Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 115



Chương 115

Trình Ngữ Lam đưa tay lên xoa nắn gương mặt điển trai của anh, ánh mắt của cô ngập tràn sự vui vẻ hạnh phúc.

Bỗng chốc khuôn mặt của Mộ Duật Hành trở nên đen xì. Sinh con cho người khác thì hỏi anh thích con trai hay con gái để làm gì. Nó còn ý nghĩa gì sao?

Trình Ngữ Lam nhướn người hôn lên môi anh như xoa dịu. Nhìn mặt anh bây giờ xem, vô cùng buồn cười….

Đừng như thế, em chỉ sinh con cho anh thôi được không?

Câu nói này làm cho trái tim của Mộ Duật Hành mềm nhũng ra, ánh mắt chan chứa biết bao nhiêu tình cảm yêu thương dành cho cô, chỉ riêng mình cô…

Trình Ngữ Lam.

————–

9 giờ tối, Trình Ngữ Lam ngồi trên giường đọc sách, Mộ Duật Hành thì qua thư phòng giải quyết một số công việc…

Khép lại quyển sách trên tay, Trình Ngữ Lam thở dài một hơi, ánh mắt đượm buồn khi nhớ lại những lời nói của Dương Hữu Bằng khi nãy.

Cánh cửa phòng mở ra. Cặp mắt sắc bén của Mộ Duật Hành híp lại, quan sát sắc mặt buồn bã của Trình Ngữ Lam. Dừng như anh đã biết được cô đang nghĩ chuyện gì trong đầu.

* Khụ…

Mộ Duật Hành giả vờ ho nhẹ, đi lại giường ngồi xuống cạnh cô.

Ngữ Lam bừng tĩnh, thu lại dáng vẻ mệt mỏi buồn bã của mình rồi mỉm cười dịu dàng với anh.

Suy nghĩ chuyện gì mà thẩn thờ vậy? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh khẽ nhướn mày, cầm lấy bàn tay mềm mại của cô lên hôn nhẹ.

Vài chuyện linh tinh thôi.

Trình Ngữ Lam đảo mắt về hướng khác, môi mím nhẹ lại…

Mộ Duật Hành nhếch môi cười, gật gật đầu. Chỉ cần quan sát một chút thì anh đã biết cô đang nói dối, nhưng hiện tại anh cũng không muốn vạch trần.

Mộ Duật Hành nhích người lại gần, ôm lấy gương mặt xinh đẹp của cô hôn sâu. Môi lưỡi thay phiên nhau khuấy đảo, càng quét bên trong khoang miệng cô. Bàn tay xấu xa len lỏi vào bên trong áo nắn bóp nơi vung tròn, đầy đặn của cô.

Trình Ngữ Lam cảm thấy không ổn, nếu cứ tiếp tục anh sẽ làm ảnh hưởng đến bé con trong bụng.

Dù khi trưa bác sĩ có nói là quan hệ nhẹ nhàng vẫn được, nhưng cô quá hiểu Mộ Duật Hành. Anh chẳng bao giờ nhẹ nhàng khi đã bị nhiễm dục vọng.

Hành… đừng… ưm…

Bàn tay chắn ngay phía trước ngực của anh, dùng hết sức lực đẩy mạnh anh ra.

Mộ Duật Hành cau mày, khuôn mặt tỏ ra không hài lòng với cô. Chẳng lẽ hôm nay gặp Dương Hữu Bằng, nên bây giờ cô không cho anh quan hệ…

Tại sao?

Hôm nay em mệt… mệt lắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện