Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 90: Quảng cáo kêu gọi đầu tư



Ông lão vẫn đứng ở tư thế lễ độ , mở rộng cửa xe chờ đợi Vũ Nghê đi vào

Vũ Nghê chăm chú nhìn ông lão , gãi đầu xoay người rời đi

"Cô Vũ Nghê , là do ông chủ của tôi bảo đến đây đưa cô đi làm !" Tài xế vội vàng nói rõ tình huống

Vũ Nghê nghi ngờ nhíu mày , ông chủ ?! Là ai cơ chứ ?! Trong đầu hiện lên một gương mặt , sau đó cô lắc lắc đầu để hồi tỉnh lại ý nghĩ của mình

Chẳng lẽ là hắn ?! "Ông chủ ?! Lạc Ngạo Thực ư ?!"

"Vâng , Đúng vậy !" Ông lão gật đầu cười ha hả , không như bộ mặt nghiêm túc mới vừa rồi

"Ông à , nhờ ông thay cháu cám ơn ý tốt của anh ta , nhưng mà lát nữa sẽ có xe tới đón cháu !" Mỗi ngày sáng sớm đều có một chiếc taxi định sẵn đón cô , nhưng buổi tối thì không cố định !

Sau khi nói xong Vũ Nghê xoay người hướng cửa chính đi tới

Ông lão trực tiếp lên xe , khởi động xe lăn bánh từ từ đi theo sau Vũ Nghê ——

Vũ Nghê như cũ đợi trước cửa nhà trọ , nhưng đã hơn mười phút , vẫn chưa thấy xe đến.

Vũ Nghê có chút lo lắng giơ cổ tay lên , đã bảy giờ năm mươi phút , hôm nay tài xế sao còn chưa tới ?!Trước kia cho dù là muộn đến mấy , cũng không như hôm nay

Chợt điện thoại di động trong ví da reng lên "A ——"

"Thật xin lỗi cô Vũ Nghê , xe tôi hiện nay có chút vấn đề , đang phải sửa chữa !" Tài xế taxi giải bày

"Được rồi , không sao đâu . . . . . ."

Nói là không sao , thì đúng là giả bộ . Giờ cao điểm thế này , làm sao có thể bắt được xe đây ?! Nếu không đón kịp taxi , có thể sẽ trễ giờ mất

Ông lão xuống xe , lần nữa mở ra chỗ ngồi phía sau "Cô Vũ Nghê , cô cứ lên xe , để tôi đưa cô đến chỗ làm !"

Vũ Nghê nhìn tới nhìn lui một chút , cuối cùng cũng phải bước vào không gian hào hoa thoải mái ——

Leng keng , âm thanh tin nhắn điện thoại vang lên . Lần này dù không nhìn số , cũng hoàn toàn đoán được là ai

‘Về chuyện của ngày hôm qua , anh cảm thấy thật có lỗi , thế nên cả đêm khó ngủ . Vì vậy sáng sớm liền cử người đến đón em . Xin cứ yên tâm , hành động này tuyệt đối không làm em khó xử , chẳng qua là những ngày này em cần có người hộ tống . Cũng đừng nghi ngờ , đây chẳng phải là một mưu đồ nào , chúc em một ngày làm việc vui vẻ , Lạc Ngạo Thực !’

Vũ Nghê khép điện thoại di động lại , đặt vào trong túi , trái tim đột nhiên kỳ lạ , cứ đập liên hồi . Cả đêm bị ám ảnh bởi bóng dáng của hắn , sáng sớm cũng không thoát khỏi !

Cảm xúc bây giờ thật sự ~ thú vị , chẳng qua là không có động lòng

Hắn luôn là người như vậy ư ?! Luôn không quan tâm đến người bên cạnh , không phải hiện tại đã có bạn gái rồi sao ?! Quản lý ngay cả an nguy của mình , chẳng lẽ hắn rất rãnh rỗi ?!

Bịp bợm !

Dù đã qua sáu năm rồi , hắn vẫn không hề thay đổi , lại còn rất bịp bợm

Thu hồi lại tâm tình , Vũ Nghê bắt đầu quan sát xe.

Đúng là một chiếc xe hơi sang trọng , cấu hình bên trong hoàn toàn thuộc công nghệ cao , được phối trí đầy đủ phương tiện , mỗi đường may cũng rất công phu , chỉ có hai chữ diễn tả : Xa Hoa

Không gian sạch sẽ cộng với lớp da được thiết kế chắc chắn , khiến Vũ Nghê không kìm chế được mà tỏ ra thích thú

Khi xe sắp chạy đến đài truyền hình , Vũ Nghê mở miệng :"Ông ơi , phiền ông dừng xe ở đầu đường của Đài Truyền Hình giúp cháu !"

"Vâng !" Tài xế lên tiếng , đồng thời điều khiển tốc độ chậm lại !

Chiếc xe này quá phô trương , nếu như để các đồng nghiệp thấy tình cảnh này , khác nào tin đồn sẽ càng lan tỏa !

************************************************************

Quảng cáo để kêu gọi đầu tư của đài MBS được cử hành ở khách sạn long trọng , đa phần là những đại diện nổi tiếng của các ngành kinh doanh , thương mại , sản xuất

Hình thức lấy quảng cáo đấu giá cho trương mục nhằm hướng vào các nhà đầu tư , nếu họ đứng ra mua với giá cao , ít nhiều sẽ đem lại lợi ích cho đài truyền hình . Buổi đấu giá quan trọng sẽ chính thức vào buổi chiều , còn ban ngày thì sắp xếp những trương mục khác . Bao gồm là 23 nhà thầu tham gia trong ngày hôm nay , cho nên những người chủ trì chương trình đương nhiên phải đến sớm một chút , cũng là đưa tin thêm cho đài

Vòng chung kết của cuộc đấu giá được tổ chức vào lúc ba giờ chiều , cuối cùng thì nhân vật chính - MC Phó Vũ Nghê cũng xuất hiện tại khách sạn . Bởi vì có lối đi riêng , thế nên rất ít ký giả vây quanh cô !

Tuy nhiên khi Vũ Nghê mới bước vào tầng hai ở đại sảnh , đã thấy ngay chủ tịch tập đoàn Lạc thị - Lạc Ngạo Thực và trợ lý Lưu từ trong thang máy đi ra , sau lưng còn có hai người bảo vệ cao to !

Khi ấy Lạc Ngạo Thực đang tiếp chuyện điện thoại , nên cũng không có nhìn sang phía Vũ Nghê

Đúng lúc cô chuẩn bị đi vào phòng thay đồ để không phải đối mặt với hắn thì có giọng nói vang lên :"Cô chủ !" Trợ lý Lưu hướng phía cô hô lên , sau đó mới ý thức tới lời nói , hắn bèn sửa ngay :"Cô Vũ Nghê , cô còn nhớ tôi không ?!"

Bị người khác gọi đúng tên , lý nào cô không xoay đầu lại , phút chốc chủ động vươn tay chào hỏi :"Trợ lý Lưu , tôi làm sao có thể không nhớ chứ , đã lâu không gặp !"

Trợ lý Lưu thấy Vũ Nghê , vẽ mặt tương đối phấn khởi "Là cô không gặp tôi thôi , chứ tôi gần như thấy cô trong tivi mỗi ngày ! Đúng rồi , tổng giám đốc ở bên kia ——"

Vũ Nghê lịch sự di dời tầm mắt nhìn theo trợ lý Lưu , sau đó thu hồi ánh mắt "Các người cũng đang vội , tôi bây giờ còn việc muốn làm . . . . . ."

Đang này lúc này thì Lạc Ngạo Thực đi tới , trên tay vẫn còn cầm điện thoại nói chuyện , dùng động tác nói với Vũ Nghê ‘em chờ một chút';

Trợ lý Lưu đương nhiên hiểu ý ông chủ , bắt đầu giả vờ nói chuyện đời sống sinh hoạt cùng Vũ Nghê . Đối phương nhiệt tình khiến Vũ Nghê vẫn không tìm được lý do ';đi khỏi’ , đến khi Lạc Ngạo Thực kết thúc cuộc nói chuyện , thì hắn từ từ đi tới chỗ cô !

Trợ lý Lưu và hai yên bảo vệ chạy sang chỗ khác , vừa vặn vị trí này lại chẳng có ai đi ngang qua bọn họ

Lạc Ngạo Thực mờ nhạt mỉm cười với cô , cũng không gấp gáp mở miệng . Ánh mắt thâm thúy nhìn Vũ Nghê chăm chú , đem cô bao bọc hết sức chặt chẽ

Điều này làm cho cô không được tự nhiên , chủ động mở miệng "Cám ơn bữa ăn tối của anh , cám ơn đã cử người đến đón tôi , về sau không cần anh phải nhọc công như vậy !"

Lạc Ngạo Thực lắc đầu một cái "Em không cần khách sáo như vậy , chỉ là một điều nhỏ nhặt . Khi nào bạn trai em về , thì anh sẽ không làm như vậy nữa"

Nghe hắn nói như vậy , Vũ Nghê cảm thấy thật khó chịu , cô giống như một món hàng , bị người ta đẩy tới đẩy lui

"Thật ra thì anh lo lắng dư thừa rồi , sáu năm nay khả năng sinh tồn của tôi rất mạnh , đây đã là thói quen . Cho dù bạn trai tôi không có ở đây , cũng không cần anh phải bận tâm !" Xem ra cô phải nói rõ một tý , không thì hắn lại cho hắn đang hành động đúng đắn

Hắn nghĩ rằng đó là một điều tốt , nhưng cô không có bất kỳ lý do nào để chấp nhận cả !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện