Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 747: Đàn ông là phải theo đuổi như vậy [10]
Editor: May
Mỗi tuần 4000 đồng tiền, một tháng chính là một vạn sáu...... tuy rằng tiền này đối với Lương Thần mà nói không đáng giá nhắc tới, nhưng đối với dân chúng bình thường mà nói, đã xem như là một khoản lớn.
Mà cô, hoàn toàn có thể dựa vào tiền này để sống!
Cả ngày Cảnh Hảo Hảo đều nghĩ đến, chính mình có tính là bị bao nuôi không, thế cho nên đến buổi tối lúc đi học, cô còn thường xuyên có sai sót, viết hai chữ bao nuôi ở trên giấy trắng này.
Kết quả, Cảnh Hảo Hảo đắm chìm ở trong chính mình có phải bị “Bao nuôi” không, vào lúc buổi tối tan học, lại có thể gặp được một chuyện càng nghiêm trọng hơn!
......
Một ngày này, vẫn là mười giờ hai mươi như cũ, Lương Thần liền canh giữ ở cửa đại học Giang Sơn.
Lúc mười giờ rưỡi, Lương Thần gọi cho Cảnh Hảo một cú điện thoại, điện thoại cắt đứt, anh liền nhàn nhã đứng ở bên cạnh xe của mình, nhìn chằm chằm cửa trường học, chờ Cảnh Hảo Hảo đi ra.
Lúc trước, mười giờ bốn mươi phút, Cảnh Hảo Hảo sẽ đi ra từ cửa trường học, nhưng hôm nay mười giờ bốn mươi, Lương Thần chờ được không phải Cảnh Hảo Hảo, mà lại là một cô gái xa lạ
Cô ta mặc một thân váy trắng thuần, tóc dài đen nhánh, mềm mại khoác ở sau đầu, dung nhan trang điểm tinh xảo, mang một đôi giày cao gót tám cm, khoan thai đi đến trước mặt anh.
“Xin chào, anh đang đợi Cảnh Hảo Hảo sao?”
Lương Thần nghe được tên Cảnh Hảo Hảo, lúc này mới dùng đôi mắt quan sát cô gái này một lần, sau đó gật gật đầu, mở miệng nói chuyện, ngữ khí không xem như quen thuộc: “Đúng.”
Lương Thần lãnh đạm, cũng không có làm cho cô gái kia lùi bước, ngược lại cười một tiếng, trực tiếp duỗi tay về phía Lương Thần: “Anh là bạn trai Cảnh Hảo Hảo à?”
Đây thuộc về chuyện riêng của anh và Hảo Hảo, có quan hệ gì với cô ta?
Lần này Lương Thần trực tiếp cự tuyệt không đáp.
Cô gái kia, lại bắt đầu tự giới thiệu với Lương Thần: “Em tên là Hà Nam Nam, là bạn cùng lớp với Cảnh Hảo Hảo.”
Nói xong, cô ta duỗi tay đến trước mặt Lương Thần: “Có thể làm bạn bè không?”
Lương Thần nhìn lướt qua tay Hà Nam Nam, liền đặt tầm mắt ở trên mặt Hà Nam Nam.
Đây xem như là đào góc tường trong truyền thuyết ư?
Diện mạo thật không tệ, chỉ tiếc, so sánh với Hảo Hảo của anh, vẫn là kém rất nhiều.
Lương Thần yên lặng bình luận dưới đáy lòng một chút, liền ôn hoà gật gật đầu, xem như nhận tự giới thiệu của Hà Nam Nam.
“Vậy, xin hỏi, tên anh là gì?”
Anh cũng không có thói quen tùy tùy tiện tiện liền nói cho người râu ria biết tên của mình!
Lương Thần vẫn trầm mặc như cũ.
“Có hay người từng nói với anh chưa, bộ dạng anh rất giống Lương Thần - tổng tài tập đoàn Giang Sơn? Chính là thiếu niên thiên tử của thành phố Giang Sơn.” Hà Nam Nam tiếp tục không ngừng cố gắng đến gần.
Cái gì gọi là lớn lên giống, rõ ràng chính là anh, có được không!
Lương Thần kéo kéo môi, vẫn là trầm mặc, sau đó, tầm mắt liền dừng ở Cảnh Hảo Hảo đi ra cửa trường học, anh lập tức nâng tay lên, vẫy vẫy tay với Cảnh Hảo Hảo.
......
Cảnh Hảo Hảo nhận được điện thoại của Lương Thần, liền vội vàng thu dọn sách giáo khoa của mình, đi ra phòng học, lúc vừa mới chuẩn bị chạy xuống cầu thang, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên muốn đi WC, liền vòng đi toilet, thế cho nên, lúc đi ra, chậm hơn bình thường mười phút.
Kết quả, cô vừa ra tới, liền nhìn thấy Lương Thần đang nói chuyện với một cô gái.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nhất thời dâng lên một tầng cảm giác nguy cơ, vội vàng chạy qua, cách một khoảng cách, cô nghe thấy cô gái kia nói: “Có thể nói cho em biết số điện thoại của anh không?”
Cảnh Hảo Hảo mở to hai mắt, lại có thể thật sự giống như cô suy đoán, cô gặp được tình địch, Cảnh Hảo Hảo vừa định tiến lên bảo vệ chủ quyền, kết quả giọng nói của Lương Thần, ôn hoà nhẹ nhàng vang lên, báo một chuỗi con số.
Cảnh Hảo Hảo nghe được chuỗi con số kia, nhất thời bước chân dừng lại tại chỗ, sao Lương Thần lại nói cho cô gái này biết số điện thoại của cô!
Mỗi tuần 4000 đồng tiền, một tháng chính là một vạn sáu...... tuy rằng tiền này đối với Lương Thần mà nói không đáng giá nhắc tới, nhưng đối với dân chúng bình thường mà nói, đã xem như là một khoản lớn.
Mà cô, hoàn toàn có thể dựa vào tiền này để sống!
Cả ngày Cảnh Hảo Hảo đều nghĩ đến, chính mình có tính là bị bao nuôi không, thế cho nên đến buổi tối lúc đi học, cô còn thường xuyên có sai sót, viết hai chữ bao nuôi ở trên giấy trắng này.
Kết quả, Cảnh Hảo Hảo đắm chìm ở trong chính mình có phải bị “Bao nuôi” không, vào lúc buổi tối tan học, lại có thể gặp được một chuyện càng nghiêm trọng hơn!
......
Một ngày này, vẫn là mười giờ hai mươi như cũ, Lương Thần liền canh giữ ở cửa đại học Giang Sơn.
Lúc mười giờ rưỡi, Lương Thần gọi cho Cảnh Hảo một cú điện thoại, điện thoại cắt đứt, anh liền nhàn nhã đứng ở bên cạnh xe của mình, nhìn chằm chằm cửa trường học, chờ Cảnh Hảo Hảo đi ra.
Lúc trước, mười giờ bốn mươi phút, Cảnh Hảo Hảo sẽ đi ra từ cửa trường học, nhưng hôm nay mười giờ bốn mươi, Lương Thần chờ được không phải Cảnh Hảo Hảo, mà lại là một cô gái xa lạ
Cô ta mặc một thân váy trắng thuần, tóc dài đen nhánh, mềm mại khoác ở sau đầu, dung nhan trang điểm tinh xảo, mang một đôi giày cao gót tám cm, khoan thai đi đến trước mặt anh.
“Xin chào, anh đang đợi Cảnh Hảo Hảo sao?”
Lương Thần nghe được tên Cảnh Hảo Hảo, lúc này mới dùng đôi mắt quan sát cô gái này một lần, sau đó gật gật đầu, mở miệng nói chuyện, ngữ khí không xem như quen thuộc: “Đúng.”
Lương Thần lãnh đạm, cũng không có làm cho cô gái kia lùi bước, ngược lại cười một tiếng, trực tiếp duỗi tay về phía Lương Thần: “Anh là bạn trai Cảnh Hảo Hảo à?”
Đây thuộc về chuyện riêng của anh và Hảo Hảo, có quan hệ gì với cô ta?
Lần này Lương Thần trực tiếp cự tuyệt không đáp.
Cô gái kia, lại bắt đầu tự giới thiệu với Lương Thần: “Em tên là Hà Nam Nam, là bạn cùng lớp với Cảnh Hảo Hảo.”
Nói xong, cô ta duỗi tay đến trước mặt Lương Thần: “Có thể làm bạn bè không?”
Lương Thần nhìn lướt qua tay Hà Nam Nam, liền đặt tầm mắt ở trên mặt Hà Nam Nam.
Đây xem như là đào góc tường trong truyền thuyết ư?
Diện mạo thật không tệ, chỉ tiếc, so sánh với Hảo Hảo của anh, vẫn là kém rất nhiều.
Lương Thần yên lặng bình luận dưới đáy lòng một chút, liền ôn hoà gật gật đầu, xem như nhận tự giới thiệu của Hà Nam Nam.
“Vậy, xin hỏi, tên anh là gì?”
Anh cũng không có thói quen tùy tùy tiện tiện liền nói cho người râu ria biết tên của mình!
Lương Thần vẫn trầm mặc như cũ.
“Có hay người từng nói với anh chưa, bộ dạng anh rất giống Lương Thần - tổng tài tập đoàn Giang Sơn? Chính là thiếu niên thiên tử của thành phố Giang Sơn.” Hà Nam Nam tiếp tục không ngừng cố gắng đến gần.
Cái gì gọi là lớn lên giống, rõ ràng chính là anh, có được không!
Lương Thần kéo kéo môi, vẫn là trầm mặc, sau đó, tầm mắt liền dừng ở Cảnh Hảo Hảo đi ra cửa trường học, anh lập tức nâng tay lên, vẫy vẫy tay với Cảnh Hảo Hảo.
......
Cảnh Hảo Hảo nhận được điện thoại của Lương Thần, liền vội vàng thu dọn sách giáo khoa của mình, đi ra phòng học, lúc vừa mới chuẩn bị chạy xuống cầu thang, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên muốn đi WC, liền vòng đi toilet, thế cho nên, lúc đi ra, chậm hơn bình thường mười phút.
Kết quả, cô vừa ra tới, liền nhìn thấy Lương Thần đang nói chuyện với một cô gái.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nhất thời dâng lên một tầng cảm giác nguy cơ, vội vàng chạy qua, cách một khoảng cách, cô nghe thấy cô gái kia nói: “Có thể nói cho em biết số điện thoại của anh không?”
Cảnh Hảo Hảo mở to hai mắt, lại có thể thật sự giống như cô suy đoán, cô gặp được tình địch, Cảnh Hảo Hảo vừa định tiến lên bảo vệ chủ quyền, kết quả giọng nói của Lương Thần, ôn hoà nhẹ nhàng vang lên, báo một chuỗi con số.
Cảnh Hảo Hảo nghe được chuỗi con số kia, nhất thời bước chân dừng lại tại chỗ, sao Lương Thần lại nói cho cô gái này biết số điện thoại của cô!
Bình luận truyện