Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 206: Tâm tư của nữ nhân! Mục đích của hệ thống!



Lăng Thần ở siêu thị chọn được một ít rau tươi mới, còn trái cây gì đó hắn cũng không cần nhọc lòng, không gian của Hạ Thiên Tịch đều đầy linh quả tươi ngon mọng nước, không chỉ tươi mới, hương vị còn thơm ngon, còn có thể cường thân kiện thể, mang theo nhàn nhạt linh lực.

Tuy hắn không quá thích ăn trái cây, nhưng đôi khi Hạ Thiên Tịch tự tay đút cho hắn, hắn vẫn sẽ không từ chối, dù sao đây cũng coi như một chút tình thú giữa hai người.

Lăng Thần đi tới khu bán thịt, muốn lựa chọn một ít thịt thăn và thịt ba chỉ tươi ngon, theo phong tục của cổ địa cầu truyền xuống, Hạ Thiên Tịch tuy tương đối thích ngọt, nhưng y vẫn thích ăn sủi cảo của cổ địa cầu mà chỉ vào dịp tết mới có thể ăn, vừa lúc hôm nay không có việc gì, Lăng Thần liền muốn gói một ít cho Hạ Thiên Tịch.

Dù sao chỉ cần là đồ ăn Hạ Thiên Tịch muốn, hắn cả đầu đều là muốn đưa đến trước mặt Hạ Thiên Tịch.

Nhưng chờ hắn tới khu bán thịt mới phát hiện thịt thăn không còn loại mới, nhìn một khối thịt thăn so với thịt bày trên quầy có vẻ tươi hơn một chút, Lăng Thần nhíu mày một chút sau đó đẩy xe đi tới bên cạnh một nữ sinh nói: "Đem thịt thăn của ngươi nhường cho ta."

"A?" Thình lình nghe được giọng nói trầm thấp hơi mang từ tính, nữ sinh ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Thần, hai má không tự giác đỏ hồng, ánh mắt ngơ ngác nhìn Lăng Thần.

Nữ sinh này, chính là nữ sinh mà Lăng Thần thay nàng trả tích phân lần trước. Nhưng hiển nhiên, Lăng Thần không có ấn tượng về nữ sinh này, nhưng...nữ sinh này rõ ràng vẫn nhớ rõ Lăng Thần, nhìn đôi mắt màu bạc của Lăng Thần đang nhìn mình, hai má lập tức ửng hồng, trong ánh mắt tràn ngập kích động cùng tình cảm ngưỡng mộ.

Nhìn thần sắc nữ sinh trước mặt, Lăng Thần nhíu mày một chút, nếu không phải thấy trong xe của nàng có thịt thăn tươi mới, thịt chất đầy đặn, có thể làm ra đồ ăn mỹ vị khiến Hạ Thiên Tịch ăn nhiều hơn một chút, hắn sẽ không thể nào chủ động phản ứng với nữ sinh này.

"Đem thịt trong tay ngươi nhường cho ta." Lăng Thần lạnh lùng nói một câu, đối với thần sắc của nữ sinh làm như không thấy.

Dù sao, nữ sinh này vốn là một nữ nhân không hề liên quan.

"A....nga...." Thần sắc kích động của nữ sinh phản ứng lại, vẻ mặt thẹn thùng cầm thịt đưa cho Lăng Thần.

"Cảm ơn." Lăng Thần tiếp nhận thịt thăn, lễ phép mà nói lời cảm ơn lập tức đẩy xe đẩy rời đi.

Nữ sinh há miệng thở dốc muốn nói điều gì đó, nhưng nhìn bóng dáng lạnh nhạt rời đi của Lăng Thần, vẻ mặt thẹn thùng hiện lên một mạt tự tin cùng biểu tình tàn nhẫn.

Nàng nhất định phải có được Lăng Thần.

Nàng là người liên bang, trước kia từng gặp Lăng Thần một lần ở yến hội, từ lúc ấy trở đi nàng đã nhất kiến chung tình với hắn, vì việc này nàng còn bảo người nhà đi tới cầu hôn, nhưng lại bị một câu con của hắn còn nhỏ của Lăng nguyên soái mà quay trở về, tuy hai người đều đã thành niên, nhưng dù sao bọn họ cũng chưa lớn lắm, cho nên nữ sinh tin, nàng có thể chờ đợi Lăng Thần, đặc biệt khi nghe tin Lăng Thần ghi danh trường Quân đội số 1, nàng vì có thể tạo ra thời gian ở chung với Lăng Thần ở trường Quân đội số 1 mà ăn rất nhiều khổ đi huấn luyện, mục đích chính là vì Lăng Thần.

Nhưng không ngờ tới, chờ nàng ghi danh trường Quân đội số 1 xong, cư nhiên lại truyền đến tin tức Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch yêu nhau, thậm chí Lăng nguyên soái còn công khai thừa nhận.

Từ lúc ấy trở đi, nàng liền hận Hạ Thiên Tịch.

Lăng Thần là của nàng, là nàng nhất kiến chung tình với Lăng Thần trước, nàng sao có thể để một người nam nhân hoành đao đoạt ái?

Cho nên, nàng liền tỉ mỉ kế hoạch một hồi, nàng không phải như những nữ nhân ngực lớn ngu ngốc kia, sẽ không trông mong chạy tới tố khổ, nàng muốn chính là một kích tất thắng, mặc kệ là lần đầu tiên gặp Lăng Thần, hay là vừa rồi gặp Lăng Thần, đều là kế hoạch một tay nàng, còn có tiếp theo, nàng tuyệt đối phải cho quan hệ giữa Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch tan vỡ.

Nét mặt nữ nhân hiện ra tươi cười tự tin tràn đầy nhất định phải đạt được.

Cũng không biết một màn phía sau này, Lăng Thần mua xong đồ nhanh chóng trở về ký túc xá, Hạ Thiên Tịch đã nằm lên giường, nghe thấy tiếng mở cửa lập tức từ trên giường bước xuống nhìn Lăng Thần hai tay xách theo đồ tiến vào, Hạ Thiên Tịch vài bước chạy tới trước mặt Lăng Thần, nhảy lên hai tay hai chân quấn lên eo lên cổ hắn, hai mắt sáng lấp lánh giống như con cún con làm nũng hôn gặm lung tung lên mặt chủ nhân.

Lăng Thần gợi lên khóe môi mỏng, hai đồng tử màu bạc mang theo nhu hòa, hai tay xách theo đồ vật ném lên mặt đất, lập tức đem người ôm chặt trong lòng, đỡ phải y không thành thật té ngã trên mặt đất.

Bẹp bẹp in lên mặt Lăng Thần mấy cái hôn vang dội, Hạ Thiên Tịch mới vừa lòng rời khỏi mặt Lăng Thần, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân toàn là nước miếng của mình, Hạ Thiên Tịch phi thường vừa lòng, chu lên cánh môi oán giận: "Ngươi sao bây giờ mới về? ta đói bụng rồi!"

"Ta lập tức nấu cơm cho ngươi." Lăng Thần gợi lên khóe môi nói, ôm Hạ Thiên Tịch đặt lên giường, Hạ Thiên Tịch lắc đầu, hai chân vẫn quấn lấy eo Lăng Thần không chịu buông ra nói: "Ta muốn ôm ngươi."

Lăng Thần nhìn y.

Hai mắt Hạ Thiên Tịch sáng lấp lánh, khóe môi cong cong mang theo vài phần ủy khuất làm nũng, đem đầu gác lên hõm vai Lăng Thần nói: "Làm sao bây giờ? Cũng chỉ rời ngươi một lúc như vậy ta liền cảm thấy rất không thoải mái, tâm lý vắng vẻ rất nhớ ngươi, ta về sau cũng không muốn rời ngươi phải làm sao bây giờ?"

Không phải lời ngon tiếng ngọt gì lại càng giống lời ngon tiếng ngọt hơn cả.

Nghe lời nói ủy khuất hơi mang theo làm nũng của Hạ Thiên Tịch, tâm Lăng Thần cũng mềm xuống quả thực nhu hòa giống như một hồ xuân thủy, ôn nhu trong mắt dường như có thể lập tức hòa tan dòng sông băng, nội tâm là nhè nhẹ ngọt ngào.

Giọng hắn nghẹn ngào ôn nhu nói với Hạ Thiên Tịch: "Vậy cả đời không rời đi, chúng ta ở bên nhau cả đời."

Hai mắt Hạ Thiên Tịch sáng lấp lánh nghiêng đầu đặt trên vai Lăng Thần, thật mạnh ừ một tiếng.

Lăng Thần ôm y hiện tại cũng không bỏ ra được, nghe Hạ Thiên Tịch nói, nội tâm kích động không biết phải biểu đạt thế nào mới được. Rõ ràng không phải lời ngon tiếng ngọt gì, nhưng lời nói ra lại có thể đánh thẳng vào lòng hắn, khiến hắn giờ phút này cho dù có chết cũng hạnh phúc.

Ôm người trong lòng, Lăng Thần nghĩ, cả đời này, có thể có được một người như vậy làm bạn, mặc kệ kiếp sau bắt hắn trở thành cái gì, hắn cũng cảm thấy mỹ mãn.

Hai người yên lặng một hồi ôm nhau, biết Hạ Thiên Tịch cảm thấy thực sự đói bụng, không thể đợi, mới lưu luyến buông Lăng Thần ra bĩu môi nói: "Ngươi đi nấu cơm đi! Ta đói bụng!"

"Ừ, ngoan, ta làm một lát là xong." Lăng Thần buông Hạ Thiên Tịch thân mật hôn mặt y một cái, lập tức đi tới phòng bếp bắt đầu nấu cơm.

Hạ Thiên Tịch nhìn bóng dáng Lăng Thần, bóng dáng nam nhân cao lớn thon dài, là một nam nhân thực hấp dẫn.

Nhưng hiện tại, nam nhân tốt như vậy lại là của mình, là của một mình y, Hạ Thiên Tịch nghĩ tới điều này trong lòng vô cùng thỏa mãn.

"Đúng rồi, ta cho Dạ Đồng gia nhập chúng ta." Hạ Thiên Tịch nằm trên giường lớn tiếng nói một câu.

Lăng Thần ở trong bếp thái rau, nghe được Hạ Thiên Tịch nói dừng tay một chút, Hạ Thiên Tịch ngay sau đó nói: "Đây là hệ thống lựa chọn."

Phòng ký túc rất nhỏ, cho dù Hạ Thiên Tịch nằm ở trên giường lớn tiếng nói chuyện Lăng Thần cũng có thể nghe được, nhưng là nhìn không thấy người, y trong lòng cảm thấy phi thường không thoải mái, cho nên y lại từ trên giường chạy đến cửa bếp, nhìn nam nhân thái rau, Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi nói: "Dạ Đồng là phong hệ ma pháp."

"Ừm." Nếu là hệ thống lựa chọn, Lăng Thần cũng liền không nói cái gì.

"Nhưng ta cứ cảm thấy hệ thống hẳn sẽ vì chúng ta lựa chọn đồng bạn nữa." Hạ Thiên Tịch đem ý nghĩ của mình nói ra: "Ta là toàn hệ ma pháp, ngươi là kim hệ ma pháp, Flina là hỏa hệ ma pháp, Dạ Đồng là phong hệ ma pháp, thuộc tính ma pháp tổng cộng có bảy loại, nếu hệ thống lựa chọn cho chúng ta thuộc tính ma pháp sư giống với thuộc tính chiến sĩ cơ giáp, như vậy nói lên hệ thống chắc chắn sẽ đem bảy loại nguyên tố ma pháp này tập hợp ở bên nhau, ngươi cảm thấy hệ thống vì sao muốn đem bảy loại nguyên tố này kết hợp với nhau?"

Tay thái rau của Lăng Thần dừng lại một chút, hắn vốn dĩ cũng không nghĩ tới điều này, vì hệ thống ở trên người Hạ Thiên Tịch, hắn cũng chưa tự hỏi qua, hiện tại được Hạ Thiên Tịch nhắc tới, hắn liền cảm thấy tựa hồ hệ thống chắc chắn vì bọn họ lựa chọn đồng bạn, hơn nữa đem bảy loại nguyên tố này kết hợp với nhau.

"Ngươi cảm thấy hệ thống tại sao lại làm như vậy?" Lăng Thần lại lần nữa cầm lấy dao thái rau, nếu Hạ Thiên Tịch đói bụng, hắn hiện tại sẽ không thể để Hạ Thiên Tịch bị đói.

Hạ Thiên Tịch một tay chống đầu suy nghĩ một hồi liền nói: "Ta cũng không rõ, ẩn ẩn cảm thấy hệ thống làm vậy chắc chắn là có an bài gì đó, nhưng lại không nghĩ ra nguyên do, hơn nữa trong lòng ta còn ẩn ẩn cảm thấy không quá thoải mái."

"Đừng lo lắng, sẽ không có việc gì." Lăng Thần buông dao trong tay đi tới hôn hôn lên trán Hạ Thiên Tịch trấn an, hắn hỏi: "Ngươi hỏi Tiểu Cửu chưa?"

Hạ Thiên Tịch lắc đầu: "Ta cảm thấy Tiểu Cửu sẽ không nói cho ta."Cho dù Tiểu Cửu thật sự biết nguyên nhân, nó chắc chắn cũng sẽ không nói cho y.

Lăng Thần nhíu mày một chút, sau đó cúi đầu hôn hôn khóe miệng Hạ Thiên Tịch an ủi: "Không có việc gì, nếu không nghĩ ra liền không cần suy nghĩ, hệ thống an bài như vậy nhất định có đạo lý của nó, về sau chúng ta tự nhiên sẽ biết."

"Ừm." Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.

Lăng Thần tiếp tục trở về nấu ăn, hai mắt Hạ Thiên Tịch nhìn Lăng Thần, đầu lại lâm vào tự hỏi, tuy rằng y nghĩ không ra hệ thống vì cái gì phải vì y tập hợp bảy loại nguyên tố này, nhưng nội tâm y cứ ẩn ẩn tồn tại một loại cảm giác bất an, giống như hệ thống làm như vậy là phải làm một việc phi thường nguy hiểm vậy.

Tự hỏi một hồi cũng tự hỏi không ra nguyên nhân gì, Hạ Thiên Tịch liền từ bỏ tự hỏi, dù sao cứ như Lăng Thần nói, nếu hệ thống làm như vậy đúng là tồn tại mục đích, y về sau chắc chắn cũng sẽ biết được, đến lúc đó cùng lắm thì giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền!

..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện