Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 144: Tranh chấp một chiếc áo



Cùng Hoắc Doãn Văn lần nữa đi chung với nhau, Nhan Như Y không nói cùng ai, chỉ lặng lẳng tự vui trong lòng.

Thật ra, cô rất muốn nói cho bạn thân của mình biết, nhưng không thể. Thứ nhất, cô không phải là kẻ hay ba hoa, hơn nữa, ở cùng với người trong lòng không phải là chuyện để khoe khoang!

Đợi chút đi, chờ đến ngày có thể quang minh chính đại cùng anh nắm tay ở một chỗ!

Ngày ấy, Kha Văn tìm cô đi dạo phố, Nhan Như Y cũng không như ngày trước, cự tuyệt mà vui vẻ nhận lời! Cô lang thang trước quầy mỹ phẩm, rồi dạo quanh các cửa hiệu nam trang cao cấp!

Cô ngắm nghía vài bộ quần áo, rồi nhìn qua dãy cà vạt .

Kha Văn rất hiếu kỳ."Thế nào? Định mua cho bạn trai!"

Nhan Như Y thu hồi tầm mắt, nhìn bạn thân, lắc đầu một cái, mở to mắt nói dối."Không có nha!"

Kha Văn nheo mắt lại, không tin lời của cô."Tớ mới không tin đâu, nếu như không có bạn trai, cậu làm gì một mực nhìn thời trang dành cho nam giới như vậy?"

"A, vài ngày nữa Tiểu Quân làm MC trong một chương trình ở trường học, nên muốn chuẩn bị cho em ấy một bộ lễ phục chỉnh tề!" Nhan Như Y thuận miệng nói, không thể chia sẻ nỗi ngọt ngào ấy với bạn!

"Thật?"

"Tớ lừa cậu làm cái gì? Nếu như có bạn trai, tớ đương nhiên phải nói cho cậu biết đầu tiên rồi!" Nói xong, Nhan Như Y lại bắt đầu ngắm nghía mấy bộ vét. Có một bộ màu vàng gỉ sét, chất liệu vải mỏng nhẹ, vân chìm, xem ra vừa trang trọng vừa trẻ trung, rất thích hợp với anh!

Anh đưa cho cô một chí phiếu để tiêu pha, cô cũng chẳng biết nên mua cho mình cái gì! Thật ra, cô cũng hiểu được, về sau cùng anh ở chung một chỗ, phải chịu khó nâng cấp khâu thẩm mỹ của mình, y phục, trang sức… mới xứng với thân phận của anh. Đến lúc đó nên mặc, nên dùng gì, cô cũng nhất định sẽ mua thêm nhiều thứ.

Nhưng bây giờ, bọn họ phải giữ bí mật nha, cô mua trang phục đắt tiền đến hù chết người gì đó, thì có ích lợi gì đâu, còn không phải chỉ có nước đặt trong tủ quần áo để ngắm?

Cho nên, anh muốn cô đi mua sắm, vậy mua cho anh đi!

Ngày mai. . . . . . Hoặc là tí nữa, sau khi Kha Văn về rồi, cô có thể tới đây mua, hôm nay trước tiên chọn trước đã!

Kha Văn nhăn lỗ mũi, không hoàn toàn tin lời cô."Vậy cậu có đủ tiền mua cho Tiểu Quân bộ trang phục đắt tiền đến thế sao?" Hơn mười vạn !

"Tớ đâu có điên ! Làm sao có thể mua cho em ấy bộ trang phục quá đắt tiền như vậy!" Nhan Như Y chỉ chỉ lỗ mũi mình, nhỏ giọng nói.

"Vậy sao cậu vẫn còn ở lì trong shop này!" Kha Văn cũng nhỏ giọng nói!

Nhan Như Y kéo bạn tốt ra khỏi shop thời trang, cố làm ra vẻ rất thông minh lại rất keo kiệt."Thực ngốc, tớ đương nhiên nhìn kỹ hàng xịn, rồi ra xem hàng fake, chỉ tốn mấy trăm đồng, nhưng dĩ nhiên chất lượng cũng phải tốt nhất định!"

"A ——" Kha Văn gật đầu một cái, lại nhắc nhở."Chỉ là, Tiểu Quân nếu mặc hàng fake, nhất định sẽ bị bạn bè chê cười. Cầu xin cậu, còn không bằng mua quần áo nhãn hiệu trong nước, cũng có mấy trăm đồng, mặc lên cũng đẹp mắt!"

Nhan Như Y gật đầu."Không tệ, hoàn hảo cậu nhắc nhở tớ! Cứ quyết định như vậy!"

Nói là nói như vậy, nhưng kế tiếp Nhan Như Y lượn lờ quanh mấy shop chuyên dụng dành cho nam giới.

"Cậu làm sao vậy? Muốn cậu theo tớ để giúp tớ chọn vài bộ quần áo nha, sao cứ lượn quanh mấy shop dành cho nam giới vậy!" Kha văn rất không vui vẻ tả oán nói. Cuối tuần cô muốn đi f huyện thăm Chu Sùng, cho nên cũng muốn ăn mặc đẹp một chút!

Nhan Như Y không để ý lời oán trách của bạn, cô hiện tại thật chỉ muốn mua sắm cho anh thôi,… đây là quyền lợi của bạn gái đi ! Chỉ là, thật thông minh, cô gợi ý với Kha Văn."Thế nào, cậu không phải muốn mua quà tặng cho Chu Sùng sao?"

Kha Văn lúc này mới ngượng ngùng."Hoàn hảo cậu nhắc nhở, tớ quên mất!"

Nhan Như Y gật đầu một cái."Vậy còn không xem một chút! Chu Sùng rất bảnh bao, cho nên phải cẩn thận một chút, mà đồ tầm thường quá, coi chừng cậu ấy bỏ cậu đó——"

"Thôi đi, tớ sao phải nuông chiều anh ấy? Hơn nữa, chúng ta bây giờ cũng không phải là quan hệ trai gái, chỉ là bạn bè thôi, tớ sao muốn lấy lòng anh ấy? Anh ấy thích dùng đồ đắt giá, đắt đến muốn chết, tớ không đủ tiền!"

Kha Văn nói là nói như vậy, nhưng cũng đi theo Nhan Như Y dạo quanh khu lầu dành cho thời trang nam ——

Không lâu, Kha Văn chọn được một cái ví da cho Chu Sùng, mặc dù không phải là món đồ đắt tiền hơn vạn đồng, nhưng cũng có hơn hai ngàn!

Chỉ là cô cảm thấy nó rất hợp với Chu Sùng hiện tại, bởi vì anh bây giờ đang làm ở một cơ quan nhà nước, không phù hợp sử dụng một cái ví tiền lên đến hàng vạn đồng!

Cho nên lúc chọn quà, cô cảm thấy rất hài lòng.

Sau, Nhan Như Y lại nhìn thấy bộ vest màu vàng nâu gỉ sét, vừa thấy là biết hàng hiệu tốt đáng tiền, mắc hơn bộ lúc trước ít nhất vài vạn đồng!

Vuốt ve bộ tây trang, cô không khỏi miên man nghĩ đến lúc Hoắc Doãn Văn mặc vào bộ y phục này nhất định rất tuấn tú, kiểu thiết kế này sẽ tôn vóc dáng anh thêm hoàn mỹ!

Chinh là bộ này, cô quyết định ngày mai quay lại mua nó làm quà!

"Thưa cô, đây là hàng mới về, chỉ có một bộ duy nhất, nếu như cô thích đừng bỏ qua, bằng không sẽ rất nhanh bị người khác mua đi!" Một nhân viên bán hàng đi tới, nói!

Nhan Như Y cười cười."Vậy tôi xem kỹ một chút!" Sau đó chuẩn bị rời đi!

Hiện tại có Kha Văn cùng đây, cô dĩ nhiên không thể nói mình sẽ mua.

Mà đúng lúc này, hai cô gái đi tới, ăn mặc rất hoa lệ, một thân đều là hàng hiệu, trên người tản ra mùi nước hoa nồng đậm!

Vừa bước vào, làm ra vẻ coi trọng bộ vest đó, hai cô gái đi thẳng đến chỗ Như Y, đẩy mạnh Như Y qua một bên, khiến cô lảo đảo muốn ngã!

Nhan Như Y loạng choạng lùi về sau mấy bước, mới giữ vững người, cũng may Kha Văn nhanh tay giữ cô lại.

Kha Văn tỏ vẻ không phục nhìn họ, muốn tiến lên tranh cãi!

Nhan Như Y lắc đầu. Mặc dù thua thiệt, nhưng cũng không đáng vì chút chuyện nhỏ này, ở nơi công cộng gây gổ, mất mặt xấu hổ!

Nhưng họ dàn xếp ổn thỏa, cũng không có nghĩa là đối phương biết điều. Hai cô kia trên dưới toàn hàng hiệu, nhìn thoáng qua các cô, ngạo mạn nhún vai, không che giấu chút nào vẻ mặt... khinh bỉ, cười nhạo nói."Nhìn hai người các cô, có thể mua được nhãn hiệu này sao? Ra vẻ coi coi, xem lại thử mình là hạng gì, đủ tiền sao? Nếu không có tiền, bày đặt đi coi hàng hiệu làm gì, không cảm thấy mất mặt sao?"

"Hừ hừ, chẳng qua là muốn tìm chút cảm giác người có tiền thôi!" Một người khác nói.

Nhân viên bán hàng cũng cười nhạo một bên!

Lời này quả thực là quá xem thường người, nhất thời Nhan Như Y và Kha Văn cảm thấy đặc biệt tức giận, thật muốn đáp trả lại đôi câu!

Nhan Như Y nắm chặt tay lại, cố gắng đè tức giận trong lòng mình xuống! Sau đó tự nhủ, người ta nói cũng không sai, cô vốn chính là một người nghèo khổ, ở chỗ này dạo xem hàng hóa đúng là không hợp, người ta nói không sai!

Thuận tiện cô còn hung hăng mắng thầm chính mình một câu, chớ thấy có Hoắc Doãn Văn rồi, mình cũng chính là người thượng lưu giàu có, cô chẳng qua chỉ là một cô gái bình thường vẫn thấy đầy đường thôi.

Đừng có dùng tiền của người ta, đi chống đỡ mặt mũi của mình!

Bị mắng, cô cuối cùng không có tính sinh khí, chuẩn bị rời đi!

Nhưng hai cô gái kia, lại không để cô dễ dàng rời khỏi!

Hai cô gái biết Nhan Như Y thích bộ vest kia, nên ra vẻ tràn đầy hứng thú!

"Bộ vest này coi bộ không tệ, cà thẻ mua nhé!" Một cô nói.

Cô kia đệm theo."Cũng không tệ lắm, chính là, bạn trai cậu thích hợp không? Anh ta vóc dáng giống như không đủ cao!"

"Ai nha, cần gì quản anh ấy mắc có thích hợp không. Anh ta mặc dù vóc dáng không đủ, nhưng hơi mập, đến lúc đó cũng phải mặc bộ cỡ này thôi. Ha ha, y phục này tớ mua về, anh ta nhất định rất vui mừng, nhất định sẽ mua cho tớ sợi dây chuyền trăm vạn kia, dù sao mua quần áo cũng là tiền của anh ta, tớ mua ——"

Lời này, khiến Nhan Như Y quýnh lên. Bộ y phục này cô đã nhìn kỹ, hơn nữa cùng cỡ với quần áo Hoắc Doãn Văn hay mặc, làm sao có thể bị người khác mua đi?

Dưới tình thế cấp bách, cô muốn xông lên đi trước!

Nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, có người so với cô nhanh hơn một bước, Kha Văn đẩy hai cô gái ra."Thật xin lỗi, hai vị tiểu thư, bộ y phục này chúng ta chọn trước, hai cô nếu thích liền mua những thứ khác đi!"

Nhan Như Y giật mình, Kha Văn làm thế nào…?

Chỉ là như vậy cũng tốt, cuối cùng cũng có thể mua được bộ vest ưng ý, cô cũng lập tức nói theo."Bộ quần áo này là chúng ta nhìn thấy trước, tiểu thư, thật xin lỗi!"

Hai cô gái kia dùng ánh mắt xem thường nhìn lên nhìn xuống đánh giá Nhan Như Y và Kha Văn, sau đó miệt thị liếc một cái."Thôi đi, chỉ bằng các ngươi, có thể mua được sao? Tiểu thư, ngươi xem một chút giá cả, không phải một vạn mấy, mà là 10 mấy vạn!"

"Ha ha, cũng không phải là, không phải nhìn lầm số lẻ chứ?" Một cô gái khác tiếp tục giễu cợt.

Nhan Như Y thật muốn trực tiếp đem chi phiếu đưa cho nhân viên bán hàng, nhưng cô hiện tại làm sao có thể, nếu như cô bốc đồng, đến lúc đó làm sao có thể giấu giếm được Kha Văn?

Tất cả mọi chuyện đang lúc quan trọng đối với Hoắc Doãn Văn, cô làm sao có thể đem phiền toái đến cho anh!

"Bộ y phục này tôi mua rồi, hiện tại liền trả tiền!" Lúc này, một giọng nói chen vào, thanh âm này vô cùng từ tính, so giọng hát của ca sĩ còn tốt hơn nhiều lần.

Mấy cô gái cùng hướng ra phía cửa, Nhan Như Y vừa nhìn thấy người đi tới, tâm tình cuối cùng buông lỏng xuống, ngay sau đó trên mặt cũng lộ ra nụ cười. Lại là anh, mới vừa rồi cô còn tưởng rằng mình nghe lầm thanh âm !

Chỉ là, anh làm sao biết cô ở chỗ này?

Kha Văn thấy Hoắc Doãn Văn, nở nụ cười, không ngừng lôi Nhan Như Y đi đến gần!

Nhan Như Y không để ý đến bạn, hiện tại cô không thể biểu hiện quá nhiệt tình, chỉ có thể lành lạnh nhàn nhạt, làm bộ như không biết người ở trước mắt này !

Mà hai cô gái vẫn giễu cợt cô, chứng kiến người đàn ông đang đi tới, vội ra vẻ thục nữ thuần tình, âm thầm hướng người đàn ông này phóng điện!

Oa. Người đàn ông này dáng dấp rất đẹp trai, rất khí thế!

Nhân viên bán hàng vội vàng viết hoá đơn, sau đó dẫn người đàn ông hấp dẫn đó đi tính tiền ——

*********************************************

"Đi thôi. . . . . ." Nhan Như Y lôi Kha Văn, cố nén nụ cười hưng phấn. Ha ha, cũng may, mặc kệ nói thế nào y phục không có bị người khác mua đi!

Kha văn nghi hoặc nhìn cô, lại không ngừng nháy mắt nhìn Nhan Như Y, dùng môi ngữ nói."Cậu thật muốn đi sao? Không lưu lại chào anh ấy?"

Nhan Như Y làm ra vẻ không có chút thương cảm, kéo tay bạn, sau đó nói: "Không, chúng ta hay là đi thôi!"

Kha Văn không có biện pháp, đi theo cô ra cửa."Này, cậu làm gì đấy à? Nếu gặp được, liền cùng anh ấy trò chuyện? Mặc dù không thể làm người yêu, cũng không thể như người xa lạ chứ?"

"Nói gì đấy? Nói lung tung!" Nhan Như Y tiếp tục giả vờ rất lạnh nhạt!

Kha Văn tức giận đến dậm chân."Thật là bị tác phong của cậu làm tức chết rồi, đi thôi!"

Nhan Như Y đuổi theo bạn, ở phía sau lưng Kha Văn cười cười. Ha ha, cô bây giờ đã cùng Hoắc Doãn Văn ở cùng một chỗ nha, cần gì phải ra vẻ ân ân ái ái, thân mật ở nơi công cộng? Bọn họ bây giờ hiểu được chưa phải là cơ hội tốt!

Kha Văn quay đầu lại nhìn Nhan Như Y."Nói thật, nếu như không phải mới vừa rồi Hoắc Doãn Văn xuất hiện, tớ lập tức quyết định mua bộ quần áo kia, mặc dù tớ không dùng được, nhưng chính là không ưa sắc mặt hai cô gái kia!" Nghe lời của hai cô kia, rõ ràng chỉ là đám gái bám đại gia, giả bộ cái gì mà giả bộ!

"Oa, như vậy bạn tớ rất có thực lực à? Thế nào, cậu săn tin tốt à, có tiền thưởng sao?" Nhan Như Y giật mình một cái.

"Có tiền thưởng cái gì, đi theo lãnh đạo, mệt mỏi muốn chết, dù là bắt được chuyện tốt, tiền thưởng cho nhân viên cũng chỉ nhiều nhất là 200 đồng!" Kha Văn bĩu môi.

"Vậy tiền là ——" chẳng lẽ là của Chu Sùng?

Kha Văn nhăn nhăn lỗ mũi, sau đó vỗ vỗ túi của mình, có chút ngượng ngùng."Anh ta đi làm dưới cơ sở, cho tớ chi phiếu, bên trong có hơn một trăm vạn!" Kha Văn rất nhỏ giọng mà nói, sợ bị người khác nghe được.

Nhan Như Y nheo mắt lại, giống như là muốn dùng nghiêm hình tra khảo bạn."Không tệ, anh ấy đối với cậu tốt như vậy, xem ra chuyện tốt của hai người gần rồi !"

Kha Văn lại cau mũi một cái."Gần cái gì à? Anh ta muốn tớ mua đồ mới cho anh ta, hơn nữa anh ta còn không cho tớ phung phí tiền của, yêu cầu phải có hóa đơn! ! Chỉ là, trong thẻ có hơn một trăm vạn, thế nào cũng có thể ứng biến trong trường hợp khẩn cấp!"

Nghe xong lời bạn, Nhan Như Y thật muốn cười thật to rồi."Nếu Chu Sùng đưa cho cậu nhiều tiền như vậy, sao cậu lại chỉ mua cái ví hơn hai ngàn đồng cho anh ấy?" Đoán chừng lỗ mũi của Chu Sùng sẽ tức lệch ra đấy!

"Hơn hai ngàn cũng đã rất quý, có được hay không? Nếu như anh ấy không thích, tớ để lại đựng tiền!" Lại nói, hơn hai ngàn, cũng là tiền mồ hôi, xương máu của cô mà!

Nhìn bộ dáng hạnh phúc của Kha Văn, Nhan Như Y cũng không nhịn được nhớ lại Hoắc Doãn Văn, nghĩ tới lúc anh mặc bộ vest kia, nhất định rất tuấn tú!

Hắc hắc, cô đã không kịp chờ đợi muốn nhìn rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện