Trọng Sinh Chi Nguyệt Quang Thiếu Niên
Chương 8
Ngày đầu tiên trở lại Âu gia, Âu Lăng Dật quả thực khoái trá.
Ngày hôm sau cũng như mọi khi mà tỉnh lại, Âu Lăng Dật bắt đầu buồn rầu đứng lên.
Âu gia là khu biệt thự nổi tiếng nhất ở tại B thị, cách công viên hoa phố thật sự là quá xa, muốn chạy bộ tới nơi luyện tập, ít nhất tiêu phí nửa ngày thời gian.
Bĩu môi tính toán thời gian, Âu Lăng Dật chỉ có thể nhịn đau từ bỏ công viên hoa phố mình đã tập luyện từ nhỏ đến lớn, tìm kiếm địa điểm mới.
“Tiểu, tiểu Dật, làm sao vậy? Không thoải mái chỗ nào sao?” Tự tiện mở cửa phòng ra, đập vào mắt Âu Hình Thiến chính là khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Âu Lăng Dật đang cau mày khó chịu; Đường cong duyên dáng trên thân lộ ra sau lớp đệm chăn, cặp đùi thẳng tắp thon dài, mê hoặc người ta phạm tội.
Trong nháy mắt, tâm thần bị cảnh xuân trước mặt chế trụ, Âu Hình Thiến hô hấp đình trệ, nhìn không chuyển mắt, lời nói lúng túng ngập ngừng.
“Không có việc gì, chỉ là buồn rầu không biết đi nơi nào tập luyện thể dục buổi sáng.” Đối ánh mắt rõ ràng của Âu Hình Thiến không có một chút cảm giác, Âu Lăng Dật hào phóng xốc chăn, đứng lên tìm kiếm quần áo vận động của mình.
Y kiếp trước đều dành mọi thời gian để lấy lòng cả nhà Âu Hình Thiên, đối với chuyện nam nữ hoan ái vốn là hiểu biết rất ít, hơn nữa làm du hồn nửa thế kỷ, một ít tình cảm bình thường, thí dụ như tình yêu linh tinh, sớm bị y vứt ra sau đầu, đối với sự khác thường của Âu Hình Thiến tự nhiên không phát hiện được.
Âu Hình Thiến trước đây chính là thẳng nam đến không thể thẳng hơn được nữa, cũng không hiểu được vì sao mỗi khi nhìn thấy đứa cháu nhỏ đều thất thố, chỉ cho rằng chính mình bị sự tuấn mỹ kia mê hoặc tâm thần, thực bình thường, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều đến phương diện khác.
Như thế, hai người ở chung cũng không gặp nửa điểm mất tự nhiên.
“Chú đến chính là để dẫn con đi tập thể dục buổi sáng, chú còn biết có nơi rất tốt để tập đây!” Tập thể dục đã thành thói quen của bác sĩ ngoại khoa, Âu Hình Thiến cũng không ngoại lệ, liền kiên trì luyện tập mỗi ngày.
Theo tư liệu liền biết được đứa cháu nhỏ cùng chính mình có thói quen sinh hoạt giống nhau, Âu Hình Thiến hưng phấn một đêm, sáng sớm liền sáng rủ y đi luyện tập.
“Được, vậy chú dẫn tôi đi.” Dụi dui ánh mắt, Âu Lăng Dật còn ở trong trạng thái ngốc lăng. Y mặc quần áo, mơ mơ màng màng tiêu sái bước vào phòng tắm rửa mặt.
Mỉm cười nhìn đứa nhỏ động tác lung lay mơ hồ, Âu Hình Thiến trong lòng nhuyễn thành nước. Không nghĩ tới ngày thường tiểu Dật thông minh dị thường cũng có một mặt ngây thơ khả ái như thế, thật làm cho người khác muốn kéo y vào trong lòng hảo hảo yêu thương!
Kiên nhẫn chờ đợi Âu Lăng Dật rửa mặt xong, Âu Hình Thiến không để ý y giãy dụa, nắm tay nhỏ bé của y cùng nhau chạy ra cửa lớn Âu gia, hướng hoa viên trung tâm được trang bị phía trong tiểu khu mà chạy.
Đầu đầy hắc tuyến nhìn Âu Hình Thiến cầm lấy tay mình, Âu Lăng Dật thực bất đắc dĩ.
Vì cái gì chú Hai thay đổi nhiều như vậy!? Kiếp trước hắn ta không phải cũng không chịu được người khác đụng chạm sao? Như thế nào hiện tại luôn động chút xíu liền đối với y ôm ôm ấp ấp thế này! Nhất định là người nào giả trang đi?
Trong lòng oán thầm, Âu Lăng Dật cũng biết ý nghĩ của chính mình khẳng định không tồn tại. Nếu ai dám giả trang thành em trai Âu Hình Thiên, còn không bị chôn tại chỗ rồi đào ra đốt thành tro?
Bất đắc dĩ bị Âu Hình Thiến kéo vào hoa viên trung tâm, Âu Lăng Dật lập tức bị cảnh sắc xanh um tươi tốt trước mắt hấp dẫn, cơn tức giận cũng tiêu tán biệt tăm.
Y giơ hai tay lên, hít thật sâu ngụm lớn không khí tươi mát, cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Thấy sắc mặt tươi đẹp của Âu Lăng Dật, Âu Hình Thiến đối với quyết định của mình thực vừa lòng.
“Tiểu Dật, về sau con liền cùng chú tới đây luyện tập, nơi này hoàn cảnh tốt lắm. À, bên kia cũng có rất nhiều người đánh Thái Cực, con có thể qua đó theo bọn họ luyện quyền.” Âu Hình Thiến khoác khoác bả vai mảnh khảnh của Âu Lăng Dật, vì sự gầy yếu của y mà nhíu mày.
Như thế nào mỗi ngày kiên trì rèn luyện nhưng lại gầy đến như vậy? So với thân thể bệnh tật của Thiên Bảo còn không khoẻ bằng! Nhất định là trước kia ăn uống không tốt! Người phụ nữ kia chắc chắn là không chiếu cố tiểu Dật? Thật sự không nên cấp đưa cho tiện nhân đó nhiều tiền như vậy! Trở về phải gọi quản gia tăng mạnh khẩu phần dinh dưỡng cho tiểu Dật. Âu Hình Thiến ở đầu vai Âu Lăng Dật vuốt ve hai cái, nghĩ mà đau lòng.
Chụp lấy bàn tay Âu Hình Thiến sờ tới sờ lui trên đầu vai y, Âu Lăng Dật quái dị nhìn hắn ta một cái: “Được, tôi đã biết, tôi qua đó đây. Chú nếu tập luyện xong rồi hãy đi về trước, không cần chờ tôi đâu.”
Sờ sờ bàn tay bị chụp đến ửng hồng, Âu Hình Thiến không có chút nào không vui, chưa từ bỏ ý định, lại nhu nhu sợi tóc mềm mại của y mấy cái rồi nói:“Con đi đi, Chú Hai chờ con! luyện quyền xong thì tới đây kêu chú.”
Âu Lăng Dật cẩn thận quan sát biểu tình của Âu Hình Thiến, thấy ánh mắt hắn ta vô cùng kiên định, hiển nhiên không phải chỉ là khách sáo với mình, chỉ có thể gật đầu, hướng về nhóm lão nhân luyện Thái Cực mà đi đến.
Đứng ở một bên nhìn nhìn các lão nhân đánh là hết bộ quyền, Âu Lăng Dật chọn vị trí tốt, theo các lão nhân động tác chậm rãi, gia nhập đội ngũ luyện quyền.
Trong nhóm các bô lão đột nhiên xuất hiện một thiếu niên diện mạo tuấn dật phi phàm, ai cũng đều kinh ngạc nhìn y. Thấy y biểu tình nghiêm túc, động tác tiêu chuẩn, tư thái tao nhã, đánh so với mình còn hoàn hảo hơn, liền mỉm cười ngầm đồng ý để y gia nhập.
Những lão nhân trong tiểu khu này đều từng oai phong một cõi, có bao nhiêu bài xích người ngoài, Âu Hình Thiến cũng biết rõ ràng, mới đầu còn không yên tâm. Không nghĩ tới chỉ trong thời gian gặp mặt ngắn ngủi, nói cũng chưa nói một câu, bọn họ liền dễ dàng tiếp nhận tiểu Dật.
Âu Hình Thiến ôm ngực, dựa vào cây đại thụ, lẳng lặng thưởng thức thiếu niên dưới ánh nắng ban mai, làm cho người nghỉ chân đều trầm mê, trong lòng tràn đầy tự hào.
Âu Hình Thiến mải mê dạo quanh vây xem đứa cháu nhỏ của mình như thấy cảnh đẹp ý vui, quên mất nguyên nhân mình dậy sớm chính là đến đây tập thể dục.
Một giờ sau, chú cháu hai người chậm rãi chạy về nhà, từng người trở về phòng tắm rửa.
“Tiểu Dật, đợi lát nữa chú đem báo cáo nghiên cứu của con đưa cho chuyên gia sở nghiên cứu thảo luận, con tắm rửa xong cùng chú đi đến đó! Bọn họ có khả năng hỏi con vài vấn đề.” Giữ chặt cánh tay Âu Lăng Dật, Âu Hình Thiến nói cho y vài chuyện quan trọng hôm nay.
“Được, tôi đã biết.” Không nghĩ tới động tác của Âu Hình Thiến nhanh như vậy, tuy là vì Âu Thiên Bảo, nhưng cũng vì mục tiêu chính mình có thể thoát ly Âu gia ngày càng gần, Âu Lăng Dật thực vừa lòng, trên mặt liền mang theo một chút ý cười.
Mỹ nhân cười, lực sát thương rất lớn; Mỹ nhân mặt than cười, lực sát thương to như bom nguyên tử.
Âu Hình Thiến giờ phút này đã bị Âu Lăng Dật trong lúc vô ý hạ bom nguyên tử làm choáng váng đầu óc, tâm thần thất thường, hai gò má đỏ lên.
Giãy cánh tay ra khỏi bàn tay của Âu Hình Thiến, Âu Lăng Dật đối với chuyện hắn ta thường hay động kinh hoàn toàn miễn dịch, lạnh nhạt đứng trước cửa phòng tắm, thay quần áo.
Đối với thiếu niên đóng chặt cửa phòng, giật mình ngốc lăng nửa ngày, Âu Hình Thiến cố xua đi ý tưởng thất thường trong đầu, biểu tình hoang mang trở lại phòng rửa mặt.
Âu Lăng Dật thu thập thỏa đáng, Âu Hình Thiến còn đóng cửa không ra. Y cũng sẽ không cố ý chờ đợi, chính mình chậm rãi đi xuống lầu ăn bữa sáng.
Quản gia vẻ mặt từ ái đem lời phân phó của nhị thiếu bưng lên bữa sáng dinh dưỡng. Lại nói tiểu thiếu gia thật sự là quá gầy yếu, cần phải cố gắng tẩm bổ.
Cầm lấy phần ăn phong phú trước mặt, sandwich nhìn cũng rất mỹ vị, Âu Lăng Dật tao nhã cắn một ngụm nhỏ, quay đầu lại chỉ thấy Âu Lăng Sương cùng Âu Thiên Bảo vừa mới đi xuống lầu.
Âu Lăng Sương đi đến bên người Âu Lăng Dật, sờ sờ bộ dáng mềm mại của y vài phát, ngồi xuống cạnh y, nói với quản gia muốn một phần bữa sáng giống y như đúc.
Âu Thiên Bảo ngồi đối diện Âu Lăng Dật, nhìn thấy bữa sáng dinh dưỡng đặc chế trước mặt y, ánh mắt tối tăm.
“Tiểu Dật, em chừng nào thì đến trường? Muốn học cùng trường với anh chị sao?” Âu Thiên Bảo giả vờ quan tâm hỏi.
Nghe thấy Âu Thiên Bảo nói đến trường học, Âu Lăng Dật trong lòng thở dài: Lại tới nữa!
Trường Âu Thiên Bảo cùng Âu Lăng Sương học là trường học quý tộc tinh anh nổi tiếng nhất B thị — trung học Dục Đức.
Nơi đó quản lý nghiêm khắc, học sinh vào học chẳng những phải có thân phận địa vị, còn phải có tài năng tương đương. Kiếp trước Âu Lăng Dật vì tiến vào trường học này, dốc hết tâm huyết khổ đọc một năm trời, mới miễn miễn cường cường đủ tư cách, bị an bài vào lớp thấp nhất.
Âu Thiên Bảo còn từng giả mù sa mưa hướng Âu Hình Thiên cầu tình, làm cho hắn nhờ quan hệ, đi cửa sau, đem Âu Lăng Dật tiến vào trường. Bị Âu Hình Thiên lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt.
Âu Hình Thiên là người đầu tư lớn nhất cho trung học Dục Đức này, hắn muốn thương lượng mở cửa sau cho ai đi vào, chỉ cần mở miệng một câu. Nhưng là đối với nghiệt chủng Âu Lăng Dật này phi thường chán ghét, hắn làm sao có tâm tư giúp đỡ, mặc y tự sinh tự diệt.
Kiếp trước Âu Lăng Dật mỗi việc y làm đều cố gắng đạt tới kết quả tốt nhất mới thôi, liều mạng phát huy khả năng của chính mình, cuối cùng vẫn là không thể làm cho ánh mắt của Âu Hình Thiên dừng ở trên người y quá một giây, thật sự là bi ai!
Dứt bỏ đoạn quá khứ không thoải mái, Âu Lăng Dật thản nhiên cắn một ngụm sandwich đầy mỹ vị: “Tôi bây giờ còn chưa chuẩn bị cho việc đi học, chờ chú hoặc cha trở lại để họ an bài đi.”
Âu Thiên Bảo nghe xong ngữ khí trả lời cứng nhắc của y, nghĩ đến tâm tư chú Hai dành cho y cũng không quá nhiều, còn chưa sắp xếp gì. Trên thực tế, từ khoảnh khắc có được nghiên cứu báo cáo của Âu Lăng Dật, Âu Hình Thiến quá đỗi hưng phấn, là thật đã quên tìm hiểu chuyện này.
Đối với Âu Lăng Dật ngữ khí lơ đễnh lạnh lùng, thấy y bị bỏ mặc liền khiến gã cảm giác hài lòng. Âu Thiên Bảo vì thế nhu hòa cười, dự tính an ủi, trong mắt lại lộ ra sự khinh miệt.
Âu Lăng Sương phản ứng mãnh liệt hơn nhiều. Cô sốt ruột nắm bả vai Âu Lăng Dật: “Tiểu dật, Trung học Dục Đức là trường khó nhất, để vào học nhất định phải thông qua cuộc thi nghiêm khắc mới được. Em tốt nhất phải cố gắng ôn tập! Chị còn cất một bộ sách tham khảo, đợi lát nữa đưa đến phòng em, cố lên!”
Nghe xong Âu Lăng Sương chỉ điểm, Âu Lăng Dật nội tâm ấm áp, đối với cô lộ ra chút tươi cười trấn an:“Được, em sẽ cố gắng, cám ơn chị!”
Âu Lăng Sương lập tức bị tiếng nói mát lạnh êm tai của thiếu niên cùng nụ cười thuần mỹ động lòng người manh đổ, hai má hồng hồng nhìn y ngẩn người.
Âu hình thiến đứng trên cầu thang liền thấy này một màn, tâm tình tốt đẹp sáng sớm lập tức tan thành mây khói. Mặt hắn ta âm trầm kéo Âu Lăng Dật:“Tiểu Dật, những món này cầm lên xe ăn, đi sở nghiên cứu đừng để muộn.”
Bị Âu Hình Thiến bá đạo kéo đi, Âu Lăng Dật không có thói quen vừa đi vừa ăn, chỉ có thể vội vàng cắn mấy miếng sandwich trong tay, bĩu môi không cam lòng đi theo hắn ta lên xe, trong lòng oán thầm: Này Âu Hình Thiến thật sự là chán ghét! rõ ràng là chính hắn ta động tác chậm chạp, đến muộn, còn bắt y trả giá bữa sáng đại giới!
Phòng khách để lại hai người trông thấy cảnh Âu Hình Thiến hấp tấp lôi kéo Âu Lăng Dật, kinh ngạc há to miệng. Này vẫn là chú Hai trước giờ bị khiết phích nghiêm trọng, để cho người khác chạm một chút liền khó chịu sao? Thế giới này huyền huyễn quá đi?
Nhìn chằm chằm thân ảnh chú cháu hai người cùng nhau rời đi, Âu Thiên Bảo tâm tình hơi trầm xuống, mày cau lại, sau đó lại giãn ra. Xem như chú Hai có thích y thì như thế nào? Đương gia của Âu gia vẫn là ba gã, mà trong lòng ba gã vĩnh viễn chỉ có người là Âu Thiên Bảo gã ta!
Âu Hình Thiến khởi động xe, quay đầu thấy Âu Lăng Dật biểu tình khả ái, tinh thần phấn chấn, kìm lòng không đậu lộ ra nụ cười sủng nịch.
Xoa bóp hai má trơn mềm của thiếu niên, hắn ta ôn nhu giải thích: “Thực xin lỗi con, tiểu Dật! Hại con chưa ăn xong bữa sáng. Đợi lát nữa chú Hai mua cho con món bánh ngọt ngon nhất chỗ này có được không?”
Tuy rằng trong lòng đối với khẩu khí dỗ dành trẻ con của Âu hình thiến thực bất mãn, nhưng là tiếp thu từng đợt cảm xúc ấm áp, dao động hợp lòng người trên người hắn ta truyền đến, tinh thần thỏa mãn lập tức bổ khuyết vài điểm hư không.
Giống hít thuốc phiện, Âu Lăng Dật hít sâu từng cơn, hết sức hấp thu khí tức tản mát ra từ người trước mắt, dao động tinh thần nhu hòa thoải mái. Cảm giác tinh thần lực trong cơ thể lưu chuyển càng thông thuận, y dứt bỏ oán niệm vì đói bụng, rộng lượng gật gật đầu.
Từ lúc trở lại âu gia, Âu Lăng Dật phát hiện ra biện pháp nâng cao tinh thần lực của chính mình, phải hấp thu cảm xúc dao động phát ra từ người thân cận đối với chính mình.
Hấp thu năng lượng này, hiện tại y ở thời điểm ban ngày cũng có thể không ngừng vận chuyển tinh thần lực, nếu không sẽ phát sinh sự tình giống trước kia, sử dụng năng lượng quá độ mà suy yếu té xỉu.
Bởi vì trước đây chưa từng cùng người khác tiếp xúc qua, mà mẹ y lại không bao giờ dành cho y những xúc cảm tốt đẹp như thế này, vậy nên đến bây giờ Âu Lăng Dật mới phát hiện ra huyền cơ này.
Âu Hình Thiến cảm thấy mỹ mãn, thưởng thức vẻ mặt thỏa mãn của cháu trai nhỏ, cảm thấy y giống như mèo con khả ái nhàn hạ ngủ gật, tâm tình tốt bắt đầu trở lại.
Quả nhiên vẫn là đứa trẻ a, lấy ăn ngon bánh ngọt liền có thể dụ dỗ! Được, điểm này nhất định phải nhớ kỹ! Về sau thường xuyên mua cho tiểu Dật ăn, để y vui vẻ. Lái xe tới nơi, Âu Hình Thiến ở trong đầu suy tính chuyện kế tiếp.
Ngày hôm sau cũng như mọi khi mà tỉnh lại, Âu Lăng Dật bắt đầu buồn rầu đứng lên.
Âu gia là khu biệt thự nổi tiếng nhất ở tại B thị, cách công viên hoa phố thật sự là quá xa, muốn chạy bộ tới nơi luyện tập, ít nhất tiêu phí nửa ngày thời gian.
Bĩu môi tính toán thời gian, Âu Lăng Dật chỉ có thể nhịn đau từ bỏ công viên hoa phố mình đã tập luyện từ nhỏ đến lớn, tìm kiếm địa điểm mới.
“Tiểu, tiểu Dật, làm sao vậy? Không thoải mái chỗ nào sao?” Tự tiện mở cửa phòng ra, đập vào mắt Âu Hình Thiến chính là khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Âu Lăng Dật đang cau mày khó chịu; Đường cong duyên dáng trên thân lộ ra sau lớp đệm chăn, cặp đùi thẳng tắp thon dài, mê hoặc người ta phạm tội.
Trong nháy mắt, tâm thần bị cảnh xuân trước mặt chế trụ, Âu Hình Thiến hô hấp đình trệ, nhìn không chuyển mắt, lời nói lúng túng ngập ngừng.
“Không có việc gì, chỉ là buồn rầu không biết đi nơi nào tập luyện thể dục buổi sáng.” Đối ánh mắt rõ ràng của Âu Hình Thiến không có một chút cảm giác, Âu Lăng Dật hào phóng xốc chăn, đứng lên tìm kiếm quần áo vận động của mình.
Y kiếp trước đều dành mọi thời gian để lấy lòng cả nhà Âu Hình Thiên, đối với chuyện nam nữ hoan ái vốn là hiểu biết rất ít, hơn nữa làm du hồn nửa thế kỷ, một ít tình cảm bình thường, thí dụ như tình yêu linh tinh, sớm bị y vứt ra sau đầu, đối với sự khác thường của Âu Hình Thiến tự nhiên không phát hiện được.
Âu Hình Thiến trước đây chính là thẳng nam đến không thể thẳng hơn được nữa, cũng không hiểu được vì sao mỗi khi nhìn thấy đứa cháu nhỏ đều thất thố, chỉ cho rằng chính mình bị sự tuấn mỹ kia mê hoặc tâm thần, thực bình thường, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều đến phương diện khác.
Như thế, hai người ở chung cũng không gặp nửa điểm mất tự nhiên.
“Chú đến chính là để dẫn con đi tập thể dục buổi sáng, chú còn biết có nơi rất tốt để tập đây!” Tập thể dục đã thành thói quen của bác sĩ ngoại khoa, Âu Hình Thiến cũng không ngoại lệ, liền kiên trì luyện tập mỗi ngày.
Theo tư liệu liền biết được đứa cháu nhỏ cùng chính mình có thói quen sinh hoạt giống nhau, Âu Hình Thiến hưng phấn một đêm, sáng sớm liền sáng rủ y đi luyện tập.
“Được, vậy chú dẫn tôi đi.” Dụi dui ánh mắt, Âu Lăng Dật còn ở trong trạng thái ngốc lăng. Y mặc quần áo, mơ mơ màng màng tiêu sái bước vào phòng tắm rửa mặt.
Mỉm cười nhìn đứa nhỏ động tác lung lay mơ hồ, Âu Hình Thiến trong lòng nhuyễn thành nước. Không nghĩ tới ngày thường tiểu Dật thông minh dị thường cũng có một mặt ngây thơ khả ái như thế, thật làm cho người khác muốn kéo y vào trong lòng hảo hảo yêu thương!
Kiên nhẫn chờ đợi Âu Lăng Dật rửa mặt xong, Âu Hình Thiến không để ý y giãy dụa, nắm tay nhỏ bé của y cùng nhau chạy ra cửa lớn Âu gia, hướng hoa viên trung tâm được trang bị phía trong tiểu khu mà chạy.
Đầu đầy hắc tuyến nhìn Âu Hình Thiến cầm lấy tay mình, Âu Lăng Dật thực bất đắc dĩ.
Vì cái gì chú Hai thay đổi nhiều như vậy!? Kiếp trước hắn ta không phải cũng không chịu được người khác đụng chạm sao? Như thế nào hiện tại luôn động chút xíu liền đối với y ôm ôm ấp ấp thế này! Nhất định là người nào giả trang đi?
Trong lòng oán thầm, Âu Lăng Dật cũng biết ý nghĩ của chính mình khẳng định không tồn tại. Nếu ai dám giả trang thành em trai Âu Hình Thiên, còn không bị chôn tại chỗ rồi đào ra đốt thành tro?
Bất đắc dĩ bị Âu Hình Thiến kéo vào hoa viên trung tâm, Âu Lăng Dật lập tức bị cảnh sắc xanh um tươi tốt trước mắt hấp dẫn, cơn tức giận cũng tiêu tán biệt tăm.
Y giơ hai tay lên, hít thật sâu ngụm lớn không khí tươi mát, cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Thấy sắc mặt tươi đẹp của Âu Lăng Dật, Âu Hình Thiến đối với quyết định của mình thực vừa lòng.
“Tiểu Dật, về sau con liền cùng chú tới đây luyện tập, nơi này hoàn cảnh tốt lắm. À, bên kia cũng có rất nhiều người đánh Thái Cực, con có thể qua đó theo bọn họ luyện quyền.” Âu Hình Thiến khoác khoác bả vai mảnh khảnh của Âu Lăng Dật, vì sự gầy yếu của y mà nhíu mày.
Như thế nào mỗi ngày kiên trì rèn luyện nhưng lại gầy đến như vậy? So với thân thể bệnh tật của Thiên Bảo còn không khoẻ bằng! Nhất định là trước kia ăn uống không tốt! Người phụ nữ kia chắc chắn là không chiếu cố tiểu Dật? Thật sự không nên cấp đưa cho tiện nhân đó nhiều tiền như vậy! Trở về phải gọi quản gia tăng mạnh khẩu phần dinh dưỡng cho tiểu Dật. Âu Hình Thiến ở đầu vai Âu Lăng Dật vuốt ve hai cái, nghĩ mà đau lòng.
Chụp lấy bàn tay Âu Hình Thiến sờ tới sờ lui trên đầu vai y, Âu Lăng Dật quái dị nhìn hắn ta một cái: “Được, tôi đã biết, tôi qua đó đây. Chú nếu tập luyện xong rồi hãy đi về trước, không cần chờ tôi đâu.”
Sờ sờ bàn tay bị chụp đến ửng hồng, Âu Hình Thiến không có chút nào không vui, chưa từ bỏ ý định, lại nhu nhu sợi tóc mềm mại của y mấy cái rồi nói:“Con đi đi, Chú Hai chờ con! luyện quyền xong thì tới đây kêu chú.”
Âu Lăng Dật cẩn thận quan sát biểu tình của Âu Hình Thiến, thấy ánh mắt hắn ta vô cùng kiên định, hiển nhiên không phải chỉ là khách sáo với mình, chỉ có thể gật đầu, hướng về nhóm lão nhân luyện Thái Cực mà đi đến.
Đứng ở một bên nhìn nhìn các lão nhân đánh là hết bộ quyền, Âu Lăng Dật chọn vị trí tốt, theo các lão nhân động tác chậm rãi, gia nhập đội ngũ luyện quyền.
Trong nhóm các bô lão đột nhiên xuất hiện một thiếu niên diện mạo tuấn dật phi phàm, ai cũng đều kinh ngạc nhìn y. Thấy y biểu tình nghiêm túc, động tác tiêu chuẩn, tư thái tao nhã, đánh so với mình còn hoàn hảo hơn, liền mỉm cười ngầm đồng ý để y gia nhập.
Những lão nhân trong tiểu khu này đều từng oai phong một cõi, có bao nhiêu bài xích người ngoài, Âu Hình Thiến cũng biết rõ ràng, mới đầu còn không yên tâm. Không nghĩ tới chỉ trong thời gian gặp mặt ngắn ngủi, nói cũng chưa nói một câu, bọn họ liền dễ dàng tiếp nhận tiểu Dật.
Âu Hình Thiến ôm ngực, dựa vào cây đại thụ, lẳng lặng thưởng thức thiếu niên dưới ánh nắng ban mai, làm cho người nghỉ chân đều trầm mê, trong lòng tràn đầy tự hào.
Âu Hình Thiến mải mê dạo quanh vây xem đứa cháu nhỏ của mình như thấy cảnh đẹp ý vui, quên mất nguyên nhân mình dậy sớm chính là đến đây tập thể dục.
Một giờ sau, chú cháu hai người chậm rãi chạy về nhà, từng người trở về phòng tắm rửa.
“Tiểu Dật, đợi lát nữa chú đem báo cáo nghiên cứu của con đưa cho chuyên gia sở nghiên cứu thảo luận, con tắm rửa xong cùng chú đi đến đó! Bọn họ có khả năng hỏi con vài vấn đề.” Giữ chặt cánh tay Âu Lăng Dật, Âu Hình Thiến nói cho y vài chuyện quan trọng hôm nay.
“Được, tôi đã biết.” Không nghĩ tới động tác của Âu Hình Thiến nhanh như vậy, tuy là vì Âu Thiên Bảo, nhưng cũng vì mục tiêu chính mình có thể thoát ly Âu gia ngày càng gần, Âu Lăng Dật thực vừa lòng, trên mặt liền mang theo một chút ý cười.
Mỹ nhân cười, lực sát thương rất lớn; Mỹ nhân mặt than cười, lực sát thương to như bom nguyên tử.
Âu Hình Thiến giờ phút này đã bị Âu Lăng Dật trong lúc vô ý hạ bom nguyên tử làm choáng váng đầu óc, tâm thần thất thường, hai gò má đỏ lên.
Giãy cánh tay ra khỏi bàn tay của Âu Hình Thiến, Âu Lăng Dật đối với chuyện hắn ta thường hay động kinh hoàn toàn miễn dịch, lạnh nhạt đứng trước cửa phòng tắm, thay quần áo.
Đối với thiếu niên đóng chặt cửa phòng, giật mình ngốc lăng nửa ngày, Âu Hình Thiến cố xua đi ý tưởng thất thường trong đầu, biểu tình hoang mang trở lại phòng rửa mặt.
Âu Lăng Dật thu thập thỏa đáng, Âu Hình Thiến còn đóng cửa không ra. Y cũng sẽ không cố ý chờ đợi, chính mình chậm rãi đi xuống lầu ăn bữa sáng.
Quản gia vẻ mặt từ ái đem lời phân phó của nhị thiếu bưng lên bữa sáng dinh dưỡng. Lại nói tiểu thiếu gia thật sự là quá gầy yếu, cần phải cố gắng tẩm bổ.
Cầm lấy phần ăn phong phú trước mặt, sandwich nhìn cũng rất mỹ vị, Âu Lăng Dật tao nhã cắn một ngụm nhỏ, quay đầu lại chỉ thấy Âu Lăng Sương cùng Âu Thiên Bảo vừa mới đi xuống lầu.
Âu Lăng Sương đi đến bên người Âu Lăng Dật, sờ sờ bộ dáng mềm mại của y vài phát, ngồi xuống cạnh y, nói với quản gia muốn một phần bữa sáng giống y như đúc.
Âu Thiên Bảo ngồi đối diện Âu Lăng Dật, nhìn thấy bữa sáng dinh dưỡng đặc chế trước mặt y, ánh mắt tối tăm.
“Tiểu Dật, em chừng nào thì đến trường? Muốn học cùng trường với anh chị sao?” Âu Thiên Bảo giả vờ quan tâm hỏi.
Nghe thấy Âu Thiên Bảo nói đến trường học, Âu Lăng Dật trong lòng thở dài: Lại tới nữa!
Trường Âu Thiên Bảo cùng Âu Lăng Sương học là trường học quý tộc tinh anh nổi tiếng nhất B thị — trung học Dục Đức.
Nơi đó quản lý nghiêm khắc, học sinh vào học chẳng những phải có thân phận địa vị, còn phải có tài năng tương đương. Kiếp trước Âu Lăng Dật vì tiến vào trường học này, dốc hết tâm huyết khổ đọc một năm trời, mới miễn miễn cường cường đủ tư cách, bị an bài vào lớp thấp nhất.
Âu Thiên Bảo còn từng giả mù sa mưa hướng Âu Hình Thiên cầu tình, làm cho hắn nhờ quan hệ, đi cửa sau, đem Âu Lăng Dật tiến vào trường. Bị Âu Hình Thiên lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt.
Âu Hình Thiên là người đầu tư lớn nhất cho trung học Dục Đức này, hắn muốn thương lượng mở cửa sau cho ai đi vào, chỉ cần mở miệng một câu. Nhưng là đối với nghiệt chủng Âu Lăng Dật này phi thường chán ghét, hắn làm sao có tâm tư giúp đỡ, mặc y tự sinh tự diệt.
Kiếp trước Âu Lăng Dật mỗi việc y làm đều cố gắng đạt tới kết quả tốt nhất mới thôi, liều mạng phát huy khả năng của chính mình, cuối cùng vẫn là không thể làm cho ánh mắt của Âu Hình Thiên dừng ở trên người y quá một giây, thật sự là bi ai!
Dứt bỏ đoạn quá khứ không thoải mái, Âu Lăng Dật thản nhiên cắn một ngụm sandwich đầy mỹ vị: “Tôi bây giờ còn chưa chuẩn bị cho việc đi học, chờ chú hoặc cha trở lại để họ an bài đi.”
Âu Thiên Bảo nghe xong ngữ khí trả lời cứng nhắc của y, nghĩ đến tâm tư chú Hai dành cho y cũng không quá nhiều, còn chưa sắp xếp gì. Trên thực tế, từ khoảnh khắc có được nghiên cứu báo cáo của Âu Lăng Dật, Âu Hình Thiến quá đỗi hưng phấn, là thật đã quên tìm hiểu chuyện này.
Đối với Âu Lăng Dật ngữ khí lơ đễnh lạnh lùng, thấy y bị bỏ mặc liền khiến gã cảm giác hài lòng. Âu Thiên Bảo vì thế nhu hòa cười, dự tính an ủi, trong mắt lại lộ ra sự khinh miệt.
Âu Lăng Sương phản ứng mãnh liệt hơn nhiều. Cô sốt ruột nắm bả vai Âu Lăng Dật: “Tiểu dật, Trung học Dục Đức là trường khó nhất, để vào học nhất định phải thông qua cuộc thi nghiêm khắc mới được. Em tốt nhất phải cố gắng ôn tập! Chị còn cất một bộ sách tham khảo, đợi lát nữa đưa đến phòng em, cố lên!”
Nghe xong Âu Lăng Sương chỉ điểm, Âu Lăng Dật nội tâm ấm áp, đối với cô lộ ra chút tươi cười trấn an:“Được, em sẽ cố gắng, cám ơn chị!”
Âu Lăng Sương lập tức bị tiếng nói mát lạnh êm tai của thiếu niên cùng nụ cười thuần mỹ động lòng người manh đổ, hai má hồng hồng nhìn y ngẩn người.
Âu hình thiến đứng trên cầu thang liền thấy này một màn, tâm tình tốt đẹp sáng sớm lập tức tan thành mây khói. Mặt hắn ta âm trầm kéo Âu Lăng Dật:“Tiểu Dật, những món này cầm lên xe ăn, đi sở nghiên cứu đừng để muộn.”
Bị Âu Hình Thiến bá đạo kéo đi, Âu Lăng Dật không có thói quen vừa đi vừa ăn, chỉ có thể vội vàng cắn mấy miếng sandwich trong tay, bĩu môi không cam lòng đi theo hắn ta lên xe, trong lòng oán thầm: Này Âu Hình Thiến thật sự là chán ghét! rõ ràng là chính hắn ta động tác chậm chạp, đến muộn, còn bắt y trả giá bữa sáng đại giới!
Phòng khách để lại hai người trông thấy cảnh Âu Hình Thiến hấp tấp lôi kéo Âu Lăng Dật, kinh ngạc há to miệng. Này vẫn là chú Hai trước giờ bị khiết phích nghiêm trọng, để cho người khác chạm một chút liền khó chịu sao? Thế giới này huyền huyễn quá đi?
Nhìn chằm chằm thân ảnh chú cháu hai người cùng nhau rời đi, Âu Thiên Bảo tâm tình hơi trầm xuống, mày cau lại, sau đó lại giãn ra. Xem như chú Hai có thích y thì như thế nào? Đương gia của Âu gia vẫn là ba gã, mà trong lòng ba gã vĩnh viễn chỉ có người là Âu Thiên Bảo gã ta!
Âu Hình Thiến khởi động xe, quay đầu thấy Âu Lăng Dật biểu tình khả ái, tinh thần phấn chấn, kìm lòng không đậu lộ ra nụ cười sủng nịch.
Xoa bóp hai má trơn mềm của thiếu niên, hắn ta ôn nhu giải thích: “Thực xin lỗi con, tiểu Dật! Hại con chưa ăn xong bữa sáng. Đợi lát nữa chú Hai mua cho con món bánh ngọt ngon nhất chỗ này có được không?”
Tuy rằng trong lòng đối với khẩu khí dỗ dành trẻ con của Âu hình thiến thực bất mãn, nhưng là tiếp thu từng đợt cảm xúc ấm áp, dao động hợp lòng người trên người hắn ta truyền đến, tinh thần thỏa mãn lập tức bổ khuyết vài điểm hư không.
Giống hít thuốc phiện, Âu Lăng Dật hít sâu từng cơn, hết sức hấp thu khí tức tản mát ra từ người trước mắt, dao động tinh thần nhu hòa thoải mái. Cảm giác tinh thần lực trong cơ thể lưu chuyển càng thông thuận, y dứt bỏ oán niệm vì đói bụng, rộng lượng gật gật đầu.
Từ lúc trở lại âu gia, Âu Lăng Dật phát hiện ra biện pháp nâng cao tinh thần lực của chính mình, phải hấp thu cảm xúc dao động phát ra từ người thân cận đối với chính mình.
Hấp thu năng lượng này, hiện tại y ở thời điểm ban ngày cũng có thể không ngừng vận chuyển tinh thần lực, nếu không sẽ phát sinh sự tình giống trước kia, sử dụng năng lượng quá độ mà suy yếu té xỉu.
Bởi vì trước đây chưa từng cùng người khác tiếp xúc qua, mà mẹ y lại không bao giờ dành cho y những xúc cảm tốt đẹp như thế này, vậy nên đến bây giờ Âu Lăng Dật mới phát hiện ra huyền cơ này.
Âu Hình Thiến cảm thấy mỹ mãn, thưởng thức vẻ mặt thỏa mãn của cháu trai nhỏ, cảm thấy y giống như mèo con khả ái nhàn hạ ngủ gật, tâm tình tốt bắt đầu trở lại.
Quả nhiên vẫn là đứa trẻ a, lấy ăn ngon bánh ngọt liền có thể dụ dỗ! Được, điểm này nhất định phải nhớ kỹ! Về sau thường xuyên mua cho tiểu Dật ăn, để y vui vẻ. Lái xe tới nơi, Âu Hình Thiến ở trong đầu suy tính chuyện kế tiếp.
Bình luận truyện