Trăng Sáng Và Em
Chương 44
Edit: Thanh Vy
* Do lười chỉ edit theo convert nên mình có nhầm tên anh trai Chu Lẫm chút nhé, mở quick trans ra mới biết sai tên hic
Chu Lẫm chọn một vị trí bên cửa sổ, sau cơn mưa nhỏ, trung tâm thành phố buổi tối lại lần nữa khôi phục náo nhiệt, những ngọn đèn ngoài cửa sổ sáng rọi.
Lâm Nguyệt nho nhã ăn bít tết, trong lòng lại đang do dự nên chọn thời cơ nào để chúc mừng sinh nhật, cô vốn có kế hoạch tặng kinh hỉ cho anh ở nhà, cho nên không mang quà theo người, nhưng Chu Lẫm cố ý sắp xếp Đường Hiên đi đón Phó Nam, lại đặt bữa tối dưới ánh nến, vì muốn chỉ có hai người cùng nhau?
Ăn xong bít tết, Lâm Nguyệt có quyết định, nhìn xung quanh nhà hàng một phen, cô tò mò hỏi Chu Lẫm: “Hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?”
Đôi mắt cô trong sáng như nước, giả bộ rất tốt, hẳn là muốn để kinh hỉ đến lúc cuối cùng, Chu Lẫm liền phối hợp với cô, nhướng mày hỏi lại: “Phải là ngày đặc biệt mới có thể mời em đi ăn sao?”
Lâm Nguyệt không nói nữa, chuyên tâm dùng cơm.
Sau khi ăn xong, hai người chậm rãi rời khỏi nhà hàng, lên xe, Chu Lẫm nhìn đồng hồ nói: “Còn sớm, chúng ta đi xem phim.”
Các cặp đôi bình thường hẹn hò đi xem phim đều dễ dàng sắp xếp được, nhưng công việc của Chu Lẫm đặc thù, hơn nữa trong nhà còn có một bạn học nhỏ cần chiếu cố, sau khi hẹn hò hai tháng, số lần Lâm Nguyệt và Chu Lẫm hẹn hò riêng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đêm nay bầu không khí khôngtồi, Lâm Nguyệt thích đề nghị của Chu Lẫm, mở ra app đặt vé, muốn chọn một bộ phim.
“anh mua vé rồi.” Chu Lẫm ấn tắt điện thoại cô, thuận thế nắm lấy tay cô.
Lâm Nguyệt kinh ngạc quay đầu, Chu Lẫm dựa lại gần, hôn lên mặt cô: “Ghế tình nhân, hàng cuối cùng.”
Nhiệt độ trên mặt Lâm Nguyệt tăng vọt.
Rạp chiếu phim rất gần, xếp hàng mua bắp rang xong, hai người chọn một chỗ ngồi chờ. Còn hai mươi phút nữa là phim chiếu, Lâm Nguyệt đột nhiên nhận được điện thoại của bà nội, bên này hơi ồn, Lâm Nguyệt khua tay ra hiệu cho Chu Lẫm, sau đó đi ra bên ngoài tìm chỗ yên tĩnh nói chuyện.
đi ra ngoài, người tới chờ xem phim lại quá đông, Lâm Nguyệt vừa nói chuyện vừa chú ý né tránh, dọc theo hành lang rẽ phải một cái, nghênh diện đột nhiên xuất hiện một mỹ nữ xinh đẹp, mái tóc rất dài, mắt to da trắng, cái loại cảm giác thiên sinh lệ chất này khiến Lâm Nguyệt cũng thấy kinh diễm.
Bên người mỹ nữ mắt to là một vị soái ca cao gầy khí chất, hai người vừa nói vừa cười đi qua.
Mỹ nữ đi rồi, kinh diễm cũng phai nhạt, Lâm Nguyệt cười trả lời vấn đề của bà nội: “Đúng vậy, anh ấy cũng ở đây.”
Bà nội vẫn luôn chờ mong tin tức cô hẹn hò, sau khi quan hệ với Chu Lẫm ổn định xuống, Lâm Nguyệt chủ động báo tin cho bà, không nghĩ tới thế nhưng bà lại thích vẻ ngoài tới vậy, mới vừa biết Chu Lẫm là cảnh sát hình sự thì rõ ràng có sầu lo, nhưng sau khi cô nhắn tới một bức ảnh chụp Chu Lẫm, bà nội lập tức cười tủm tỉm khen tiểu tử thật soái…
nói chuyện vài phút, Lâm Nguyệt cất di động, tâm tình vui vẻ trở lại, vòng qua một ngã rẽ, cô cười nhìn về phía Chu Lẫm lại kinh ngạc phát hiện vị trí bên cạnh Chu Lẫm thuộc về cô là đại mỹ nữ vừa rồi làm cô kinh diễm, mỹ nữ hơi cúi đầu, thần sắc bi thương, giống như Chu Lẫm khiến cô ta thương tâm.
Lâm Nguyệt không tự giác bước chậm lại.
Chu Lẫm trước sau cúi đầu chơi di động, như có cảm giác, ngẩng đầu lên liền thấy bạn gái đã trở lại, Chu Lẫm cất di động, cầm lên đồ uống và bắp rang của bọn họ, cười đi về phía Lâm Nguyệt. Mỹ nữ mắt to vội vàng đứng lên, đuổi theo hai bước, ánh mắt chợt dừng trên mặt Lâm Nguyệt.
Toàn thân cô ta đều cho thấy giữa hai người tồn tại cái gì đó, Chu Lẫm lại cố tình làm như không quen biết, Lâm Nguyệt hoàn toàn hồ đồ, sau khi Chu Lẫm đi tới trước mặt cô, liền nhịn không được nhỏ giọng hỏi anh: “Người kia là bạn anh sao?”
Chu Lẫm không quay đầu lại, nhưng trong mắt hiện lên châm chọc không hề che giấu: “Bạn gái cũ của anh trai anh.”
Lâm Nguyệt khiếp sợ quên mất phản ứng.
Bạn gái cũ của Chu Việt, là người tặng mấy quyển tiểu thuyết tổng tài bá đạo kia?
Ngay lúc Lâm Nguyệt đang đem người bạn gái cũ tình thâm một mảnh lại bị âm dương cách biệt kết thúc với Chu Việt liên hệ với mỹ nữ mắt to thì người bạn đi cùng cô ta đã trở lại, bóng dáng cao lớn trực tiếp che lại ngũ quan biểu tình của cô ta.
cô nhìn quá nhập thần, Chu Lẫm quay đầu lại.
Diêu Tình, người hẹn hò cùng anh trai nhiều năm, là người đã vứt bỏ anh ấy rồi lại ở trong tang lễ của anh khóc đến chết đi sống lại, Chu Lẫm đương nhiên nhớ rõ. Nam nữ yêu đương, không còn yêu liền chia tay rất bình thường, tuy rằng chính mắt thấy anh trai sau khi thất tình thống khổ như nào, nhưng Chu Lẫm chưa bao giờ bởi vì vậy mà căm hận Diêu Tình.
anh phiền chán cô ta, bắt đầu từ khi Diêu Tình khóc lóc giải thích với anh lí do cô ta rời khỏi anh trai.
anh trai đi rồi, Diêu Tình khóc lóc kể lể với anh có ích lợi gì? Là cảm thấy có lỗi với anh ấy, được em trai anh lý giải, cô ta có thể yên tâm tiếp tục thoải mái sống?
Chu Lẫm không muốn nghe, cũng không muốn hiểu.
Khi anh trai còn sống, Diêu Tình vứt bỏ anh ấy trước, ngay tại ngày đó, người này cùng anh, cùng Chu gia, đã hoàn toàn chặt đứt quan hệ.
“Vào thôi.” Mặc kệ cảm xúc của Diêu Tình hay gì, Chu Lẫm cầm tay Lâm Nguyệt, làm như không có việc gì đi tới xếp hàng kiểm vé.
Bạn trai rõ ràng có mâu thuẫn với Diêu Tình, Lâm Nguyệt săn sóc đi theo Chu Lẫm, chưa hề liếc mắt lại bên kia, nhưng cô vẫn hoang mang về tình yêu của Diêu Tình với Chu Việt.
Cảnh sát Chu trầm mặc ít lời, cô gái bên cạnh nhỏ xinh mỹ lệ, nhìn bóng dáng hai người chênh nhau 30cm, đặc biệt là sườn mặt Chu Lẫm ngày càng lộ ra vẻ giống Chu Việt, nước mắt Diêu Tình khôngtiếng động chảy xuống.
cô ta và Chu Việt cũng từng đi xem phim nhiều lần, Chu Việt không thích xem, chê phim nhàm chán, nhưng anh thích đi cùng cô. Khi đó, Chu Việt cũng sẽ xếp hàng mua bắp rang không hề có dinh dưỡng trong miệng anh cho cô, cũng sẽ một tay cầm đồ ăn vặt, một tay nắm tay cô, xen lẫn xếp hàng trong đám người.
Nhưng cảnh sát Chu của cô, rốt cuộc không về được nữa.
Đêm đó anh làm nhiệm vụ, anh nhắn tin bảo cô tự chăm sóc bản thân cho tốt, cô vừa mới được mộtnam sinh nhiệt tình theo đuổi mấy tháng. Nam sinh đó càng tuấn mỹ hơn Chu Việt, có nhiều thời gian cho cô hơn, những cái quan tâm làm bạn đó, bù đắp lại việc chỉ có Chu Việt làm tim cô đập nhanh hơn.
Khi đó Diêu Tình cho rằng, sớm chiều làm bạn càng quan trọng hơn động tâm, sau khi Chu Việt chết, cômới phát hiện, chỉ sợ rốt cuộc không thể yêu thêm ai khác.
Đảo mắt mười ba năm đã qua, ảnh hưởng của Chu Việt với cô càng mờ nhạt, dưới chờ mong của cha mẹ, cô ta tiếp nhận sắp xếp xem mắt, ngay lúc Diêu Tình tưởng mình có thể cùng người đàn ông này ấm áp bình thường kết hôn sinh con, Chu Lẫm cùng bạn gái anh lại ngoài ý muốn xuất hiện trước mặt cô ta.
Như một con dao đâm thật sâu vào vết sẹo trong lòng cô ta, vô tình nhắc nhở, nơi đó cũng từng có mộtcảnh sát Chu.
* Do lười chỉ edit theo convert nên mình có nhầm tên anh trai Chu Lẫm chút nhé, mở quick trans ra mới biết sai tên hic
Chu Lẫm chọn một vị trí bên cửa sổ, sau cơn mưa nhỏ, trung tâm thành phố buổi tối lại lần nữa khôi phục náo nhiệt, những ngọn đèn ngoài cửa sổ sáng rọi.
Lâm Nguyệt nho nhã ăn bít tết, trong lòng lại đang do dự nên chọn thời cơ nào để chúc mừng sinh nhật, cô vốn có kế hoạch tặng kinh hỉ cho anh ở nhà, cho nên không mang quà theo người, nhưng Chu Lẫm cố ý sắp xếp Đường Hiên đi đón Phó Nam, lại đặt bữa tối dưới ánh nến, vì muốn chỉ có hai người cùng nhau?
Ăn xong bít tết, Lâm Nguyệt có quyết định, nhìn xung quanh nhà hàng một phen, cô tò mò hỏi Chu Lẫm: “Hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?”
Đôi mắt cô trong sáng như nước, giả bộ rất tốt, hẳn là muốn để kinh hỉ đến lúc cuối cùng, Chu Lẫm liền phối hợp với cô, nhướng mày hỏi lại: “Phải là ngày đặc biệt mới có thể mời em đi ăn sao?”
Lâm Nguyệt không nói nữa, chuyên tâm dùng cơm.
Sau khi ăn xong, hai người chậm rãi rời khỏi nhà hàng, lên xe, Chu Lẫm nhìn đồng hồ nói: “Còn sớm, chúng ta đi xem phim.”
Các cặp đôi bình thường hẹn hò đi xem phim đều dễ dàng sắp xếp được, nhưng công việc của Chu Lẫm đặc thù, hơn nữa trong nhà còn có một bạn học nhỏ cần chiếu cố, sau khi hẹn hò hai tháng, số lần Lâm Nguyệt và Chu Lẫm hẹn hò riêng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đêm nay bầu không khí khôngtồi, Lâm Nguyệt thích đề nghị của Chu Lẫm, mở ra app đặt vé, muốn chọn một bộ phim.
“anh mua vé rồi.” Chu Lẫm ấn tắt điện thoại cô, thuận thế nắm lấy tay cô.
Lâm Nguyệt kinh ngạc quay đầu, Chu Lẫm dựa lại gần, hôn lên mặt cô: “Ghế tình nhân, hàng cuối cùng.”
Nhiệt độ trên mặt Lâm Nguyệt tăng vọt.
Rạp chiếu phim rất gần, xếp hàng mua bắp rang xong, hai người chọn một chỗ ngồi chờ. Còn hai mươi phút nữa là phim chiếu, Lâm Nguyệt đột nhiên nhận được điện thoại của bà nội, bên này hơi ồn, Lâm Nguyệt khua tay ra hiệu cho Chu Lẫm, sau đó đi ra bên ngoài tìm chỗ yên tĩnh nói chuyện.
đi ra ngoài, người tới chờ xem phim lại quá đông, Lâm Nguyệt vừa nói chuyện vừa chú ý né tránh, dọc theo hành lang rẽ phải một cái, nghênh diện đột nhiên xuất hiện một mỹ nữ xinh đẹp, mái tóc rất dài, mắt to da trắng, cái loại cảm giác thiên sinh lệ chất này khiến Lâm Nguyệt cũng thấy kinh diễm.
Bên người mỹ nữ mắt to là một vị soái ca cao gầy khí chất, hai người vừa nói vừa cười đi qua.
Mỹ nữ đi rồi, kinh diễm cũng phai nhạt, Lâm Nguyệt cười trả lời vấn đề của bà nội: “Đúng vậy, anh ấy cũng ở đây.”
Bà nội vẫn luôn chờ mong tin tức cô hẹn hò, sau khi quan hệ với Chu Lẫm ổn định xuống, Lâm Nguyệt chủ động báo tin cho bà, không nghĩ tới thế nhưng bà lại thích vẻ ngoài tới vậy, mới vừa biết Chu Lẫm là cảnh sát hình sự thì rõ ràng có sầu lo, nhưng sau khi cô nhắn tới một bức ảnh chụp Chu Lẫm, bà nội lập tức cười tủm tỉm khen tiểu tử thật soái…
nói chuyện vài phút, Lâm Nguyệt cất di động, tâm tình vui vẻ trở lại, vòng qua một ngã rẽ, cô cười nhìn về phía Chu Lẫm lại kinh ngạc phát hiện vị trí bên cạnh Chu Lẫm thuộc về cô là đại mỹ nữ vừa rồi làm cô kinh diễm, mỹ nữ hơi cúi đầu, thần sắc bi thương, giống như Chu Lẫm khiến cô ta thương tâm.
Lâm Nguyệt không tự giác bước chậm lại.
Chu Lẫm trước sau cúi đầu chơi di động, như có cảm giác, ngẩng đầu lên liền thấy bạn gái đã trở lại, Chu Lẫm cất di động, cầm lên đồ uống và bắp rang của bọn họ, cười đi về phía Lâm Nguyệt. Mỹ nữ mắt to vội vàng đứng lên, đuổi theo hai bước, ánh mắt chợt dừng trên mặt Lâm Nguyệt.
Toàn thân cô ta đều cho thấy giữa hai người tồn tại cái gì đó, Chu Lẫm lại cố tình làm như không quen biết, Lâm Nguyệt hoàn toàn hồ đồ, sau khi Chu Lẫm đi tới trước mặt cô, liền nhịn không được nhỏ giọng hỏi anh: “Người kia là bạn anh sao?”
Chu Lẫm không quay đầu lại, nhưng trong mắt hiện lên châm chọc không hề che giấu: “Bạn gái cũ của anh trai anh.”
Lâm Nguyệt khiếp sợ quên mất phản ứng.
Bạn gái cũ của Chu Việt, là người tặng mấy quyển tiểu thuyết tổng tài bá đạo kia?
Ngay lúc Lâm Nguyệt đang đem người bạn gái cũ tình thâm một mảnh lại bị âm dương cách biệt kết thúc với Chu Việt liên hệ với mỹ nữ mắt to thì người bạn đi cùng cô ta đã trở lại, bóng dáng cao lớn trực tiếp che lại ngũ quan biểu tình của cô ta.
cô nhìn quá nhập thần, Chu Lẫm quay đầu lại.
Diêu Tình, người hẹn hò cùng anh trai nhiều năm, là người đã vứt bỏ anh ấy rồi lại ở trong tang lễ của anh khóc đến chết đi sống lại, Chu Lẫm đương nhiên nhớ rõ. Nam nữ yêu đương, không còn yêu liền chia tay rất bình thường, tuy rằng chính mắt thấy anh trai sau khi thất tình thống khổ như nào, nhưng Chu Lẫm chưa bao giờ bởi vì vậy mà căm hận Diêu Tình.
anh phiền chán cô ta, bắt đầu từ khi Diêu Tình khóc lóc giải thích với anh lí do cô ta rời khỏi anh trai.
anh trai đi rồi, Diêu Tình khóc lóc kể lể với anh có ích lợi gì? Là cảm thấy có lỗi với anh ấy, được em trai anh lý giải, cô ta có thể yên tâm tiếp tục thoải mái sống?
Chu Lẫm không muốn nghe, cũng không muốn hiểu.
Khi anh trai còn sống, Diêu Tình vứt bỏ anh ấy trước, ngay tại ngày đó, người này cùng anh, cùng Chu gia, đã hoàn toàn chặt đứt quan hệ.
“Vào thôi.” Mặc kệ cảm xúc của Diêu Tình hay gì, Chu Lẫm cầm tay Lâm Nguyệt, làm như không có việc gì đi tới xếp hàng kiểm vé.
Bạn trai rõ ràng có mâu thuẫn với Diêu Tình, Lâm Nguyệt săn sóc đi theo Chu Lẫm, chưa hề liếc mắt lại bên kia, nhưng cô vẫn hoang mang về tình yêu của Diêu Tình với Chu Việt.
Cảnh sát Chu trầm mặc ít lời, cô gái bên cạnh nhỏ xinh mỹ lệ, nhìn bóng dáng hai người chênh nhau 30cm, đặc biệt là sườn mặt Chu Lẫm ngày càng lộ ra vẻ giống Chu Việt, nước mắt Diêu Tình khôngtiếng động chảy xuống.
cô ta và Chu Việt cũng từng đi xem phim nhiều lần, Chu Việt không thích xem, chê phim nhàm chán, nhưng anh thích đi cùng cô. Khi đó, Chu Việt cũng sẽ xếp hàng mua bắp rang không hề có dinh dưỡng trong miệng anh cho cô, cũng sẽ một tay cầm đồ ăn vặt, một tay nắm tay cô, xen lẫn xếp hàng trong đám người.
Nhưng cảnh sát Chu của cô, rốt cuộc không về được nữa.
Đêm đó anh làm nhiệm vụ, anh nhắn tin bảo cô tự chăm sóc bản thân cho tốt, cô vừa mới được mộtnam sinh nhiệt tình theo đuổi mấy tháng. Nam sinh đó càng tuấn mỹ hơn Chu Việt, có nhiều thời gian cho cô hơn, những cái quan tâm làm bạn đó, bù đắp lại việc chỉ có Chu Việt làm tim cô đập nhanh hơn.
Khi đó Diêu Tình cho rằng, sớm chiều làm bạn càng quan trọng hơn động tâm, sau khi Chu Việt chết, cômới phát hiện, chỉ sợ rốt cuộc không thể yêu thêm ai khác.
Đảo mắt mười ba năm đã qua, ảnh hưởng của Chu Việt với cô càng mờ nhạt, dưới chờ mong của cha mẹ, cô ta tiếp nhận sắp xếp xem mắt, ngay lúc Diêu Tình tưởng mình có thể cùng người đàn ông này ấm áp bình thường kết hôn sinh con, Chu Lẫm cùng bạn gái anh lại ngoài ý muốn xuất hiện trước mặt cô ta.
Như một con dao đâm thật sâu vào vết sẹo trong lòng cô ta, vô tình nhắc nhở, nơi đó cũng từng có mộtcảnh sát Chu.
Bình luận truyện