Trở Thành Hoàng Phi Hờ

Chương 42: Giao Đấu Trong Phòng Tắm (1)



Lúc này trong đại điện tất bật, rộn ràng các quan đại thần mỗi người có một bàn rượu riêng trải dài từ dưới hoàng bệ đến cửa vào đại điện bên cạnh mỗi vị là một mĩ nhân sắc đẹp tuyệt mỹ trên người mặc y phục lả lướt, giọng nói êm dịu chiều lòng các đại thần

Các vị đại vương cùng phi tử của họ ngồi cạnh dưới hoàng bệ 1 bậc, bàn rượu đầy áp những món ngon, lạ lẫm chưa từng được thử qua đặc biệt hơn nữa là còn có rượu ngọt được chế từ loại hương dược quý hiếm nhất Nguyên Quốc giá của 1 bình rượu là 5 vạn lượng quả thực rất đắt giá được chủ yếu làm ra để phục vụ cho hoàng phi nương nương loại rượu này rất thơm man mác mùi hương tuyệt hảo, chúng được đặt trên bàn tiệc giành riêng cho các phi tử của các vị đế vương thưởng thức

Bên dưới hoàng bệ chính giữa là các nữ nhân đang múa y phục mềm mại tung bay giữa chính điện, môi tiếng đàn được cất lên là những cánh đào bay xuống, một số nữ nhân đang nhẹ nhàng dùng đôi tay thon dài cất lên những tiếng đàn tuyệt hảo mê hoặc lòng người

Các nữ tì tất bật ra vào đại điện cứ một lúc là sẽ có những bình rượu ngọc lớn được chuyển vào bên trong đại điện, hoa sơn mĩ vị nhiều vô kể nhưng lại chẳng hề được động đũa thứ duy nhất khiến họ để tâm là mĩ nhân và rượu tiệc 

Bên trên hoàng bệ, nàng ngồi cạnh Mạc Tử Ngôn hắn đang từ từ thưởng thức ly rượu ngọc giành riêng cho hắn, gương mặt lạnh lùng nhưng lại vô cùng anh tuấn, mái tóc dài đẹp đẽ che đi gương mặt vốn chẳng chút bận tâm những gì xảy ra bên dưới khí chất bao quanh hắn mang màu riêng biệt mà bất kì vị vua nào cũng chẳng thể có được như hắn bá đạo khiến bao nữ nhân cuồng si

Những mĩ nữ múa lả lướt bên dưới kia cứ một lúc lại di chuyển ánh mắt ngắm nhìn hắn, vẻ mặt lộ rõ sự say mê, điên cuồng vì hắn, nàng liếc nhìn mấy vị cô nương đó thầm nghĩ nếu hắn biết được các ngươi cứ nhìn trộm hắn như vậy thì mạng các ngươi sẽ chẳng giữ nổi được đấu mấy cô nương

Nàng tự mình rót rượu, uống một ngụm quả thực rất ngọt man mác vị cay nồng của rượu, nàng bỏ ly rượu ra khỏi miệng trên tay mân mê ngắm nhìn nó

‘’Cuộc sống xa hoa trong cung thật sung sướng đến cả ly rượu cũng được đính ngọc quý’’ 

‘’Nàng là nữ nhân duy nhất của Binh Bộ Thượng Thư từ nhỏ được sống trong nhung lụa, thân phận cao quý ít ai dám đến gần chẳng lẽ lại không sung sướng’’ Mạc Tử Ngôn hắn vẫn cầm chén rượu bình thản nói giọng nói vừa có chút ấm áp vừa lạnh lùng đến lạ 

‘’Sống trong nhung lụa cao quý?? Sao ta lại chẳng cảm nhận được một chút cao quý nào cả’’ Nàng khẽ cười nụ cười chế giễu bản thân hắn làm sao có thể biết được thân phận của nàng đến cả việc nàng được lịch kiếp chính bản thân nàng còn chẳng thể tin nổi nói gì đến hắn, nàng ngắm nhìn hắn nếu như không lịch kiếp trở về quá khứ được tương phùng thì vĩnh viễn cả kiếp này ta vốn chẳng hề biết chàng là ai

‘’Thật là may mắn đúng không’’ 

‘’Nàng vừa nói gì’’ Hắn đặt chén rượu xuống, lấy một chút thức ăn bỏ vào miệng điềm đạm thưởng thức 

‘’Ta tự độc thoại, chàng đừng để tâm’’ Nàng xua tay trước mặt, đưa ánh mắt xuống dưới chính điện chìm dần vào trong mờ ảo bởi những tiếng đàn vô cùng âm tai dịu nhẹ 

‘’Tử Ngôn, bao giờ mới kết thúc yến tiệc ta rất mệt, muốn đi nghỉ’’ Nàng nói với ánh mắt mơ màng, vẻ mặt lộ ra vẻ mệt mỏi 

Hắn nhìn sang nàng trầm giọng nói ‘’ Còn rất lâu mới kết thúc yến tiệc, nàng ngoan ngoãn ngồi đó cho ta khi nào kết thúc nàng có thể về Ngự Linh Cung ta không cản’’ 

Bất chợt vết thương trên tay nàng khẽ nhói đau, nàng im lặng nhíu mày chạm vào cánh tay bị thường, lần trước ở đại hội anh hùng vết thương bị trúng bởi hắc tên thuận quả thực rất mạnh đến tận bây giờ vết thương của nàng vẫn chưa đỡ hẳn chỉ là dịu bớt đi cơn đau nhức trước đó nàng còn tới trường săn dùng tên thuật bắn sói, ắt hẳn do lực cung quá mạn nên đã khiến vết thương nứt ra

‘’Có chuyện gì sao’’ Hắn thấy nàng im lặng liền quay ra hỏi han, sắc mặt của nàng không tốt nhợt nhạt hăn đi hơn nữa trên gương mặt mồ hôi lã chã chảy xuống, hắn định chạm vào nàng nhưng bị cánh tay nhỏ bé chặn lại 

‘’Ta không sao chỉ là có chút không khỏe’’ Nàng nhanh tay lấy phần vải mềm dưới y phục che đi vết thương dưới cánh tay, ngước nhìn lên hắn khẽ cười

Hắn không còn nghi ngờ, hàng lông mày thanh nhẹ giãn ra chợt quay đi, nàng ôm lấy cánh tay ngó nghiêng xung quanh đại điện giờ vết thương đang nhức đau nàng nhất định phải rời khỏi yến tiệc để tới bồn tắm lớn mà Mạc Tử Ngôn hắn thường lui tới nghe nói ở đó có thảo dược quý hiếm được tìm khắp Thiên Sơn Trùng Quốc bất cứ ở đâu có linh dược, thảo dược quý hiếm điều phải cống nộp tới cho Nguyên Quốc

‘’Mình nhất điện phải tới đó’’ Nàng cắn chặt môi, ánh mắt di chuyển nhiều hướng tìm lối thoát ra khỏi đại điện nhưng đâu đâu cũng có binh lính canh giữ nghiêm ngặt nếu không cải trang thì khó lòng mà thoát khỏi 

‘’Tử Ngôn, huynh nên cùng bọn ta chúc rượu mong rằng giao hữu giữa chúng ta sẽ không bị phá hủy’’ Bạch Tử đưa chén rượu lên trước mặt Tử Ngôn, hắn nhíu mày một lạt rồi cũng bước xuống dưới cùng với bọn hắn chúc rượu ngọc 

Cơ hội của nàng tới rồi, nàng chà trộn vào những mĩ nữ đang chuẩn bị rời khỏi đại điện, nàng lấy tấm vải dải trên y phục che đi nửa gương mặt rồi cùng họ ra khỏi đại điện, ra đến bên ngoài nàng chuồn nhanh khỏi sự canh gác của binh lính

‘’May quá, thoát được rồi’’ Nàng dừng chân tại nơi nghỉ của hắn bước vào bên trong phía sau cánh cửa gỗ kia là bồn tắm lớn, nàng đẩy cánh cửa ra mùi hương dễ chịu theo gió luồn vào bên trong căn phòng lớn xung quanh bồn tắm là những phiến đá ngọc trơn tru, bên dưới bồn tắm lớn phủ đầy trên mặt nước là cánh đào và một số loại linh dược quý thoang thoảng mùi hương phù dung, phía đối diện là mành trước bay phất phơ trước gió tạo ra một khung cảnh ma mị tuyệt đẹp

Nàng xoay người đóng cảnh cửa gỗ lại, bên ngoài không có ai càng khiến nàng yên tâm, nàng cởi bỏ y phục xuống nhẹ nhàng không để cánh tay bị nhức bên trong nàng mặc áo bằng sa màu trắng mỏng lộ nửa ngực trắng nõn không tì vết, nàng tháo trâm ngọc xuống khỏi đầu, buông thả mái tóc dài mềm mượt xuống từng bước xuống dưới bồn tắm, hơi nóng bốc lên khung cảnh trong đây càng thêm mờ ảo, nàng ngâm thân thể trong nước nóng linh dược cơ thể cảm thấy tốt hơn trước đó 

Đối mắt xanh mơ màng chìm vào trong ảo mộng, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, làn da trắng mịn như ngọc nhìn thân thể nàng lúc nàng rất yêu mị bất kì nam nhân nào nhìn thấy khiến bản thân không kìm nén nổi dục vọng chỉ muốn lao tới nữ nhân nàng mà chìm đắm trong hoan lạc

Bất chợt cánh cửa phòng tắm mở ra nhẹ nhàng, nàng chợt tỉnh giấc khỏi cơn mê ảo nàng không liếc nhìn cũng chẳng đứng lên mặc cho biết có người đã lẻn vào, hơi nước nóng càng lúc càng mê ảo, trước mặt hắn là bóng lưng nhỏ bé của một nữ nhân, nàng không quay lại để hắn thấy rõ từ phía sau nhìn xuống chỉ thấy một chiếc gáy tuyệt mỹ trắng nõn nà

Nam nhân đó càng tiến lại gần nàng càng muốn chơi đùa với hắn dám lớn gan lẻn vào phòng tắm đã vậy khi nhìn thấy nàng còn không lui ra nhất quyết tiến vào tên này quả thực là ham mê sắc nữ, vậy thì bổn cô nương sẽ cho ngươi chiễm ngương đủ rồi đánh cho ngươi một trận, tên háo sắc 

Nàng cảm nhận được nam nhân đó đang chuẩn bị đưa cánh tay chạm vào vai nàng, nàng cười chế giễu 

‘’Dám lẻn vào bên trong phòng tắm ta đang ngâm mình, nam nhân ngươi thật lớn gan, thật không coi người khác ra gì mà’’ 

Nam nhân đó không trả lời nàng cánh tay cũng không chạm vào vai nàng, nàng có cảm cảm nhận hắn đang cười thỏa mãn ở đằng sau lưng nàng, nàng có chút tức giận nhưng vẫn thản nhiên nói 

‘’Ngươi nhìn vậy đủ chưa’’ 

‘’Vẫn chưa đủ’’ 

Lời nói lạ lùng quen thuộc đã từng nghe qua, nàng tức giận đến bật cười, nàng khẽ cười nhạt chưa đủ, vậy thì để bổn cung tiễn ngươi một đoạn xuống hoàng tuyền

Nàng túm lấy tay hắn từ đằng sau dùng lực bật lên đá vào chân hắn, hắn né người tránh cú đá của nàng, làn hơi nước quá mịt mờ khiến nàng không thể nhìn thấy mặt hắn chỉ thấy một mái tóc màu bạch kim, nàng đá vào ngực hắn, người né về phía sau, nàng kéo tấm rèm lộn ngược ra sau 

Nàng nhíu mày nam nhân này vẫn chẳng hề động thủ với nàng cứ mặc cho nàng ra đòn nhưng vẫn không chống trả, nàng bật lên khỏi mặt nước dùng lực đè hắn xuống, vừa rồi là hắn có ý định muốn chuồn ra ngoài đã nhìn thân thể của nàng còn muốn chốn ra ngoài sao?? Hắn quá xem thường nàng rồi

Nàng không muốn để cho hắn sống sót chạy ra ngoài vì bất cứ ai thấy thân thể của nàng đều phải chết,mỗi chiêu nàng đưa ra đều dùng với lực cực mạnh đáp trả vào thân thể hắn, thân thể vô cùng rắn chắn khiến tay nàng có chút đau nhói, hắn liền phản ứng lại hắn xoay người lại cầm lấy cánh tay thon dài của nàng cố dùng lực đẩy nàng xuống bồn nước nóng xem ra là muốn cùng nàng đổi mạng sống. 

Được thôi, bổn cung sẽ chiều theo ý ngươi nam nhân 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện