Trò Đùa Của Adam

Chương 9-1



Để em lựa chọn yêu tôi hay hận tôi!   

Cái nào cũng tốt cả   

Nghe nói chỉ có hai loại cảm xúc này  

Có thể ràng buộc giữa người với người   

Khiến chúng ta thành một   

Em chính là của tôi

Tôi chính là của em

***

Sáng sớm hôm sau, có tiếng gõ cửa đánh thức Vũ Hàn, cô mơ màng mở mắt ra, nghĩ rằng nếu là Hứa Khắc Bình thì bản thân đã sớm vào trong phòng, sẽ không lãng phí thời gian gõ cửa, như vậy, đây là người khách không mời mà tới?   

Cô xuống giường đi ra mở cửa, nhìn thấy Hứa Thế Triết cười hì hì.   

"Hi, sớm vậy!"   

"Mới sáu giờ, cậu tìm tôi có có chuyện gì?" Mí mắt Vũ Hàn vẫn còn nặng trĩu trầm trọng!  

Hứa Thế Triết hào hứng ngẩng cao đầu nói: "Nhanh thay đồng phục đi, hôm nay hai chúng ta đi học với nhau!"   

"Hả," Vũ Hàn nhất thời tỉnh táo không ít?.   

"Để kích thích anh trai tôi, nó là điều rất cần thiết!"   

"Tôi ...... Tôi nghĩ là không được tốt lắm!" Vũ Hàn không thể tưởng tượng kết quả đó sẽ thế nào, đêm qua, cô đã nhận được cảnh báo "nghiêm khắc" của Hứa Khắc Bình!   

"Hôm qua tôi đã gọi điện thoại cho Lâm Mạnh Hi, bên phía cô ấy đã thành công, và bây giờ còn có mỗi cô, nhất định cô phải hợp tác với tôi, mới có cơ hội lật đổ anh trai tôi!"   

Vũ Hi đã thành công sao? " Vũ Hàn nghe xong không khỏi cao hứng thay cô ấy, "Vậy thì thật sự quá tốt!"   

"Có tôi ra tay, đương nhiên là sẽ thành công!" Hứa Thế Triết kiêu ngạo vỗ nhẹ vào ngực mình, mà biểu cảm của cậu rất giống anh trai, "Nhất định cô phải tin tưởng tôi, mau chạy nhanh theo tôi đi!"   

Tôi ...... "   

Hứa Thế Triết thúc giục cô, "Đừng do dự, nếu không nhanh lên lát nữa bị anh trai tôi phát hiện tôi đứng trước cửa phòng cô, chuyện này sẽ càng kịch tính hơn!"   

Cậu mau đi nhanh đi, tôi không muốn làm như vậy. "   

Cô không muốn biết anh trai tôi có tình cảm gì với cô hay sao? Tin tưởng tôi, chúng ta chỉ đánh một kích, anh ấy sẽ nói ra lời thật lòng, cô không cảm thấy sao?"   

Lời Hứa Thế Triết đả động tới Vũ Hàn. Có lẽ trong lòng cô cũng muốn nhìn thấy phản ứng của Hứa Khắc Bình, cô chỉ ngập ngừng một giây, sau đó gật đầu, xoay người đóng cửa lại, lấy tốc độ nhanh nhất rửa mặt chải đầu và thay đồng phục chỉnh tề.   

Trong quá trình này, cô không thể không tự suy đoán lòng Hứa Khắc Bình, sau đêm qua, cô có một dự cảm kỳ lạ, dường như cô và Hứa Khắc Bình sinh ra một sự thay đổi khó nói rõ, mặc dù cô không thể nói đó là cái gì, nhưng cô nghĩ rằng Hứa Thế Triết kích thích sẽ làm mọi việc sáng tỏ.   

Nhìn mình trong gương, mang theo chút chờ mong, trời mới biết cô lại hưng phấn như vậy, cô nên run lên vì sợ hãi mới đúng! Nhưng lúc này cô không thể không tưởng tượng về những gì sẽ xảy ra tiếp theo.   

Ra khỏi cửa, cô nhìn thấy Hứa Thế Triết đang nóng lòng chờ đợi, "Chúng ta đi thôi!" Cô hít sâu một hơi rồi nói.   

Hiển nhiên Hứa Thế triết cũng rất hăng hái, vội vàng nắm lấy tay cô, "Được, chúng ta xuất phát!"   

Hai người giống như tên trộm, lén lút truồn khỏi nhà họ Hứa, bởi vì thời gian còn sớm, vì vậy cũng không có người phát hiện ra họ, nhưng khi đi ra khỏi cửa nhà họ Hứa, cả hai vẫn rất lo lắng.   

"Phù!" Sau khi đóng cửa lại, Hứa Thế Triết thở ra một hơi.   

"Thật thú vị!" Vũ Hàn lại còn cười được, thậm chí đến cô cũng thấy kinh ngạc.   

"Nó thực sự kích thích, chúng ta nên đi ăn một bữa sáng phong phú, sau đó nghênh ngang đến trường, toàn trường sẽ khiếp sợ." Hứa Thế Triết chớp chớp mắt nói.   

"Không biết anh cậu sẽ thế nào nữa?" Vũ Hàn có chút mong đợi lại có chút sợ hãi.   

"Có lẽ sẽ giết tôi!" Hứa Thế Triết nhún vai thờ ơ, "Chẳng qua như vậy cũng tốt, tôi có thể thành danh sau chận chiến này!"   

Vũ Hàn nghe vậy không khỏi mỉm cười, những gì ngày hôm nay sẽ là một bộ phim hài hay bi kịch đây? Cô ấy thực sự càng ngày càng mong đợi.   

Trong quán ăn sáng, Vũ Hàn bởi vì sợ sệt kém chút đánh đổ cả sữa đậu nành, nhưng may mắn Hứa Thế Triến đã đỡ giúp cô.   

"Xin lỗi, hình như tôi quá khẩn trương!" Cô ngượng ngùng mỉm cười.   

Hứa Thế Triết nhìn cô chằm chằm một lúc, chỉ cười không nói.   

"Trên mặt tôi có gì sao?" Tại sao nhìn tôi kỳ lạ như vậy?   

"Tôi đang nhìn ... cô có chỗ nào thu hút anh trai của tôi"   

Gò má Vũ Hàn đỏ lên, lúng túng nói: "Tôi nào có thu hútanh ấy...... Dù sao ... anh ấy chỉ thích chỉ trêu chọc tôi thôi?!."   

Hứa Thế Triết lắc đầu, "Cô không hiểu, từ trước đến nay anh trai tôi chỉ luôn bắt nạt người anh ấy thích."   

"Hả?" Cô nghe xong không khỏi sửng sốt, bánh quẩy như nghẹn trong cổ họng.   

Cậu ta nheo mắt cười, có vẻ tất cả điều này thật sự thú vị, "Theo mười mấy năm quan sát anh trai của tôi, tôi đã hiểu rất rõ tính cách của anh ấy. Trước khi tôi lên tiểu học, có thể nói tôi là món đồ anh ấy thích nhất, anh ấy luôn luôn yêu thương tôi nhưng lại bắt nạt tôi mỗi ngày, làm cho tôi vừa khóc vừa cười, nên khi tôi đi tiểu học, kết giao được bạn mới, nếu không tôi sẽ bị anh ấy đùa chết! Sau đó anh ấy chuyển mục tiêu, tham gia vào nhóm thể thao của trường học, đối với nữ sinh thì lạnh nhạt có lễ, đối với nam sinh lại thất thường, có lúc rất tốt, có lúc lại không tốt, miễn là anh ấy thích nam sinh nào, không ai không bị rối loạn, vì vậy cha mẹ tôi đã luôn luôn nghi ngờ anh ấy đồng tính! ""   

Này...... đây là tính cách gì vậy? "Vũ Hàn gần như không thể ăn vô bữa sáng.   

"Có lẽ bởi vì anh ấy rất ưu tú" Thế Triết cắn miếng bánh nướng nói: "Anh ấy là một học sinh gương mẫu từ khi còn nhỏ, đã đạt hạng nhất bất kỳ trận đấu, gần như tất cả giáo viên và học sinh đểu xem anh ấy là thần, đặc biệt là trong trường trung học Thanh Truyền, vị trí của anh ấy càng quan trọng, điểm ấy cô hắn thấy được! Nhưng làm sao một người có thể hoàn hảo như vậy? Anh ấy cũng có một số nhược điểm! Tôi nghĩ rằng đó là điều này, anh ấy có một số phẩm chất ương ngạnh, nên mới có thể phát tiết trên người trong lòng anh ấy. Nhưng anh ấy chỉ làm vậy đối với nam sinh. đã giày vò họ đến suy nhược tinh thần, nhưng đối với nữ sinh anh ấy vẫn rất thân sĩ, cho đến khi cô xuất hiện ...... "Hứa Thế triết cười rất gian trá.   

Hai tay Vũ Hàn nắm chặt trước ngực, có chút lo lắng: "Tại sao? Tại sao lại là tôi"   

"Trời mới biết vì sao? Dù sao anh ấy coi trọng cô! Nhưng sau đó, tôi muốn để cho anh ấy phải chịu đựng một bài học, ai bảo trước kia anh ấy thích bắt nạt tôi?! Cho nên chúng ta phải bắt tay hợp tác, khiến anh ấy cởi bỏ mặt nạ, nói ra lời ở trong lòng, như vậy anh ấy mới giống người bình thường! "   

Nói đi nói lại, thì ra cậu ta chỉ muốn trả thù Hứa Khắc Bình, haizz, đôi anh em nhà này đúng là một cặp dở hơi!   

"Cậu có nghĩ rằng ...... chúng ta sẽ thành công không?" Vũ Hàn vẫn không chắc chắn.   

"Đương nhiên rồi" Hứa Thế Triết nắm lấy tay cô, "Chẳng lẽ cô không muốn để vạch trần mặt nạ của anh ấy, nhìn thấy một mặt yếu ớt của anh ấy? - Luôn luôn để cho anh ấy bắt nạt như thế? Chúng ta cũng nên thẳng thắn phản kích, khiến cho anh ấy nếm thử mùi vị bị đùa giỡn! "   

Vũ Hàn miễn cưỡng gật đầu, đột nhiên phát hiện cậu nắm tay mình, bên cạnh còn có người nhìn bọn họ, đỏ mặt vội vàng rút tay mình ra.   

Hứa Thế Triết chớp mắt, nhìn khuôn mặt thẹn thùng khẩn trương của cô, thực sự đáng yêu, đột nhiên cậu nói một câu không đầu không đuôi: "Hình như tôi hiểu được tâm trạng của anh trai rồi"?

"Tâm tình gì cơ"   

"Thôi đi ...... tạm thời đừng nói gì nữa. "HỨa Thế Triết cũng không muốn dọa con tiểu bạch thỏ, bởi vì cậu cũng đã có chút động tâm với cô!   

Vũ Hàn do dự nhìn cậu, không biết bản thân có nên tin tưởng người con trai này không.   

"Yên tâm đi, nhất định hôm nay tôi phải khiến cho anh trai nói ra những lời trong lòng, anh ấy tuyệt đối không thể tránh thoát được."   

Không ngoài dự liệu, khi họ xuất hiện cùng nhau trước cổng trường học Thanh Truyền, lập tức gây ra một trận xôn xao, nhao nhao tranh nhau đưa tin, ngay lập tức lan truyền ra khắp cả trường.   

Vũ Hàn nhìn xuống tay mình nắm tay Thế Triết, gần như có loại xúc động muốn thu tay, từ bỏ kế hoạch vô lý này.   

Giống như Hứa Thế Triết đọc được ý nghĩ của cô, càng nắm chặt tay cô, sắc mặt trang nghiêm nói với cô: "Chúng ta đã đâm lao thì phải theo lao, đã quá muộn để quay đầu lại."   

Vũ Hàn cắn môi dưới, cô hiểu được bọn họ không thể quay đầu, tất cả mặc cho số phận đi!  

Lúc này Cao Dụ Tường và Lâm Mạnh Hi cũng xuất hiện, hai người đều mang ý cười nhìn họ, Lâm Mạnh Hi mở to hai mắt nói: "Vũ Hàn, cậu thật đúng là dúng cảm!",   

"Mạnh Hi, cậu và học trưởng......" Vũ Hàn phát hiện hai người bọn họ đang nắm tay nhau.  

"Chúng tôi đã chính thức qua lại, nhờ phép khích tướng hôm qua của hai người!" Cao Dụ Tường cởi mở cười nói, còn vẻ mặt Lâm Mạnh Hi có chút thẹn thùng.   

Hứa Thế Triết nghe xong vô cùng đắc ý, "Không cần cảm kích tôi, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi."   

"Đi thôi! Nhất định bây giờ mọi người đang thảo luận về bốn người chúng ta, muốn cho họ xem kịch vui hay sao!" Hình như Cao Dụ Tường cảm thấy hết sức thú vị, có vẻ hưng trí bừng bừng hưng trí bừng bừng.   

Mà Hứa Thế Triết, Lâm Mạnh Hi cũng mang thái độ như thế, không thể giúp đỡ, tâm tình Vũ Hàn không khỏi lây nhiễm một chút, nhưng sâu trong lòng cô, có một cảm giác lo lắng ......   

Sau khi về phòng học, bên tai Vũ Hàn và Lâm Mạnh Hi toàn là tiếng xì xào thảo luận, giống như tiếng nước từ trên thác đổ xuống, làm đinh tai nhức óc.

Có một đám người nói chuyện về Cao Dụ Tường và Lâm Mạnh Hi, "học trưởng Dụ tường lại kết dao bạn gái! Đây là người thứ mấy vậy?”

"Nhưng trước kia anh ấy chưa từng công khai bày tỏ, tại sao lần này có thể nắm tay đến trường cùng Lâm Mạnh Hi?

"Lâm Mạnh Hi cũng không phải một nhân vật đơn giản, cô ấy cũng có quan hệ tốt với Giang Vũ Hàn!"

“Có muốn đánh cuộc xem thử bọn họ quen nhau trong bao lâu không? Mình đoán là một tháng.”

"Sẽ không lâu như vậy đâu, mình cá chỉ một tuần thôi."

"Tôi cá là cả đời!"

Lâm Mạnh Hi đột nhiên gõ lên bàn một cái, ánh trừng mắt liếc qua mỗi người, để cho bọn họ đều trợn mắt há mồm, không thể tin mình nghe được gì.

Vũ Hàn nhìn vẻ mặt tự tin của Lâm Mạnh Hi, đột nhiên cảm thấy bội phục dũng khí của cô ấy, cô tin rằng chỉ cần Lâm Mạnh Hi muốn, thì nhất định làm được.

Một đám người khác lại thảo luận về một học sinh mới ưu tú ở Thanh Truyền, Hứa Thế Triết!

"Không nghĩ tới hai anh em nhà họ Hứa lại thích cùng một cái cô gái! Không biết Hứa Khắc Bình sẽ có phản ứng gì?"

"Nhất định hôm nay sẽ có trò hay để xem!"

"Mà Hứa Thế Triết đó. . . . . . Thật ra thì dáng dấp cũng thật đáng yêu, mấy người không cảm thấy sao?"

"Đúng vậy, mình cũng đang muốn nói như vậy! Mặc dù không đủ cao to, nhưng ánh mắt rất có thần, giống như em trai tình nhân vậy!"

"Nói không chừng rất nhanh sẽ có một đội bảo vệ xuất hiện!"

Vũ Hàn nghĩ tới chuyện sắp xảy ra, Hứa Thế Triết đã đạt được nguyện vọng của mình rồi .

Dĩ nhiên, phần lớn các nhóm đều đang bàn luận về chuyện của Vũ Hàn.

"Trời ạ, cô ta lại dám đùa bỡn tình cảm của hai người đàn ông."

"Không nhìn ra cô ta lại bắt cá hai tay! Không ngờ cô ta cũng có bản lĩnh này?"

"Hiện tại cũng không thể xem thường cô ta, nói không chừng ngày mai cô ta lại có thêm bạn trai khác đấy!"

"Không phải bây giờ học trưởng Hứa Khắc Bình bị thật tành sao? Vậy có lẽ chúng ta sẽ có hi vọng đó! Dù sao, chuyện cũ không đi, chuyện mới sẽ không đến, nói không chừng đây là điều tốt đối với tất cả mọi người!"

"Ngày hôm qua, trong ảnh chụp vẫn thấy hai người thân thiết, nói không chừng là bọn họ vừa hôn nhau! Haizz, lòng phụ nữ giống như kim dưới đáy biển!"

Lâm Mạnh Hi nghe xong không khỏi nhíu mày, hừ lạnh một tiếng nói: "Người ta có bản lĩnh, chỉ có người không có bản lĩnh thì mới có ở đây bàn tán nhiều chuyện!"

Vũ Hàn cũng không có biểu hiện gì đối với mấy lời phê bình này, lắc đầu nói với Mạnh Hi: "Kệ cho họ nói đi, dù sao mình cũng không có quan tâmphản ứng của họ ."

Lâm Mạnh Hi lộ ra mỉm cười, vẻ mặt thú vị nhìn cô nói: "A, vậy là cậu chỉ quan tâm đến phản ứng của anh ấy thôi?"

"Mình. . . . . . Mình muốn biết rốt cuộc anh ấy đang nghĩ cái gì!" Đột nhiên Vũ Hàn có chút chột dạ.

"Tại sao muốn biết chứ?" Lâm Mạnh Hi cười rất gian trá.

Vũ Hàn lấy cớ nói: "Không phải vậy . . . . . Luôn bị anh ấy xoay quanh đùa giỡn, mình không cam lòng!"

"vậy -- chúng ta cứ xem anh ấy có phản ứng gì đi! Nhất định rất kích thích, ha ha ha!" Lâm Mạnh Hi đã không chờ kịp để xem kịch vui rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện