Trọng Khải Mạt Thế
Quyển 4 - Chương 119: Tiến hóa...là địa ngục
Kim Tự Tháp tầng ba.
Lâm Siêu lật xem từ điển Ai Cập Cổ, trải qua vài tiếng suy nghĩ miễn cưỡng có thể phiên dịch ra chữ tượng hình trên tờ giấy kẹp kia.
" Cái đầu tiên là hình vẽ ' con khỉ ', cái thứ hai là ' hình dáng người ', ý là con khỉ và người?"
"Đợi một chút, con khỉ và người... chẳng lẽ ý muốn nói là.. tiến hóa?"
Ánh mắt Lâm Siêu sáng lên, tiếp tục nhìn lại mặt sau, phía sau con khỉ và người là một hình vẽ chữ " Cửa ", còn hình vẽ phía sau là hình một người có thân hình quái dị.
"Cái hình vẽ cấu tạo cơ thể người này có chút giống với Thần trong tín ngưỡng Ai Cập Cổ, chẳng lẽ hai cái này tụ cùng một chỗ ý nghĩa là ' Thiên Đường '? Nếu như kết hợp với phía trước thì..."
"Đằng sau tiến hóa là thiên đường? "
... Đây không phải là nói nhảm sao?
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, hắn cảm giác dường như đã bỏ sót gì đó, cái tờ giấy kẹp này giấu ở bên trong bảo rương dường như là có người từng ở trong di tích để lại ở chỗ này, cố ý cho hậu nhân tin tức thì có lẽ không phải là một câu nói nhảm như vậy mới đúng.
Hắn nhìn chằm chằm vào kẹp giấy, trầm tư không nói.
Đột nhiên Lâm Siêu chú ý tới hình vẽ con người phía sau cái cửa kia, cấu tạo thân thể có cái gì đó không đúng. Trong lòng hắn khẽ động lập tức lật xem từ điển Ai Cập Cổ, một lát sau rút cuộc tìm được tin tức liên quan.
"Hình vẽ cơ thể và tứ chi quái vật hình người này mặc dù là Thần trong tín ngưỡng Ai Cập Cổ nhưng đều là ác Thần, như vậy mà nói thì ý nghĩa hẳn là ngược lại, phía sau cửa không phải thiên đường mà là địa ngục! "
Lâm Siêu không khỏi ngơ ngẩn: "Chẳng lẽ ý nghĩa tờ giấy này là. . . tiếp tục tiến hóa, đạt được cứu rỗi cuối cùng chẳng qua chỉ là biểu hiện giả dối, kết cục chân chính là. . . Tuyệt vọng và khủng bố như Địa ngục?"
Hắn cảm thấy có chút hoang đường.
Hắn xoa xoa đầu, hoài nghi mình có phải hay không vì trình độ không đủ mà đã hiểu sai hoàn toàn rồi, có lẽ căn bản cũng không phải nói về chuyện tiến hóa gì.
Nếu như là nền văn minh Maya lưu lại tin tức như vậy thì Lâm Siêu sẽ tin tưởng trăm phần trăm, dù sao năng lực tiên đoán của nền văn minh Maya hầu như bách phát bách trúng, sai lầm duy nhất chỉ là tận thế năm 2012 này, nhưng hôm nay đã cách lời tiên đoán tận thế 5 năm, thế giới cuối cùng vẫn rơi vào tận thế.
Từ mức độ nào đó mà nói thì lời tiên đoán Maya đúng là chuẩn xác đấy, chẳng qua là thời gian hơi sai lệch một chút.
Hắn nhìn chữ tượng hình được viết bằng máu tươi đỏ sậm không khỏi nhíu mày, một lần nữa đem nó đặt vào trong tự điển Ai Cập Cổ, thu vào Thứ Nguyên Không Gian, dự định sau này gặp được sinh mệnh Trí Năng Ai Cập Cổ sẽ nhờ phiên dịch một chút xem sao.
Phần cuối tiến hóa.. thật là tuyệt vọng sao?
Hắn lắc đầu không suy nghĩ thêm nữa, câu này thật khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, ngộ nhỡ mình dịch sai thì chính là mình tự dọa mình rồi. Hắn cầm lấy trường thương, tiếp tục lao đi về phía tầng thứ tư.
Tiến vào tầng thứ tư Kim Tự Tháp, nơi đây chỉ có hai cái lối đi có thể chọn, Lâm Siêu lựa chọn cái lối đi bên trái, rất nhanh liền gặp phải người thủ vệ đầu tiên, tử thi quấn băng vải kim loại màu tím!
Con tử thi trước mắt này không giống những loại trước, trên người không có dấu hiệu thiếu nước, thân thể no đủ giống như một cỗ thi thể vừa mới chết không lâu.
Rống!
Tử thi quấn băng vải kim loại màu tím gầm nhẹ một tiếng, từ trong miệng phun ra một đạo laser!
Con ngươi Lâm Siêu co rụt lại, con tử thi quấn băng vải kim loại màu tím này có thể chất vô cùng cao, đoán chừng hơn trăm lần đột nhiên xuất hiện phía sau chỗ ngoặt nhảy ra công kích bất ngờ, nếu như không vì sử dụng ánh sáng khúc xạ thăm dò tình huống phía trước mà đổi lại một người khác thì cho dù là thể chất hơn trăm lần đoán chừng cũng bị tia laser đánh trúng!
Trong con mắt Lâm Siêu hiện lên một tia kim quang, hoàng kim hóa!
Đồng tử màu vàng, võng mạc gấp bội, mức độ thể chất vốn có đạt tới sáu mươi lần nhưng nhìn vẫn mơ hồ như trước, cũng may năng lực của hắn là ánh sáng nên xung quanh có một lực trường ánh sáng cố định có thể nhạy cảm mà cảm ứng được tất cả hạt ánh sáng bên trong phạm vi này.
Khi tia la-de vừa mới hội tụ thì Lâm Siêu biết đã không kịp né tránh, chỉ có thể cấp tốc dùng cải tạo Long Dực khép lại bao trùm thân thể.
Phốc!
Tia la-de thô to cỡ cánh tay từ trong miệng xác ướp băng vải tím cao ba mét gào thét mà ra, bắn mãnh liệt lên lông cánh đen kịt của Cải Tạo Long Dực, ánh sáng chói mắt soi sáng cả thông đạo.
Trên lông vũ màu đen của Cải tạo Long Dực bị đốt cháy lộ ra bên trong bản thể cánh bằng thịt đen kịt, tia la-de bắn vào chỉ để lại một chút khói nhẹ, không có chút thương tổn nào.
Sau khi tia la-de biến mất, Lâm Siêu gầm nhẹ một tiếng, điều khiển tia Gamma hội tụ lên mũi thương, cánh tay và hai chân hiện ra tia sáng màu vàng!
Tốc độ tăng phúc, mở ra!
Hoàng kim hóa, mở ra!
Tốc độ Lâm Siêu từ ba mươi bốn lần tăng vọt nhanh chóng, trong khoảnh khắc bạo tăng đến 136 lần, nhân thương hợp nhất, vào lúc cánh chim xoay tròn gia tốc lao xuống giống như đầu đạn kim loại đâm thẳng đến cổ họng xác ướp băng vải tím!
Rống!
Xác ướp băng vải tím gầm nhẹ phun ra tia la-de một lần nữa.
Phốc!
Tia la-de va chạm với cổ thương ' Minh ', khiến cho Lâm Siêu có chút bất ngờ chính là mũi thương cổ thương ' Minh ' vô cùng lợi hại, chất liệu không biết là kim loại gì, chẳng những không có chút thương tổn mà còn chém nát tia la-de.
Thương mang lóe lên, cổ thương xé rách băng vải kim loại màu tím phát ra thanh âm chói tai giống như vải vóc bị xé, mũi thương xuyên qua yết hầu.
Cánh tay Lâm Siêu hơi rung động!
Phanh!
Lực lượng cánh tay hoàng kim truyền đến thân thương, cổ thương run rẩy kịch liệt xét nát cái cổ xác ướp băng vải tím, cái đầu lâu rơi xuống.
Lâm Siêu thở nhẹ một hơi rồi đem thi thể của nó ném vào bên trong Thứ Nguyên Không Gian để cho mấy người Lâm Thi Vũ mổ xẻ, băng vải kim loại màu tím bên ngoài thân thể nó cũng là đồ vật có lực phòng ngự không kém; nếu như quấn quanh ngực, cánh tay cũng giống như được bao phủ một tầng lân giáp, dù là đầu viên đạn cũng không thể xuyên qua!
Lâm Siêu dừng lại nghỉ ngơi, chiến đấu vừa rồi tuy rằng hắn giải quyết xong con xác ướp băng vải tím nhưng mạch máu và kinh mạch bản thân đều bị tốc độ hơn tốc độ siêu âm một trăm lần gây thương tổn, may mà chỉ tốn một ít thời gian là có thể lành lại.
"Hắc Nguyệt."
Lâm Siêu gọi nàng ra từ trong Thứ Nguyên Không Gian, để cho nàng bám lấy eo của mình, tiếp tục vẫy động Cải Tạo Long Dực đi tới.
Có năng lực Cường Hóa của Hắc Nguyệt, chiến đấu kế tiếp Lâm Siêu dễ dàng hơn nhiều, dưới hai tầng tăng phúc gồm Hoàng Kim Hóa và Cường Hóa cộng thêm tốc độ tăng phúc thì lực sát thương dễ dàng đạt đến gấp trăm lần hiện tại, vài thương là có thể có thể giải quyết xác ướp băng vải tím.
"Gamma pháp trượng. "
"Cương Thiết Thi Khôi. "
Lâm Siêu đi qua một vài giao lộ, thuận tay nhặt được một ít vật phẩm di tích, bảo vật quan trọng tại tầng thứ nhất thứ hai có thể thấy được tùy ý ở chỗ này.
Rất nhanh, Lâm Siêu đi tới một đài kiểm soát hình tròn, nơi này có ba con thi khôi ác khuyển cùng với hai con xác ướp băng vải tím, trên đài tròn phía sau chúng nó có một cái chén nhỏ như thủy tinh, bên trong có hai quả trái cây nho nhỏ đỏ như lửa cỡ trái vải, bề mặt óng ánh chiết xạ trong chén thủy tinh nhỏ, vô cùng xinh đẹp.
"Trái cây Sắc Vi! "
Ánh mắt Lâm Siêu sáng lên, đây chính là một trong những món đồ hắn rất muốn lấy được trong chuyến đi này.
Trái cây Sắc Vi, đây là một loại trái cây thần kỳ được đồn đãi là trái cây Thần Linh gieo trồng, tác dụng của nó bình thường là dùng để đề cao trung thành thủ hạ, hiệu quả vô cùng tốt.
Nghe nói cho dù người kia là tử thù của ngươi, chỉ cần ăn một quả trái cây Sắc Vi sẽ quên mối thù hận, hơn nữa tràn ngập thiện cảm với ngươi. Nếu như ăn hai quả liền sẽ trở thành tử trung, coi như là để cho hắn đi chết ngay lập tức tuyệt đối sẽ không do dự!
Nếu như ăn ba quả sẽ yêu mến ngươi! Hơn nữa bất kể người đó có cùng giới tính với ngươi hay không cũng sẽ yêu mến ngươi, còn yêu vô cùng điên cuồng!
Mỗi người chỉ có thể ăn ba quả, ăn nhiều hơn nũa cũng không có tác dụng, trong thời đại Ai Cập Cổ loại trái cây này gọi là quả A Mông, A Mông là vua Ai Cập Cổ, thông thường hắn sẽ đem trái cây như vậy phát cho tâm phúc của mình ăn.
Tại Âu Châu cũng có trái cây giống như vậy, được gọi là ' trái cây Sắc Vi '.
Một khi có trái cây Sắc Vi thì Lâm Siêu có thể hoàn toàn thuần phục Phạm Hương Ngữ, chỉ cần cho nàng ăn một quả là được, để cho nàng tuyệt đối trung thành với mình!
Sắc mặt Hắc Nguyệt căng thẳng, tuy rằng lúc trước nhẹ nhõm đánh chết xác ướp băng vải tím nhưng đều là giết chết từng con một, nhưng bây giờ một lần đối mặt năm con, coi như là có thể giết chết đoán chừng cũng sẽ bị trọng thương!
Khi nàng khẩn trương bất an, Lâm Siêu lấy ra một thanh phi đao thật nhỏ từ trong túi quần.
Quan sát trong chốc lát chỗ đứng mấy con quái vật này, Lâm Siêu tính toán, dùng phi đao nhẹ nhàng cắt ngón tay dính vào một chút máu trên phi đao sau đó ném qua một chỗ bên trái đài tròn.
Vụt!
Phi đao chính xác cắm vào khe hở trên mặt đất.
Trong hốc mắt đen kịt của ác khuyển thi khôi cách phi đao gần nhất lập tức hiện ra hai luồng ánh sáng màu đỏ rồi nhào về hướng phi đao kia.
Tạch...!
Ác khuyển thi khôi há miệng cắn phi đao, lưỡi đao ngay lập tức bị cắn đứt, ọt ọt vài tiếng là bị nuốt xuống, bụng của nó giống như một cái máy nghiền, có thể nghe thấy những tiếng răng rắc rất nhỏ.
Thân thể Lâm Siêu nhích tới gần một chút khiến con ác khuyển thi khôi chuẩn bị quay đầu lại lập tức cảm ứng được Lâm Siêu, nó gầm nhẹ đánh về phía Lâm Siêu.
Lâm Siêu thấy nó mắc câu, lập tức rút lui rời xa đài tròn kia, đi vào trong thông đạo.
Ác khuyển thi khôi càng đuổi theo hắn không ngừng, khi Lâm Siêu định đem nó dẫn tới khu vực an toàn hơn để giải quyết thì nó đột nhiên ngừng lại, hơn nữa quyết đoán bỏ qua Lâm Siêu rồi quay đầu chạy về phía đài tròn.
Lâm Siêu hơi ngơ ngác một chút liền hiểu ra, hóa ra hắn kéo ra khoảng cách quá xa, vượt ra khỏi khoảng cách thiết lập trong đại não nó cho nên nó mới từ bỏ truy đuổi.
Lâm Siêu không thể không bước đến gần khoảng cách hoạt động cực hạn của nó, tay cầm chặt trường thương mở ra tốc độ tăng phúc và hoàng kim hóa, sau khi được Hắc Nguyệt cường hóa liền bay đi!
Phốc!
Trường thương đâm vào đầu lâu ác khuyển thi khôi, ma sát làm xuất hiện trên kim loại những tia lửa rồi đục ra một cái lỗ trên đỉnh đầu kim loại của nó. Nhưng toàn thân nó đều được làm bằng kim loại, hơn nữa một ít nơi quan trọng dùng hình dạng cơ thịt sinh vật làm ra nên thân thể vô cùng cứng cỏi, không cách nào một thương xuyên thủng.
Rống!
.
Ác khuyển thi khôi gầm nhẹ, hỏa cầu từ trong miệng phun ra đập tới Lâm Siêu.
Lâm Siêu tránh né trên không trung, bởi vì trên lưng cõng Hắc Nguyệt nên tốc độ bị hạn chế không nhỏ, hắn chỉ có thể tạm thời rút lui đến bên ngoài khoảng cách cực hạn mà ác khuyển thi khôi có thể truy đuổi, tìm một nơi đặt chân an toàn trên nền đất để bỏ Hắc Nguyệt xuống.
Toàn thân Hắc Nguyệt rơi mồ hôi như mưa, thể chất của nàng quá yếu, để cường hóa thể chất Lâm Siêu đối với nàng tiêu hao cực kì to lớn, nàng cắn chặt hai hàm răng trắng, đau khổ chống đỡ.
Lâm Siêu biết phải tốc chiến tốc thắng, hắn nắm chặt cổ thương trong tay vung vẩy dữ dội lướt ra, một thương vung lên như cầu vồng xuyên qua ánh trăng đâm về con mắt ác khuyển thi khôi.
Lâm Siêu lật xem từ điển Ai Cập Cổ, trải qua vài tiếng suy nghĩ miễn cưỡng có thể phiên dịch ra chữ tượng hình trên tờ giấy kẹp kia.
" Cái đầu tiên là hình vẽ ' con khỉ ', cái thứ hai là ' hình dáng người ', ý là con khỉ và người?"
"Đợi một chút, con khỉ và người... chẳng lẽ ý muốn nói là.. tiến hóa?"
Ánh mắt Lâm Siêu sáng lên, tiếp tục nhìn lại mặt sau, phía sau con khỉ và người là một hình vẽ chữ " Cửa ", còn hình vẽ phía sau là hình một người có thân hình quái dị.
"Cái hình vẽ cấu tạo cơ thể người này có chút giống với Thần trong tín ngưỡng Ai Cập Cổ, chẳng lẽ hai cái này tụ cùng một chỗ ý nghĩa là ' Thiên Đường '? Nếu như kết hợp với phía trước thì..."
"Đằng sau tiến hóa là thiên đường? "
... Đây không phải là nói nhảm sao?
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, hắn cảm giác dường như đã bỏ sót gì đó, cái tờ giấy kẹp này giấu ở bên trong bảo rương dường như là có người từng ở trong di tích để lại ở chỗ này, cố ý cho hậu nhân tin tức thì có lẽ không phải là một câu nói nhảm như vậy mới đúng.
Hắn nhìn chằm chằm vào kẹp giấy, trầm tư không nói.
Đột nhiên Lâm Siêu chú ý tới hình vẽ con người phía sau cái cửa kia, cấu tạo thân thể có cái gì đó không đúng. Trong lòng hắn khẽ động lập tức lật xem từ điển Ai Cập Cổ, một lát sau rút cuộc tìm được tin tức liên quan.
"Hình vẽ cơ thể và tứ chi quái vật hình người này mặc dù là Thần trong tín ngưỡng Ai Cập Cổ nhưng đều là ác Thần, như vậy mà nói thì ý nghĩa hẳn là ngược lại, phía sau cửa không phải thiên đường mà là địa ngục! "
Lâm Siêu không khỏi ngơ ngẩn: "Chẳng lẽ ý nghĩa tờ giấy này là. . . tiếp tục tiến hóa, đạt được cứu rỗi cuối cùng chẳng qua chỉ là biểu hiện giả dối, kết cục chân chính là. . . Tuyệt vọng và khủng bố như Địa ngục?"
Hắn cảm thấy có chút hoang đường.
Hắn xoa xoa đầu, hoài nghi mình có phải hay không vì trình độ không đủ mà đã hiểu sai hoàn toàn rồi, có lẽ căn bản cũng không phải nói về chuyện tiến hóa gì.
Nếu như là nền văn minh Maya lưu lại tin tức như vậy thì Lâm Siêu sẽ tin tưởng trăm phần trăm, dù sao năng lực tiên đoán của nền văn minh Maya hầu như bách phát bách trúng, sai lầm duy nhất chỉ là tận thế năm 2012 này, nhưng hôm nay đã cách lời tiên đoán tận thế 5 năm, thế giới cuối cùng vẫn rơi vào tận thế.
Từ mức độ nào đó mà nói thì lời tiên đoán Maya đúng là chuẩn xác đấy, chẳng qua là thời gian hơi sai lệch một chút.
Hắn nhìn chữ tượng hình được viết bằng máu tươi đỏ sậm không khỏi nhíu mày, một lần nữa đem nó đặt vào trong tự điển Ai Cập Cổ, thu vào Thứ Nguyên Không Gian, dự định sau này gặp được sinh mệnh Trí Năng Ai Cập Cổ sẽ nhờ phiên dịch một chút xem sao.
Phần cuối tiến hóa.. thật là tuyệt vọng sao?
Hắn lắc đầu không suy nghĩ thêm nữa, câu này thật khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, ngộ nhỡ mình dịch sai thì chính là mình tự dọa mình rồi. Hắn cầm lấy trường thương, tiếp tục lao đi về phía tầng thứ tư.
Tiến vào tầng thứ tư Kim Tự Tháp, nơi đây chỉ có hai cái lối đi có thể chọn, Lâm Siêu lựa chọn cái lối đi bên trái, rất nhanh liền gặp phải người thủ vệ đầu tiên, tử thi quấn băng vải kim loại màu tím!
Con tử thi trước mắt này không giống những loại trước, trên người không có dấu hiệu thiếu nước, thân thể no đủ giống như một cỗ thi thể vừa mới chết không lâu.
Rống!
Tử thi quấn băng vải kim loại màu tím gầm nhẹ một tiếng, từ trong miệng phun ra một đạo laser!
Con ngươi Lâm Siêu co rụt lại, con tử thi quấn băng vải kim loại màu tím này có thể chất vô cùng cao, đoán chừng hơn trăm lần đột nhiên xuất hiện phía sau chỗ ngoặt nhảy ra công kích bất ngờ, nếu như không vì sử dụng ánh sáng khúc xạ thăm dò tình huống phía trước mà đổi lại một người khác thì cho dù là thể chất hơn trăm lần đoán chừng cũng bị tia laser đánh trúng!
Trong con mắt Lâm Siêu hiện lên một tia kim quang, hoàng kim hóa!
Đồng tử màu vàng, võng mạc gấp bội, mức độ thể chất vốn có đạt tới sáu mươi lần nhưng nhìn vẫn mơ hồ như trước, cũng may năng lực của hắn là ánh sáng nên xung quanh có một lực trường ánh sáng cố định có thể nhạy cảm mà cảm ứng được tất cả hạt ánh sáng bên trong phạm vi này.
Khi tia la-de vừa mới hội tụ thì Lâm Siêu biết đã không kịp né tránh, chỉ có thể cấp tốc dùng cải tạo Long Dực khép lại bao trùm thân thể.
Phốc!
Tia la-de thô to cỡ cánh tay từ trong miệng xác ướp băng vải tím cao ba mét gào thét mà ra, bắn mãnh liệt lên lông cánh đen kịt của Cải Tạo Long Dực, ánh sáng chói mắt soi sáng cả thông đạo.
Trên lông vũ màu đen của Cải tạo Long Dực bị đốt cháy lộ ra bên trong bản thể cánh bằng thịt đen kịt, tia la-de bắn vào chỉ để lại một chút khói nhẹ, không có chút thương tổn nào.
Sau khi tia la-de biến mất, Lâm Siêu gầm nhẹ một tiếng, điều khiển tia Gamma hội tụ lên mũi thương, cánh tay và hai chân hiện ra tia sáng màu vàng!
Tốc độ tăng phúc, mở ra!
Hoàng kim hóa, mở ra!
Tốc độ Lâm Siêu từ ba mươi bốn lần tăng vọt nhanh chóng, trong khoảnh khắc bạo tăng đến 136 lần, nhân thương hợp nhất, vào lúc cánh chim xoay tròn gia tốc lao xuống giống như đầu đạn kim loại đâm thẳng đến cổ họng xác ướp băng vải tím!
Rống!
Xác ướp băng vải tím gầm nhẹ phun ra tia la-de một lần nữa.
Phốc!
Tia la-de va chạm với cổ thương ' Minh ', khiến cho Lâm Siêu có chút bất ngờ chính là mũi thương cổ thương ' Minh ' vô cùng lợi hại, chất liệu không biết là kim loại gì, chẳng những không có chút thương tổn mà còn chém nát tia la-de.
Thương mang lóe lên, cổ thương xé rách băng vải kim loại màu tím phát ra thanh âm chói tai giống như vải vóc bị xé, mũi thương xuyên qua yết hầu.
Cánh tay Lâm Siêu hơi rung động!
Phanh!
Lực lượng cánh tay hoàng kim truyền đến thân thương, cổ thương run rẩy kịch liệt xét nát cái cổ xác ướp băng vải tím, cái đầu lâu rơi xuống.
Lâm Siêu thở nhẹ một hơi rồi đem thi thể của nó ném vào bên trong Thứ Nguyên Không Gian để cho mấy người Lâm Thi Vũ mổ xẻ, băng vải kim loại màu tím bên ngoài thân thể nó cũng là đồ vật có lực phòng ngự không kém; nếu như quấn quanh ngực, cánh tay cũng giống như được bao phủ một tầng lân giáp, dù là đầu viên đạn cũng không thể xuyên qua!
Lâm Siêu dừng lại nghỉ ngơi, chiến đấu vừa rồi tuy rằng hắn giải quyết xong con xác ướp băng vải tím nhưng mạch máu và kinh mạch bản thân đều bị tốc độ hơn tốc độ siêu âm một trăm lần gây thương tổn, may mà chỉ tốn một ít thời gian là có thể lành lại.
"Hắc Nguyệt."
Lâm Siêu gọi nàng ra từ trong Thứ Nguyên Không Gian, để cho nàng bám lấy eo của mình, tiếp tục vẫy động Cải Tạo Long Dực đi tới.
Có năng lực Cường Hóa của Hắc Nguyệt, chiến đấu kế tiếp Lâm Siêu dễ dàng hơn nhiều, dưới hai tầng tăng phúc gồm Hoàng Kim Hóa và Cường Hóa cộng thêm tốc độ tăng phúc thì lực sát thương dễ dàng đạt đến gấp trăm lần hiện tại, vài thương là có thể có thể giải quyết xác ướp băng vải tím.
"Gamma pháp trượng. "
"Cương Thiết Thi Khôi. "
Lâm Siêu đi qua một vài giao lộ, thuận tay nhặt được một ít vật phẩm di tích, bảo vật quan trọng tại tầng thứ nhất thứ hai có thể thấy được tùy ý ở chỗ này.
Rất nhanh, Lâm Siêu đi tới một đài kiểm soát hình tròn, nơi này có ba con thi khôi ác khuyển cùng với hai con xác ướp băng vải tím, trên đài tròn phía sau chúng nó có một cái chén nhỏ như thủy tinh, bên trong có hai quả trái cây nho nhỏ đỏ như lửa cỡ trái vải, bề mặt óng ánh chiết xạ trong chén thủy tinh nhỏ, vô cùng xinh đẹp.
"Trái cây Sắc Vi! "
Ánh mắt Lâm Siêu sáng lên, đây chính là một trong những món đồ hắn rất muốn lấy được trong chuyến đi này.
Trái cây Sắc Vi, đây là một loại trái cây thần kỳ được đồn đãi là trái cây Thần Linh gieo trồng, tác dụng của nó bình thường là dùng để đề cao trung thành thủ hạ, hiệu quả vô cùng tốt.
Nghe nói cho dù người kia là tử thù của ngươi, chỉ cần ăn một quả trái cây Sắc Vi sẽ quên mối thù hận, hơn nữa tràn ngập thiện cảm với ngươi. Nếu như ăn hai quả liền sẽ trở thành tử trung, coi như là để cho hắn đi chết ngay lập tức tuyệt đối sẽ không do dự!
Nếu như ăn ba quả sẽ yêu mến ngươi! Hơn nữa bất kể người đó có cùng giới tính với ngươi hay không cũng sẽ yêu mến ngươi, còn yêu vô cùng điên cuồng!
Mỗi người chỉ có thể ăn ba quả, ăn nhiều hơn nũa cũng không có tác dụng, trong thời đại Ai Cập Cổ loại trái cây này gọi là quả A Mông, A Mông là vua Ai Cập Cổ, thông thường hắn sẽ đem trái cây như vậy phát cho tâm phúc của mình ăn.
Tại Âu Châu cũng có trái cây giống như vậy, được gọi là ' trái cây Sắc Vi '.
Một khi có trái cây Sắc Vi thì Lâm Siêu có thể hoàn toàn thuần phục Phạm Hương Ngữ, chỉ cần cho nàng ăn một quả là được, để cho nàng tuyệt đối trung thành với mình!
Sắc mặt Hắc Nguyệt căng thẳng, tuy rằng lúc trước nhẹ nhõm đánh chết xác ướp băng vải tím nhưng đều là giết chết từng con một, nhưng bây giờ một lần đối mặt năm con, coi như là có thể giết chết đoán chừng cũng sẽ bị trọng thương!
Khi nàng khẩn trương bất an, Lâm Siêu lấy ra một thanh phi đao thật nhỏ từ trong túi quần.
Quan sát trong chốc lát chỗ đứng mấy con quái vật này, Lâm Siêu tính toán, dùng phi đao nhẹ nhàng cắt ngón tay dính vào một chút máu trên phi đao sau đó ném qua một chỗ bên trái đài tròn.
Vụt!
Phi đao chính xác cắm vào khe hở trên mặt đất.
Trong hốc mắt đen kịt của ác khuyển thi khôi cách phi đao gần nhất lập tức hiện ra hai luồng ánh sáng màu đỏ rồi nhào về hướng phi đao kia.
Tạch...!
Ác khuyển thi khôi há miệng cắn phi đao, lưỡi đao ngay lập tức bị cắn đứt, ọt ọt vài tiếng là bị nuốt xuống, bụng của nó giống như một cái máy nghiền, có thể nghe thấy những tiếng răng rắc rất nhỏ.
Thân thể Lâm Siêu nhích tới gần một chút khiến con ác khuyển thi khôi chuẩn bị quay đầu lại lập tức cảm ứng được Lâm Siêu, nó gầm nhẹ đánh về phía Lâm Siêu.
Lâm Siêu thấy nó mắc câu, lập tức rút lui rời xa đài tròn kia, đi vào trong thông đạo.
Ác khuyển thi khôi càng đuổi theo hắn không ngừng, khi Lâm Siêu định đem nó dẫn tới khu vực an toàn hơn để giải quyết thì nó đột nhiên ngừng lại, hơn nữa quyết đoán bỏ qua Lâm Siêu rồi quay đầu chạy về phía đài tròn.
Lâm Siêu hơi ngơ ngác một chút liền hiểu ra, hóa ra hắn kéo ra khoảng cách quá xa, vượt ra khỏi khoảng cách thiết lập trong đại não nó cho nên nó mới từ bỏ truy đuổi.
Lâm Siêu không thể không bước đến gần khoảng cách hoạt động cực hạn của nó, tay cầm chặt trường thương mở ra tốc độ tăng phúc và hoàng kim hóa, sau khi được Hắc Nguyệt cường hóa liền bay đi!
Phốc!
Trường thương đâm vào đầu lâu ác khuyển thi khôi, ma sát làm xuất hiện trên kim loại những tia lửa rồi đục ra một cái lỗ trên đỉnh đầu kim loại của nó. Nhưng toàn thân nó đều được làm bằng kim loại, hơn nữa một ít nơi quan trọng dùng hình dạng cơ thịt sinh vật làm ra nên thân thể vô cùng cứng cỏi, không cách nào một thương xuyên thủng.
Rống!
.
Ác khuyển thi khôi gầm nhẹ, hỏa cầu từ trong miệng phun ra đập tới Lâm Siêu.
Lâm Siêu tránh né trên không trung, bởi vì trên lưng cõng Hắc Nguyệt nên tốc độ bị hạn chế không nhỏ, hắn chỉ có thể tạm thời rút lui đến bên ngoài khoảng cách cực hạn mà ác khuyển thi khôi có thể truy đuổi, tìm một nơi đặt chân an toàn trên nền đất để bỏ Hắc Nguyệt xuống.
Toàn thân Hắc Nguyệt rơi mồ hôi như mưa, thể chất của nàng quá yếu, để cường hóa thể chất Lâm Siêu đối với nàng tiêu hao cực kì to lớn, nàng cắn chặt hai hàm răng trắng, đau khổ chống đỡ.
Lâm Siêu biết phải tốc chiến tốc thắng, hắn nắm chặt cổ thương trong tay vung vẩy dữ dội lướt ra, một thương vung lên như cầu vồng xuyên qua ánh trăng đâm về con mắt ác khuyển thi khôi.
Bình luận truyện