Trở Lại Kiếp Này Không Còn Hối Hận

Chương 4: 4: Dám Nuốt Nàng Bạc Liền Phải Trả Giá !




" A! "
Tần Mặc Uyên nghe nàng nói mặt liền hô hô đỏ bừng lên , ngượng ngùng không dám nhìn nàng.

  " Nương tử!.

nương tử bộ dáng cũng rất là xinh đẹp nha "
Tần Mặc Uyên cúi đầu lí nhí nói.

Giản Ly nhìn hắn bộ dáng tâm đều mau nở hoa , nha mỹ nam bộ dáng chính là như thế nào cũng đều mỹ đâu.

   " Đói bụng ? "
Giản Ly một lần nữa hỏi hắn.

   " Là , đói bụng "
Tần Mặc Uyên ngoan ngoãn thuận theo gật đầu nói.

   " Đi thôi , mang ngươi ăn ngon "
Giản Ly kéo tay hắn đi về phía trước , không lâu sau dừng lại trước cửa một tửu lâu nhỏ.

   " Khách quan , mời vào trong ngồi "
Tiểu nhị bên trong thấy hai người đi tới thì chạy ra tươi cười mời vào.

   " Không cần , ta muốn một phần gà nướng lá sen mang về "
Giản Ly cũng không có đi vào nhìn tiểu nhị nói.

   " Ách , hảo hảo khách quan chờ hạ "
Tiểu nhị nói xong nhanh nhẹn đi vào trong , một lúc sau đem ra một gói giấy đưa cho Giản Ly.

Giản Ly đem gói giấy đưa cho Tần Mặc Uyên cầm , đem bạc đưa cho tiểu nhị gật đầu rời đi.

Tần Mặc Uyên lon ton đuổi theo nàng.

   " Nương tử! ! nương tử chúng ta về nhà sao "
Tần Mặc Uyên đuổi theo bên cạnh nàng nghiên đầu hỏi.

Giản Ly nghiên đầu qua nhìn hắn nhướng mi , môi đỏ đóng mở nói ra mấy chữ.

   " Không!.

.

trước ăn ngươi "
   " Ta!.

ta!.


không thể ăn được đâu nương tử!.

.

nương tử mới không cần ăn thịt ta "
Tần Mặc Uyên gấp đến muốn khóc bộ dáng trong mắt dâng lên sương mù , bất an nhìn nàng.

   " Khóc cái gì , lại chưa ăn ngươi nha , lại khóc ta liền ăn ngươi! "
Giản Ly lời nói thành công làm Tần Mặc Uyên đem nước mắt đều nghẹn lại , bộ dáng muốn khóc lại không dám , nhìn hảo muốn khi dễ hắn.

Đi một lúc Giản Ly dừng lại ôm lấy Tần Mặc Uyên nhảy lên trên nóc nhà của một cao lầu.

    " Oaaa!.

.

nương tử lợi hại quá "
Tần Mặc Uyên trong mắt tràn đầy ngôi sao nhỏ bộ dáng hưng phấn nhìn nàng , một bộ còn muốn thử.

   " Ngồi hảo , rớt xuống dưới ta không đỡ ngươi "
Giản Ly bộ dáng hung hung nhìn hắn, đem gói giấy lấy đến tay mở ra, mùi thơm nhanh chóng bay ra.

Tần Mặc Uyên chớp mắt nhìn nàng trên mặt đều viết được hai chữ muốn ăn.

Giản Ly không có nhìn hắn, đem một cái đùi xé xuống đưa đến tay hắn, sao đó chính mình bắt đầu gỡ thịt ăn.

Một lúc sau Giản Ly nhìn về phía Tần Mặc Uyên lúc này hắn đang gặm cánh gà.

   " Ngươi ngoan ngoãn ngồi ở đây một chút chờ ta trở lại , không được loạn đi biết không ? "
   " Hiểu được a nương tử "
Tần Mặc Uyên gặm cánh gà gật gật cái đầu nhỏ nói , này bộ dáng nhìn qua rất đáng yêu.

Giản Ly thấy hắn gật đầu mới từ trên nóc nhà nhảy xuống hướng tửu lâu nhỏ vừa nãy đi đến.

Một khắc sao , Giản Ly quay trở lại , trong tay xách theo bình rượu.

   " A, nương tử uống cái gì nha , ta cũng muốn thử "
Tần Mặc Uyên nhìn Giản Ly ngồi bên cạnh đang uống rượu , vừa nói , giơ tay liền phải đoạt tới nàng bình rượu.

Giản Ly nhanh chóng né ra hắn tay , hung dữ bộ dáng nhìn hắn.

  " Đoạt đoạt cái gì đâu ! Đây là rượu ngươi không thể uống "
  " Nhưng mà nương tử uống đâu , ta cũng muốn uống ! "
Tần Mặc Uyên hướng trên người nàng thấu lên.

Giản Ly đem bình rượu giơ lên cao , khiêu khích tươi cười nhìn Tần Mặc Uyên.


" Haha!.

.

có giỏi đoạt tới a "
Tần Mặc Uyên nhìn nàng như thế liền ba ba nhảy lên bộ dáng nhất định là phải đoạt tới đồ vật.

  " A!.

"
Giản Ly bị Tần Mặc Uyên đột nhiên nhảy lên đè đến ngã ra phía sau , lúc này dáng vẻ chính là Giản Ly nằm trên nóc nhà bị Tần Mặc Uyên đè dưới thân.

Giản Ly có chút xấu hổ mặt già đỏ lên , thứ này thế nhưng phát gục nàng.

Tần Mặc Uyên lúc đột nhiên buôn tay trực tiếp nằm trên người Giản Ly vòng tay ôm nàng.

   " Thích nhất nương tử "
Tần Mặc Uyên cười hì hì giọng nói lên tiếng trong đó lại ẩn chứa một chút nghiêm túc mà Giản Ly không hề phát hiện.

Giản Ly:! !.

như thế nào tới đột nhiên nói lời âu yếm ?
  " Ân!.

"
Giản Ly giọng mũi lên tiếng , cũng chưa lại nói cái gì.

Qua một lúc Tần Mặc Uyên nhận thấy nàng không có động liền ngước lên nhìn.

Giản Ly đã ngủ qua rồi , còn ngủ rất ngon.

Ha , như thế nào yên tâm như thế ngủ đâu , nương tử đúng là không ngoan , lỡ như lúc này ở bên cạnh nàng không phải hắn phải làm sao bây giờ.

Tần Mặc Uyên cúi đầu cắn lên môi Giản Ly một cái , sau đó lại đau lòng vươn đầu lưỡi khẽ liếm nàng môi sao đó lại mút vài cái mới tiếc nuối buông tha , bế lên Giản Ly hướng Mộc gia phi thân rời đi.

Hôm sau.

Giản Ly từ trên giường tỉnh lại.

  " Hô , nhức đầu quá "
Hôm qua nàng như thế nào trở về tới ?.

Giản Ly giơ tay sờ sờ môi như thế nào có cảm giác sưng lên , nàng là bị muỗi đốt ????
  " Tiểu thư "

Trong phòng không tiếng động xuất hiện một người quỳ một gối trước mặt Giản Ly.

   " Đứng lên đi xảy ra chuyện gì "
Người kia nghe nàng nói liền đứng lên hướng nàng cung kính nói :
   " Tiểu thư bên kia người cư nhiên tìm tra, phạm vào giao ước hơn nữa còn làm bị thương người của chúng ta ! "
Nam tử giọng nói mang theo tức giận , lại không dám nhìn Giản Ly.

  " Vi phạm giao ước ? "
Giản Ly không để ý hỏi.

Nam tử biết nhà mình tiểu thư đây là tức giận rồi , nàng bộ dáng càng không để ý thậm chí nếu là cười cười đến cực kỳ đáng yêu ngọt ngào lên , thì ngươi tự cầu nhiều phúc đi , thấp hương cầu bản thân chết thống khoái một chút.

  " Bọn chúng nhân lúc chúng ta tới chỗ giao dịch , mang theo ít người thế nhưng cướp đồ vật đi , đánh bị thương người của chúng ta ! "
  " Ha , đã biết ngươi trở về đi "
  " Vâng , tiểu thư "
Nam tử thân ảnh nhanh chóng biến mất trong phòng.

   " A.

.

đủ phiền! ! "
Giản Ly đưa tay nhẹ vuốt bên hông sáo ngọc trong mắt tràn đầy lạnh nhạt , dám nuốt nàng bạc liền phải trả giá ! còn dám lấy nàng đồ vật ngại thở nên muốn chết đúng không !
Thần vương phủ! !
   " Gia , hôm nay phỏng chừng có chuyện vui đâu "
   " Có chuyện gì "
Tần Mặc Uyên ngồi trên ghế tùy ý lật lật trong tay cuốn sổ mắt cũng chưa nâng lên.

   " Chính là có kẻ không biết sống chết a , làm giao dịch với Y Tiên Cung thế nhưng dám bội ước , làm bị thương Y Tiên người ! Tối nay thế nào Y Tiên cũng sẽ xuất hiện dạy bọn cho hắn làm người hắc hắc!.

"
Mặc Phong giọng nói mang theo tràn đầy vui sướng khi người gặp họa.

  " Nga "
Tần Mặc Uyên nâng mắt nhìn Mặc Phong một cái sao đó tiếp tục nhìn trong tay cuốn sổ.

   " Tối nay , chúng ta liền đi xem náo nhiệt chút đi "
__ __ _ __ __ _
Đêm tối nguyệt hắc phong cao dạ , thực thích hợp giết người phóng hỏa , Giản Ly một thân xinh đẹp bạch y viền chỉ bạc mang theo lụa trắng mạn che mặt , tay cầm sáo ngọc rơi xuống trong sân Huyết Phong lâu , nàng vạt áo nhẹ nhàng lay động tựa như thiên tiên hạ phàm.

   " Haha Y Tiên cô cũng xem thường chúng ta quá , một người tiếng đến đúng là không sợ chết "
Huyết Phong lâu chủ đã sớm chờ nàng tới , hắn nhưng không ngừng bài bố chờ nàng tới , hắn không tin hôm nay không bắt được người !.

Giản Ly nâng sáo ngọc cười khẽ , thanh âm trong như suối truyền ra làm người khác mê muội.

   " Ta có không sợ chết hay không một lát liền rõ "
Huyết Phong lâu chủ Mạc Vận ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào Giản Ly.

Giang hồ đồn đãi Y Tiên dung mạo khuynh quốc khuynh thành , diễm mỹ tuyệt luân tựa như tiên tử trên trời đạp mây mà đến , chính là chưa có người thật sự nhìn đến nàng dung mạo , cho dù nhìn được đến có lẽ đã bị Y Tiên nhất kiếm đoạt mạng.

Hắn hôm nay muốn bắt được người sao đó sẽ đem nàng đùa chết trên giường hắn hahaha.

   " Bắt lấy nàng ! "
Huyết Phong lâu nơi này phỏng chừng có gần 200 người , nghe Mạc Vận hô liền gấp không chờ nỗi xong về phía Giản Ly.


   " Nhớ rõ đừng làm mỹ nhân bị thương nặng , bổn lâu chủ còn muốn hưởng dụng nàng đâu hahaha "
Huyết Phong lâu chủ cười đắc ý giống như đã nhìn thấy cảnh tượng Giản Ly quỳ dưới chân hắn.

Giản Ly nhàn nhạt nhìn một đám người xong tới , mắt cũng chưa động trong tay sáo ngọc hơi trượt xuống tiểu lưỡi kiếm dài một gang tay giấu trong sáo ngọc lộ ra ngoài.

Giản Ly xong tới thân hình như quỷ mị giống nhau xuyên qua trong đám người , mỗi một chỗ Giản Ly đi qua đều có người ngã xuống , một chiêu mất mạng !
Nửa canh giờ sau Giản Ly đứng trong đám người tất cả đều ngã xuống , nàng một thân bạch y chưa loạn , không nhiễm một hạt bụi trong tay sáo ngọc tiểu lưỡi kiếm cũng không hề dính máu.

Người không biết còn tưởng nàng đang đi du ngoạn chứ không phải là người vừa mới đã diệt sát gần 200 người.

Còn sống không đến 20 người lúc này đang muốn nhận cơ hội cùng Mạc Vận bỏ trốn.

Nàng nhìn thấy liền cười lạnh nhạt phi thân chắn trước mặt bọn họ.

   " Nha , chúng ta việc còn chưa xong đâu , Huyết Phong lâu chủ đây là muốn đi chỗ nào ? "
Giản Ly chơi đùa trong tay sáo ngọc vẫn chưa có thu lại lưỡi kiếm nhìn trước mặt một đám người , ý cười không đạt đến đáy mắt.

Phịch một tiếng , Mạc Vận trực tiếp quỳ xuống dưới chân Giản Ly.

   " Cầu xin cô! ! Y Tiên là ta có mắt không tròng! !.

là ta ma quỷ ám ảnh! ! ta không nên bội ước!.

.

không nên có ý nghĩ xấu xa , cầu xin Y Tiên tha cho ta , cầu xin cô! !.

.

"
Mạc Vận không ngừng hướng Giản Ly dập đầu nhận sai , hắn trong tay âm thầm lấy ra đoản đao muốn đâm chết nữ nhân trước mặt , nhưng hắn còn chưa có động Giản Ly động tác so hắn càng nhanh.

   " Ha! ! đúng là ngươi sai "
Giản Ly cười lạnh vun tay chặt đứt cổ của hắn , tí tách , máu động lại trên tiểu lưỡi kiếm nhỏ xuống từ giọt.

   
    " Nhưng mà ngươi tính là thứ gì mà ta muốn tha cho ngươi "
Nha , lỡ tay giết chết rồi nàng còn tính cho hắn ăn thử nàng phá cốt tán đâu , đúng là đáng tiếc.

Mạc Vận câu trước còn nghĩ bản thân sẽ giết được Giản Ly sẽ thoát được một kiếp , một câu sao liền đầu rơi khỏi cổ.

Huyết Phong lâu còn lại mấy người sợ tới mức bịch bịch ngã quỳ xuống đất.

   " Y Tiên! ! tất cả đều là lâu chủ sai khiến chúng ta! ! cầu xin Y Tiên bỏ qua cho chúng ta! !.

cầu xin cô! ! xin cô "
Một đám người dập đầu xuống đất đều phát ra cộm cộm tiếng vang.

Giản Ly nhàn nhạt nhìn bọn họ , một tên nhìn thấy Giản Ly không cảnh giác thì cầm kiếm đâm về phía Giản Ly.

" Đi chết đi !! ".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện