Tổng Giám Đốc Và Bé Đáng Yêu

Chương 5



Bé Đáng Yêu trở về nhà, bố mẹ đầu tiên là sợ hết hồn, sau đó lập tức ôm Bé Đáng Yêu khóc rống lên.

Ba người ôm nhau khóc rống một hồi lâu, Tổng Giám Đốc đợi ở một bên.

Sau khi khóc xong, Bé Đáng Yêu cưỡng ép giải thích: “Thật ra ngày đó con không chết, chỗ hoả táng thiêu sai người đấy…”

Tổng Giám Đốc ngắt lời, dồn dập nói: “Không phải, là cháu dùng thuật Tạo người để em ấy sống lại. Cháu là đạo sĩ Mao Sơn pháp lực cao cường nếu như không có cháu ra tay nghịch thiên cải mệnh tạo thân chiêu hồn cho em ấy thì hiện giờ em ấy vẫn chỉ là một hũ tro cốt blablabla…”

Liền mặt dày mà cực lực dát vàng cho mình trước mặt bố mẹ vợ tương lai.

Bố mẹ Bé Đáng Yêu cũng không tin là chỗ hoả táng thiêu sai người, lúc thiêu xác người thân có thể vào xem, rõ ràng chính là xác của Bé Đáng Yêu.

Bố mẹ Bé Đáng Yêu cảm động vì Tổng Giám Đốc đến rơi nước mắt!

Tuy rằng chuyện người chết sống lại như này thực ra rất đáng sợ, nhưng mà bố mẹ mới không để ý cái này. Bố mẹ chỉ cần nhìn con mình trở về là tốt hơn so với bất kì cái gì rồi.

Tổng Giám Đốc: “Chú và cô đừng khách khí… Sau này nếu như cháu có thỉnh cầu gì, hi vọng cô chú có thể đáp ứng cháu.”

Bố mẹ Bé Đáng Yêu tỏ ý được được được cái gì cũng đáp ứng đến mạng cũng cho cháu!

Bé Đáng Yêu: “……”

Tổng Giám Đốc quay đầu để lộ một nụ cười he he he như kẻ trộm.

Cười xong, lại quay lại, ra vẻ đạo mạo tiên phong đạo cốt.

Bé Đáng Yêu hắc hoá: “….”

Hiện tại tui chỉ muốn đánh chết hắn.

Bé Đáng Yêu, Tổng Giám Đốc và bố mẹ nói một hồi lâu.

Bố mẹ làm một bàn lớn thức ăn, đều là món mà Bé Đáng Yêu thích ăn. Bé Đáng Yêu ăn điên cuồng, Tổng Giám Đốc cưng chiều gắp đồ ăn cho cậu.

Tổng Giám Đốc: “Cháu là truyền nhân chính tông của đạo thuật Mao Sơn, sau này đạt được học vị thạc sĩ Kinh tế học ở Học viện Thương mại Allison. Hiện đang là Tổng Giám Đốc tập đoàn XXX, có phòng có xe không vay, thu nhập ổn định dáng vẻ dễ nhìn, không rượu chè không thuốc tam quan đứng đắn.”

Bé Đáng Yêu: “….”

Bố mẹ cậu: “Tốt tốt tốt, đàn ông tốt thế đốt đèn lồng cũng tìm không ra.”

Tổng Giám Đốc: “Cháu có nhà ở khu XX đường XX, toàn là tự mua, cách công ty rất gần, đi làm rất thuận tiện, hay là để em ấy chuyển tới ở cùng cháu đi.”

Bé Đáng Yêu: “…..”

Bố mẹ cậu: “Được được được, cháu nói cái gì cũng được.”

Tổng Giám Đốc: “Thời đại bây giờ, nam yêu nam, nữ yêu nữ, nam yêu nữ, đều là xu hướng bình thường. Chúng ta cần phải đối xử bình đẳng, cô chú nói có đúng không?”

Bé Đáng Yêu: “……”

Bố mẹ cậu: “Đúng đúng đúng, ân nhân nói gì cũng đúng.”

Cứ thế đồng ý cuộc hôn nhân này.

Tổng Giám Đốc ngủ lại nhà Bé Đáng Yêu một đêm, ở tại phòng khách sát vách cậu.

Sáng sớm ngày thứ hai.

Bé Đáng Yêu gào thét trong nhà vệ sinh: “A a a a a XXX anh lại đây cho tôi!”

XXX chính là tên đầy đủ của Tổng Giám Đốc.

Tổng Giám Đốc đầy mặt ngọt ngào đi tới, nghĩ thầm rốt cuộc cục cưng cũng không gọi mình là X tổng nữa.

Tổng Giám Đốc đẩy cửa nhà vệ sinh ra: “Cục cưng, sao vậy?”

Bé Đáng Yêu ngồi trên bồn cầu, mặt đáng yêu đỏ bừng: “Anh, anh….”

Tổng Giám Đốc phát ra một tiếng giọng mũi trầm thấp từ tính: “Hả?”

Bé Đáng Yêu cắn răng một cái, quyết tâm nói: “Tôi, mặt sau cái kia… Không, không có…. Cơ quan bài tiết….”

Tổng Giám Đốc: “…..”

Tổng Giám Đốc vỗ đùi: “Bất cẩn rồi!”

Quên nặn! Đệt!!

Thuật Tạo người chỉ có thể tự động sản sinh bộ phận bên trong, mà cái gì kia, là bộ phận ngoài.

Bé Đáng Yêu nghiến răng nghiến lợi, rất muốn giết chết anh.

Cái thứ cúc hoa này chính là như vậy.

Bình thường thật ra một người sẽ không cảm giác được sự tồn tại của nó, cũng sẽ không có ý để tâm đến nó, thậm chí nếu như đột nhiên nó biến mất rồi, cũng sẽ không có người phát giác.

Chỉ đến lúc đi vệ sinh, mới có thể nhớ đến nó….

Tổng Giám Đốc: “Cục cưng đừng vội.”

Tổng Giám Đốc vỗ trên người Bé Đáng Yêu một cái: “Blablabla….. Hồn hề trở lại——”

Bé Đáng Yêu liền biến thành một tượng đất.

Linh hồn Bé Đáng Yêu bay bay cạnh tượng đất, đã sắp tức chết rồi.

Lời văn trở xuống tốt nhất là không nên miêu tả.

Tổng Giám Đốc: “Blablabla…… Hồn hề trở về—-”

Bé Đáng Yêu liền biến lại thành người.

Tổng Giám Đốc thở phào nhẹ nhõm: “Xin lỗi, là anh sơ suất.”

Bé Đáng Yêu nhìn ngón giữa của Tổng Giám Đốc, mặt đỏ bừng.

Tổng Giám Đốc cũng cảm thấy chưa đủ mà nhìn ngón giữa của mình.

Bé Đáng Yêu: “Cmn, nghe thấy không? Cmn!”

Tổng Giám Đốc: “….Nghe rồi.”

Trải qua nhiều chuyện bại hoại như vậy, Bé Đáng Yêu luôn luôn mềm mại dịu dàng đã vô cùng nóng nảy……

Biến thành một bé nóng nảy!

Tổng Giám Đốc vẫn đang dỗ: “Cục cưng đừng giận, là anh không tốt. Nhưng mà không phải anh biết sai là sửa lại sao, lúc nãy anh còn làm rất nghiêm túc, còn dùng móng tay ấn mười tám nếp nhăn….”

Bé nóng nảy rít gào: “Cút —–!!!”

Tổng Giám Đốc quỳ một gối xuống trước bồn cầu: “Anh quỳ xuống cho em luôn này.”

Bé nóng nảy phát điên: “Có thể để tôi đi vệ sinh được không, tôi nhịn phát điên rồi!”

Bé Đáng Yêu trước đây nghe người ta chửi đổng, có một câu nói có độ độc địa vô cùng lớn, đó chính là —-“Đẻ con không có lỗ đ*t”

Hiện giờ Bé Đáng Yêu cảm thấy lời này thực sự là quá ác độc, cực kì ác độc.

Không có lỗ đ*t là chuyện thống khổ đến nhường nào bọn họ có biết không, hả?

Dù sao Bé Đáng Yêu cũng biết đấy.

Tổng Giám Đốc đi ra ngoài.

Bé Đáng Yêu ở trong nhà vệ sinh giải quyết vấn đề.

Giống như cuộc đời mới vậy.

Bé Đáng Yêu lại phải về công ty làm, dù sao cậu cũng không dám rời Tổng Giám Đốc trong vòng mười mét. Mà Tổng Giám Đốc nhất định phải đi công ty, do đó hết cách rồi, Bé Đáng Yêu chỉ có thể tiếp tục đi làm trợ lý cho Tổng Giám Đốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện