Quyển 5 - Chương 135: Thức tỉnh
Luồng gió lốc tạo thành do sự chuyển động hỗn loạn của những dòng khí lưu làm thổi tung mái tóc của Lâm Siêu, ánh mắt hắn vẫn nhìn về phía thiếu nữ đang từng bước tập tễnh bước về phía hắn…
Một cái bóng cực lớn từ trên trời giáng xuống, thanh cự mâu bằng băng khổng lồ với sức mạnh như lôi đình vạn quân lao xuống nháy mắt chia cắt hai ngươi!
Uỳnh!
Mặt đất chấn động kịch liệt, thanh cự mâu khổng lồ bằng băng đang cắm nghiêng trên mặt đất, vụn băng bay tung tóe khắp nơi, làm bốc lên một tầng bụi băng khổng lồ bao trùm hết thảy mọi thứ xung quanh.
Cả một mảnh đất trời nhất thời trở nên vô cùng yên tĩnh.
Ánh mắt Lâm Siêu có chút thất thần, hình ảnh cuối cùng còn đọng lại trong đầu hắn chính là ánh mắt chờ mong của người thiếu nữ kia.
Bên trong sự tĩnh lặng đó bỗng nhiên có tiếng băng vỡ vụn vang lên. Đôi mắt Lâm Siêu mở to, vì hắn nhìn thấy trên thân của thanh cự mâu khổng lồ bỗng nhiễn xuất hiện những vết rạn nứt đang lan rộng cùng với những âm thanh nứt vỡ vang lên, vết rạn nứt kéo dài như mạng nhện làn tràn ra toàn bộ thanh cự mâu.
Phanh!
Từ bên dưới thanh cự mâu bỗng vang lên âm thanh va chạm mạnh mẽ. Theo âm thanh truyền ra, thanh cự mâu bằng băng ầm ầm sụp đổ, nghiền nát hóa thành vô số vụn băng bay tán loạn
Đồng tử Isis khẽ co rụt lại, đám bụi băng khổng lồ sinh ra khi thanh cự mâu bị phá hủy dường như bị một cỗ lực lượng vô hình từ từ đẩy ra, từ bên trong đám bụi băng dần xuất hiện một thân ảnh mờ mờ ảo áo. Bỗng nhiên xuất hiện một đôi chân trần trắng như tuyết, nhẹ nhàng giẫm lên những mảnh vỡ của thanh cự mâu bằng băng, từng bước tiến đến.
Khi đám bụi băng dần tan đi thì thân hình người thiếu nữ lộ ra.
Kì lạ là dáng đi của nàng vô cùng trầm ổn, gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ, trong trắng vô ngần, không dính bất kì một chút bụi trần nào nhưng lại toát lên cảm giác lạnh lùng như băng. Một sự thay đổi lớn nhất đó chính là đôi mắt của nàng. Đôi mắt của nàng không còn một màu xanh thẫm nữa mà đôi mắt đó kể cả tròng mắt đã biến thành một màu đen kịt.
Khi ánh mắt Lâm Siêu nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc nào, khiến cho trái tim hắn đập mạnh, tóc gáy dựng
ngược lên, vô thức lùi về phía sau.
"Nữ Vương Vực sâu!"
Cổ họng hắn khô khốc, tuy hắn đã đoán ra được người thiếu nữ nằm trong quan tài thủy tinh này chính là Nữ Vương Vực sâu. Nhưng khí chính thức đối mặt với điều này thì toàn thân hắn không tự chủ cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Trước đây, hắn cho rằng Nữ Vương Vực sâu là một tồn tại cùng loại giống như Isis, hoặc một loại quái vật biến dị đặc biệt, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng nàng không phải là Hủ thi, không phải quái vật, cũng không thuộc về loài người mà là một tồn tại hoàn toàn mới, là sinh vật bị phong ấn bên trong quan tài thủy tinh.
Chẳng lẽ quan tài thủy tinh chính là nơi phong ấn nàng?
Hoặc đó chính là nơi nàng sinh ra?
Chính Lâm Siêu tự tay mở nắp quàn tài thủy tinh, đem nàng giải thoát , có lẽ lúc nàng vừa mới tỉnh giấc thì ý thức của nàng vẫn chữa hoàn toàn khôi phục, chính vì thế mới xuất hiện hình tượng thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên trong sáng. Nhưng mà bây giờ…Nàng chính thức đã thức tỉnh.
"Lực lượng của nàng không phải dựa vào tiến hóa mà có, mà chỉ cần mở mắt tỉnh giấc là có được…Nói cách khác, nàng bây giờ chính là vị quân lâm thiên hạ, là vị Nữ Vương khát máu ngồi trên ngai vàng thống trị thế giời ở đời sau."
Cơ thể Lâm Siêu không tự chủ mà run rẩy, giống như nhìn thấy thứ khí tức tà ác đặc quánh từ trên người thiếu nữ lan tràn về phía hắn.
Bỗng nhiên đôi tròng mắt đen kịt của thiếu nữ nhìn về phía Lâm Siêu. Chỉ trong chốc lát hắn cảm giác lông tóc trên người mình đều dựng ngược cả lên, dạ dày đau quặn lên, cảm giác buồn nôn xộc thẳng lên não.
Ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị thi triển đòn sát thủ duy nhất của mình, thì ánh mắt thiếu nữ dời khỏi người Lâm Siêu , ngẩng đầu nhìn về phía Isis đang đứng trên đầu của người khổng lồ bằng băng.
Ầm!
Bỗng nhiên, một tiếng nổ vang lên, cơ thể thiếu nữ bỗng nhiên biến thành một bóng đen nhoáng lên một cái rồi biến mất, nàng dùng một tốc độ vô cùng khủng bố lao về phía Isis.
Isis thoáng giật mình nhưng ngay lập tức dựng lên một bức tường băng chắn trước mặt mình.
Rắc rắc rắc!
Bức tường băng dựng lên trong nháy mắt nhưng mà cũng rất nhanh bị nghiền nát, cả người thiếu nữ đâm xuyên qua bức tường băng, đôi đồng tử đen kịt của nàng nhìn về phía hắn, thân hình lại một lần nữa nhoáng lên rồi biến mất.
Đôi mắt màu trắng như tuyết của Isis thoáng thất thần, nhưng ngay lập tức một âm thanh gãy vỡ vang lên, đầu của hắn bỗng nhiên bắn lên trời. Một bàn tay trắng như tuyết lúc này đang bóp chặt lấy cổ họng của hắn, trong đôi mắt của hắn vẫn còn hiện lên cảm giác giật mình sửng sốt. Cái đầu bay lên cao xoay vài vòng sau đó rơi thẳng xuống hồ nước.
Uỳnh uỳnh!
Người khổng lồ bằng băng cao trăm mét, gào lên một tiếng, nhanh chóng sụp đổ, hóa thành vô số những tảng băng lớn bắn ra xung quanh.
Thuần sát!
Tay chân Lâm Siêu trở nên lạnh buốt, đó chính là sức mạnh của vị Nữ Vương ngồi trên vương tọa được tạo thành từ vô số máu tanh cùng hài cốt đó sao?
Hắc Ưng hoảng sợ, kêu lên một tiếng, sau đó hóa thành một bóng đen phá không mà bay mất.
Đôi mắt đen kịt của thiếu nữ khẽ liếc một cái nhưng cũng không có hứng thú đuổi giết, mà đôi mắt của nàng chậm rãi nhắm lại. Sau một khắc, thân thể nàng mất đi thăng bằng từ trên trời cao rơi thẳng xuống mặt hồ.
Lâm Siêu không khỏi ngẩn người, hắn hơi chần chừ một chút, cuối cùng nhanh chóng xoay người chạy trốn!
Lúc này mà còn không chạy thì còn đợi đến khi nào?
Ầm!
Cơ thể thiếu nữ từ trên cao rơi xuống mặt hồ phát ra âm thanh rồi bọt nước bắn tung tóe.
Bàn chân Lâm Siêu đã bước lên một bước, nhưng ngay lập tức dừng lại, hắn im lặng chờ đợi một lúc lâu, cuối cùng khẽ thở dài một cái, triệu hồi Hoàng Kim Khuyển từ bên trong Không gian Thứ nguyên.
Hoàng Kim Khuyển vừa nhìn thấy hắn ngay lập tức bày tỏ bộ dáng nịnh nọt, cái lưỡi thè ra ngoài, cái đuôi ngoáy tít.
Lâm Siêu có chút không đành lòng, bàn tay khẽ xoa lên đầu nó, nói: "Đi, trong hồ nước có một thiếu nữ, mau đem nàng kéo lên bờ."
Có cơ hội thể hiện lòng trung thành, nó ngay lập tức gật đầu, nhiệm vụ rất đơn giản, chẳng qua là đem thiếu nữ ngã xuống hồ cứu lên mà thôi, nó ngay lập tức hướng về phía mặt hồ chạy tới, nhanh chóng lao đầu xuống hồ, lặn xuống phía dưới.
Nhìn thời điểm Hoàng Kim Khuyển lao đầu xuống nước, Lâm Siêu nhanh chóng chạy mất, sau khi chạy được khoảng bảy tám dặm mới dừng lại, thi triển năng lực Vô hạn Chiết xạ theo dõi mọi động tĩnh phía hồ nước.
Mấy phút đồng hồ sau.
Phanh!
Một cột nước bắn lên khỏi mặt nước, từ bên trong cột nước này bắn có một thân ảnh màu vàng óng ánh lao ra, rơi xuống bãi cỏ, lăn tròn vài cái, rồi dứng lại…hóa ra là Hoàng Kim Khuyển.
Chỉ là lúc này một cái chân trước của nó đã hoàn toàn biến mất, mau tươi phun ra như suối, nằm trên mặt cỏ đau đớn kêu gào.
Lâm Siêu có chút kinh ngạc, hắn tiếp tục theo dõi, nhưng không thấy có thêm bất kỳ động tĩnh nào từ phía hồ nước, mới quay lại. Mở Không gian Thứ nguyên, gọi Tiểu Thảo quái dị ra ngoài.
Tiểu Thảo quái dị lúc này đã đạt độ cao gần ba mét, trên thân thể nó mọc ra ba quả sinh mệnh màu đỏ tươi, có hình dạng và màu sắc giống hệt quả quýt, đã chín đỏ.
Ngay lập tức Lâm Siêu hái xuống một quả. Nhìn Hoàng Kim Khuyển đang đau đớn rên rỉ nằm trên mặt đất, khẽ đá nó một cái, rồi vứt quả sinh mệnh bên cạnh nó, nói: "Ăn nhanh lên."
Hoàng Kim Khuyển dường như cũng biết được tác dụng của quả sinh mệnh nên nhanh chóng há to miệng ngoạm lấy, nhai lạo rạo rồi nuốt xuống.
Thời điểm vửa nuốt quả sinh mệnh vào bụng thì máu thịt ở vị trí cái chân trước bị đứt rời nhanh chóng ngọ nguậy, máu thịt, gân cốt nhanh chóng sinh trưởng, không tới một giờ sau, cái chân trước bị đứt của nó đã được tái sinh.
Lâm Siêu gọi Phạm Hương Ngữ từ bên trong Không gian Thứ nguyên ra, nói: "Hỏi nó xem, có chuyện gì xảy ra ở dưới đáy hồ?"
Phạm Hương Ngữ nhìn thấy khung cảnh lạ lẫm xung quanh thì nhất thời kinh ngạc, nói:" Ngươi đưa ta đến nơi nào vậy? À…nó nói, thiếu nữ rơi xuống đáy hồ, khi nó muốn kéo nàng lên, thì bị một cỗ lực lượng kì dị từ cơ thể nàng bắn ra, cắt đứt chân trước của nó, rồi đánh bật nó ra ngoài….Ách, tình huống này là như thể nào?" Sau khi giúp phiên dịch nàng mới kinh ngạc quay lại nhìn Lâm Siêu.
Lâm Siêu cũng không buồn giải thích cho nàng hiểu, đáy lòng nhẹ nhàng thở hắt ra, thiếu nữ đó lại tiếp tục ngủ say. Có lẽ liên quan đến thời điểm hắn mở quan tài thủy tinh ra, Dù thế nào đi nữa, thì bây giờ nàng vẫn được an toàn,chỉ cần không có xuất hiện một tồn tại có cùng cấp bậc với Isis.
Nghĩ tới đây, Lâm Siêu nói: "Không có gì, chúng ta đi thôi."
Phạm Hương Ngữ lầm bầm trong miệng, hiển nhiên là nàng cảm thấy vô cùng bất mãn trước thái độ của Lâm Siêu.
Hoàng Kim Khuyển chân trước chân sau nhanh chóng đuổi theo, đôi mắt đáng thương mở to nhìn Lâm Siêu tựa hồ muốn nói với hắn: "Tôi trước sau vẫn thể hiện lòng trung thành với cậu, lần sau không nên bảo tôi chui xuống hồ nước đó một lần nữa!"
Ngay tại thời điểm mấy người chuẩn bị rời đi, đột nhiên nước trong hồ sôi lên sùng sục, từ trong mặt nước bay ra một bóng người màu đen.
Lâm Siêu cảm thấy một cơ thể mềm mại nhưng lạnh lẽo, đột nhiên lao vào lòng mình, lực lượng va chạm vô cùng mạnh mẽ khiến cả người hắn bắn về phía sau, đập mạnh vào một cái cây biến dị rồi mới dừng lại.
Thân cây đại thụ này thoáng rung lên nhè nhẹ, nếu đổi là người bình thường một khi dám tiếp cận nó thì đã sớm bị cái miệng khổng lồ ẩn giấu trên thân của nó nuốt xuống, nhưng mà hai cái người trước mặt nó… Hình ảnh đáng sợ vừa ban nãy đã khắc sâu vào trong tâm trí của nó, khiến nó không dám có bất kì hành động nào thiếu suy nghĩ, nhất là thiếu nữ kia, khiến nó sợ đến mức cả thân nó run lên bần bật, khiến là cây trên thân nó rụng xuống lả tả.
Lâm Siêu cảm nhận được cảm giác quen thuộc, vô cùng kinh ngạc cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy thiếu nữ một lần nữa đang nằm trong lòng mình, gương mặt mềm mại lạnh băng kia đang cọ cọ vào lồng ngực hắn, nói: "Ôm lấy ta." Giọng nói của nàng lúc này đã rõ ràng lưu loát hơn, hiển nhiên đã quen với câu nói này rồi.
Lâm Siêu vội vàng nhìn vào đôi mắt nàng, khi nhìn thấy đôi mắt xanh thẫm thì hắn mới nhẹ nhàng thở phào, cười khổ nói: "Ngươi không phải đã chìm vào giấc ngủ hay sao, tại sao vẫn tiếp tục quấn lấy ta?"
Thiếu nữ nghe được lời hắn nói, nghiêng đầu suy nghĩ một lát, ngập ngừng nói: "Ta…ta…lần…đầu nhìn thấy ngươi, liền…có…cảm giác…muốn ôm lấy ngươi…"
Lâm Siêu kinh ngạc nhìn nàng, nói: "Lần đầu tiên nhìn thấy ta liền muốn ôm ta? Đây rốt cuộc là chuyện gì?"
"Ta muốn ôm, ôm. Không, không muốn buông ra…" Thiếu nữ nói xong, cánh tay quàng qua người Lâm Siêu rồi ôm lấy, Lâm Siêu ngay lập tức cảm nhận được một sức mạnh vô cùng cường đại siết mạnh lấy cơ thể hắn, khiến cho xương sườn cốt trong cơ thể phát ra tiếng rắc rắc suýt nữa thì bị nứt gẫy, hắn vội vàng kêu lên: "Mau, mau buông tay, nếu không ta sẽ chết!"
Thiếu nữ sửng sốt một chút, hơi nới lỏng vòng tay, ánh mắt mê man nhìn hắn nói: "Chết, chết là cái gì?"
"Chết có nghĩa là ta không thể nói chuyện với ngươi nữa…Chính là không tồn tại."
"Không, không tồn tại." Ánh măt thiếu nữ ngay lập tức lộ ra vẻ khẩn trương, gương mặt áp sát đến gần mặt hắn, nói: "Chính là sẽ không thể ôm được nữa sao?"
Lâm Siêu bất đắc dĩ gật đầu.
"Ta, ta không muốn ngươi chết." Thiếu nữ ngay lập tức ôm chặt lấy hắn.
Miệng Lâm Siêu phun ra một ngụm máu, hét lớn: "Nhanh buông ta ra!"
"A…"
Thiếu nữ vội vàng buông lỏng vòng tay, nhưng mà bàn tay nhỏ xíu vẫn nắm chặt lấy góc áo của hắn, nói: "Như thế này, không làm sao chứ?"
Nhìn gương mặt khẩn trương của nàng, Lâm Siêu có chút sững sờ, hắn nhẹ nhàng gật đầu, đứng dậy, nói: "Ngươi có nhớ, ngươi từ đâu tới không? Còn nữa, sức mạnh vừa rồi của ngươi, ngươi biết cách khống chế không?"
Bình luận truyện