Trời Ban Muội Muội Ba Tuổi Rưỡi

Chương 14: Chương 14





Hot search, là tấm hình Tần Mục Dã mang kính râm màu đen cùng khẩu trang ôm một đứa bé gái, bé gái ngồi trên cánh tay anh, hai cánh tay nhỏ vây quanh cổ anh, một lớn một nhỏ hai người nhìn qua quen thuộc lại thân mật.
Đứa bé thân hình nho nhỏ, nhìn ra tuyệt đối không vượt quá 4 tuổi, hai ba tuổi cũng nói không chừng, dân cư mạng cơ hồ đều tin tưởng đây là con gái tư sinh của Tần Mục Dã.
Đứng đầu bình luận phi thường kích thích ——
【 chậc chậc chậc, đm năm nay dưa ăn không hết đúng không? Lại vừa lừa ngủ fans nữ lại vừa có con gái tư sinh, quý vòng thật loạn.


【 nhớ không lầm Tần Mục Dã giống như từng nói qua hắn không thích trẻ con đi? Lần trước quay phim còn đắc tội diễn viên nhí! Nhìn dáng vẻ tuyệt đối là con gái ruột, nếu không hắn sao có thể tự mình ôm? 】
【 Tần Mục Dã năm nay đại tam, giống như mới hai mươi tuổi đi......!con lớn như vậy? 】
【 này có cái gì kỳ quái, Tần Mục Dã sinh hoạt cá nhân hỗn loạn như vậy, không chừng chưa xuất đạo đã có con! 】
【 ta nhìn đến bức ảnh này thật sự càng đau lòng nữ sinh cắt cổ tay kia, đm thật vô nhân tính, đều là con đứa thì được ôm, đứa thì chưa xuất hiện thì không nhận sao? 】
【 thuyệt đối là con tư sinh rồi, chính mình trộm sinh con gái cẩm y ngọc thực cả người đều là hàng hiệu thời trang trẻ em, Từ An Hảo đã hoài thai liền bức người ta phá thai, quá ex (ghê tởm), Tần tra nam khi nào S? 】

Toàn cảnh quần chúng xúc động, không bao lâu # Tần Mục Dã rời khỏi giới giải trí # đề tài đã bị xoát bạo.
Đoàn đội Tần Mục Dã đều không phải là không có khống bình, mà là đỉnh lưu liên tục lật xe, bị hắc toàn mạng đến trình độ đã căn bản vô pháp đè ép xuống.
......
Tần Mục Dã lập tức khó chịu, thực mau liền khôi phục sắc mặt tiếp tục ôm em gái chơi.
Tần Hoài Dữ luôn luôn trầm ổn, hắn tổng kết phân tích nói: "Xem ra em gần nhất đã bị người khác theo dõi, hai lần hắc đều là hận không thể trực tiếp đưa em vào chỗ chết."
Tần Mục Dã ngày thường một chút ủy khuất cũng không chịu được, mà hiện tại trên mặt chói lọi kiêu ngạo mà viết hai chữ khinh thường: "Hắc lão tử không quan trọng, chỉ cần không ảnh hưởng em gái là được, tên nhà báo này còn tốt, làm mờ mặt Miên Miên, nếu hắn ta dám để lộ mặt......!em thế nào cũng phải kiện bọn họ đến táng gia bại sản mới thôi!"
Tần Hoài Dữ sắc mặt trầm nói: "em gái đã trở lại, chúng ta mỗi người đều rất vui vẻ, anh hiểu được tâm tình hiện tại của em, đối với em mà nói, Miên Miên tồn tại, em liền cảm thấy hết thảy đều trở thành thứ yếu.

Nhưng anh hy vọng em bình tĩnh mà suy nghĩ một chút, sự nghiệp của em thật muốn bỏ sao nói không cần liền không cần sao? Em đã ba năm một sớm một chiều tích lũy, rất nhiều nghệ sĩ cả đời đều không đạt đến được độ nổi tiếng của em ở hiện tại."
Lê Tương cũng nói: "Mục Dã, nửa năm qua, con cùng Hoài Dữ đều thực không dễ dàng......!Nhưng Miên Miên là trách nhiệm của người làm mẹ, các con đều còn trẻ, lấy sự nghiệp chính mình làm trọng, Miên Miên mẹ sẽ chiếu cố thật tốt, con cũng không nên hành động theo cảm tình."
Mọi người đều nghiêm túc bàn bạc về sự tình đã bỏ qua bé con, theo bản năng cảm thấy đứa bé ba tuổi rưỡi cũng nghe không hiểu chuyện này.
Nhưng Miên Miên lại nghe đến nghiêm túc, tiếng nói trẻ nhỏ vang lên phá tan không khí trầm trọng: "anh hai khí vận là bị trộm, chỉ cần đem tiểu nhân bắt được tới, vấn đề liền đều có thể giải quyết được."

Lê Tương kinh ngạc mà nhìn tiểu gia hỏa thông minh lại ngạo kiều: "Tiểu nhân?"
Miên Miên gật gật đầu: "anh hai mặt đen đến lợi hại, khả năng không chỉ có một cái tiểu nhân đâu."
Kỳ thật......!Không chỉ là anh hai, ngay cả anh Hoài Dữ cùng mẹ, trên trán cũng đều có hắc khí, chỉ là bọn họ hắc khí như ẩn như hiện,chỉ có anh hai là khó giải quyết.
Tần Mục Dã bị bộ dáng của bé thần thần thao thao chọc cười, bàn tay to nhéo nhéo mặt bé con: "em là tiểu độc nãi, miệng nhỏ lại độc lại linh."
Ba người, chỉ có Tần Hoài Dữ là đem lời nói của bé con ghi tạc vào trong lòng.
Anh đã nằm mơ chân thật như vậy, chẳng sợ từ nhỏ đến lớn đều được giáo dục về luận vô thần, nhưng nếu em gái có thể khởi tử hồi sinh? Vì cái gì không thể có thần tiên tồn tại?
Tần Hoài Dữ sờ sờ đầu nhỏ em gái: "Miên Miên có thể biết được tiểu nhân là ai sao?"
Miên Miên gật gật đầu, lại thực mau lắc đầu: "Nhìn thấy đến mới có thể biết, trừ bỏ lần trước gặp qua cái anh trai kia, mặt khác Miên Miên tạm thời còn tìm không ra."
Tần Hoài Dữ mày nhíu lại: "Gặp qua? Miên Miên ở nơi nào thấy?"
Tần Mục Dã thuận miệng nói: "nhóc con nói chính là Tỉnh Triết đi, ở công ty em gặp một lần."
Anh vừa dứt lời, sửng sốt một chút, bỗng nhiên nhớ tới chính mình đang hoài nghi bạn cùng phòng Hàng Khải.
Người mưu hại anh chỉ có thể là người quen thuộc, hiển nhiên là người bên cạnh anh.

Tỉnh Triết cùng nhóm hơn hai năm, cũng coi như là người rất quen thuộc......
Tần Mục Dã trực giác đột nhiên cần thiết phải đem Tỉnh Triết cùng Hàng Khải đặt ở cùng nhau tra một lần!
Tần Hoài Dữ xem biểu tình của em mình không đúng, liền hỏi: "em nhớ tới cái gì?"
Tần Mục Dã nhìn nhìn bé con, lẩm bẩm nói: "Thiên, sẽ không thật sự bị em gái đoán trúng đi......"
Bé con dẩu dẩu miệng, bất mãn: "Miên Miên mới không phải đoán."
Nàng nhìn anh hai ngốc ngốc, có điểm ghét bỏ.
Anh cả thông minh như vậy, anh hai thật là thân sinh sao?
Bất quá, càng là anh trai ngốc, càng cần bé phải giúp đỡ.
Miên Miên càng nhiều thêm vài phần kiên nhẫn, lựa chọn trực tiếp cùng anh cả thông minh tiến hành câu thông.
"anh Hoài Dữ, anh có thể cùng em nói một chút người xấu làm như thế nào để hãm hại anh hai không?"
Bé biết có tiểu nhân có ý đồ đánh cắp khí vận của Tần Mục Dã, nhưng là lại không hiểu lắm sự tình công việc của anh hai.
Tần Hoài Dữ lựa chọn một chút từ ngữ, tận lực cùng đứa bé ba tuổi rưỡi phương thức lý giải tới thuyết minh thật tốt: "anh hai của em là đại minh tinh, tất cả mọi người đều chú ý đến nhất cử nhất động của hắn, người xấu lợi dụng điểm này, bịa đặt anh hai em đã làm một ít chuyện xấu, dẫn tới hắn bị rất nhiều người chán ghét, người chán ghét hắn càng nhiều, công việc liền càng khó làm."
Miên Miên cái hiểu cái không, lại tiếp tục truy vấn rất nhiều.
Cuối cùng bé rốt cuộc hoàn toàn lý giải, yêu cầu nhìn xem Từ An Hảo là người như thế nào.

Tần Mục Dã ở bên cạnh nghe đến trọc đầu, cảm thấy hình tượng chính mình ở trước mặt em gái bị hao tổn nghiêm trọng, anh mãnh liệt ngăn cản: "anh cả, em gái tuy linh, nhưng cũng chỉ là đứa bé ba tuổi rưỡi, anh cho nhóc con xem những cái lung tung rối loạn đó làm gì nha."
Bé con nâng lên cằm nhỏ: "Miên Miên là thần tiên thời điểm này đã hơn tám trăm tuổi!"
Tần Mục Dã: "......!800 tuổi thần tiên liền không phải là đứa bé sao?"
Miên Miên: "............"._.
Không nghĩ tới mình thông minh như vậy lại sẽ bị anh hai ngốc làm nghẹn lại, hai má bé phình phình, thở phì phì giống cái cá nóc nhỏ.
Tần Hoài Dữ cuối cùng vẫn là cho Miên Miên nhìn video Từ An Hảo khóc lóc kể lể.
Nhìn em gái bộ dáng suy tư, Tần Hoài Dữ hỏi: "Trong video chị này là tiểu nhân sao?"
Miên Miên lắc đầu: "Không phải nga, chị ấy nói chính là nói thật."
Tần Hoài Dữ phi thường ngạc nhiên mà nhìn về phía em trai.
Tần Mục Dã vẻ mặt oan khuất, anh ngồi ở trên thảm, liền ở dưới đất lăn lộn: "Không có! em thật sự không có! Ô ô ô em gái oan uổng ta, ta so Đậu Nga còn oan a......"
Bé con bất đắc dĩ mà nhìn anh trai ấu trĩ liếc mắt một cái, nãi thanh nãi khí mà mở miệng: "Miên Miên chưa nói anh hai làm chuyện xấu, ý tứ Miên Miên là, chị gái này không phải cố ý nói dối gạt người, trên trán chị ấy là sương mù màu xám, thuyết minh chị ấy đã bị người ta lừa gạt, bị lạc mất chính mình, chị ấy nói mỗi câu nói đều là sự thật."
Cái này, gần nhất thường xuyên gặp bác sĩ khoa tâm thần Lê Tương phản ứng lại ngay: "Đem sự việc chính mình kể toàn hư ảo, này chẳng phải là bệnh tình ảo giác sao? Nữ sinh bôi nhọ Tần Mục Dã, có thể hay không tinh thần có vấn đề?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện