Triệu Hoán Thần Binh
Chương 1956: Chiến đấu với Kinh Hoàng (2)
Ầm...
Trong nháy mắt, hai loại tia sáng khác nhau vẫn bởi vì va chạm khủng khiếp mà lui lại phía sau.
Thế lực ngang nhau.
Chỉ có điều Vu Nhai ở bên cạnh kết giới. Bởi vậy thân thể hắn đập mạnh vào mặt kết giới. Kết giới cực lớn lập tức phát ra ánh sáng. Phù văn bay loạn. Nhưng mặt kết giới vẫn đứng vững, cũng không dao động quá lớn.
Hai lực lượng Thần Hoàng có thể nói là cường đại nhất trên đại lục Thần Huyền hiện tại bạo phát, cũng không thể khiến cho kết giới chấn động là bao. Có thể thấy rõ kết giới này khủng khiếp tới mức nào.
Không có cách nào, đây chính là kết giới do mấy đại Thần Hoàng tạo thành.
Con mẹ nó thật sự đáng chết. Kinh Thiên Chân Thần vì muốn lưu mình lại, không ngờ phái qua nhiều Thần Hoàng như vậy.
Phải biết rằng, ngay cả cơ hội tàn sát giết Thần Hoàng của Độc Cô gia bọn họ cũng tạm thời buông tha...
Đúng vậy. mặc dù ngoại trừ Không Hoàng ra, Vu Nhai không có thấy các Thần Hoàng tạo thành kết giới khác, nhưng muốn tạo thành kết giới kinh khủng như vậy sợ rằng không phải có mấy Thần Hoàng sẽ không làm được.
Nói cách khác, ngoại trừ Kinh Hoàng ra, xung quanh còn có Không Hoàng và không biết bao nhiêu Thần Hoàng đang duy trì kết giới.
Nói cách khác, những cao thủ Thần Hoàng này đều bị ba đại Chân Thần điều từ phía bên Độc Cô Thần Thành trở về. Tất cả chính là để bảo đảm tuyệt đối không thể xuất hiện sai sót. Không cho Vu Nhai có bất kỳ cơ hội nào rời đi.
Không có cách nào. Hiện tại bất kỳ ai cũng sẽ không coi thường Vu Nhai. Cho dù là Kinh Hoàng cũng không dám coi thường. Đương nhiên, không dám xem thường không có nghĩa là không thể miệt thị. Vu Nhai nhân loại bình thường này cho dù cường thịnh hơn nữa, vẫn chỉ là nhân loại bình thường.
- Phù văn, tan ra cho ta.
Sau khi Vu Nhai bị đập vào kết giới cũng không quá chật vật. Lực lượng Kinh Hoàng chẳng qua cũng chỉ có như vậy.
Lúc này, Vu Nhai đối với sức chiến đấu của bản thân hắn cũng có ước định nhất định. Bởi vì có Mệnh Hồng để rèn luyện và các loại củng cố, lại thêm lực lượng tinh không từ trước tới nay chưa từng tại qua ở trên đại lục Thần Huyền tồn, lực chiến đấu của hắn chắc hẳn đã vượt qua Độc Cô Khúc Phong và Hoàng Phủ Huyết Binh...
Về phần Kinh Hoàng, hiện tại hắn có thể yếu hơn so với Kinh Hoàng một chút, nhưng sẽ không quá nhiều. Kinh Hoàng muốn một mình giết hắn tuyệt đối không thể. Lại nói, hắn còn có Binh Điển Thần Trận ẩn chứa phù văn, sát trận. Hơn nữa Vu Nhai biết, thực lực của hắn rất nhanh lại có thể tiến bước.
Chỉ cần cho hắn thời gian...
Hiện nay mà nói, phá vỡ kết giới vẫn là quan trọng nhất...
Bởi vậy, trong nháy mắt khi Vu Nhai đập vào kết giới, hai tay hắn lập tức đập vào phía sau.
Trong nháy mắt, phù văn trên kết giới lập tức nhảy lên, đồng thời trực tiếp nghiền nát. Giống như Thôn Thiên Kiếm Linh, thân thể linh thịt tản đi trước đó. Chúng hóa thành từng điểm sáng, trực tiếp biến mất...
- Cái gì?
Ba đại Chân Thần đương nhiên luôn quan tâm tới tình hình của Vu Nhai bất kỳ lúc nào. Trong đó, khi Đoạn Thiên Chân Thần nhìn thấy phù văn trận do hắn bố trí cẩn thận bị phá hủy trong nháy mắt như vậy, hắn không nhịn được kinh ngạc kêu lên. Trong lòng hắn xuất hiện một cảm giác sợ hãi.
Ban đầu, hắn cho rằng phù văn trận hắn bố trí tỉ mỉ như thế, dù thế nào cũng có thể ngăn cản Vu Nhai một thời gian chứ? Chí ít có thể đưa đến tác dụng không tệ. Tuy rằng hắn biết trên phương diện phù văn, Vu Nhai cường đại hơn Chân Thần hắn, nhưng hắn vẫn cho rằng không cường đại hơn bao nhiêu. Nhưng tình huống trước mắt lại làm cho hắn chịu sự đả kích rất lớn.
Vu Nhai cường đại hơn hắn rất nhiều. Nếu không làm sao có thể phá hủy phù văn trận của hắn trong nháy mắt như vậy?
A a a, hắn lại là Đoạn Thiên Chân Thần.
Vu Nhai cũng sẽ không để ý xem Đoạn Thiên Chân Thần có cảm tưởng gì. Hắn nói:
- Tiểu Hắc, nghĩ biện pháp phá vỡ kết giới. Ta ngăn cản Kinh Hoàng trước.
- Chít...
Tiểu Hắc hiểu rõ. Trên kết giới đặc biệt mang theo lực lượng không gian cường đại. Trên phương diện kết giới, Tiểu Hắc lại cường đại hơn Vu Nhai. Để Tiểu Hắc phá kết giới, Vu Nhai ngăn cản Kinh Hoàng là lựa chọn tốt nhất. Nhưng không nghĩ tới, có chuyện ngoài dự đoán của Vu Nhai đã xảy ra.
Ngay thời điểm Vu Nhai quay người lao về phía Kinh Hoàng, chuẩn bị tạm thời ngăn chặn, tranh thủ nhiều thời gian hơn cho Tiểu Hắc...
Không ngờ kết giới kia bị Tiểu Hắc trùng kích, chợt tách ra một lỗ hổng. Ngay sau đó, Tiểu Hắc trực tiếp từ bên trong kết giới xuyên ra ngoài. Đúng vậy, rời khỏi kết giới đang vây khốn bọn họ.
Trong nháy mắt, lỗ hổng trên kết giới kia đã khép lại. Tiểu Hắc cùng Vu Nhai bị tách ra.
- Ha ha, Vu Nhai, chúng ta chỉ muốn vây khốn một mình ngươi thôi. Liệt Không Thử đã ra ngoài. Tối đa cho phe các ngươi có thêm một Thần Hoàng cấp nghịch thiên. Nhưng lại có thể tạo ra được bao nhiêu tác dụng chứ? Ở phương diện Thần Hoàng, phía bên các ngươi vốn đã ít hơn so với chúng ta. Hôm nay các cao thủ Thần Hoàng của Độc Cô gia còn đang ứng phó với Kinh Thiên Nhất Kiếm chúng ta, hoặc bị thương thậm chí đã chết. Phe các ngươi có thêm một Thần Hoàng nghịch thiên căn bản không thay đổi được điều gì.
Kinh Hoàng cười ha ha, vừa nói vừa đâm kiếm ra:
- Kinh Thần Kiếm, chém...
- Thôn Thiên Tinh Không Kỹ...
Mặc dù Vu Nhai khiếp sợ, cũng phải nghênh đón công kích của Kinh Hoàng. Tinh quang dường như xuyên qua kết giới, trực tiếp bao trùm trên Thôn Thiên Kiếm trong tay Vu Nhai, kéo theo tinh quang rất dài, hung hăng va chạm vào Kinh Hoàng Kiếm.
Lại là một tiếng nổ khủng khiếp, nhưng vẫn không khiến kết giới phía ngoài dao động.
- Đương nhiên, vì bảo đảm phía bên chúng ta không tổn thất quá lớn, vì không cho Liệt Không Thử từ bên ngoài làm loạn hoặc đánh lén người bố trí kết giới, Liệt Không Thử vẫn có người đối phó...
Trong lúc chiến đấu, Kinh Hoàng vẫn nói chuyện.
- Liệt Không Thử, một trong sáu đại thần thú trong truyền thuyết bên cạnh Thần Huyền Sáng Thủy Thần sao? Hắc, Thiên Bằng thú kim sắc ta cũng...
Quả nhiên, khi Tiểu Hắc chuẩn bị quay người phá kết giới, một giọng nói vang vọng truyền tới. Một bóng đen to lớn trực tiếp che khuất ánh sáng mặt trời. Ở nơi này, không khí gần như có thể không đáng kể tới, lại xuất hiện đại sát khí, lấy tốc độ trên đại lục Thần Huyền không ai sánh bằng, ép về phía Tiểu Hắc. Gió mạnh khủng khiếp nương theo đó đập mạnh xuống nó. Đó là ma pháp Thần Hoàng hệ phong.
Mặc dù là Thần Vương, dưới gió thổi mạnh như vậy cũng sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Cho dù là Tiểu Hắc cũng cảm nhận được sự uy hiếp trong đó. Tiểu Hắc chỉ có thể nhẹ nhàng mở ra không gian, tránh thoát công kích gióa của Thần Hoàng Thiên Bằng thú kim sắc...
Đương nhiên, cũng bởi vậy Tiểu Hắc đã rời khỏi kết giới kia, cách xa Vu Nhai.
Kế hoạch của các Chân Thần phía bên Kinh Thiên đã thành công. Bọn họ thành công ngăn cản được Vu Nhai cùng Tiểu Hắc. Bọn họ muốn tiêu diệt từng bộ phận...
- Tiểu Hắc, nếu ngươi đã ra ngoài, vậy không cần để ý tới ta nữa. Cứ đi tới trợ giúp Độc Cô Thần Thành đi. Đương nhiên, nếu có thể bắn con chim to kia thành mảnh nhỏ.
Trong nháy mắt, hai loại tia sáng khác nhau vẫn bởi vì va chạm khủng khiếp mà lui lại phía sau.
Thế lực ngang nhau.
Chỉ có điều Vu Nhai ở bên cạnh kết giới. Bởi vậy thân thể hắn đập mạnh vào mặt kết giới. Kết giới cực lớn lập tức phát ra ánh sáng. Phù văn bay loạn. Nhưng mặt kết giới vẫn đứng vững, cũng không dao động quá lớn.
Hai lực lượng Thần Hoàng có thể nói là cường đại nhất trên đại lục Thần Huyền hiện tại bạo phát, cũng không thể khiến cho kết giới chấn động là bao. Có thể thấy rõ kết giới này khủng khiếp tới mức nào.
Không có cách nào, đây chính là kết giới do mấy đại Thần Hoàng tạo thành.
Con mẹ nó thật sự đáng chết. Kinh Thiên Chân Thần vì muốn lưu mình lại, không ngờ phái qua nhiều Thần Hoàng như vậy.
Phải biết rằng, ngay cả cơ hội tàn sát giết Thần Hoàng của Độc Cô gia bọn họ cũng tạm thời buông tha...
Đúng vậy. mặc dù ngoại trừ Không Hoàng ra, Vu Nhai không có thấy các Thần Hoàng tạo thành kết giới khác, nhưng muốn tạo thành kết giới kinh khủng như vậy sợ rằng không phải có mấy Thần Hoàng sẽ không làm được.
Nói cách khác, ngoại trừ Kinh Hoàng ra, xung quanh còn có Không Hoàng và không biết bao nhiêu Thần Hoàng đang duy trì kết giới.
Nói cách khác, những cao thủ Thần Hoàng này đều bị ba đại Chân Thần điều từ phía bên Độc Cô Thần Thành trở về. Tất cả chính là để bảo đảm tuyệt đối không thể xuất hiện sai sót. Không cho Vu Nhai có bất kỳ cơ hội nào rời đi.
Không có cách nào. Hiện tại bất kỳ ai cũng sẽ không coi thường Vu Nhai. Cho dù là Kinh Hoàng cũng không dám coi thường. Đương nhiên, không dám xem thường không có nghĩa là không thể miệt thị. Vu Nhai nhân loại bình thường này cho dù cường thịnh hơn nữa, vẫn chỉ là nhân loại bình thường.
- Phù văn, tan ra cho ta.
Sau khi Vu Nhai bị đập vào kết giới cũng không quá chật vật. Lực lượng Kinh Hoàng chẳng qua cũng chỉ có như vậy.
Lúc này, Vu Nhai đối với sức chiến đấu của bản thân hắn cũng có ước định nhất định. Bởi vì có Mệnh Hồng để rèn luyện và các loại củng cố, lại thêm lực lượng tinh không từ trước tới nay chưa từng tại qua ở trên đại lục Thần Huyền tồn, lực chiến đấu của hắn chắc hẳn đã vượt qua Độc Cô Khúc Phong và Hoàng Phủ Huyết Binh...
Về phần Kinh Hoàng, hiện tại hắn có thể yếu hơn so với Kinh Hoàng một chút, nhưng sẽ không quá nhiều. Kinh Hoàng muốn một mình giết hắn tuyệt đối không thể. Lại nói, hắn còn có Binh Điển Thần Trận ẩn chứa phù văn, sát trận. Hơn nữa Vu Nhai biết, thực lực của hắn rất nhanh lại có thể tiến bước.
Chỉ cần cho hắn thời gian...
Hiện nay mà nói, phá vỡ kết giới vẫn là quan trọng nhất...
Bởi vậy, trong nháy mắt khi Vu Nhai đập vào kết giới, hai tay hắn lập tức đập vào phía sau.
Trong nháy mắt, phù văn trên kết giới lập tức nhảy lên, đồng thời trực tiếp nghiền nát. Giống như Thôn Thiên Kiếm Linh, thân thể linh thịt tản đi trước đó. Chúng hóa thành từng điểm sáng, trực tiếp biến mất...
- Cái gì?
Ba đại Chân Thần đương nhiên luôn quan tâm tới tình hình của Vu Nhai bất kỳ lúc nào. Trong đó, khi Đoạn Thiên Chân Thần nhìn thấy phù văn trận do hắn bố trí cẩn thận bị phá hủy trong nháy mắt như vậy, hắn không nhịn được kinh ngạc kêu lên. Trong lòng hắn xuất hiện một cảm giác sợ hãi.
Ban đầu, hắn cho rằng phù văn trận hắn bố trí tỉ mỉ như thế, dù thế nào cũng có thể ngăn cản Vu Nhai một thời gian chứ? Chí ít có thể đưa đến tác dụng không tệ. Tuy rằng hắn biết trên phương diện phù văn, Vu Nhai cường đại hơn Chân Thần hắn, nhưng hắn vẫn cho rằng không cường đại hơn bao nhiêu. Nhưng tình huống trước mắt lại làm cho hắn chịu sự đả kích rất lớn.
Vu Nhai cường đại hơn hắn rất nhiều. Nếu không làm sao có thể phá hủy phù văn trận của hắn trong nháy mắt như vậy?
A a a, hắn lại là Đoạn Thiên Chân Thần.
Vu Nhai cũng sẽ không để ý xem Đoạn Thiên Chân Thần có cảm tưởng gì. Hắn nói:
- Tiểu Hắc, nghĩ biện pháp phá vỡ kết giới. Ta ngăn cản Kinh Hoàng trước.
- Chít...
Tiểu Hắc hiểu rõ. Trên kết giới đặc biệt mang theo lực lượng không gian cường đại. Trên phương diện kết giới, Tiểu Hắc lại cường đại hơn Vu Nhai. Để Tiểu Hắc phá kết giới, Vu Nhai ngăn cản Kinh Hoàng là lựa chọn tốt nhất. Nhưng không nghĩ tới, có chuyện ngoài dự đoán của Vu Nhai đã xảy ra.
Ngay thời điểm Vu Nhai quay người lao về phía Kinh Hoàng, chuẩn bị tạm thời ngăn chặn, tranh thủ nhiều thời gian hơn cho Tiểu Hắc...
Không ngờ kết giới kia bị Tiểu Hắc trùng kích, chợt tách ra một lỗ hổng. Ngay sau đó, Tiểu Hắc trực tiếp từ bên trong kết giới xuyên ra ngoài. Đúng vậy, rời khỏi kết giới đang vây khốn bọn họ.
Trong nháy mắt, lỗ hổng trên kết giới kia đã khép lại. Tiểu Hắc cùng Vu Nhai bị tách ra.
- Ha ha, Vu Nhai, chúng ta chỉ muốn vây khốn một mình ngươi thôi. Liệt Không Thử đã ra ngoài. Tối đa cho phe các ngươi có thêm một Thần Hoàng cấp nghịch thiên. Nhưng lại có thể tạo ra được bao nhiêu tác dụng chứ? Ở phương diện Thần Hoàng, phía bên các ngươi vốn đã ít hơn so với chúng ta. Hôm nay các cao thủ Thần Hoàng của Độc Cô gia còn đang ứng phó với Kinh Thiên Nhất Kiếm chúng ta, hoặc bị thương thậm chí đã chết. Phe các ngươi có thêm một Thần Hoàng nghịch thiên căn bản không thay đổi được điều gì.
Kinh Hoàng cười ha ha, vừa nói vừa đâm kiếm ra:
- Kinh Thần Kiếm, chém...
- Thôn Thiên Tinh Không Kỹ...
Mặc dù Vu Nhai khiếp sợ, cũng phải nghênh đón công kích của Kinh Hoàng. Tinh quang dường như xuyên qua kết giới, trực tiếp bao trùm trên Thôn Thiên Kiếm trong tay Vu Nhai, kéo theo tinh quang rất dài, hung hăng va chạm vào Kinh Hoàng Kiếm.
Lại là một tiếng nổ khủng khiếp, nhưng vẫn không khiến kết giới phía ngoài dao động.
- Đương nhiên, vì bảo đảm phía bên chúng ta không tổn thất quá lớn, vì không cho Liệt Không Thử từ bên ngoài làm loạn hoặc đánh lén người bố trí kết giới, Liệt Không Thử vẫn có người đối phó...
Trong lúc chiến đấu, Kinh Hoàng vẫn nói chuyện.
- Liệt Không Thử, một trong sáu đại thần thú trong truyền thuyết bên cạnh Thần Huyền Sáng Thủy Thần sao? Hắc, Thiên Bằng thú kim sắc ta cũng...
Quả nhiên, khi Tiểu Hắc chuẩn bị quay người phá kết giới, một giọng nói vang vọng truyền tới. Một bóng đen to lớn trực tiếp che khuất ánh sáng mặt trời. Ở nơi này, không khí gần như có thể không đáng kể tới, lại xuất hiện đại sát khí, lấy tốc độ trên đại lục Thần Huyền không ai sánh bằng, ép về phía Tiểu Hắc. Gió mạnh khủng khiếp nương theo đó đập mạnh xuống nó. Đó là ma pháp Thần Hoàng hệ phong.
Mặc dù là Thần Vương, dưới gió thổi mạnh như vậy cũng sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Cho dù là Tiểu Hắc cũng cảm nhận được sự uy hiếp trong đó. Tiểu Hắc chỉ có thể nhẹ nhàng mở ra không gian, tránh thoát công kích gióa của Thần Hoàng Thiên Bằng thú kim sắc...
Đương nhiên, cũng bởi vậy Tiểu Hắc đã rời khỏi kết giới kia, cách xa Vu Nhai.
Kế hoạch của các Chân Thần phía bên Kinh Thiên đã thành công. Bọn họ thành công ngăn cản được Vu Nhai cùng Tiểu Hắc. Bọn họ muốn tiêu diệt từng bộ phận...
- Tiểu Hắc, nếu ngươi đã ra ngoài, vậy không cần để ý tới ta nữa. Cứ đi tới trợ giúp Độc Cô Thần Thành đi. Đương nhiên, nếu có thể bắn con chim to kia thành mảnh nhỏ.
Bình luận truyện