Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 141: Cửa hàng Thiên Long



TSCPTĐK - Chương 141

Chương 141: Cửa hàng Thiên Long

Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đi dạo một vòng, cuối cùng hội hợp với Kỳ Hằng, Bích Lưu Vân.

"Thiếu gia, các ngươi có phát hiện gì không?" Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh thỏa thuê đắc ý tò mò hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh hớn hở gật đầu: "Chúng ta tham gia hội giao lưu tổ chức ở địa phương, nơi đó rất có ý tứ, ta tìm mua được rất nhiều đặc sản hải tộc về."

Kỳ Thiếu Vinh vung tay lên, một đống lớn đặc sản hải tộc xuất hiện trên bàn.

Bích Lưu Vân tràn đầy ghét bỏ nói: "Thiếu gia, ngươi mua một đống hàng rẻ tiền!"

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Đều là hàng rẻ tiền sao?" Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày hỏi.

Bích Lưu Vân gật đầu: "Đúng vậy! Nghe nói thường xuyên có hải tộc mang đồ cũ không dùng nữa tới địa giới nhân loại, bán cho mấy người không biết nhìn hàng."

Kỳ Thiếu Vinh: "......" Vậy nên hắn chính là cái người không biết nhìn hàng kia sao?

"Không nói cái này, ta phát hiện mỹ phẩm của chúng ta rất có tiềm năng phát triển ở nơi này, chúng ta có thể mở một chi nhánh cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành ở đây, sinh ý nhất định sẽ rất tốt, có lẽ ông trời phái ta tới nơi này chính là vì muốn ta mở rộng sinh ý cửa hàng đến địa giới hải tộc."

Bích Lưu Vân nghiêng đầu nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, người phái ngươi tới đây không phải là ông trời, là quân thượng."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Kỳ Hằng châm chước một chút nói: "Thiếu gia, muốn mở cửa hàng ở Bích Hải Bình Nguyên, lão bản phải có thực lực cường đại, nếu không sẽ rất dễ bị đoạt, nghe nói ở Bích Hải Bình Nguyên thường xuyên phát sinh cướp bóc."

Kỳ Thiếu Vinh: "......" Hai tên tiểu tử này đúng là rất biết hất nước lạnh cho người khác a!

"Hai người các ngươi cũng ra ngoài, nghe được cái gì rồi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Thiếu gia, ta cùng Bích Lưu Vân tìm hiểu được trên Bích Hải Bình Nguyên tồn tại hai thế lực lớn, một là cửa hàng Mạc Vân, một là cửa hàng Thiên Long."

"Cửa hàng Mạc Vân có cao thủ thánh cấp tọa trấn, giao hữu với không ít hải tộc, bọn họ chủ yếu bán thương phẩm cho hải tộc, nghe nói, tiền thế của cửa hàng Mạc Vân là một đoàn hải tặc kiêm chức khai quật cổ tích, cũng chính là đào mồ, sau này tẩy trắng, bắt đầu làm sinh ý đứng đắn, dưới trướng của cửa hàng này có không ít dong binh đoàn, sinh ý làm rất lớn."

"Cửa hàng Thiên Long thì thập phần thần bí, nó giống như là đột nhiên xuất hiện ở Bích Hải Bình Nguyên, lão bản cửa hàng này vẫn còn giấu mặt, bất quá, có thể xác định rất nhiều thế lực đối địch với cửa hàng này đều vô thanh vô tức biến mất."

"Cao tầng cửa hàng Thiên Long rất có thủ đoạn, tuy cửa hàng Mạc Vân cũng có bán rất nhiều thương phẩm của hải tộc, nhưng phần lớn đều là hàng hóa bình thường, mà cửa hàng Thiên Long ngay cả chí bảo của hoàng thất hải tộc cũng có bán."

"Những thế lực từng tới Bích Hải Bình Nguyên đều lựa chọn gia nhập vào một trong hai thế lực này, như vậy có thể sống lâu hơn một ít."

......

Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt, đánh gãy lời Kỳ Hằng nói: "Sống được lâu hơn một ít là bao lâu?"

"Mười năm."

Kỳ Thiếu Vinh khó chịu mắng: "Mới mười năm a!."

"Nhưng nghe nói nếu không có chỗ dựa, vừa tới đây liền vì không hợp khí hậu mà chết."

Kỳ Thiếu Vinh: "......" Không hợp khí hậu? Lĩnh chủ tới nơi này ngoại trừ hắn tu vi chưa đến cấp tám thì còn lại đều là cường giả cấp tám, cường giả cấp tám sẽ vì không hợp khí hậu mà chết sao?

"Theo kinh nghiệm từ trước tới nay, chọn đầu nhập vào một thế lực là chuyện rất cần thiết." Kỳ Hằng nói.

Bích Lưu Vân gật đầu: "Nói không sai!"

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Ngày mai chúng ta đến hai cửa hàng kia xem thử, các ngươi xem nên tới nơi nào trước?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Bích Lưu Vân không cần nghĩ liền nói: "Đến cửa hàng Thiên Long trước."

Kỳ Thiếu Vinh khó hiểu nhìn Bích Lưu Vân: "Vì sao?"

"Bởi vì nghe nói mấy ngày nay thiếu chủ của cả hai cửa hàng đều ở đây, thiếu chủ cửa hàng Thiên Long là đại soái ca, nhưng tư sắc của thiếu chủ cửa hàng Mạc Vân lại thường thường."

Kỳ Thiếu Vinh búng tay một cái: "Vậy cứ làm theo theo lời ngươi nói đi."

Trang Hạo: "......"

.....

Kỳ Thiếu Vinh vừa tới cửa hàng Thiên Long liền lập tức chấn kinh.

Toàn bộ cửa hàng Thiên Long đều dùng đá thủy tinh kiến tạo, nhìn qua như một tòa cung điện thủy tinh xa hoa lộng lẫy.

Ánh mặt trời chiếu rọi phía trên cửa hàng, cả cửa hàng giống như đang sáng lên.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn bốn chữ "Cửa hàng Thiên Long" rồng bay phượng múa, không khỏi buông lời cảm thán: "Lợi hại! Danh tác a!"

Bích Lưu Vân lắc lắc quạt xếp trên tay: "Thiếu gia, chúng ta vào thôi."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được."

Kỳ Thiếu Vinh vừa đi vào tiệm đã bị vật phẩm bên trong khiến cho kinh ngạc không thôi.

Các loại san hô tạo hình độc đáo, dạ minh châu lớn lớn nhỏ nhỏ, giao sa cao mấy chục mét, nước mắt nhân ngư...... Bên trong cửa hàng Thiên Long, đủ loại chí bảo của hoàng thất hải tộc, cần gì cũng có.

"Thật quý!"

Thương phẩm trong cửa hàng Thiên Long không có gì là không phải tinh phẩm, mà giá cả cái nào cũng đều lớn tận trời.

Thật sự có thể nói là, một món không dễ bán, bán một món liền ăn ba năm.

Đại đa số khách nhân tiến vào đều chỉ là để nhìn một cái.

......

Một nam nhân áo gấm từ trên thang lầu bước xuống.

"Thiếu chủ, ngươi xem cửa hàng còn cần điều chỉnh nơi nào hay không?" Quản sự cửa hàng đi theo bên cạnh nam nhân, tất cung tất kính hỏi.

Nghe thấy thanh âm nói chuyện từ thang lầu truyền tới, đám người Kỳ Thiếu Vinh đồng thời nhìn sang.

Trên thang lầu, nam nhân áo gấm tuấn lãng bất phàm, quanh thân càng lộ ra một cỗ khí chất vương giả, khiến cho người khác vừa nhìn liền rung động tinh thần.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn cười cười nam nhân áo gấm, cầm lòng không đậu nói: "Đúng là một đại soái ca a!"

Trang Hạo bất mãn nắm chặt tay Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh bĩu môi, thầm nghĩ: Hủ dấm của tiểu tử Trang Hạo này cũng lớn quá rồi.

Bích Lưu Vân cau mày, ánh mắt đặt trên người nam nhân, làm sao cũng không rời đi được.

Đại khái là cảm nhận được ánh mắt Bích Lưu Vân quá nóng rực, Hải Lăng quay đầu nhìn lại về phía Bích Lưu Vân.

Kỳ Thiếu Vinh thấy thần sắc Hải Lăng nhìn Bích Lưu Vân, trong lòng nổi lên vài phần khác thường, muốn nhắc nhở Bích Lưu Vân một chút, nhưng đã không kịp rồi.

"Vị khách nhân này, ngươi đang nhìn cái gì?" Thân ảnh Hải Lăng đột nhiên xuất hiện trước mặt Bích Lưu Vân.

Bích Lưu Vân sửng sốt một chút, cười ngượng hai tiếng: "A! Công tử lớn lên quá tuấn mỹ, ta nhất thời hoảng thần."

Hải Lăng cười cười: "Ta lớn lên rất tuấn mỹ sao?"

Bích Lưu Vân gật đầu: "Đương nhiên."

"Cảm ơn."

"Không cần khách khí."

Nam nhân mỉm cười nói chuyện phiếm cùng Bích Lưu Vân vài câu, sau đó liền mang người rời đi.

Đám người Kỳ Thiếu Vinh cũng theo đó rút khỏi cửa hàng Thiên Long.

......

Trang Hạo nhìn đôi mày của Bích Lưu Vân co chặt, khó hiểu hỏi: "Bích cầm sư, ngươi làm sao vậy? Ngươi cũng là người từng nhìn thấy nhiều việc đời, ta thấy tên tiểu bạch kiểm kia không có gì đặc biệt, sao ngươi vừa nhìn thấy hắn liền tước vũ khí đầu hàng rồi?"

Bích Lưu Vân nhìn Trang Hạo: "Ngươi không hiểu."

Trang Hạo run rẩy khóe miệng một chút: "Ta có gì không hiểu chứ? Ngươi nhất kiến chung tình tên tiểu bạch kiểm kia?"

"Ngươi suy nghĩ nhiều quá! Trang đại thiếu, có phải đầu óc ngươi cả ngày chỉ biết suy nghĩ mấy thứ phế liệu, cho nên bây giờ bên trong toàn rỉ sắt rồi đúng không?" Bích Lưu Vân tức giận nói.

Trang Hạo: "......"

.....

Trong cửa hàng Thiên Long.

Hải Lăng ôm hai tay, khóe miệng cong lên, tươi cười nhàn nhạt.

"Thiếu chủ, sao ngài lại cảm thấy hứng thú với một nhân tộc?" Một hộ vệ bên người Hải Lăng khó hiểu hỏi.

Hải Lăng cười cười: "Không biết! Chỉ là ánh mắt hắn nhìn ta nóng rực, rất có ý tứ."

"Thiếu chủ, ánh mắt của rất nhiều hải tộc nhìn ngài cũng rất nóng!"

"Cái này, hình như không giống nhau lắm, hơi thở trên người hắn có chút cổ quái."

"Thiếu chủ, chẳng lẽ hắn là hải tộc?"

"Không giống, thật sự là nhân tộc."

"Đi điều tra lai lịch mấy người kia đi, có lẽ thành chủ đại nhân đã tới rồi."

"Thiếu chủ, ngài là nói?"

"Một hàng bốn người, mỗi người đều là thiếu niên cao thủ, hơi thở trên người thiếu niên bạch y kia không kém hơn ta chút nào, ta nghĩ hắn rất có thể là Trang Hạo."

"Thiếu chủ, ta lập tức đi tra."

......

Đám người Kỳ Thiếu Vinh đi trên đường, Bích Lưu Vân chống cằm, như suy tư gì đó.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân: "Lưu Vân, có phải ngươi phát hiện ra cái gì không, cho nên mới thất thường như vậy?"

Bích Lưu Vân cười cười: "Vẫn là thiếu gia hiểu ta! Ta phát hiện thiếu chủ của cửa hàng Thiên Long kia không phải nhân tộc."

"Không phải nhân tộc, là hải tộc sao? Chỉ là hắn lớn lên rất giống nhân tộc a!" Kỳ Hằng khó hiểu nói.

"Vương thất của hải tộc vốn dĩ đã rất giống nhân tộc, nhân tộc có dược tề ngụy trang thành hải tộc, hải tộc đương nhiên cũng có dược tề ngụy trang thành nhân tộc."

Kỳ Thiếu Vinh hai tay chống lưng: "Ta đã nói mà, cảm giác thiếu chủ cửa hàng kia mang tới cho ta rất kỳ quái, thì ra lại là như vậy."

Bích Lưu Vân ôm bả vai Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi cảm thấy thiếu chủ cửa hàng kia kỳ quái có thể là bởi vì người ta lớn lên quá soái."

"Nói không sai! Tên kia lớn lên thật sự rất tuấn tú!" Kỳ Thiếu Vinh hớn hở nói.

Trang Hạo bất mãn chen vào: "Tên kia lớn lên cũng chẳng ra gì, kém xa ta."

Bích Lưu Vân cười cười với Trang Hạo, "Trang đại thiếu, ngươi đừng vội vã phủ định người ta như vậy, nhìn qua ngươi có chút giống như là đang chột dạ vậy."

Trang Hạo: "......"

Trang Hạo kỳ quái nhìn Bích Lưu Vân: "Bích cầm sư, hình như ngươi hiểu rất rõ về hải tộc! Có phải ngươi cùng hải tộc có quan hệ sâu xa gì đó không?"

Bích Lưu Vân ngẩn ra một chút, cười nói: "Ta bác học đa tài, không chỉ hải tộc, ta còn hiểu rất nhiều về những chủng tộc khác."

"Thiếu gia, kế tiếp chúng ta sẽ đến cửa hàng mạc vân sao?" Kỳ Hằng hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không cần, để sau rồi đi, chúng ta đến phủ thành chủ trước, tốt xấu gì cũng là nơi ở sắp tới của chúng ta."

Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ta nghe được một ít tin tức, có lẽ phủ thành chủ sẽ không giống như những gì ngươi tưởng tượng."

Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu hỏi: "Không giống những gì ta tưởng tượng, vậy nó có hình dạng gì?"

Kỳ Hằng cười cười: "Ngày mai đi xem sẽ biết."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện