Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm

Chương 157



Chương 157:

Vậy quản gia Mạc đang nói chuyện với ai2 Có thể nào quản gia Mạc nhìn nhằm “Phong Lập Hân” đang ngồi trên xe lăn thành Phong Hàng Lãng?

Phải nói, Phong Hàng Lãng là người thông minh và nhạy bén nhát.

“Tuyết Lạc, em đi ra ngoài xem Hàng Lãng đã vê chưa? Nêu nó về bảo nó lên lâu tìm anhl”

Sau khi chuyển hướng thành công sự chú ý của Tuyệt Lạc, Phong Hàng Lãng lại trừng mắt nhìn quản gia Mạc: “Quản gia Mạc, tôi có chút khó chịu, phiền ông đưa tôi về phòng điều trị.”

“À, được, được.” Quản gia Mạc trả lời liên tục, ông đã ngửi thây mùi của sự tức giận của Phong Hàng Lãng rôi.

“Lập Hân, anh không muốn ăn tối rồi hãy lên làu hay sao?”

Tuyết Lạc hỏi, cô không nỡ để “Phong Lập Hân” bị nhôt vào căn phòng y tê vừa giới hạn vừa ngột ngạt đó một lân nữa.

“Giờ anh chỉ muốn gặp Hàng Lãng!

Em ra ngoài đợi nó trở về cho anhI Khi nó về, bảo nó vào phòng điều trị.”

“Phong Lập Hân” nghiêm giọng ngăn cản sự níu giữ của Tuyết Lạc, ngoài ra hắn còn có mục đích khác đó chính là đầy Tuyết Lạc đi lên làu.

Từ thân phận này hoán đổi sang thân phận khác!

| Nhìn thấy Phong Hàng Lãng thực sự tức giận, quản gia Mạc khẽ thở dài, ông biết Nhị thiêu gia sẽ không chuẩn bị đối mặt với Tuyệt Lạc với thân phận là “một người chồng”. Từ nhỏ tính cách của Nhị thiêu gia Phong _ Hàng Lãng đã rất kỳ lạ, thật khó để đoán được thế giới nội tâm của cậu ấy!

“Thưa phu nhân, tốt hơn hết người nên ra ngoài đợi Nhị thiếu gia đi, tôi sẽ đưa Đại thiếu gia lên lầu.” Quản gia Mạc thuyết phục.

“À, được.” Tuyết Lạc buông tay cằm xe lăn ra, nói: “Lập Hân, anh phải dưỡng bệnh thật tốt và sớm đi Mỹ để điều trị thêm.”

Tuyết Lạc còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị lời nói của “Phong Lập Hân”

ngăn lại. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

“Ừm, anh biết rồi. Em ra ngoài đọi Hàng Lãng đi, nhớ bảo nó vào phòng điêu trị, anh có chuyện muốn nói với nó.”

Phải công nhận rằng, kế giương đông kích tây, ám độ trần thương này của Phong Hàng Lãng đã đạt đến trình độ xuất sắc. | Tuyết Lạc đợi ở bậc thềm ngoài sân, cô như rơi vào trâm tư.

Tài xế Tiểu Tiền đã đỗ xe xong, anh ta cầm điện thoại của thiếu gia Phong Hàng Lãng bước ra từ trong ga ra, có vẻ Bịn anh ta đang chuẩn bị gửi cho Phong Hàng Lãng.

“Phu nhân, tại sao người lại ngồi bên ngoài này, phụ nhân đang đọi ai vậy?” Tài xế Tiểu Tiền thuận miệng hỏi.

“Tôi đang đợi Nhị thiếu gịa nhà cậu, Lập Hân muốn gặp anh ấy.” Tuyết Lạc trả lời.

“Không phải vừa rồi Nhị thiếu gia được phu nhân đẩy vào nhà sao? Tôi vừa mới dừng xe, làm sao Nhị thiếu gia lại đi ra ngoài được?”

Được rồi, phải công nhận rằng Tiểu Tiền cực kỳ trung thực, nhưng lại thiếu sự nhanh trí!

Tuyết Lạc sửng sốt trong chốc lát mới khôi phục lại mớ suy nghĩ lộn xôn, hỏi 0) nh lại: “Tiểu Tiền, cậu nói cái gì? Cậu nói người tôi vừa mới đây vào chính là Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng của cậu?”

Nếu không phải là Tiểu Tiền hoa mắt thì là đầu óc có vấn đề mắt rồi. Bởi vì người mà Tuyết Lạc vừa đầy vào rõ ràng là Đại thiêu gia Phong Lập Hân mài Sao lại bị Tiểu Tiền đổi nà Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng rồi?

Không đúng! Chắc chắn là không đúng!

Hình như lúc nãy quản gia Mạc vừa gọi Nhị thiếu gia “Phong Lập Hân”

trên xe lăn, còn nói “Dì An có làm thịt kho Đông Pha còn có thịt bò xào, đều là hai món mà cậu thích ăn đó”!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện