Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình
Chương 16: Mạnh Hùng lưu manh
Chú ý cảnh 18+++++
* Các em nào không thích đọc có thể nhảy chương.
Bàn tay anh bất đầu sờ soạng khắp nơi trên cơ thể của cô.
Thân thể Kiều Nhi cứng đờ, cô không ngờ anh lại to gan như vậy.
Kiều Nhi dẫy dụa bàn tay mình ra khỏi tay anh, cô vươn tay tát vào mặt Mạnh Hùng một cái.
“Chát........”
Mạnh Hùng tức giận, tay anh chụp lấy bàn tay của Kiều Nhi, bẽ quặp về phía sau.
Anh vùi khuôn mặt anh tuấn của mình, vào cái cổ trắng nõn của cô.
Anh hít sâu một hơi, mùi hương thơm ngát của cô làm tâm trí của Mạnh Hùng mê loạn.
Mạnh Hùng không thể kèm chế được bản thân mình, dưới sự dẫy dụa của Kiều Nhi.
Anh dùng tay sé bỏ áo sơ mi của cô quăng xuống mặt đất.
“Ahhhhhhhh...”
Kiều Nhi thét lên vì hoảng hốt, căn phòng này là phòng VIP nên cách âm vô cùng tốt.
Cho dù trong phòng có phát ra âm thanh lớn đến đâu,ở bên ngoài cũng không thể nào nghe được.
Nhưng cho dù có ai nghe được đi chăn nữa, họ cũng sẽ không dám xông vào.
Phía trên của Kiều Nhi lúc này chỉ còn lại duy nhất, cái áo lót màu đỏ kêu gợi.
Trong lòng Mạnh Hùng vang lên sự kích tích của tình dục, từ trước tới giờ anh chưa từng cảm giác qua.
Anh thường tán thưởng bản thân mình, vì có thể kèm chế được dục vọng của bản thân.
Thân thể quyến rũ của Kiều Nhi giờ chỉ còn lại cái váy đen ngắn, nhưng cũng đã bị Mạnh Hùng vén lên đến eo.
Anh đặt chân Kiều Nhi ở giữ đôi chân mình, bộ phận nam tính của anh và nơi tư mật nhất của cô cọ sát vào nhau.
Kiều Nhi cảm giác bất lực toàn thân không còn chút sức, Mạnh Hùng đang cao hứng, khí huyết trong người anh vâng trào.
Anh bế Kiều Nhi lên đi thẳng vào phòng ngũ.
Kiều Nhi lắc đầu miệng lẩm bẩm nói.
“Anh không được làm như vậy.
Không được.”
Vừa nói nước mắt vừa rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp mà quyến rũ của cô.
Mạnh Hùng không nói gì, anh đi thẳng đến giường đặt Kiều Nhi xuống.
Tay anh tháo cà vạt của mình ra, buột hai tay cô vào đầu giường.
Anh gấp gáp cởi bỏ quần áo trên người mình quăng qua một bên.
Hiện ra trước mặt Kiều Nhi là thân thể cường trán của anh, vật nam tính của anh đã cương cứng.
Kiều Nhi ngỡ ngàng quay mặt qua chổ khác, cô không dám đối diện với anh.
Mạnh Hùng cuối cùng cũng cởi bỏ váy ngắn trên người Kiều Nhi.
Kiều Nhi lắc đầu co đôi chân mình lại.
Mạnh Hùng nhìn vào thân thể trần truồng quyến rũ của Kiều Nhi nằm trên giường, con ngươi sâu thẩm hiện lên vẻ mờ mịt, hơi thở của anh trở nên bất ổn.
Mạnh Hùng vươn người tới, thân thể anh áp sát vào người Kiều Nhi.
Anh hôn lên môi cô, chợt môi anh đụng vào những giọt nước mắt trên khuôn mặt Kiều Nhi.
Tâm tình anh đột nhiên bình tĩnh hẩn lại, anh nhìn vào khuôn mặt tái mét của Kiều Nhi.
Trong lòng anh chợt vang lên sự ấy náy.
Tại sao anh lại làm ra hành động cầm thú này.
Từ trước tới giờ phụ nữ tự hiến dâng cho anh, chứ Mạnh Hùng anh chưa từng ép buộc bất cứ một ai.
Mạnh Hùng định ngồi dậy buông tha cho cô, nhưng trong lúc này Kiều Nhi đột nhiên lên tiếng.
“Mạnh Tổng, anh mau buông tôi ra, tôi đã có vị hôn phu.”
Lúc nghe Kiều Nhi nói vậy, máu nóng trong người anh vâng trào.
“Hôn phu...
Được để cho em ném thử, tôi và vị hôn phu của em, ai mới là người làm em sung sướng hơn.”
Nói xong Mạnh Hùng dùng tay cởi bỏ quần lót của Kiều Nhi, nơi tư mật nhất của cô hiện ra trước mặt anh.
Mạnh Hùng khom người hôn lên môi cô, rồi xuống xương quai xanh mê người của cô.
Tay Mạnh Hùng sờ lên ngực Kiều Nhi, hai tay anh nhẹ nhàng nắn bớp.
Toàn thân Kiều Nhi cứng đờ, từ trước tới giờ cô chưa từ có cảm giác này.
Một cảm giác tê dại, toàn thân như lửa đốt.
Mạnh Hùng cảm giác được sự thay đổi trên cơ thể cô, anh biết Kiều Nhi không chịu được nữa.
Anh lưu manh nói.
“Nói.... em muốn tôi.”
Kiều Nhi quay mặt qua chổ khác, lúc này khuôn mặt cô không còn tái mét nữa, mà đã chuyển qua ửng hồng nhìn vào thật mê người.
Kiều Nhi quật cường không muốn chịu thua anh.
Mạnh Hùng thấy vậy anh bất đầu dỡ trò.
Mạnh Hùng hôn lên ngực cô, anh dùng đầu lưỡi trêu đùa hai nụ hoa trên ngực Kiều Nhi.
Hai chân cô bất giác co lại, Mạnh Hùng nhìn cô cười.
“Mạnh Khang không dậy em sao?
Sao lại nhạy cảm như vậy.”
Kiều Nhi tức giận, cô muốn chọc tức Mạnh Hùng nên nói.
“Anh ấy làm tốt hơn anh nhiều.”
Mạnh Hùng nghe cô nói vậy, trong lòng phẫn nộ.
Anh dùng miệng ngậm lấy nụ hoa trên ngực cô.
Anh tham lam mút lấy nụ hoa, tay thì sờ xuống bờ mông gợi cảm của cô.
Mạnh Hùng dùng đầu lưỡi liếm nhẹ trên phần bụng nhạy cảm của Kiều Nhi.
Thân thể Kiều Nhi không chịu nỗi nữa, hai chân cô bất giác kẹp thật chặt lại.
“Nói em muốn tôi...”
Kiều Nhi cắn chặt môi của mình, cuối cùng nói.
“Không... Không tôi không muốn..”
Mạnh Hùng dùng tay sờ vào
nơi tư mật của Kiều Nhi, anh nhìn cô cười.
“Em xem, em đã vì tôi mà ướt cả rồi, thân thể của em thành thật hơi cái miệng nhỏ của em nhiều.”
Kiều Nhi mất cỡ, khuôn mặt ửng hồng quay mặt qua một bên nói.
“Anh thật lưu manh.”
Kiều Nhi không thể nào chịu nỗi nữa, cô nhìn anh bằng cặp mắt chứa đầy dục vọng.
Lúc này Mạnh Hùng nhìn dáng vẻ mê hoặc của cô, anh không thể kèm lòng mình.
Hơi thở của anh gấp gáp, anh nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt chứa đầy dục vọng.
* Các em nào không thích đọc có thể nhảy chương.
Bàn tay anh bất đầu sờ soạng khắp nơi trên cơ thể của cô.
Thân thể Kiều Nhi cứng đờ, cô không ngờ anh lại to gan như vậy.
Kiều Nhi dẫy dụa bàn tay mình ra khỏi tay anh, cô vươn tay tát vào mặt Mạnh Hùng một cái.
“Chát........”
Mạnh Hùng tức giận, tay anh chụp lấy bàn tay của Kiều Nhi, bẽ quặp về phía sau.
Anh vùi khuôn mặt anh tuấn của mình, vào cái cổ trắng nõn của cô.
Anh hít sâu một hơi, mùi hương thơm ngát của cô làm tâm trí của Mạnh Hùng mê loạn.
Mạnh Hùng không thể kèm chế được bản thân mình, dưới sự dẫy dụa của Kiều Nhi.
Anh dùng tay sé bỏ áo sơ mi của cô quăng xuống mặt đất.
“Ahhhhhhhh...”
Kiều Nhi thét lên vì hoảng hốt, căn phòng này là phòng VIP nên cách âm vô cùng tốt.
Cho dù trong phòng có phát ra âm thanh lớn đến đâu,ở bên ngoài cũng không thể nào nghe được.
Nhưng cho dù có ai nghe được đi chăn nữa, họ cũng sẽ không dám xông vào.
Phía trên của Kiều Nhi lúc này chỉ còn lại duy nhất, cái áo lót màu đỏ kêu gợi.
Trong lòng Mạnh Hùng vang lên sự kích tích của tình dục, từ trước tới giờ anh chưa từng cảm giác qua.
Anh thường tán thưởng bản thân mình, vì có thể kèm chế được dục vọng của bản thân.
Thân thể quyến rũ của Kiều Nhi giờ chỉ còn lại cái váy đen ngắn, nhưng cũng đã bị Mạnh Hùng vén lên đến eo.
Anh đặt chân Kiều Nhi ở giữ đôi chân mình, bộ phận nam tính của anh và nơi tư mật nhất của cô cọ sát vào nhau.
Kiều Nhi cảm giác bất lực toàn thân không còn chút sức, Mạnh Hùng đang cao hứng, khí huyết trong người anh vâng trào.
Anh bế Kiều Nhi lên đi thẳng vào phòng ngũ.
Kiều Nhi lắc đầu miệng lẩm bẩm nói.
“Anh không được làm như vậy.
Không được.”
Vừa nói nước mắt vừa rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp mà quyến rũ của cô.
Mạnh Hùng không nói gì, anh đi thẳng đến giường đặt Kiều Nhi xuống.
Tay anh tháo cà vạt của mình ra, buột hai tay cô vào đầu giường.
Anh gấp gáp cởi bỏ quần áo trên người mình quăng qua một bên.
Hiện ra trước mặt Kiều Nhi là thân thể cường trán của anh, vật nam tính của anh đã cương cứng.
Kiều Nhi ngỡ ngàng quay mặt qua chổ khác, cô không dám đối diện với anh.
Mạnh Hùng cuối cùng cũng cởi bỏ váy ngắn trên người Kiều Nhi.
Kiều Nhi lắc đầu co đôi chân mình lại.
Mạnh Hùng nhìn vào thân thể trần truồng quyến rũ của Kiều Nhi nằm trên giường, con ngươi sâu thẩm hiện lên vẻ mờ mịt, hơi thở của anh trở nên bất ổn.
Mạnh Hùng vươn người tới, thân thể anh áp sát vào người Kiều Nhi.
Anh hôn lên môi cô, chợt môi anh đụng vào những giọt nước mắt trên khuôn mặt Kiều Nhi.
Tâm tình anh đột nhiên bình tĩnh hẩn lại, anh nhìn vào khuôn mặt tái mét của Kiều Nhi.
Trong lòng anh chợt vang lên sự ấy náy.
Tại sao anh lại làm ra hành động cầm thú này.
Từ trước tới giờ phụ nữ tự hiến dâng cho anh, chứ Mạnh Hùng anh chưa từng ép buộc bất cứ một ai.
Mạnh Hùng định ngồi dậy buông tha cho cô, nhưng trong lúc này Kiều Nhi đột nhiên lên tiếng.
“Mạnh Tổng, anh mau buông tôi ra, tôi đã có vị hôn phu.”
Lúc nghe Kiều Nhi nói vậy, máu nóng trong người anh vâng trào.
“Hôn phu...
Được để cho em ném thử, tôi và vị hôn phu của em, ai mới là người làm em sung sướng hơn.”
Nói xong Mạnh Hùng dùng tay cởi bỏ quần lót của Kiều Nhi, nơi tư mật nhất của cô hiện ra trước mặt anh.
Mạnh Hùng khom người hôn lên môi cô, rồi xuống xương quai xanh mê người của cô.
Tay Mạnh Hùng sờ lên ngực Kiều Nhi, hai tay anh nhẹ nhàng nắn bớp.
Toàn thân Kiều Nhi cứng đờ, từ trước tới giờ cô chưa từ có cảm giác này.
Một cảm giác tê dại, toàn thân như lửa đốt.
Mạnh Hùng cảm giác được sự thay đổi trên cơ thể cô, anh biết Kiều Nhi không chịu được nữa.
Anh lưu manh nói.
“Nói.... em muốn tôi.”
Kiều Nhi quay mặt qua chổ khác, lúc này khuôn mặt cô không còn tái mét nữa, mà đã chuyển qua ửng hồng nhìn vào thật mê người.
Kiều Nhi quật cường không muốn chịu thua anh.
Mạnh Hùng thấy vậy anh bất đầu dỡ trò.
Mạnh Hùng hôn lên ngực cô, anh dùng đầu lưỡi trêu đùa hai nụ hoa trên ngực Kiều Nhi.
Hai chân cô bất giác co lại, Mạnh Hùng nhìn cô cười.
“Mạnh Khang không dậy em sao?
Sao lại nhạy cảm như vậy.”
Kiều Nhi tức giận, cô muốn chọc tức Mạnh Hùng nên nói.
“Anh ấy làm tốt hơn anh nhiều.”
Mạnh Hùng nghe cô nói vậy, trong lòng phẫn nộ.
Anh dùng miệng ngậm lấy nụ hoa trên ngực cô.
Anh tham lam mút lấy nụ hoa, tay thì sờ xuống bờ mông gợi cảm của cô.
Mạnh Hùng dùng đầu lưỡi liếm nhẹ trên phần bụng nhạy cảm của Kiều Nhi.
Thân thể Kiều Nhi không chịu nỗi nữa, hai chân cô bất giác kẹp thật chặt lại.
“Nói em muốn tôi...”
Kiều Nhi cắn chặt môi của mình, cuối cùng nói.
“Không... Không tôi không muốn..”
Mạnh Hùng dùng tay sờ vào
nơi tư mật của Kiều Nhi, anh nhìn cô cười.
“Em xem, em đã vì tôi mà ướt cả rồi, thân thể của em thành thật hơi cái miệng nhỏ của em nhiều.”
Kiều Nhi mất cỡ, khuôn mặt ửng hồng quay mặt qua một bên nói.
“Anh thật lưu manh.”
Kiều Nhi không thể nào chịu nỗi nữa, cô nhìn anh bằng cặp mắt chứa đầy dục vọng.
Lúc này Mạnh Hùng nhìn dáng vẻ mê hoặc của cô, anh không thể kèm lòng mình.
Hơi thở của anh gấp gáp, anh nhìn Kiều Nhi bằng ánh mắt chứa đầy dục vọng.
Bình luận truyện