Chương 2297
Chương 2297
Cố Thành Trung trầm giọng nói ra năm chữ, ánh mắt thâm trầm vô cùng.
Không đến vài hôm, Hứa Trúc Linh đến tìm Fukuhara Yui, nói Cố Trung Thành điên rồi.
Lúc đi dạo buổi tối, có người không cẩn thận va vào anh ấy, thế là anh ấy tức giận ra tay.
Cuối cùng xe cứu hộ đến, trực tiếp đưa người đi, chẩn đoán là bệnh thần kinh, chuyện này nháo đến sục sôi cả lên, chấn động cả Đà Nẵng.
Mà tin tức Phó Lâm xảy ra chuyện ở nước ngoài còn chưa lắng xuống, tập đoàn Cố Linh bây giờ có thể gọi là như rắn mất đầu.
Cố Đình Sâm vốn dĩ nghỉ hưu dưỡng lão ở nhà, bất đắc dĩ phải đứng ra gánh vác tập đoàn.
Trong thời gian này cách mọi người nhìn nhận tập đoàn Cố Linh trở nên kì lạ, giống như một tập đoàn sắp suy thoái vậy.
Cố Đình Sâm có hai người vợ, bốn người con trai, thân phận của Phó Hằng vẫn chưa được công khai.
Con trai cả đã rời khỏi Đà Nẵng, đứa thứ hai thì ở công ty nước ngoài, Cố Thành Trung thì điên rồi, đứa thứ tư đến thi thể cũng không thấy.
Không ngờ rằng đến lúc tuổi già rồi mà lại thê thảm như vậy.
Hứa Trúc Linh đưa Fukuhara Yui vào bệnh viện điều trị nhân, trong đó chỉ có một mình Cố Thành Trung.
Fukuhara Yui xem tất cả bệnh án của Cố Thành Trung, phát hiện đúng là anh bị điên rồi.
Một mình ngồi trong phòng bệnh, cáu kỉnh vứt loạn đồ đạc, chỉ có tiêm thuốc an thần mới có thể yên tĩnh một lúc.
Sau khi đối phó xong với Fukuhara Yui, cô lập tức lái xe đến đại học Đà Nẵng, muốn đến xem Chu Đình thế nào.
Cố Thành Trung bất đắc dĩ phải tuyên bố tin tức Phó Lâm xảy ra chuyện, là để cho Ayako Nikkeikawa hiểu nhầm rằng nhà họ Cố bây giờ như rắn mất đầu, rất dễ đánh phá.
Cô không quan tâm cái nhìn của người ngoài, chỉ quan tâm một mình Chu Đình.
Lúc này, Đại học Đà Nẵng…….
Tin tức Phó Lâm xảy ra chuyện đã truyền khắp phố to ngõ nhỏ, trước đây những người bám víu cô bây giờ lại tránh xa cô, giống như sao chổi vậy.
Trong chốc lát, cô ấy mất đi bạn bè.
Những người bạn trước đây luôn sôi nổi trước mặt cô đều không thấy nữa rồi, từng người đều đang âm thầm chế giêu cô, nói cô thấy người sang bắt quàng làm họ, nói cô là tang môn tỉnh.
“Xem đi, dựa vào đàn ông là không có kết cục đẹp đúng không? Hứa Trúc Linh chết rồi, Cố Thành Trung cũng điên rồi. Còn cô ta, còn chưa cưới vê, chồng chưa cưới cũng chết rồi.”
“Được rồi, người cũng đã chết rồi, cô đừng nói những lời này nữa, như thế là không tôn trọng người chết.”
“Tôi bây giờ còn phải sợ cô ta sao?
Trước đây ở trong lớp diêu võ dương oai, tất cả đều là vì cô ta có một người đàn ông lợi hại, thổi gió bên tai là được rồi. Nhưng bây giờ Phó Lâm đã chết rồi, cô ta thì tính là gì chứ? Còn không cả “Đúng vậy, cô là gì chứ, chính chủ người ta còn chưa lên tiếng, cô là cái thá gì chứ…”
Giang Tuyết Vy còn chưa nói hết, không ngờ Chu Đình đã mạnh mẽ năm lấy quần áo cô lôi đi.
Bình luận truyện