Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 280: Cha nuôi là có ý gì!
Úc Trục Thiên điều khiển xe đi vào một nhàhàng bánh ngọt mà mình mở, đầu tiện dặn dò giám đốc đưa tới một ít đồ ngọt mà Hạ Thiên Tịch thích ăn nhất, sau đó lại muốn một gian ghế lô.
Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, với hành động ân cần như vậy của Úc Trục Thiên, người không biết tuyệt đối sẽ cho rằng hai người là tình lữ đấy!
Có Úc Trục Thiên vị gia chủ này bên cạnh, đồ ngọt Hạ Thiên Tịch thích rất nhanh đã được bưng lên, Úc Trục Thiên đem đồ ngọt đẩy tới trước mặt Hạ Thiên Tịch, cười vẻ mặt ân cần mang theo lấy lòng: "Ngươi nếm thử, này đều là đầu bếp chuyên môn làm, ngươi nhìn xem có hợp khẩu vị hay không?"
Vẻ tươi cười ân cần, ngữ khí lấy lòng kia, thật sự đặc biệt khiến Hạ Thiên Tịch vô ngữ. Nếu hai người là quan hệ người yêu, Úc Trục Thiên lấy lòng y như vậy, cũng coi như là có nguyên nhân, nhưng hai người lại không phải.
Nếu hai người là bằng hữu hoặc có quan hệ huyết thống, hành động như vậy của Úc Trục Thiên cũng coi như miễn cưỡng chấp nhận, nhưng hai người lại không phải.
Hiện tại, một người xa lạ cho ngươi vô sự hiến ân cần, vậy tuyệt đối sẽ khiến người nghiêm trọng hoài nghi mục đích cùng động cơ của hắn.
Úc Trục Thiên hiện tại là một nhi khống tiêu chuẩn, một chút cũng không có khôn khéo của người làm gia chủ Úc gia trước kia, một khuôn mặt anh tuấn ngốc hề hề nhìn Hạ Thiên Tịch, hắn càng nhìn con trai mình càng cảm thấy hài lòng. Cho nên, biện pháp tốt nhất hiện tại chính là lấy lòng con trai, nếu con trai có thể nhận hắn, đến lúc đó lại đi lấy lòng lão bà, có con trai ở bên cạnh nói một ít lời hay, nói không chừng lão bà cũng sẽ thực mau trở lại.
Úc Trục Thiên càng nghĩ càng cảm thấy đây là một chú ý phi thường tốt, vì thế đối xử với Hạ Thiên Tịch càng thêm ân cần.
Hạ Thiên Tịch thật sự không chịu nổi ánh mắt lấy lòng giống như chó săn kia của Úc Trục Thiên, bị một đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm, mí mắt y thình thịch nhảy, khóe miệng hung hắng giật giật cũng không nhìn đồ ngọt trên bàn, nói thẳng: "Úc gia chủ, ngươi không cảm thấy hai người chúng ta hiện tại ngay cả quan hệ bạn bè cũng không phải...." ngươi ân cần như vậy thật khiến người chịu không nổi nha!
"Bánh kem dâu tây này thực không tồi, ngươi nếm thử trước đi." Úc Trục Thiên căn bản không để ý Hạ Thiên Tịch nói, trực tiếp đem một khối bánh kem rất tinh xảo, thoạt nhìn rất ngon miệng đẩy tới trước mặt Hạ Thiên Tịch.
"Úc gia chủ, ta....."
"Ngươi nếu không nếm thử, chúng ta đây liền cái gì cũng không nói chuyện."
Hạ Thiên Tịch: "......"Hung hăng run rẩy khóe miệng, Hạ Thiên Tịch ánh mắt hung tợn trừng Úc Trục Thiên một cái, Úc Trục Thiên nhướng một chút ánh mắt phong lưu.
"Nếu Úc gia chủ không muốn nói, như vậy ta liền đi trước." Hạ Thiên Tịch nói xong trực tiếp đứng lên, y không có thời gian ở chỗ này cùng Úc Trục Thiên lãng phí thời gian đâu!
"Tiểu Tịch, như vậy ta sẽ mỗi ngày đi quấn lấy ngươi." Úc Trục Thiên không mặn không nhạt lời nói lại lộ ra nhàn nhạt uy hiếp.Thật vất vả có thể cùng nhi tử đơn độc ở chung một lần, hắn chắc chắn không muốn Hạ Thiên Tịch nhanh như vậy liền rời khỏi.
Hạ Thiên Tịch: "......"
Đây là uy hiếp, trần trụi uy hiếp.
Nhưng mà đối với sự uy hiếp này, Hạ Thiên Tịch thật đúng là không thể thờ ơ, vì y không muốn 1 ngày 24 giờ đều bị Úc Trục Thiên keo dán chón này quấn thân. Hạ Thiên Tịch một lần nữa ngồi xuống, khuôn mặt anh tuấn của Úc Trục Thiên hiện lên một tia tươi cười đắc ý, tuy uy hiếp có chút vô lại, nhưng hiện tại vì có thể ở riêng với con trai, hắn cũng không cố kỵ được nhiều như vậy.
Đối mặt với Úc Trục Thiên trực tiếp uy hiếp như vậy, Hạ Thiên Tịch chỉ có thể tiếp thu, cho nên y đành phải ngồi xuống nếm thử bánh kem dâu tây trên bàn.
Được rồi! Bánh kem dâu tây này đúng là rất ngon!
Dâu tây đều còn tươi, ăn vào miệng thơm ngon ngon miệng, bơ ngọt mà không ngấy, cảm giác rất tinh tế, bánh kem lại nướng rất là thơm ngọt, Hạ Thiên Tịch chỉ ăn một miếng liền nghiện, thật là rất ngon.
Được rồi! Một chiêu này của Úc Trục Thiên dùng để lấy lòng đứa tham ăn, thật sự thành công!
Hạ Thiên Tịch hai mắt sáng ngời, đem khối bánh kem này mấy miếng liền ăn xong.
Úc Trục Thiên nhìn Hạ Thiên Tịch ngoan ngoãn cúi đầu ăn bánh kem, trong đôi mắt đào hoa sán lạn tràn ngập ý cười, con trai ngoan ngoãn như vậy thật đáng yêu.
Nhìn Hạ Thiên Tịch mấy miếng liền ăn xong bánh kem, Úc Trục Thiên lập tức đem một đĩa bánh pudding tinh xảo đẩy tới trước mặt Hạ Thiên Tịch, trong quá trình điều tra sở thích của Hạ Thiên Tịch, khi biết Hạ Thiên Tịch thích ăn đồ ngọt, hắn liền đem cửa hàng đồ ngọt tốt nhất ở Đế Đô tinh ghi nhớ lại, bằng không giờ phút này cũng sẽ không tới nhanh như vậy.
Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nhìn đĩa pudding, tuy bánh kem tinh xảo ngon miệng, nhưng y còn chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới của đồ tham ăn Thẩm Hạo kia, cho nên chỉ dùng khăn lau lau miệng, hai mắt nhìn Úc Trục Thiên, cũng không động tới pudding trước mặt nói: "Úc gia chủ, lần này ngài có thể nói rồi chứ!"
Nhìn Hạ Thiên Tịch, Úc Trục Thiên thở dài một hơi nói: "Ngươi vẫn là khi ngoan ngoãn ăn bánh kem mới đáng yêu nhất."
Hạ Thiên Tịch: "......"Ngươi nha đầu rốt cuộc có phải bị động kinh hay không?
Lão tử đáng yêu hay không không liên quan chym gì đến ngươi!
Hạ Thiên Tịch thật muốn hét vào mặt Úc Trục Thiên như vậy, nhưng y vẫn cố nhịn xuốngống, chỉ là giật giật khóe miệng không tỏ ý kiến không trả lời.
"Ta gọi ngươi ra ngoài cũng không có việc gì, ta chỉ muốn đơn giản mời ngươi ăn cơm mà thôi, tiểu Tịch, ngươi tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ không hại ngươi."
Hạ Thiên Tịch cười lạnh một tiếng, nâng mí mắt nhìn Úc Trục Thiên cười trào phúng nói: "Úc gia chủ, chúng ta hình như cũng không thân đi! Ngươi đối với ta như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy thực khiến người hoài nghi sao?"
Ta là lão cha ngươi, sao có thể không thân chứ?
Úc Trục Thiên muốn rống lớn lên như vậy, nhưng cuối cùng vẫn áp chế lại, hắn có thể nhìn ra hiện tại Hạ Thiên Tịch không thích hắn, hắn không muốn thời điểm Hạ Thiên Tịch tràn ngập phòng bị hắn lại nói ra quan hệ giữa hai người, bằng không đến lúc đó sự tình liền biến khéo thành vụng cũng không hay.
Úc Trục Thiên trầm ngâm một chút.
Hạ Thiên Tịch cầm lấy chén trà bưởi trên bàn uống một ngụm.
"Tiểu Tịch, bằng không như này được không, ngươi nhận ta làm cha nuôi có được không?"
Đầu tiên là cha nuôi, cuối cùng lại đem cha nuôi chậm rãi nước ấm nấu ếch chuyển biến thành cha ruột. Vừa lúc, nếu y tạm thời nhận mình là cha nuôi, đồ vật mình đưa cho y hoặc là đưa tới Hạ gia đều có thể thuận lý thành chương, cho dù Hạ Thanh muốn ngăn cản cũng không ngăn được.
Úc Trục Thiên càng nghĩ càng cảm thấy phương pháp này quá hay.
Phốc ――Không dự đoán được, Hạ Thiên Tịch phun ra toàn bộ ngụm nước đang uống.
Y không hiểu Úc Trục Thiên này vì sao lại có suy nghĩ kỳ lạ như vậy, nhận hắn làm cha nuôi? Hắn có biết cha nuôi thường thường là có ý tứ gì hay không?
Ở trong xã hội thượng lưu, có một vài phú thương thích nhất là bao dưỡng một ít tiểu minh tinh, cho nên thông thường sẽ trực tiếp nhận minh tinh mà bọn họ bao dưỡng làm con nuôi, thân là người trong xã hội thượng lưu, tuy y không phải người trong giới giải trí, nhưng y cũng biết thông thường cha nuôi là có ý tứ bao dưỡng, quy tắc ngầm.
Cho nên, Úc Trục Thiên vừa nói xong như vậy, hớp trà trong miệng Hạ Thiên Tịch không chút do dự phun lên mặt Úc Trục Thiên.
Úc Trục Thiên: "......"
Được rồi! Đây là nước miếng của con trai, hắn cũng không thể ghét bỏ nước miếng của con trai bẩn. Cho nên, Úc Trục Thiên chỉ bình tĩnh lấy ra khăn ăn lau lau mặt, hơn nữa còn thực quan tâm dò hỏi Hạ Thiên Tịch: "Thế nào? Có bị sặc không?"
Hạ Thiên Tịch: "......"Y càng thêm khẳng định, Úc Trục Thiên là muốn bao dưỡng y.Bang ――
Hạ Thiên Tịch đặt mạnh chén trà trên tay lên mặt bàn thủy tinh, cốt sứ Thanh Hoa cùng thủy tinh chạm vào nhau phát ra tiếng kêu thanh thúy, dọa Úc Trục Thiên nhảy dựng, ngẩng đầu lên mới phát hiện sắc mặt Hạ Thiên Tịch hoàn toàn trở nên âm trầm, ánh mắt thậm chí còn bất thiện mà nhìn mình chằm chằm.Úc Trục Thiên: "......"
Hắn tự nhận là mình chưa nói cái gì sai đi!
Đáng thương Úc Trục Thiên giờ phút này đã hoàn toàn quên mất câu nói kia trong xã hội thương lưu, hắn chỉ quá hưng phấn, muốn danh chính ngôn thuận đưa cho con trai mình một ít lễ vật, nhưng lại không có cơ hội nào cả, nếu hai người trở thành cha con nuôi liền khác.
Máy liên lạc của Hạ thiên Tịch đột nhiên vang lên.
Hạ Thiên Tịch cúi đầu vừa thấy, là số điện thoại của Lăng Thần, nhìn nhìn lại thời gian, đã tới thời gian ăn trưa, y mới nhớ tới mình đã đáp ứng cùng Lăng Thần giữa trưa cùng nhau ăn cơm, nhưng hiện tại y đang ở bên ngoài, hơn nữa còn phải giải quyết dứt điểm Úc Trục Thiên này nữa, cho nên Hạ Thiên Tịch nói một tiếng không quay về với Lăng Thần, để hắn tự ăn.
Lăng Thần: Ngươi ở đâu?
Hạ Thiên Tịch: Ở bên ngoài.Lăng Thần: Ta đi tìm ngươi.Hạ Thiên Tịch trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn là đem địa chỉ nơi này gửi cho Lăng Thần, từ khi hai người trở thành người yêu, y cảm thấy bản thân hiện tại có chuyện gì cũng không nên gạt Lăng Thần, vừa lúc để hắn lại đây giải quyết Úc Trục Thiên, hai người cùng đi ăn cơm là được.
Không khí trong ghế lô lập tức trầm mặc, từ khi Úc Trục Thiên nói ra câu kia, Hạ Thiên Tịch phun ra ngụm trà, hai người ai cũng không lên tiếng nữa.
Rất nhanh, chưa tới 10 phút Lăng Thần đã chạy tới, hắn không yên tâm Hạ Thiên Tịch ở bên ngoài một chút nào.
Cửa ghế lô vang lên tiếng gõ cửa, hai mắt Hạ Thiên Tịch chợt sáng lên, tâm tình cũng chuyển biến tốt hơn một chút.
Hạ Thiên Tịch chủ động đi qua đi mở cửa, Lăng Thần đang đứng ở bên ngoài vẻ mặt nôn nóng nhìn y, sáng sớm hôm nay khi chia ra, lớp bọn họ vẫn luôn ở trong phòng không ra ngoài, chờ đến giữa trưa tan học hắn mới biết được một màn phát sinh trên quảng trường, đi tới lớp Hạ Thiên Tịch tìm y cũng không tìm được người, Tinh Dạ nói cho hắn Hạ Thiên Tịch bị hiệu trưởng gọi lên còn chưa thấy trở lại.
Lăng Thần còn tưởng rằng hiệu trưởng là gọi Hạ Thiên Tịch tới dạy bảo, nôn nóng lập tức gọi điện cho y, lại không nghĩ rằng Hạ Thiên Tịch cư nhiên ở bên ngoài, đã thế ――
Lăng Thần ánh mắt lạnh băng nhìn Úc Trục Thiên, đối với nam nhân lặp đi lặp lại nhiều lần xuất hiện ở trước mặt Hạ Thiên Tịch này, thân là người đàn ông của Hạ Thiên Tịch sắc mặt của hắn tự nhiên sẽ không đẹp.
"Úc gia chủ, vị này chính là người yêu của ta, con việc nhận cha nuôi như lời ngài nói, ta liền thấy nên miễn đi, xin ngài về sau đừng xuất hiện ở trước mặt ta nữa." Hạ Thiên Tịch lập tức tiến lên nắm lấy một tay Lăng Thần, quay đầu không chút khách khí nói với Úc Trục Thiên.
Lăng Thần cũng biết hai chữ cha nuôi là có ý tứ gì, khuôn mặt tuấn mỹ giờ phút này lập tức đen xì.
..........
Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, với hành động ân cần như vậy của Úc Trục Thiên, người không biết tuyệt đối sẽ cho rằng hai người là tình lữ đấy!
Có Úc Trục Thiên vị gia chủ này bên cạnh, đồ ngọt Hạ Thiên Tịch thích rất nhanh đã được bưng lên, Úc Trục Thiên đem đồ ngọt đẩy tới trước mặt Hạ Thiên Tịch, cười vẻ mặt ân cần mang theo lấy lòng: "Ngươi nếm thử, này đều là đầu bếp chuyên môn làm, ngươi nhìn xem có hợp khẩu vị hay không?"
Vẻ tươi cười ân cần, ngữ khí lấy lòng kia, thật sự đặc biệt khiến Hạ Thiên Tịch vô ngữ. Nếu hai người là quan hệ người yêu, Úc Trục Thiên lấy lòng y như vậy, cũng coi như là có nguyên nhân, nhưng hai người lại không phải.
Nếu hai người là bằng hữu hoặc có quan hệ huyết thống, hành động như vậy của Úc Trục Thiên cũng coi như miễn cưỡng chấp nhận, nhưng hai người lại không phải.
Hiện tại, một người xa lạ cho ngươi vô sự hiến ân cần, vậy tuyệt đối sẽ khiến người nghiêm trọng hoài nghi mục đích cùng động cơ của hắn.
Úc Trục Thiên hiện tại là một nhi khống tiêu chuẩn, một chút cũng không có khôn khéo của người làm gia chủ Úc gia trước kia, một khuôn mặt anh tuấn ngốc hề hề nhìn Hạ Thiên Tịch, hắn càng nhìn con trai mình càng cảm thấy hài lòng. Cho nên, biện pháp tốt nhất hiện tại chính là lấy lòng con trai, nếu con trai có thể nhận hắn, đến lúc đó lại đi lấy lòng lão bà, có con trai ở bên cạnh nói một ít lời hay, nói không chừng lão bà cũng sẽ thực mau trở lại.
Úc Trục Thiên càng nghĩ càng cảm thấy đây là một chú ý phi thường tốt, vì thế đối xử với Hạ Thiên Tịch càng thêm ân cần.
Hạ Thiên Tịch thật sự không chịu nổi ánh mắt lấy lòng giống như chó săn kia của Úc Trục Thiên, bị một đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm, mí mắt y thình thịch nhảy, khóe miệng hung hắng giật giật cũng không nhìn đồ ngọt trên bàn, nói thẳng: "Úc gia chủ, ngươi không cảm thấy hai người chúng ta hiện tại ngay cả quan hệ bạn bè cũng không phải...." ngươi ân cần như vậy thật khiến người chịu không nổi nha!
"Bánh kem dâu tây này thực không tồi, ngươi nếm thử trước đi." Úc Trục Thiên căn bản không để ý Hạ Thiên Tịch nói, trực tiếp đem một khối bánh kem rất tinh xảo, thoạt nhìn rất ngon miệng đẩy tới trước mặt Hạ Thiên Tịch.
"Úc gia chủ, ta....."
"Ngươi nếu không nếm thử, chúng ta đây liền cái gì cũng không nói chuyện."
Hạ Thiên Tịch: "......"Hung hăng run rẩy khóe miệng, Hạ Thiên Tịch ánh mắt hung tợn trừng Úc Trục Thiên một cái, Úc Trục Thiên nhướng một chút ánh mắt phong lưu.
"Nếu Úc gia chủ không muốn nói, như vậy ta liền đi trước." Hạ Thiên Tịch nói xong trực tiếp đứng lên, y không có thời gian ở chỗ này cùng Úc Trục Thiên lãng phí thời gian đâu!
"Tiểu Tịch, như vậy ta sẽ mỗi ngày đi quấn lấy ngươi." Úc Trục Thiên không mặn không nhạt lời nói lại lộ ra nhàn nhạt uy hiếp.Thật vất vả có thể cùng nhi tử đơn độc ở chung một lần, hắn chắc chắn không muốn Hạ Thiên Tịch nhanh như vậy liền rời khỏi.
Hạ Thiên Tịch: "......"
Đây là uy hiếp, trần trụi uy hiếp.
Nhưng mà đối với sự uy hiếp này, Hạ Thiên Tịch thật đúng là không thể thờ ơ, vì y không muốn 1 ngày 24 giờ đều bị Úc Trục Thiên keo dán chón này quấn thân. Hạ Thiên Tịch một lần nữa ngồi xuống, khuôn mặt anh tuấn của Úc Trục Thiên hiện lên một tia tươi cười đắc ý, tuy uy hiếp có chút vô lại, nhưng hiện tại vì có thể ở riêng với con trai, hắn cũng không cố kỵ được nhiều như vậy.
Đối mặt với Úc Trục Thiên trực tiếp uy hiếp như vậy, Hạ Thiên Tịch chỉ có thể tiếp thu, cho nên y đành phải ngồi xuống nếm thử bánh kem dâu tây trên bàn.
Được rồi! Bánh kem dâu tây này đúng là rất ngon!
Dâu tây đều còn tươi, ăn vào miệng thơm ngon ngon miệng, bơ ngọt mà không ngấy, cảm giác rất tinh tế, bánh kem lại nướng rất là thơm ngọt, Hạ Thiên Tịch chỉ ăn một miếng liền nghiện, thật là rất ngon.
Được rồi! Một chiêu này của Úc Trục Thiên dùng để lấy lòng đứa tham ăn, thật sự thành công!
Hạ Thiên Tịch hai mắt sáng ngời, đem khối bánh kem này mấy miếng liền ăn xong.
Úc Trục Thiên nhìn Hạ Thiên Tịch ngoan ngoãn cúi đầu ăn bánh kem, trong đôi mắt đào hoa sán lạn tràn ngập ý cười, con trai ngoan ngoãn như vậy thật đáng yêu.
Nhìn Hạ Thiên Tịch mấy miếng liền ăn xong bánh kem, Úc Trục Thiên lập tức đem một đĩa bánh pudding tinh xảo đẩy tới trước mặt Hạ Thiên Tịch, trong quá trình điều tra sở thích của Hạ Thiên Tịch, khi biết Hạ Thiên Tịch thích ăn đồ ngọt, hắn liền đem cửa hàng đồ ngọt tốt nhất ở Đế Đô tinh ghi nhớ lại, bằng không giờ phút này cũng sẽ không tới nhanh như vậy.
Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nhìn đĩa pudding, tuy bánh kem tinh xảo ngon miệng, nhưng y còn chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới của đồ tham ăn Thẩm Hạo kia, cho nên chỉ dùng khăn lau lau miệng, hai mắt nhìn Úc Trục Thiên, cũng không động tới pudding trước mặt nói: "Úc gia chủ, lần này ngài có thể nói rồi chứ!"
Nhìn Hạ Thiên Tịch, Úc Trục Thiên thở dài một hơi nói: "Ngươi vẫn là khi ngoan ngoãn ăn bánh kem mới đáng yêu nhất."
Hạ Thiên Tịch: "......"Ngươi nha đầu rốt cuộc có phải bị động kinh hay không?
Lão tử đáng yêu hay không không liên quan chym gì đến ngươi!
Hạ Thiên Tịch thật muốn hét vào mặt Úc Trục Thiên như vậy, nhưng y vẫn cố nhịn xuốngống, chỉ là giật giật khóe miệng không tỏ ý kiến không trả lời.
"Ta gọi ngươi ra ngoài cũng không có việc gì, ta chỉ muốn đơn giản mời ngươi ăn cơm mà thôi, tiểu Tịch, ngươi tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ không hại ngươi."
Hạ Thiên Tịch cười lạnh một tiếng, nâng mí mắt nhìn Úc Trục Thiên cười trào phúng nói: "Úc gia chủ, chúng ta hình như cũng không thân đi! Ngươi đối với ta như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy thực khiến người hoài nghi sao?"
Ta là lão cha ngươi, sao có thể không thân chứ?
Úc Trục Thiên muốn rống lớn lên như vậy, nhưng cuối cùng vẫn áp chế lại, hắn có thể nhìn ra hiện tại Hạ Thiên Tịch không thích hắn, hắn không muốn thời điểm Hạ Thiên Tịch tràn ngập phòng bị hắn lại nói ra quan hệ giữa hai người, bằng không đến lúc đó sự tình liền biến khéo thành vụng cũng không hay.
Úc Trục Thiên trầm ngâm một chút.
Hạ Thiên Tịch cầm lấy chén trà bưởi trên bàn uống một ngụm.
"Tiểu Tịch, bằng không như này được không, ngươi nhận ta làm cha nuôi có được không?"
Đầu tiên là cha nuôi, cuối cùng lại đem cha nuôi chậm rãi nước ấm nấu ếch chuyển biến thành cha ruột. Vừa lúc, nếu y tạm thời nhận mình là cha nuôi, đồ vật mình đưa cho y hoặc là đưa tới Hạ gia đều có thể thuận lý thành chương, cho dù Hạ Thanh muốn ngăn cản cũng không ngăn được.
Úc Trục Thiên càng nghĩ càng cảm thấy phương pháp này quá hay.
Phốc ――Không dự đoán được, Hạ Thiên Tịch phun ra toàn bộ ngụm nước đang uống.
Y không hiểu Úc Trục Thiên này vì sao lại có suy nghĩ kỳ lạ như vậy, nhận hắn làm cha nuôi? Hắn có biết cha nuôi thường thường là có ý tứ gì hay không?
Ở trong xã hội thượng lưu, có một vài phú thương thích nhất là bao dưỡng một ít tiểu minh tinh, cho nên thông thường sẽ trực tiếp nhận minh tinh mà bọn họ bao dưỡng làm con nuôi, thân là người trong xã hội thượng lưu, tuy y không phải người trong giới giải trí, nhưng y cũng biết thông thường cha nuôi là có ý tứ bao dưỡng, quy tắc ngầm.
Cho nên, Úc Trục Thiên vừa nói xong như vậy, hớp trà trong miệng Hạ Thiên Tịch không chút do dự phun lên mặt Úc Trục Thiên.
Úc Trục Thiên: "......"
Được rồi! Đây là nước miếng của con trai, hắn cũng không thể ghét bỏ nước miếng của con trai bẩn. Cho nên, Úc Trục Thiên chỉ bình tĩnh lấy ra khăn ăn lau lau mặt, hơn nữa còn thực quan tâm dò hỏi Hạ Thiên Tịch: "Thế nào? Có bị sặc không?"
Hạ Thiên Tịch: "......"Y càng thêm khẳng định, Úc Trục Thiên là muốn bao dưỡng y.Bang ――
Hạ Thiên Tịch đặt mạnh chén trà trên tay lên mặt bàn thủy tinh, cốt sứ Thanh Hoa cùng thủy tinh chạm vào nhau phát ra tiếng kêu thanh thúy, dọa Úc Trục Thiên nhảy dựng, ngẩng đầu lên mới phát hiện sắc mặt Hạ Thiên Tịch hoàn toàn trở nên âm trầm, ánh mắt thậm chí còn bất thiện mà nhìn mình chằm chằm.Úc Trục Thiên: "......"
Hắn tự nhận là mình chưa nói cái gì sai đi!
Đáng thương Úc Trục Thiên giờ phút này đã hoàn toàn quên mất câu nói kia trong xã hội thương lưu, hắn chỉ quá hưng phấn, muốn danh chính ngôn thuận đưa cho con trai mình một ít lễ vật, nhưng lại không có cơ hội nào cả, nếu hai người trở thành cha con nuôi liền khác.
Máy liên lạc của Hạ thiên Tịch đột nhiên vang lên.
Hạ Thiên Tịch cúi đầu vừa thấy, là số điện thoại của Lăng Thần, nhìn nhìn lại thời gian, đã tới thời gian ăn trưa, y mới nhớ tới mình đã đáp ứng cùng Lăng Thần giữa trưa cùng nhau ăn cơm, nhưng hiện tại y đang ở bên ngoài, hơn nữa còn phải giải quyết dứt điểm Úc Trục Thiên này nữa, cho nên Hạ Thiên Tịch nói một tiếng không quay về với Lăng Thần, để hắn tự ăn.
Lăng Thần: Ngươi ở đâu?
Hạ Thiên Tịch: Ở bên ngoài.Lăng Thần: Ta đi tìm ngươi.Hạ Thiên Tịch trầm mặc một chút, cuối cùng vẫn là đem địa chỉ nơi này gửi cho Lăng Thần, từ khi hai người trở thành người yêu, y cảm thấy bản thân hiện tại có chuyện gì cũng không nên gạt Lăng Thần, vừa lúc để hắn lại đây giải quyết Úc Trục Thiên, hai người cùng đi ăn cơm là được.
Không khí trong ghế lô lập tức trầm mặc, từ khi Úc Trục Thiên nói ra câu kia, Hạ Thiên Tịch phun ra ngụm trà, hai người ai cũng không lên tiếng nữa.
Rất nhanh, chưa tới 10 phút Lăng Thần đã chạy tới, hắn không yên tâm Hạ Thiên Tịch ở bên ngoài một chút nào.
Cửa ghế lô vang lên tiếng gõ cửa, hai mắt Hạ Thiên Tịch chợt sáng lên, tâm tình cũng chuyển biến tốt hơn một chút.
Hạ Thiên Tịch chủ động đi qua đi mở cửa, Lăng Thần đang đứng ở bên ngoài vẻ mặt nôn nóng nhìn y, sáng sớm hôm nay khi chia ra, lớp bọn họ vẫn luôn ở trong phòng không ra ngoài, chờ đến giữa trưa tan học hắn mới biết được một màn phát sinh trên quảng trường, đi tới lớp Hạ Thiên Tịch tìm y cũng không tìm được người, Tinh Dạ nói cho hắn Hạ Thiên Tịch bị hiệu trưởng gọi lên còn chưa thấy trở lại.
Lăng Thần còn tưởng rằng hiệu trưởng là gọi Hạ Thiên Tịch tới dạy bảo, nôn nóng lập tức gọi điện cho y, lại không nghĩ rằng Hạ Thiên Tịch cư nhiên ở bên ngoài, đã thế ――
Lăng Thần ánh mắt lạnh băng nhìn Úc Trục Thiên, đối với nam nhân lặp đi lặp lại nhiều lần xuất hiện ở trước mặt Hạ Thiên Tịch này, thân là người đàn ông của Hạ Thiên Tịch sắc mặt của hắn tự nhiên sẽ không đẹp.
"Úc gia chủ, vị này chính là người yêu của ta, con việc nhận cha nuôi như lời ngài nói, ta liền thấy nên miễn đi, xin ngài về sau đừng xuất hiện ở trước mặt ta nữa." Hạ Thiên Tịch lập tức tiến lên nắm lấy một tay Lăng Thần, quay đầu không chút khách khí nói với Úc Trục Thiên.
Lăng Thần cũng biết hai chữ cha nuôi là có ý tứ gì, khuôn mặt tuấn mỹ giờ phút này lập tức đen xì.
..........
Bình luận truyện