Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 278: Ngược hoàn toàn! Nhi khống!



Tề Phi Dương trong lòng đắc ý nghĩ, dẫn tới ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Hạ Thiên Tịch nhìn ánh mắt ương ngạnh của Tề Phi Dương, nhìn nhìn đám người đông đảo vây xem, hy vọng lát nữa Tề Phi Dương còn có thể thần thái phi dương như vậy thì tốt rồi.

"Vậy bắt đầu đi!" Hạ Thiên Tịch thần sắc nhàn nhạt nói.

"Được." Tề Phi Dương gật gật đầu.

Nơi này, có một học viên đảm đương làm trọng tài tính giờ, dù sao ở trước mặt nhiều học sinh và trưởng quan như vậy, bọn họ cho dù ai muốn chơi xấu cũng không có khả năng.

Hạng mục thi đấu thứ nhất: chạy 400 mét vượt chướng ngại vật

"Bắt đầu."

Theo tiếng hô bắt đầu của trọng tài, hai người đều lao về phía trước, vượt qua chướng ngại, thân thể Hạ Thiên Tịch nhẹ nhàng uyển chuyển, hơn nữa do tu luyện, tốc độ của y vốn dĩ đã rất nhanh, căn bản không cần mượn ma pháp là có thể nhẹ nhàng mà thắng Tề Phi Dương một cách tuyệt đối.

Tề Phi Dương ở trường quân đội Neville cũng coi như là một nhân vật xuất sắc, bằng không bình thường cũng sẽ không kiêu ngạo ương ngạnh như thế, nhưng ở trước mặt Hạ Thiên Tịch hoàn toàn chính là không đủ nhìn.

Đối với người có bàn tay vàng vừa to vừa bự như Hạ Thiên Tịch mà nói, vốn dĩ chạy vượt chướng ngại vật 400 mét mất tầm 3 phút 10 giây là đủ tiêu chuẩn, nhưng thân thể nhẹ nhàng uyển chuyển Hạ Thiên Tịch rất đơn giản mà ném lại Tề Phi Dương ở phía sau, chỉ dùng hai phút liền hoàn thành 400 mét vượt chướng ngại vật, thành tích này quả thực chói mù mắt chó của mọi người~!

Thành tich 2 phút, đến nay người đạt được quả thực ít ỏi không có mấy, Hạ Thiên Tịch cư nhiên nhẹ nhàng liền hoàn thành như vậy, quả thực không hổ là học sinh trường Quân đội số 1.

Tề Phi Dương dùng 2 phút 48 giây, vốn dĩ đây cũng coi như là một thành tích không tồi, nhưng ở trước mặt Hạ Thiên tịch hoàn toàn chính là không đủ nhìn!

Thua ván thứ nhất, sắc mặt Tề Phi Dương quả thực còn đen hơn cả đáy nồi.

Mà Hạ Thiên Tịch thắng ván thứ nhất, càng khiến cho đám fan cao giọng thét chói tai. Nam thần quả thực đẹp trai muốn chết!

Kỳ thực, Hạ Thiên Tịch có thể ở trong 1 phút đồng hồ là hoàn thành 400 mét vượt chướng ngại vật, hiện tại những hạng mục rèn luyện cơ sở này đối với y mà nói chỉ là trò trẻ con, nhưng mà không thể quá kinh thế hãi tục, y vẫn là kìm nén chạy chậm đi rất nhiều.

"Thật không hổ là con trai ta mà!" Khiến cho Úc Trục Thiên từ khi biết mình có con trai liền phi thường nhi khống quả thực là vừa lòng đến không thể vừa lòng hơn.

Nhìn xem, đây là con hắn! Quả thực cho cha mặt mũi, quá khiến hắn kiêu ngạo có được hay không?

Úc Trục Thiên trên mặt có thần sắc khí phách hăng hái, đồng thời trong lòng tràn đầy kiêu ngạo, nếu có khả năng, hắn thật đúng là muốn lớn tiếng tuyên bố, đây là con trai của Úc Trục Thiên hắn, ngươi xem con trai hắn cỡ nào ưu tú! Hoàn toàn chính là kế thừa gen ưu tú của Úc Trục Thiên hắn mà!

"Xì, ỷ lớn hiếp nhỏ." Nhìn một màn này Lancet ngạo kiều hừ hừ một tiếng, xác thực, hiện tại ở trong mắt bọn họ mà nói Hạ Thiên Tịch chính là ỷ lớn hiếp nhỏ.

Y một nhân vật cấp bậc Đại Ma Pháp Sư đi bắt nạt một đứa nhỏ, này không phải thuần túy toàn ngược sao!

"Chắc chắn là học sinh kia rất quá đáng, Thiên Tịch sẽ không chủ động gây chuyện." Thẩm Hạo đứng ở phía sau Lancet lên tiếng thay Hạ Thiên Tịch biện giải.

"Sao người biết y sẽ không chủ động gây chuyện?" Lancet nhướng lông mày, hai mắt mang ý cười nhìn Thẩm Hạo.

Thu hoạch một con trung khuyển này, thật là việc hắn không nghĩ tới, nhưng ngẫm lại gần đây Đế quốc nội chiến, hắn vẫn hơi hơi nhíu mày, không biết mẫu hậu lần này có thể đem chuyện bãi bình xuống được hay không, nếu không thể bãi bình được vậy hắn chắc chắn sẽ phải cười nữ nhân kia.

Nhưng mà đối với loại liên hôn này, Lancet rất là chán ghét, nhưng lại không có biện pháp, hiện tại hắn không có binh quyền trong tay, là một vị vương tử điện hạ, bản thân hiện tại còn quá trẻ, nếu không nhập ngũ, hắn tùy tiện tiếp nhận vị trí ở quân đội, đến lúc đó chắc chắn sẽ khiến rất nhiều người ý kiến, cho nên hắn mới tạm thời đáp ứng đính hôn cùng nữ nhân kia.

Hy vọng, mẫu hậu nhanh chóng bãi bình được nội chiến ở Đế quốc!

"Thiên Tịch là người thành thật." Thẩm Hạo vẻ mặt xuẩn manh nói, cùng Hạ Thiên Tịch ở chung thời gian dài như vậy, hắn trước nay đều không thấy Hạ Thiên Tịch chủ động đi gây chuyện, cho nên trực giác của hắn cho rằng Hạ Thiên Tịch là một người thành thật, nhất định là người khác tìm y gây sự trước.

Lancet giật giật khóe miệng, muốn nói người thành thật, kỳ thật Thẩm Hạo vẻ mặt xuẩn manh mới là thành thật nhất đi!

Thi đấu xong hạng mục thứ nhất, ngay sau đó là hạng mục thứ hai, ngồi xuống đứng lên 100 cái, cái này là đơn giản nhất, hoàn toàn liền xem hai người ai thực hiện xong trước thì thắng.

Sau khi hô bắt đầu, hai người không chút do dự, lập tức hai tay ôm đầu, hai chân vững vàng đứng dưới đất, sau khi cố định vững chắc hạ bàn lập tức bắt đầu ngồi xuống đứng lên, thậm chí có fan còn nhiệt tình giúp hai người đếm số.

"......56......78......93......100!""A a a! Nam thần thắng, lại là nam thần thắng.""......"

Trong tiếng thét chói tai đầy xúc động của đám fan, Hạ Thiên Tịch nhanh chóng hoàn thành 100 cái ngồi xuống đứng lên, hơn nữa sau khi đứng lên, mặt không đỏ khí không suyễn, trên trán ngay cả một giọt mồ hôi cũng không xuất hiện.

Nhưng Tề Phi Dương lại không được như Hạ Thiên Tịch, khi Hạ Thiên Tịch thực hiện xong 100 cái, hắn mới làm được 78 cái, hiện tại lập tức thua trận thứ 2, Tề Phi Dương đối ngược hoàn toàn với Hạ Thiên Tịch, kia thật là thua không ngóc lên nổi.

Sắc mặt Tề Phi Dương đã đen đến không thể đen hơn, nghe bên tai đám fan thét chói ta ca ngợi Hạ Thiên Tịch, hai tay gã gắt gao nắm thành đấm, mím chặt môi, thanh âm nặng nề nói: "Thi đấu hạng mục cuối cùng."

Cho dù biết mình nhất định sẽ thua, gã cũng muốn hoàn thành hạng mục thi đấu cuối cùng.

" Tề Phi Dương này làm sao vậy? Đều đã thua hai trận, còn thi đấu trận thứ ba làm gì?"

"Đúng vậy, này không phải tự tìm nhục sao?""Xứng đáng, ai bảo gã bình thường khoe khoang như vậy, hiện tại quả báo tới rồi, hừ hừ...... để nam thần hung hăng giáo huấn gã một chút là được."

"......"Xung quanh lập tức vang lên thanh âm thảo luận kịch liệt, thanh âm này còn cố tình không đè thấp xuống, cho dù các fan đang hét chói tai, bao phủ lên một vài âm thanh thảoluận, hai người vẫn nghe đến rõ ràng rành mạch.

Hạ Thiên tịch run rẩy khóe miệng, kỳ thực nếu có thể y cũng không muốn ngược Tề Phi Dương như thế nha, ngược xong Tề Phi Dương như vậy một chút thú vị cũng không có.

Nhưng không còn cách nào khác, nếu không cho Tề Phi Dương một giáo huấn, về sau gã lại qua đây gây phiền toái cũng là một việc khiến y phi thường phiền não.

Nhưng mà, trận thi đấu ngày hôm này đúng là cho trường quân đội Neville một cái tát vang dội.

Nhìn vẻ mặt của đám trưởng quan đứng bên cạnh quan sát, giờ phút này cả đám làm gì còn vẻ vân đạm phong khinh như lúc trước nữa, vốn là biểu tình xem kịch hiện tại sắc mặt ai cũng đều đen thui.

Không có biện pháp, học sinh mình dạy ra bị Hạ Thiên Tịch toàn ngược như vậy, bọn họ nếu còn có thể cao hứng thì chính là đầu bị rút gân.

Nếu, bọn họ biết Hạ Thiên Tịch còn cố ý dấu nghề, không biết có phải sẽ một búng máu mà phun chết bản thân hay không.

Úc Diệp nhìn thiếu niên đứng ở giữa sân bộc lộ mũi nhọn, quang mang lấp lánh, nhìn khuôn mặt có bảy phần tương tự với thúc thúc, hắn không thể không cảm thán một câu, chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có người giống người?

"Úc Diệp, tân sinh trường Quân đội số 1 kia sao nhìn mặt có vẻ quen thế nhỉ?" Bạn tốt Taji nhìn Hạ Thiên Tịch cách đó không xa nghi hoặc hỏi.

Hắn tựa hồ đã thấy qua gương mặt này ở đâu rồi thì phải, nhưng trong lúc nhất thời cũng không nhớ ra nổi.

Đương nhiên, Hạ Thiên Tịch và Úc Trục Thiên có khuôn mặt giống nhau bảy phần,nhưng bình thường sẽ không ai đem hai người liên hệ với nhau.

Đùa à, Úc Trục Thiên đến bây giờ còn chưa kết hôn, càng là chưa bao giờ nghe qua hắn có con riêng ở bên ngoài.

Hạ Thiên Tịch là con trai của Hạ nguyên soái, vị nguyên soái có khuôn mặt văn nhã kia bình thường luôn rất lạnh nhạt, rất xa cách, bọn họ căn bản sẽ không đem Hạ Thanh và Úc Trục Thiên đặt cùng với nhau.

Ngẫm lại hình ảnh hai người ở bên nhau, Úc Diệp nhịn không được rùng mình một cái.

Hiệu trưởng giờ phút này trên mặ cũng rất không có ánh sáng, vốn dĩ đây là một hồi học sinh tự mình thi đấu với nhau, hắn làm hiệu trưởng không quản cũng chẳng vấn đề gì. Nhưng mà, hai cái học sinh này thì khác, một cái là học sinh trường quân đội Neville, một cái là học sinh trường Quân đội số 1, hai học sinh này tự mình thi đấu hiện tại đã không thể coi là vấn đề thắng thua giữa hai người nữa, mà đã bay lên tới vấn đề thắng thua giữa trường học với trường học rồi.

Hơn nữa, hôm nay còn có người đầu tư lớn nhất của trường quân đội Neville ở đây, trường quân đội Neville mất mặt thua hai trận liên tục như vậy, không chỉ khiến cho vị hiệu trưởng như hắn mặt không còn ánh sáng, hắn thật đúng là phi thường lo lắng Úc Trục Thiên tức giận không đầu tư cho nơi này nữa, đến lúc đó hắn chắc chắn không tìm được chỗ nào mà khóc lóc kể lể.

"Quả thực quá hồ nháo." Hiệu trưởng tực giận xanh cả mặt, run run miệng nói: "Úc gia chủ, đây chỉ là hai đứa học sinh tự mình thi đấu, đây là vi phạm quy định, ta lập tức ngăn chúng lại, chắc chắn phải hảo hảo giáo huấn bọn chúng một chút."

Tuy Hạ Thiên Tịch là học sinh trường Quân đội số 1, nhưng là học sinh trao đổi, hiện tại y chính là học sinh trường Quân đội Neville, hiệu trưởng muốn giáo huấn một học sinh, trường Quân đội số 1 chắc chắn sẽ không thể nói được điều gì.

"Ngươi nói cái gì?" Làm nhi khống Úc Trục Thiên vừa nghe thấy vị hiệu trưởng này muốn giáo huấn con trai của mình, Úc Trục thiên lập tức không thể mặc kệ, con của mình mình còn chưa giáo huấn qua đâu, dựa vào cái gì phải bị một người ngoài bắt nạt?

"Hiệu trưởng Ryan, tuy nói đây là bọn học sinh tự mình thi đấu, nhưng giờ phút này cũng có thể biểu lộ ra thấy giáo của trường quân đội Neville các ngươi không đủ trình độ, ngươi nhìn xem trường Quân đội số 1 dạy ra học sinh ưu tú cỡ nào, ngươi làm hiệu trưởng nên tiếp thu kinh nghiệm, sau đó tăng lên thực lực cho học sinh, như thế nào có thể đi giáo huấn học sinh chứ?" Úc Trục Thiên híp đôi mắt đào hoa hẹp dài, đôi mắt phong lưu mang theo một tia ánh sáng nguy hiểm.

Hiệu trưởng vừa nghe, tuy lời Úc Trục Thiên nói không có bất luận cái gì không đúng, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được, lời nói của Úc Trục Thiên mang nồng đậm ý tứ bảo vệ Hạ Thiên Tịch.

..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện