Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 171: Thiếu niên lóa mắt!



"Ngươi xem ngươi đang làm chuyện gì thế này?" Lạc Ngôn đứng cách đó không xa phi thường không tán đồng nhíu mày.

Lăng Nghị cầm một chiếc kính viễn vọng nhìn một màn trong đại viện quân khu này, phi thường vừa lòng gợi lên khóe môi nói: "Muốn làm con dâu ta, sao có thể là một người vô dụng được! Con trai ta không phải nói y cũng là học sinh trường Quân đội số 1 sao? Vừa lúc để ta xem bản lĩnh của y, nếu y ngay chút bản lĩnh này cũng không có, sao có thế xứng làm con dâu Lăng gia ta."

Lăng Nghị giờ phút này tuyệt đối không giống chút nào với người thẳng thắn vô lại lúc trước chút nào, hắn chính là thống soái tối cao của Liên bang, nếu không có một chút bản lĩnh, sao có thể ngồi lên vị trí này!

Hơn nữa, tiếng nói của hắn ở Liên bang còn cao hơn Hạ Thanh, nếu mặt ngoài của hắn đúng là hình tượng vô lại lưu manh như vậy, sao có thể có nhiều người phục tùng hắn được?

Cho nên, sáng sớm Lăng Nghị cố ý hét to ở đại viện quân khu, chính là muốn xem một màn này, con của hắn dẫn con dâu trở về, rốt cuộc có đủ tư cách bước vào cửa Lăng gia của hắn hay không.

Hạ Thiên Tịch căn bản là không biết đây là Lăng Nghị khảo nghiệm mình, biểu tình đầy cao ngạo nhìn những người này, đuôi mắt đào hoa nhướng lên, trong ánh mắt mang theo thần thái kiêu căng.

Y có thể trong nháy mắt biến thành một mỹ thiếu niên non nớt vô hại, cũng có thể trong nháy mắt lột xác thành một mỹ thiếu niên yêu nghiệt câu nhân.

Hiện tại, khí phách đang tỏa ra của y sẽ không làm người dễ dàng bỏ qua.

Lăng Thần đứng một bên gợi lên khóe môi híp mắt phượng nhìn một màn này, ánh mắt vẫn luôn dừng lại ở trên người Hạ Thiên Tịch, hắn yêu nhất chính là biểu tình kiêu căng như lúc này của Hạ Thiên Tịch, phảng phất bễ nghễ giống như không đem thế nhân đặt trong mắt, thật sự là hấp dẫn trái tim hắn.

"Như thế nào?" Hạ Thiên Tịch ánh mắt nhàn nhạt quét một lần qua những nữ nhân đang chắn trước mặt y, gợi lên khóe môi vài phần yêu nghiệt, quả thực khuynh quốc khuynh thành, ngay lập tức câu dẫn tâm hồn mọi người: "Không dám sao?"

Y nhàn nhạt nói, một mỹ thiếu niên yêu nghiệt như vậy quả thực mỹ đến khiến người kinh tâm động phách.

Thì ra, nam nhân cũng có thể hấp dẫn người như vậy sao?

"Nếu không có gan, thì cút ngay, đừng chặn đường." Hạ Thiên Tịch không khách khí, dám can đảm đoạt nam nhân của y, mặc kệ ngươi là nữ hay nam, y cũng sẽ không khách khí.

Người khác nếu đoạt đi nam nhân của y mà y còn tươi cười nịnh nọt khách khí, y bị ngu à!

Được rồi! Mọi người thừa nhận, một mỹ thiếu niên như Hạ Thiên Tịch thật sự không thể khiến người khác có phản cảm với y, nhưng lời y nói lại rất khiến người không ưa.

"Ngươi...người đừng tưởng có Lăng thiếu ở phía sau chống lưng thì chúng ta liền không dám làm gì ngươi." Một nữ nhân tức giận đỏ mặt, ra tiếng răn dạy.

Các nàng vốn muốn ngăn chặn Hạ Thiên Tịch, nhưng lại không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch lộ ra khí thế khiến các nàng kinh sợ như vậy, thật sự là xuất sư bất lợi mà, thất bại!

"Phì!" Hạ Thiên Tịch lộ ra tiếng cười chê bai rất êm tai, thực không cho người mặt mũi, gợi lên khóe môi, ánh mắt nhàn nhạt liếc đám nữ nhân một cái, tiếng nói mát lạnh mang theo một cỗ mị lực của thiếu niên, nhưng lời y nói lại khiến cho mọi người xấu hổ không biết trốn đi đâu.

"Để Lăng Thần chống lưng cho ta?" Hạ Thiên Tịch giống như không hiểu hỏi lại: "Ta vì sao cần hắn chống lưng cho ta?"

"Ách?" Mọi người ngơ ngác ánh mắt nhìnHạ Thiên Tịch, vì sao cần Lăng thiếu chống lưng cho ngươi, đây không phải là một việc rất rõ ràng hay sao?

Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi vài phần chế nhạo, ánh mắt khinh miệt nhìn đám nữ nhân hỏi: "Ngươi nói, ta vì sao cần hắn chống lưng cho ta? Gia thế ta kém hắn? hay là bản thân ta không xứng với hắn? Hửm? Chẳng lẽ là vẻ ngoài ta không xứng sao?"

Hạ Thiên Tịch nhàn nhạt tươi cười, quay đầu nhìn Lăng Thần một cái, đôi tay đút trong túi quần nhướng mày suy tư một chút nói: "Tuy rằng ta không tự luyến, nhưng ta cảm thấy dựa vào gương mặt này xứng với Lăng Thần rất là dư dả đi!" Ánh mắt y nhàn nhạt bễ nghễ liếc nhìn mọi người, trong ánh mắt mang theo khinh miệt thoáng qua: "Hay là các ngươi cảm thấy dựa vào khuôn mặt của các ngươi mới xứng với Lăng Thần? Hửm?"

Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhìn mọi người cười đến quyến rũ vạn phần.

Hạ Thiên Tịch tràn ngập tự tin như vậy, toàn thân y như phát ra quang mang vạn trượng, không tự giác đem tròng mắt mọi người đều hấp dẫn tới.

Giờ phút này, mọi người ngừng thở, ánh mắt ngốc ngốc nhìnHạ Thiên Tịch, thiếu niên này tản mát ra quang mang mãnh liệt chói mắt, khiến cho bọn họ trong nháy mắt quên đi hô hấp, chỉ nhìn thiếu niên này thôi liền có một loại cảm giác cuộc đời không uổng.

Hạ Thiên Tịch nhướng lên một đôi mắt đào hoa mang theo phong lưu ý nhị, đôi con ngươi sáng ngời điểm điểm, tản ra hương thơm mê người, y nhìn mọi người câu môi cười, phi thường tự tin nói: "Nếu các ngươi có ai cảm thấy gương mặt mình có thể vượt qua ta, thì đứng ra cho ta nhìn thử, ta chính là dùng gương mặt này để so, cũng có thể đem các ngươi đè chết!"

Giọng nói dễ nghe nhưng lại mang theo lạnh lẽo vô tình.

Đúng là, chỉ cần khuôn mặt này, ngươi có thể dìm chết người khác, còn dùng thân phận sao?

Thân phận của ngươi và Lăng Tần là giống nhau đó, ở cổ đại đó chính là thân phận môn đăng hộ đối. Tuy hiện tại không quá lưu hành điều này, nhưng ở trong rất nhiều gia đình ở xã hội thượng lưu vẫn sẽ lựa chọn môn đăng hộ đối.

Gia thế tốt, dáng người tốt, khuôn mặt tốt...so với Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch đúng là không kém, cho nên y có điểm nào không xứng với Lăng Thần?

Hạ Thiên Tịch nói chuyện, lập tức làm cho hiện trường lặng ngắt như tờ.

Mà cách đó không xa nhìn một màn này Lăng Nghị, nghe Hạ Thiên Tịch nói lập tức một tay vỗ đùi ha ha cười lên: "Không hổ là con dâu được con trai ta nhìn trúng, tính cách này, không lo con dâu ta bị mệt."

Lăng Nghị cười ha ha, vẻ mặt đắc ý, quay đầu nhìn Lạc Ngôn cười nói: "Tức phụ, lúc này có phải ngươi nên cảm ơn ta thông minh không, may là ta trước tiên đem một cái công cụ nghe lén nhỏ lẫn trong đám người bọn họ, nếu không ngươi có thể nghe được lời nói kiêu ngạo cuồng vọng như vậy của con dâu ta không? Ha ha..."

Chỉ là dùng kính viễn vọng nhìnHạ Thiên Tịch nhướng mày, khuôn mặt tinh xảo kia quả thực so với Hạ Thanh còn tiêu chí hơn! Lăng Nghị liền phi thường vừa lòng, con dâu như vậy mang ra ngoài khiến người làm cha chồng như hắn cũng phi thường có mặt mũi, lại nghe xong lời nói kiêu ngạo của Hạ Thiên Tịch, hắn càng thêm vừa lòng, tính cách này tuyệt đối phù hợp với khẩu vị của hắn mà!

Lạc Ngôn nhìn thần sắc vừa lòng của Lăng Nghị bất đắc dĩ cười cười, ánh mắt ôn hòa nhìn Hạ Thiên Tịch ở phía xa, tuy anh còn không thấy rõ bộ dáng Hạ Thiên Tịch, nhưng đã thấy qua Hạ Thiên Tịch trong video một lần, thiếu niên này bộ dáng là không thể chê, hiện tại xem ra cũng chỉ có loại tính cách này mới có thể khống chế được con trai nhà mình, trách không được lại khiến con trai khăng khăng một mực như vậy với y, một thiếu niên rực rỡ chói mắt như vậy, ai nhìn thấy lại không thích!

Hạ Thiên Tịch căn bản là không biết một bức kiêu căng ngạo mạn như vậy của bản thân lại khiến Lăng Nghị thực vừa lòng, nhìn những người này bị y nói cho đỏ bừng mang tai, miệng không nói ra được một câu phản bác,Hạ Thiên Tịch mới vừa lòng cong cong khóe môi.

"Nếu các ngươi đều cảm thấy bản thân không xứng với Lăng Thần, như vậy còn chưa tránh ra?"

Lời nói đem những người này không còn chỗ dung thân, tới khi các nàng ngược lại lại cảm thấy bản thân căn bản là không xứng với Lăng Thần, rõ ràng là các nàng tới gây chuyện, làm sao cuối cùng trở thành cục diện như này? Mọi người quả thực không nghĩ ra.

Hạ Thiên Tịch rút hai tay từ trong túi quần ra, Lăng Thần lập tức tiến lên đem mũ lông xù trong tay đội lên đầuHạ Thiên Tịch, còn giúp y đeo lại găng tay, hơn nữa phi thường thương tiếc khẩn trương dò hỏi: "Có lạnh không? Sao ta chạm vào tay ngươi lại thấy lạnh như vậy? Có phải bị cóng rồi không?"

Lăng Thần nhíu mày nói, mau chóng nắm lấy tay y, ánh mắt mang theo thần sắc trách cứ nhìn y, lời nói đầy đau lòng: "Bên ngoài lạnh như vậy, một lát liền làm đông lạnh ngươi, ngươi chính là muốn làm ta đau lòng có phải hay không?" Hạ Thiên Tịch run rẩy khóe miệng, không kiên nhẫn nghe, đôi mắt sáng ngời, khóe môi cong cong.

Giờ phút này mọi người đã "hết hồn chim én"

Các nàng từ khi nào thấy qua Lăng Thần bộ dạng khẩn trương như vậy? Càng là chưa từng nghe thấy giọng điệu quan tâm như vậy của Lăng Thần! Lăng Thần trong mắt các nàng trước nay đều là vẻ mặt vô biểu tình, hơn nữa ngươi nói hắn mười câu hắn mới đáp lại ngươi một câu, còn chỉ có một chữ "Ừ".

Nhưng mà, hiện tại Lăng Thần lại mang vẻ mặt khẩn trương, ngữ khí ôn nhu, mang theo một cỗ từ tính say lòng người, quả thực làm mù mắt chó hợp kim Titan của mọi người mà!

Mọi người ngốc lăng nhìn Lăng Thần, nửa ngày cũng chưa phản ứng lại.

Này vẫn là nam thần lạnh lùng tuấn mỹ, tôn quý không ai bì nổi trong lòng các nàng sao? Thượng đế, này không khoa học!

Mà Hạ Thiên Tịch dưới biểu tình đáng thương hề hề của Lăng Thần, rất nhanh liền khôi phục trở thành một thiếu niên non nớt, nét mặt đầy trẻ con, vẻ mặt hiền lành vô hại, quả thực khiến cho tình mẹ tràn lan mà!

Trong nháy mắt lột xác thành một mỹ thiếu niên đáng yêu Hạ Thiên Tịch, lại lần nữa làm mọi người mù mắt chó hợp kim Titan.

Vừa rồi, các nàng có phải bị hoa mắt rồi không? Đây đúng là cái mỹ thiếu niên biểu tình kiêu căng không ai bì nổi vừa nãy sao?

"Tránh ra" Lúc này, một thanh âm lạnh lùng không mang theo một tia độ ấm vang lên, đem mọi người từ trong kinh ngạc ngây người trở lại hiện thực. Ngay sau đó, các nàng liền tiếp nhận đao mắt âm 200 độ của Lăng Thần lia tới, lập tức khiến các nàng đông lạnh thành bã.

Lăng Thần ánh mắt lạnh lùng nhàn nhạt liếc nhìn mọi người một cái, trong ánh mắt lãnh lùng của Lăng Thần, mọi người kìm lòng không nổi mà sôi nổi thối lui sang một bên, tránh ra một con đường.

Sau đó, Lăng Thần nắm tay Hạ Thiên Tịch rời đi trước mắt các nàng.

Nhìn hai người tay nắm tay rời đi, tiếng lòng của mọi người vang lên -- thật là xứng đôi nha!

..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện