Trái Cấm Thơ Ngây

Chương 4



☆ ☆ ☆

Trên đường về nhà, Vân Yên nhìn thần sắc cha cô không tốt, không nhịn được hỏi: “Cha, anh ta là ai vậy? Tại sao cha lại sợ anh ta như vậy?” Cô không hiểu vì sao ở trước mặt Diêm Thiên Phạm, cha tựa hồ trở nên hèn mọn.

“Vân Yên, con không nên hỏi, chuyện này không liên quan đến con, tất cả đều là lỗi của cha.” Đúng, đều là lỗi của hắn, bởi vì hắn không chống lại được sự mê hoặc.

“Cha, tại sao anh ta lại hận cha như vậy?” Cô thật sự không hiểu.

“Đừng hỏi nữa, Vân Yên, chuyện này không liên quan đến con.” Hắn thương yêu đứa con gái bảo bối, nhưng  ...... cũng không muốn mất công ty.

Về yêu cầu vừa rồi của Diêm Thiên Phạm, hắn còn phải hảo hảo suy nghĩ một chút.

Ai!

Nhìn vẻ mặt sầu khổ của cha, Vân Yên mặc dù lo lắng, nhưng cũng không thể làm khác hơn nên không hỏi nữa.

Ba ngày sau

Bạch Tung Nhạc xem tivi và báo chí không ngừng nói đến tin tức cổ phiếu của Bạch thị đang xuống, hắn biết người đằng sau những việc này chính là Diêm Thiên Phạm.

Nhưng đối mặt với khốn cảnh như vậy, hắn không có chút năng lực nào để thay đổi, chẳng lẽ tâm huyết hơn nửa đời người hắn cực khổ xây dựng nên cứ như vậy uổng phí sao?

Hay là nên làm theo yêu cầu của Diêm Thiên Phạm, giao con gái cho hắn?

Hắn biết hiện giờ chỉ có một kế sách duy nhất là hy sinh con gái, có lẽ hắn còn có thể giữ được xí nghiệp.

Hắn không muốn cứ như vậy mất đi tất cả, làm lại từ đầu..... hắn..... không muốn!

“Cốc, cốc!”

“Mời vào!”

“Cha, con đã đọc báo hôm nay rồi, công ty làm sao lại như vậy?” Cô không hiểu công ty luôn luôn kinh doanh ổn định, vì sao có thể trở nên như thế?

“Vân Yên, tất cả đều là cha không tốt!” Bạch Tung Nhạc cô đơn nói.

“Cha, đã xảy ra chuyện gì?”

“Diêm Thiên Phạm của Diêm thị uy hiếp cha, cha..... " Hắn thực sự không nói nên lời.

“Tại sao anh ta phải làm vậy?” Cha không phải là bạn thân tốt của cha hắn sao?

“Cha có nỗi khổ tâm không thể nói, Vân Yên con đừng hỏi nữa được không? Nhưng.... có thể xin con giúp cha một việc được không?” Hắn thật sự không đành lòng nhìn tâm huyết của mình hóa thành hư không.

“Cha, con sẽ làm theo lời cha, cha muốn con giúp cha như thế nào? Cô ngây thơ hỏi.

“Diêm Thiên Phạm, nó.... muốn con!” Hắn không biết nên nói chuyện tàn khốc này như thế nào cho đứa con gái ngây thơ của hắn.

“Cha, đây là ý gì?” Cô hoàn toàn không hiểu lời cha muốn nói.

“Nó muốn con trở thành người của.... nó!” Đều do hắn không tốt, hôm nay hắn luân lạc tới mức này đều là do hắn gieo gió gặt bão.... Nhưng hắn thật sự không muốn buông tha cho tất cả những thứ hắn đang có!

“Cha, tại sao anh ta lại nói vậy?”

“Chuyện này...  .. đều do cha không tốt, cha đắc tội với hắn!”

“Cha, chỉ cần đi tìm hắn cầu xin, hắn sẽ không làm khó dễ công ty cha sao? Cô vẫn ngây thơ cho rằng mình có thể giúp được.

“Cái này.  .... " Làm sao hắn có thể nói với con gái là Diêm Thiên Phạm muốn cô làm tình nhân của hắn? “Con có thể đáp ứng cha.... làm theo.... yêu cầu của Diêm Thiên Phạm sao?” Hắn vẻ mặt già nua hỏi con gái.

“Cha, cha muốn con vô luận hắn đưa ra yêu cầu quá đáng gì cũng phải nghe theo sao?” Cô không đành lòng nhìn cha đau khổ như vậy, chỉ cần là chuyện cha yêu cầu, cô sẽ làm được, cô nhất định sẽ đi làm!

“Nếu như..... con không làm theo lời hắn.... cả đời này cha sẽ áy náy trong lòng, hơn nữa công ty của cha..  .. con đồng ý với cha được không?” Bạch Tung Nhạc gắt gao nắm lấy tay con gái, giống như con gái là thứ kiên cố nhất hắn có thể dựa vào.

Vân Yên không biết cha và Diêm Thiên Phạm có hiểu lầm gì, nhưng cô không muốn thấy bộ dáng đau khổ và thất vọng của cha.

Cô từ nhỏ đã mất mẹ, là cha một tay nuôi nấng cô trưởng thành, phần ân tình cùng yêu thương này cả đời cô vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên.

Nghĩ vậy, Vân Yên nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện