Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 1015



Chương 1015

“Anh là ai?”

Một người cất giọng trầm hỏi Tiểu Chí.

Tiểu Chí nhìn chằm chằm đối phương, bình tĩnh nói: “Tôi tìm Diệp Vĩnh Khang”.

“Mẹ kiếp, tôi hỏi anh là ai?”

Người đó nhận ra được có gì đó không đúng lắm, giọng nói bắt đầu chuyển sang không lịch sự.

Giọng nói của Tiểu Chí vẫn bình tĩnh như cũ, tiếp tục lạnh nhạt lặp lại: “Tôi nói, tôi tìm Diệp Vĩnh Khang”.

“Mẹ kiếp, mày có bị điếc không hả?”

Người đó trợn mắt nói: “Tao hỏi mày là…”

Bụp!

Lời còn chưa dứt, Tiểu Chí đột nhiên giơ chân đá một phát ngay ngực đối phương nhanh như tia chớp.

Cú đá này trông có vẻ rất nhẹ nhàng, thực ra lại nhanh như tia chớp chứa ngàn cân!

Thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, người đó đã bị đá bay ra ngoài, bụp một tiếng, nặng nề ngã xuống đất không rõ sống chết.

“Mẹ kiếp, giết!”

Tần Phong phản ứng lại ngay, sau khi quát lên một tiếng lập tức hung hăng đẩy Mê Long về phía đối phương.

Tiểu Chí đứng tại chỗ, biểu cảm cũng không hoảng loạn, đối mặt với kẻ địch đông gấp mấy lần, trái lại trên mặt hắn lại nở nụ cười khinh miệt.

Bụp!

Đối mặt với người đàn ông cường tráng hung hãn nhào đến, Tiểu Chí cố tình dùng lại chiêu cũ, tung cú đá giống hệt cú đá vừa nãy.

Chỉ có điều lần này không đạt được hiệu quả như ban nãy, một là bởi Mê Long đã có phòng bị, hai là sức chiến đấu của Mê Long cao hơn rất nhiều so với người bị đá bay lúc trước.

Đối mặt với cú đá nhanh như sấm chớp, Mê Long đưa cánh tay lên đón đỡ theo bản năng.

Bụp!

Một âm thanh vang lên, bắp chân của Tiểu Chí và cẳng tay của Mê Long chạm mạnh vào nhau.

Trong nháy mắt, Mê Long chỉ cảm thấy toàn bộ cánh tay bị chấn động đến nỗi tê rần, cơn đau nhức lan theo cẳng tay đến toàn thân, cảm nhận rõ ràng được xương cẳng tay đã gãy lìa!

Trong ánh mắt Mê Long nhất thời thoáng qua vẻ kinh ngạc sợ hãi, anh ta hoàn toàn không ngờ, người đàn ông trước mắt trông vô cùng yếu mềm này lại có thể tung ra một cú đá với lực mạnh như vậy!

Ánh mắt Tiểu Chí lộ ra vẻ khinh thường, đời này hắn cực kỳ có lòng tin với bản thân ở hai điểm, một là nhan sắc của hắn, hai là cú đá của hắn.

Trong quá khứ, mỗi ngày hai chân hắn đã tung ra hơn nghìn cú đá, đá thẳng một nghìn lần, đá bên một nghìn lần, nhiều năm trôi qua như vậy chưa từng gián đoạn.

Người nào khinh thường hắn vì vẻ ngoài của hắn, đều phải trả giá hết sức nặng nề, không hề có ngoại lệ.

Có điều hắn lại rất tán thưởng người trước mắt này, dùng cánh tay đỡ chân của hắn mà lại không bị quét bay ra ngoài, thế này đã là rất giỏi rồi.

Nhưng dù vậy, xương cẳng tay đối phương vẫn gãy, muốn đánh bay đối phương ra ngoài nhiều lắm cũng chỉ cần một cú đá nữa thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện