Trở Lại Kiếp Này Không Còn Hối Hận

Chương 6: 6: Để Hắn Nhìn Thấy Nàng Đáng Sợ Một Mặt




Mặc Phong chính là tên khốn ngu ngốc nào ?? cư nhiên dạy cho một ngốc tử rằng ngủ cùng liền sinh bảo bảo làm gì , cmn thực là ngu ngốc chẳng lẽ tưởng kêu ngốc tử động phòng không thành ???
Đang suy nghĩ Giản Ly cảm giác được trên người áo bị lôi kéo , nhướng mày hứng thú nhìn ngốc tướng công.

Nhưng là ngốc tướng công thật sự đem nàng trên người lột đến muốn trống trơn , trên người nàng còn trung y và đồ lót bên trong! !.

vì là ngày đại hôn nên ăn mặc trung y màu đỏ , cổ áo trung y hơi mở có thể nhìn đến nàng tinh xảo sườn quay xanh , tuyết trắng da thịt cùng mơ hồ màu đỏ thêu uyên ương yếm.

Tần Mặc Uyên máu mũi xuýt chút nữa chảy xuống , đỏ bừng mặt nhanh chóng cuối không dám nhìn thẳng Giản Ly , hắn sợ lại nhìn sẽ không nhịn được nuốt nàng vào bụng !
Giản Ly híp mắt nhìn Tần Mặc Uyên , ngay sau đó Tần Mặc Uyên đem nàng bế lên trên giường tiếp theo liền nằm đè trên người nàng nhắm mắt ngủ rồi !
Giản Ly cố nén lại không ra tiếng cười , cười đến cong cong mi mắt , chết tiệt nhịn không nổi muốn cười , đem đè trên người nàng tiểu ngốc tử đẩy lăn qua bên cạnh hứng thú cười nhìn hắn , người này hắn rốt cuộc ngốc vẫn là trang đâu.

__ __ __ __ __ __
Sáng sớm Giản Ly tỉnh dậy liền nhìn thấy ngốc tướng công vẻ mặt vui vẻ hớn hở bưng chậu rửa mặt chạy đi vào.

  " Nương tử tỉnh rồi sao , nương tử lau mặt đi ta sẽ đi tìm thức ăn cho nương tử  ăn nha " Tần Mặc Uyên trong suốt lấp lánh ánh mắt nhìn nàng.

Giản Ly cầm lấy cái khăn trong chậu , nhướng mi nhìn hắn.

    " Việc này là của hạ nhân làm ngươi là vương gia vì cái gì muốn làm "
Tần Mặc Uyên hơi nghiêng đầu bộ dáng ngốc ngốc nhìn nàng , tươi cười đến nở hoa.

    " Bọn họ đều thực bận , ta sẽ làm hết nương tử thấy ta giỏi không "
Xem ra vương phủ hạ nhân đều leo lên đầu tên ngốc này hết nhỉ , không xem vương gia là hắn ra gì , cũng phải một cái ngốc không được sủng vương gia bọn họ có thể kiên kị hay sao , Giản Ly vừa lau mặt vừa nghĩ , Tần Mặc Uyên ngồi xổm bên cạnh nhìn nàng.

Giản Ly để cái khăn xuống nhìn ngốc tướng công một cái nhịn không được đưa tay bắt đầu niết hắn mặt một chút , quá thoải mái mỗi ngày đều được nhìn như vậy đẹp tướng công đúng là phúc lợi đâu , đứng dậy kéo đang còn ngây ngốc Tần Mặc Uyên lên dẫn hắn đi ra ngoài đại sảnh vừa đúng lúc gặp được quản gia nàng còn muốn tìm hắn đâu !
   " Ngô quản gia đúng là đúng lúc bổn vương phi còn muốn tìm ngươi đâu " Giản Ly nhìn Ngô quản gia nhếch môi nói.

   " Không biết vương phi sáng sớm tìm nô tài là có việc gì " Ngô Kỳ chấp tay hành lễ cung kính trả lời , cũng không biết phân này cung kính là cho Tần Mặc Uyên vẫn là Giản Ly.

   " Ồ bổn vương phi muốn nhờ Ngô quản gia đem tất cả hạ nhân trong phủ đều gọi đến đại sảnh , không biết Ngô quản gia có giúp bổn vương phi được việc nhỏ này hay không "
Giản Ly trên mặt tươi cười không giảm.

Rõ ràng Giản Ly đang cười nhưng Ngô Ân cảm giác được có một chút nguy hiểm dâng lên trong nụ cười đó.


   " Vương phi yên tâm , nô tài lập tức chuẩn bị " Ngô Kỳ nói xong liền quay đầu rời đi.

   " À vương gia sáng sớm còn chưa ăn gì đâu Ngô quản gia vẫn là nên chuẩn bị mới là " Giản Ly nhìn hướng Ngô Kỳ nói.

   " Vâng thưa vương phi "
Hắn quay người cung kính đáp tiếp tục rời đi , Ngô Kỳ vừa đi trong lòng không ngừng suy nghĩ , vị vương phi này cũng không đơn giản a , hắn đi theo vương gia lâu như vậy vị vương phi này ngầm một mặt nào đó khí thế chỉ sợ chỉ có vương gia mới sánh bằng , hơn nữa vương gia đồng ý cưới nàng vậy chắc chắn nàng là tiểu cô nương năm đó.

Hắn biết gia đối tiểu cô nương kia chấp niệm rất sâu , đến nỗi không thể hình dung được , có lẽ do định mệnh ràng buộc đi , một lần nhìn thấy liền mang cả đời chấp niệm , như gia kìa , một cái vô tình lại độc ác còn biến thái cũng không thoát khỏi !!?
Giản Ly quay qua nhìn nắm ống tay áo nàng không buôn tiểu tướng công.

    " Ngoan ngoãn Mặc Uyên một người đi chơi một chút chờ ta được không ? "
    " Nương tử!.

không muốn cùng ta đi chơi sau  " Tần Mặc Uyên nghe nàng nói liền ủy khuất nhấp môi nhìn nàng nói.

    " Không phải ta chỉ là có việc cần làm không thể bồi ngươi được , ngươi một người chơi chờ ta được không " Giản Ly không có kinh nghiệm hống người chỉ có thể cứng ngắc giải thích.

Tần Mặc Uyên nghe nàng nói mím môi gật gật đầu , không nguyện ý bộ dáng nhìn nàng hồi lâu mới rời đi.

Giản Ly nhìn Tần Mặc Uyên bóng lưng biến mất mới xoay người đi tới thư phòng.

Giản Ly ở trong thư phòng nhìn đống sổ sách trên bàn thở dài , vẫn là không xem nàng lười dù sao nàng có tiền !! hơn nữa quản gia kia chắc chắn đáng tin !!
Giản Ly rời khỏi thư phòng liền đi tìm Tần Mặc Uyên , Giản Ly đi trên đường đến đình nhỏ trong vương phủ bước chân từ từ đi đến bên cạnh hồ sen.

 
    " Đánh hắn , cái này ngốc tử đúng ngu ngốc đánh hắn "
    " Ha ha ngốc tử chính là nên có như vậy ngu ngốc bộ dáng , hahaha "
Bỗng nhiên , phía trước truyền đến một trận ồn ào , Giản Ly rất nhanh nhìn đến Tần Mặc Uyên nhếch nhát ngồi trên mặt đất bị mấy cái người hầu trong phủ đánh hắn tức khắc khí tạc.

Một nô tài giơ tay muốn tiếp tục đánh Tần Mặc Uyên liền bị một con trắng nõn bàn tay bắt lấy.

   " Ngươi đang muốn đánh ai vậy "

Giản Ly giọng nói mang theo hàn ý đè nặng từ chữ lên tiếng , sức lực bắt lấy hắn cánh tay càng lúc càng lớn.

Tên nô tài cánh tay đau đến mức chảy nước mắt bắt đầu hét lên.

   " Buông ra!.

buông tay ra ! "
 
   " Ha! "
Giản Ly cười khẽ giơ chân đá mạnh vào chân hắn tên nô tài lập tức ngã quỵ gối xuống , Giản Ly vẫn không có buông hắn tay càng lúc càng dùng sức vặn tay hắn.

  " Răn rắc!.

"
  " Áaa! "
Âm thanh nứt xương vang lên , tên người hầu bén nhọn âm thanh hét thảm một tiếng sau đó ngất đi.

Giản Ly dùng sức quăng hắn trên mặt đất , ngước mắt nhìn một đám người hầu đang đứng bên cạnh ngọt ngào nở nụ cười.

   " Như thế nào , các ngươi mỗi cái đều đã đánh hắn đúng không ? "
Một đám người hầu chân run lên , nhưng là có một kẻ không sợ chết nhìn Giản Ly đắc ý khinh thường nói.

   " Đúng vậy nha , thì sao ? chẳng lẽ vương phi muốn giết chúng ta không thành hahaha "
" Haha! chính là chúng ta đánh hắn đó hahaha!.

"
   " Đúng vậy , ngốc tử này ngu ngốc không hiểu làm sự ,vương phi nếu cô đơn chúng ta liền có thể giúp vương phi giải tỏa hahaha "
   " Hahaha!.

.

"

Một đám người nghe tên kia nói giống như tìm lại được khí thế bắt đầu hùa theo haha cười nói , còn có kẻ không biết sống chết muốn leo lên giường Giản Ly.

Tần Mặc Uyên ngồi trên mặt đất ánh mắt âm u nhìn sau lưng tên người hầu vừa nói muốn lên giường với Giản Ly , ha , cẩu đồ vật này thế nhưng mơ ước nương tử của hắn , liền không biết sống chết !
Giản Ly sắc mặt không thay đổi nhìn bọn họ nhếch môi cười.

  " Ha , dựa vào ngươi cũng muốn leo lên giường bổn vương phi cũng không xem bản thân bộ dáng gì xấu xí đồ đê tiện , hạ đẳng , cẩu chết  "
  " Ngươi ! "
Tên người hầu bị Giản Ly lời nói tức giận chỉ vào nàng rít lên.

Giản Ly rút ra bên hông sáo ngọc tiểu lưỡi kiếm liền xuất hiện vun tay chặt đứt ngón tay của kẻ đang chỉ vào nàng.

Máu tươi lập tức văng ra tên người hầu kia ôm tay la hét lăn lộn trên mặt đất.

Mấy cái khác người hầu sống lưng phát lạnh lui về phía sau.

Giản Ly bước đến giơ chân dùng sức dẫm lên mặt hắn tươi cười.

   " Bổn vương phi ghét nhất người khác dùng dơ tay chỉ vào bổn vương phi "
   " Còn có ngươi này đôi mắt đặt biệt ghê tởm vẫn là không cần giữ lại ! "
Giản Ly sáo ngọc vụt qua trực tiếp cắt vỡ đôi mắt của tên người hầu , màu tươi dính trên tiểu lưỡi kiếm văng đến dưới chân của mấy tên người hầu đang đứng.

    " Aaa!! "
Tên người hầu đau đớn thét lên dùng hai bàn tay đầy máu bưng lại mặt , máu tươi không ngừng trào ra theo kẻ tay cùng ngón tay bị chặt đứt của hắn rơi xuống lan ra trên mặt đất.

Một đám người hầu câm như hến , run rẩy sợ hãi nhìn Giản Ly , nào có lúc nãy khí thế cười nhạo.

Tần Mặc Uyên ánh mắt không nhích một cái yên lặng nhìn một màn trước mặt , hắn nương tử thủ đoạn cùng Y Tiên hôm đó thực giống nhau , cả trong tay vũ khí , bọn họ có quan hệ gì ? Tần Mặc Uyên trong lòng cười khẽ có lẽ hắn nghĩ nhiều rồi.

Hắn nương tử đúng là không hảo tính tình a , chính là hắn thích như vậy nàng hắn tình nguyện sủng nàng , giúp nàng dọn đường để nàng giết người nàng chán ghét !
Giản Ly đá hắn một cái giống như dưới chân là thứ gì đồ dơ dường như.

   " Hét cái gì hét ồn ào muốn chết "
Giản Ly cất sáo ngọc vắt vào bên hông , bước chân đi đến trước mặt Tần Mặc Uyên , nàng chính cố tình để hắn nhìn thấy nàng như vậy đáng sợ kẻ điên một mặt , hiện tại hắn còn có thể hay không vẫn sẽ dùng ánh mắt mang theo tràn ngập thích cùng vui sướng nhìn nàng , kêu nàng nương tử đâu ?
Tần Mặc Uyên nhìn xuất hiện trong tầm mắt thêu mẫu đơn giày ngẩn đầu lên ánh mắt ngập nước tràn đầy ủy khuất nhào vào lòng Giản Ly.

   " Nương tử!.

"
Giản Ly tiếp được hắn ngẩn ra , thế nhưng không có sợ nàng nha , Giản Ly cười khẽ vỗ vỗ lưng hắn hỏi.


  " Ngoan ngoãn có bị thương không ? "
Phía sau thị vệ trong phủ và Ngô Kỳ đều chạy đến trước mặt Giản Ly.

Nhìn đến nhà hắn vương gia ở đáng thương bộ dáng ở trong lòng ngực Giản Ly khoé mắt giật giật , Tần Mặc Uyên giống như cảm giác được hắn ánh mắt âm thầm nhìn qua hắn , Ngô Kỳ nhanh chóng di chuyển ánh mắt.

Ngô Kỳ nhìn qua trên mặt đất nằm như chết hai người , một người đầy máu , một người nằm không động đậy khoé môi run run nhịn xuống ý niệm muốn cười phá lên , làm đám chết tiệt này mỗi ngày đều bắt nạt gia nếu không phải sợ để lộ sơ hở hắn sớm đem mỗi cái lột da róc xương !
   " Vương phi chúng ta!.

.

"
Ngô Kỳ chưa nói hết Giản Ly liền ngọt ngào hì hì cười thanh âm vang lên :
   " Ngươi làm người tới đem tất cả bọn họ bắt lấy kéo ra ngoài đánh 50 trượng , chết vứt , sống đều cho bổn vương phi đem bán ! "
   " Đã rõ thưa vương phi ! "
Ngô Kỳ thần thanh khí sảng cung kính khom người đáp.

Hắn phất tay thị vệ liền bắt đầu hành động , Giản Ly nhìn thấy cực kỳ vừa lòng , Ngô Kỳ nhìn bị kéo đi hạ nhân trong lòng sảng muốn chết , càng đối với Giản Ly chỉ số kính nể bạo trướng , mấy cái hạ nhân này đều là vương gia hoàng tử ở nơi đó cài vào giám sát vương gia vương phi vừa đến liền dọn sạch bọn họ a.

Một đám hạ nhân bị thị vệ kéo ra ngoài hoảng sợ vùng vẫy hét lớn.

  " Không thể! ! chúng ta là hạ nhân của vương phủ ngươi dựa vào cái gì mà làm như vậy !!! "
   " Không được ta là người của Tĩnh vương các ngươi không thể đối với ta như thế !!?! "
   " Không cần buông ta ra !!.

.

"
Giản Ly dắt tay Tần Mặc Uyên muốn rời đi quay đầu cười.

  " Dựa vào cái gì ? Dựa vào ta chính là vương phi của Thần vương là đương triều vương phi ! "
Giản Ly đưa Tần Mặc Uyên trở về Nguyệt Uyển để hắn ngồi ở trên giường nhìn quay đầu nhìn Ngô Ân đang đứng ở cửa :
   " Mang dược đến còn có thức ăn cũng mang đến đây "
  " Vâng thưa vương phi "
Ngô Kỳ thoáng nhìn Tần Mặc Uyên ngồi trên giường lên tiếng nhanh chóng rời đi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện