nên bị ông trời trừng phạt một trận!

"Ha ha, Bùi tổng, anh cũng biết lo lắng cho em sao? Nếu thích người ta như thế, liền đem người ta cưới về nhà đi, em nhất định sẽ hầu hạ anh thật tốt!" Đây là lời trong lòng cô nói, đầu tiên vì hấp dẫn anh, thả dây dài câu cá lớn nên mới có thể như gần như xa, nhưng chiêu này lại không hữu hiệu, cho nên hiện tại mỗi một chiêu cô ta đều dùng một lần!

Vừa nói chuyện Diệp Chức Nhân vừa cởi áo ra. Lộ ra bộ ngực no đủ của bản thân, ở giữa khe rãnh là mặt dây chuyền!

Cô ta mị hoặc nhìn chằm chằm Bùi Tạp Tư, ngang bước cuồng dã vặn vẹo phần eo bằng phẳng, hai tay vuốt ve qua lại bộ ngực đẫy đà của chính mình, động tác dâm uế, vẻ mặt đói khát.

Qủa thật có thể khiêu khích giác quan của đàn ông --

Toàn thân Bùi Tạp Tư rõ ràng căng thẳng lên, nhìn cô ta từng bước một đến gần, khóe miệng sau cùng cong lên tươi cười, sau đó cực kỳ bất đắc dĩ lắc đầu!

Diệp Chức Nhân đong đưa dáng người, khi đi tới bên cạnh anh, hơi chút dùng lực uốn éo người, áo choàng tắm màu trắng vừa lúc theo từ trên thân thể cô ta trượt xuống. Đối phó với người đàn ông đạo hạnh cao thâm cô ta đương nhiên biết người đàn ông này, đã mê muội đối với thân hình khêu gợi của cô ta rồi! "Darling, nghĩ muốn chiếm giữ em sao? Tới liền bây giờ đi, để cho em tới thỏa mãn anh!"

Ánh mắt cô ta không có phút chốc rời khỏi anh, hai tay vuốt ve lưng anh.

Rất nhanh, cổ tay cô ta linh hoạt trực tiếp kéo dây lưng quần của anh ra, người ngồi xổm xuống kéo quần anh xuống dưới.

Toàn bộ động tác của cô ta quả thật cực kỳ dâm đãng, cực kỳ hăng hái, rất có thú vị. Bùi Tạp Tư quả thật xuất hiện ham muốn, vật đó đã trở nên rất lớn, cục kỳ thẳng, cực kỳ thô --

Thế nhưng điểm này đều không phải vì yêu hoặc thích, thuần túy là do kích thích!

"Ha ha, Darling, anh xem anh, đều đã cứng rắn thành cái dạng này rồi, em rất thích, đây chứng minh anh là thích của em!" Cô ta nói chuyện đồng thời đã đưa quần anh tuột đến gót chân. Sau đó, kéo qua bàn tay co của anh xoa một một bên mềm mại của mình, sau đó một ngụm nuốt ngọn nguồn dục vọng đã có phản ứng vào!

Khi cô ta dùng kỹ thuật miệng cao siêu hầu hạ anh, anh rốt cục lôi cô ta lên, hai người song song ngã vào trên giường lớn --

"Chết tiệt người phụ nữ này, dây chuyền có đưa anh không?" Bùi Tạp Tư đụng đến sợi dây chuyền kia!!

"Ha ha, vậy thì xem biểu hiện của anh --"

"Em là ít bị trừng phạt!"

"Hô hô --" Diệp Chức Nhân dâm đãng không chịu nổi cười rộ lên, sau đó, tiếng cười của cô ta chuyển hóa thành từng tiếng rên rỉ!

Lúc hai người ở trong phòng say sưa chiến đấu kịch liệt, thì Tư Vũ đã chạy tới phòng 3390 --

Khi cô đang chuẩn bị dũng khí nhấn chuông cửa, chợt nghe từ bên trong từng tiếng một dâm loạn không chịu nổi, Tư Vũ cảm giác tim của mình đột nhiên đập mạnh, lại lập tức ngừng giống như bãi công vậy, cô không còn cảm giác gì nữa, mà tiếng kêu kia càng lúc càng lớn - -

Bỗng nhiên trong lúc đó một khắc này Tư Vũ cảm giác chính mình không hề khẩn trương, cũng tràn ngập can đảm, bởi vì ngón tay cô đã hướng về phía chuông cửa ấn!

Leng keng - -

Leng keng - -

Leng keng - -

Tiếng chuông cửa, có quy luật vang lên ba tiếng.

"Đáng chết, người nào vậy!" Thật lâu sau đó, một giọng người phụ nữ tức giận quát lên.

Tư Vũ rất bình tĩnh, cực kỳ lễ phép đáp lại: "Tôi là nhân viên phục vụ khách sạn XX, cố ý đưa hai phần bít tết cùng rượu đỏ tới, hôm nay là khách sạn chúng tôi kỷ niệm năm năm thành lập, cho nên đối với khách hàng đặc biệt tạ ơn!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện