Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 31: Di sản của Thẩm gia (1)



Bỗng nhiên, điện thoại bàn vang lên một giọng nữ trầm bổng trong trẻo, phá vỡ bầu không khí trầm lắng – –

“Tổng giám đốc, luật sư Ngô của văn phòng luật sư Tín Thành muốn gặp ngài!”

Miss Lương, thư ký tổng giám đốc nói trong điện thoại, không cần nghi ngờ, cô chính là con gái của Lương Nhất Uy, sở dĩ được làm thư ký thư ký của tổng giám đốc Hắc thị, ngoài dựa vào mối quan hệ của ba mình ra, quan trọng hơn là, cô tuyệt đối sẽ không phạm phải lổi mêBởi Hắc tổng!

Bởi vì, cô ấy là người đồng tính, chính vì điểm này, Hắc Diêm Tước mới yên tâm để cho cô ấy đảm nhiệm vị trí quan trọng này.

Hắc Diêm Tước nhẹ nhíu đôi lông mày đen, con mắt lướt qua chiếc đồng hồ Piaget đeo trên cổ tay, mi tâm theo thói quen nhíu lại: “Mời cậu ta vào.”

“Vâng, tổng giám đốc.”

Năm phút sau, luật sư Ngô của Tín Thành bước vào phòng làm việc của tổng giám đốc Hắc thị, rốt cục cũng được gặp ác ma trong lời đồn chỉ cần nghe đến đã làm cho người ta sợ mất mật, thật sự toát ra một tầng mồ hôi lạnh!

Nhưng cậu ta không ngờ đến, phòng làm việc của Hắc tiên sinh lại mờ ám đến như vậy, giống như tên họ của ngài ấy, tối đen không có chút ánh sáng. Cậu ta không nhìn rõ mặt mũi của ác ma trong lời đồn, cho nên cũng không xác định là có khuôn mặt dữ tợn hay không, nhưng kể cả thế, khí thế âm u lạnh lẽo của Hắc tiên sinh, cũng làm cho ông không rét mà run rồi!

“Hắc, Hắc tiên sinh! Xin chào!” Luật sư Ngô hít sâu một hơi, luật sư giỏi nhất là hùng biết sao có thể nói bắp, cậu tự nhủ bản thân không được sợ hãi, “Tháng trước tôi đã gửi hai hồ sơ luật cho ngài rồi, mục đích hôm nay đến, là muốn cùng trao đổi một chút về vụ việc di sản của Thẩm thị.”

Trong ưu nhã có biếng nhác, giống như một con báo lặng lẽ, Hắc Diêm Tước bình thản mà nhả ra một vòng khói trắng, tiếng nói trầm thấp thuần hậu vang lên, có một chút lạnh lẽo: “Ngồi.”

“À, cảm ơn.” Luật sư Ngô cứng ngắc mà gật đầu, ngồi xuống chiếc ghế sofa trước bàn làm việc, nhưng lưng vẫn đang cứng ngắc, khiếp đảm mà nhìn Hắc Diêm Tước, người đàn ông như ma quỷ trước mặt . Cậu ta cố cố gắng muốn qua không gian mờ tối nay mà nhìn rõ diện mạo Hắc tiên sinh, nhưng lại sợ chọc giận ngài ấy, bởi vì con mắt tinh quang lộ ra bên ngoài mặc dù là ở trong không gian tối mờ, cũng làm cho người ta không thể khinh thường!

“Hắc tiên sinh, vụ việc này đã bị gác lại sáu năm, hôm nay rốt cuộc cũng đã đến lúc làm theo giao ước, vụ việc năng chứng minh thời gian trôi qua rất nhanh, sáu năm trước là do thầy tôi đảm nhiệm, sáu năm sau tôi rất được vinh hạnh được tiếp nhận vụ việc này. Về con số cụ thể của gia sản Thẩm thị, tôi tin Hắc tiên sinh đã sớm biết rõ, tài khoản trị giá năm trăm triệu đôla, hôm nay kỳ hạn đã đến, tôi là đương sự của tiểu thư Thẩm Tường Vi, khi cô ấy mười sáu tuổi, có thể tự suy thừa hưởng và sử dụng số di sản to lớn này, nhưng theo ngân hàng chứng nhận, số di sản này vẫn nằm trên danh nghĩa của tiên sinh, tôi thấy điều này không phù hợp với điều luật của pháp luật, Hắc tiên sinh nên mau chóng trả đủ số di sản này.”

Luật sư Ngô một bên vừa nói về ngành luật của cậu ta, một bên lặng lẽ lấy khăn tay trong túi ra, lau đi mồ hôi trên trán.

Muốn để cho Hắc Diêm Tước trả lại hết số di sản này, má ơi, ai có bản lãnh lớn như vậy mà làm như vậy? Dù không phù hợp với điều luật của luật pháp thì sao, luật pháp vốn là để kẻ có tiền chơi đùa, nếu không phải văn phòng luật sư Tín Thành có nợ khoản tiền lớn không trả được, cậu ta cũng sẽ không bí quá hóa liều mà làm vụ án về di sản này. Giá trị năm trăm triệu đôla ah, hắn chỉ cần lấy tiền hoa hồng thôi cũng đủ làm văn phòng luật sư Tín Thành cải tử hoàn sinh, cho nên dù thế nào đi nữa cậu cũng muốn thử đọ sức, cho dù đối thủ là Hắc Diêm Tước mạnh hơn gấp trăm lần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện