Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4274



Chương 4274

Lúc này, con bé đang mặc một chiếc váy trắng như tuyết, đứng ở vị trí không xa Mộ Nhất Vi.

Lúc Mộ Nhất Vi nói những lời đó, con bé toàn bộ đều nghe được không lọt một chữ nào.

Trong đôi mắt nâu sãm dường như lóe lên một sự lo lắng.

Bảo Anh dù gì cũng chỉ là một đứa trẻ, không biết làm cách nào để che giấu cảm xúc.

Ví dụ như lúc này, ánh mắt cô bé †oát ra sự hung ác.

Tất cả lực chú ý đều bị hấp dẫn bởi Mộ Nhất Vi.

Thứ cô bé cầm trong tay là điện thoại của chú Thomas.

Màn hiện hiển thị rằng cô bé đã có cuộc gọi với Tô Duy Nam, hơn nữa chỉ mới cúp máy vài phút trước.

Đôi mắt cô bé lúc này đã rưng rưng.

Vừa nấy, khi cô bé dùng điện thoại của chú Thomas gọi cho Tô Duy Nam, cuộc gọi đã được kết nối.

Nhưng cô bé chưa kịp mở miệng đã nghe thấy cuộc đối thoại của Mộ Mẫn Loan và Tô Duy Nam.

Tuy rằng cô bé vấn còn nhỏ tuổi, không có nhiều ký ức về những chuyện đã xảy ra trước hai tuổi.

Nhưng điều này không có nghĩa là trẻ nhỏ không biết gì.

Bảo Anh rất nhạy cảm, hơn nữa suy nghĩ của cô bé cũng chín chắn hơn nhiều so với các bạn cùng lứa tuổi.

Từ trước đến nay, cô bé luôn coi Tô Duy Nam như cha ruột của mình.

Gần như chưa bao giờ nghĩ rằng Tô Duy Nam sẽ bởi vì một cô bé khác mà làm cô bé phải bỏ đi ý nghĩ này.

Từng lời nói vừa rồi của Tô Duy Nam đều khắc sâu vào trong trái tim nhỏ bé của cô bé.

Cha cô bé đã nói rằng chỉ cần Mộ Mãn Loan không đồng ý thì sẽ đưa cô bé đi.

Khi Bảo Anh nghe thấy những lời đó chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới bắt đầu sụp đổ.

Rõ ràng Tô Duy Nam chỉ là cha của riêng một mình cô bé, nhưng kể từ khi Mộ Nhất Vi xuất hiện thì cô bé đã trở thành người bị vứt bỏ?

Bảo Anh nhìn bóng dáng nhỏ bé của Mộ Nhất Vi đang ngồi xổm trên đất, sau đó quay đầu.

Ánh mắt cô bé rơi vào những viên sỏi nhỏ dùng để trang trí ở bên cạnh đài phun nước.

Nếu Mộ Nhất Vi không xuất hiện thì thật tốt biết baol Suy nghĩ này chậm rãi nảy sinh trong lòng cô bé, sau đó bắt đầu lan ra khắp nơi.

Cô bé giống như bị ma nhập, xoay người bước nhanh đến bên cạnh đài phun nước, nhặt một viên sỏi to bằng nắm tay, gắt gao năm chặt trong lòng bàn tay.

Cô bé nhẹ nhàng bước nhanh tới sau lưng Mộ Nhất Vi.

Mặc dù bình thường Bảo Anh rất ngang ngược, nhưng loại chuyện làm hại người khác này quả thực chỉ là lần đầu tiên.

Cô bé nhìn viên sỏi trong lòng bàn tay, đột nhiên có chút sợ hãi.

Cô bé cũng là con gái, cũng sợ khi nhìn thấy máu.

Nhưng khi nghĩ đến những lời mà Tô Duy Nam và Mộ Mãn Loan nói, lòng căm thù của Bảo Anh đối với Mộ Nhất Vi càng thêm sâu.

Cô bé tuyệt đối không thể không có chai Không thể chia sẻ cha mình với bất kỳ ai khác!

Cô bé không thể bị đưa tới cô nhi viện!

Nghĩ đến đây, Bảo Anh nghiến răng, nắm lấy viên sỏi trong tay, dùng sức đập mạnh vào đầu Mộ Nhất Vi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện