Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 228: Trang Hạo muốn thành hôn



TSCPTĐK - Chương 228

Chương 228: Trang Hạo muốn thành hôn

Thời điểm đám người Bích Lưu Vân đuổi tới tiền tuyến, nhìn thấy vô số hải thú diện mạo quái dị.

Rất nhiều thành trấn của nhân ngư tộc đều bị hải thú không rõ thần trí phá hủy, rất nhiều nhân ngư đều trở thành đồ ăn trong miệng hải thú.

Đồn đãi cùng hiện thực là hai loại cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Sau khi tới chiến trường, mấy người liền nhanh chóng gia nhập tham chiến cùng hải thú.

Có tồn tại gian lận như Trang Hạo tại đây, Bích Lưu Vân một đường gặp thần giết thần gặp phật giết phật, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Cảnh tượng Bích Lưu Vân cùng hải thú chiến đấu rất nhanh liền thông qua lưu ảnh thạch truyền đi khắp hải tộc.

Bích Lưu Vân thân là hỗn huyết giữa nhân tộc cùng hải tộc, thanh danh trong hải tộc cũng không tốt lắm, nhưng phần quang ảnh thạch này vừa ra, người hải tộc không khỏi thay đổi cái nhìn khác về Bích Lưu Vân.

Ngải Lệ Nhi nhìn đến hình ảnh Bích Lưu Vân chiến đấu, phẫn nộ đập nát mấy rặng san hô trang trí.

Hải thú mang tới cho nhân ngư tộc ảnh hưởng vô cùng lớn, không ít nhân ngư tộc đi xa tha hương, nhân ngư gần Nguyên Mộ Hải điên cuồng chạy trốn, khắp nơi lộn xộn, Bích Lưu Vân xuất hiện giống như là rót vào một liều thuốc trợ tim cho nhân ngư tộc.

Trong nháy mắt, uy danh của Bích Lưu Vân liền truyền khắp nhân ngư tộc.

"Ngươi đang làm gì?" Tát Bối say khướt đi đến hỏi.

"Phụ thân, ngươi lại uống rượu!" Ngải Lệ Nhi sắc mặt không vui nói.

Tát Bối nhìn san hô trang trí nát vụn trên nền đất, thở dài một tiếng: "Nhi nữ, nay đã khác xưa, ngươi đừng tiếp tục đập đồ trong nhà nữa, làm vỡ nữa liền không có đồ mới thay thế đâu."

Ngải Lệ Nhi nắm chặt nắm tay, sau khi Tát Bối mất đi ngôi vị hoàng đế, nhà bọn họ liền bị sung quân tới một trấn nhỏ của nhân ngư tộc, quyền lợi trên tay bị tước đoạt hoàn toàn.

Từng trải qua sinh hoạt cẩm y ngọc thực, Ngải Lệ Nhi hoàn toàn không thích ứng với cuộc sống hiện tại này.

Tát Bối say khướt dựa lên một cây cột uống rượu, trong miệng lẩm bẩm gọi tên Y Lâm Na.

Ngải Lệ Nhi nhìn bóng dáng say khướt suy sút của phụ than, ảm đạm cắn môi.

Mẫu thân Y Lâm Na chết trong tranh đấu với hải thú, Ngải Lệ Nhi rất rõ ràng, phụ thân kỳ thật cũng oán hận nàng, nếu lúc trước nàng tới hải long tộc mượn được viện binh, có lẽ sự tình sẽ không đến nông nỗi này.

Ngải Lệ Nhi nhắm mắt lại, nàng trước nay không nghĩ tới, nàng nhất thời tùy hứng sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng như thế, nếu nàng biết sớm, tuyệt đối sẽ không......

............

Ngải Lệ Nhi ra khỏi cửa, vừa lúc nghe thấy hai nữ nhân ngư đang đàm luận.

"Bích Lưu Vân thật lợi hại a!"

"Hắn đương nhiên lợi hại, nếu hắn không lợi hại, Hải Lăng sao có thể cưới hắn!"

"Bích Lưu Vân là nhân ngư hoàng kim, nghe nói hắn kỳ thật là nhi tử của Tuyết Phỉ Nhi công chúa, Tuyết Phỉ Nhi công chúa chính là nữ chiến thần của nhân ngư tộc chúng ta a! Nếu không phải năm đó nàng tuổi xuân chết sớm, nhân ngư tộc có lẽ sẽ không rơi xuống bước tình cảnh này."

"Nếu như Bích Lưu Vân trở thành vương giả của nhân ngư tộc chúng ta, nói không chừng nhân ngư tộc sẽ là một phen cảnh tượng khác."

"Đúng vậy! Hơn nữa, Bích Lưu Vân đã cưới Hải Lăng, nếu Bích Lưu Vân trở thành nhân ngư hoàng, nhân ngư tộc chúng ta có xảy ra chuyện gì, hải long tộc tuyệt đối sẽ không bỏ mặc."

"Hải Thần Tam Xoa Kích cũng nhận Bích Lưu Vân làm chủ, Bích Lưu Vân làm nhân ngư hoàng cũng là đương nhiên."

Ngải Lệ Nhi tức giận mắng, "Hai người các ngươi không làm việc, ở đây nói loạn cái gì? Bích Lưu Vân chính là tạp chủng, một tạp chủng sao có thể xứng làm nhân ngư hoàng?"

"Ngải Lệ Nhi tiểu thư, sao ngươi lại ra đây? Đuôi của ngươi đã đứt mất một đoạn, vẫn là nghỉ ngơi nhiều một chút tương đối tốt." Một thị nữ nói.

Ngải Lệ Nhi căm giận trừng mắt nhìn thị nữ, sau khi bị sung quân tới đây, Ngải Lệ Nhi liền cảm thấy mọi chuyện đều không thuận, ngay cả thị nữ trong ngôi nhà này cũng không nghe lời nàng nói.

Hai thị nữ này thực lực đều rất mạnh, so với nói những người này được phái tới đây chăm sóc nàng, thà rằng nói những người này đang giám thị nàng thì đúng hơn, căn bản là không có tác dụng.

"Tạp chủng Bích Lưu Vân kia căn bản không lợi hại như vậy, hắn gian lận!" Ngải Lệ Nhi tức muốn hộc máu nói.

"Ngải Lệ Nhi tiểu thư, Bích Lưu Vân cho dù không lợi hại như vậy, hắn cũng mạnh hơn ngươi nhiều!"

"Đúng vậy! Người ta cũng sẽ không lâm trận bỏ chạy, càng sẽ không đẩy nhân ngư khác ra thế mạng cho mình!"

Ngải Lệ Nhi đỏ mặt lên, rầu rĩ trở về phòng.

............

Trải qua một vòng chiến đấu kịch liệt, vô số thi thể hải thú trầm xuống đáy biển.

Hải Lan nhìn Bích Lưu Vân, nói: "Lưu Vân, ngươi rất lợi hại a!"

Bích Lưu Vân cười đáp: "Cô cô quá khen!"

"Ngươi hiện tại đã trở thành thần tượng bên trong nhân ngư tộc, ta nghe nói, bên trong nhân ngư tộc hiện tại đang có một tiếng hô, hy vọng ngươi trở về làm nhân ngư hoàng!"

Bích Lưu Vân cười nói: "Ta sao có thể đi làm nhân ngư hoàng a!"

Hải Lan lắc đầu: "Cái này thì chưa chắc, nhân ngư tộc hiện tại đang rất loạn, chỉ cần ngươi muốn, vậy ngươi lên làm nhân ngư hoàng cũng không khó!"

Bích Lưu Vân cười khổ một tiếng: "Ta không có hứng thú!" Hải Lăng từ bỏ ngôi vị hải long hoàng để cưới hắn, kết quả, hắn cư nhiên có cơ hội trở thành nhân ngư hoàng, thật sự là...... tạo hóa trêu người!

"Rất nhiều nhân ngư tộc đều coi ngươi như cứu tinh."

Bích Lưu Vân ôm hai tay, lắc đầu nói: "Ta không muốn phải gánh vác nhiều hy vọng như vậy!" Hình như có hơi nổi tiếng quá rồi! Hắn nguyên bản chỉ muốn hơi hơi nổi danh một chút, bất quá, nhân ngư tộc đang trong nước sôi lửa bỏng, hiển nhiên quá yêu cầu anh hùng.

"Cô cô, Nguyên Mộ Hải rốt cuộc là xảy ra vấn đề gì?" Bích Lưu Vân hỏi.

"Kết giới thiên nhiên hình như xảy ra chút vấn đề, nếu không phong tỏa lại Nguyên Mộ Hải, kế tiếp sẽ càng ngày càng nghiêm trọng!" Hải Lan nói.

Bích Lưu Vân gật đầu: "Nghe có vẻ rất không xong!"

"Cũng may tình thế tạm thời đã được khống chế, mấy hải vương đang thương lượng lần nữa bố trí lại kết giới."

"Vậy là tốt rồi."

"Lần này ít nhiều nhờ đám người Trang thiếu gia hỗ trợ!" Hải Lan may mắn nói.

Bích Lưu Vân gật đầu: "Thiếu gia đúng là giúp đại ân."

Bích Lưu Vân tìm tới chỗ đám người Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo, lại phát hiện hai người đang thu thập hành trang.

"Thiếu gia, ngươi phải đi sao?" Bích Lưu Vân nhìn Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"

"Gấp như vậy sao!" Bích Lưu Vân rầu rĩ nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Ta cũng có biện pháp, ngươi biết đấy, hôn kỳ của Kỳ Hằng cùng Tả Vân Phi sắp tới rồi."

Bích Lưu Vân gật đầu: "A! Ta thiếu chút nữa quên mất, Tả thiếu đâu?"

"Hắn mang Kỳ Hằng trở về trước."

Bích Lưu Vân sửng sốt một chút: "Trở về nhanh như vậy, ta vốn còn muốn cẩn thận cảm tạ hắn, lần này làm phiền hắn hỗ trợ."

"Tả Vân Phi này tuy rằng miệng hỏng một chút, nhưng làm người cũng không tệ lắm!" Kỳ Thiếu Vinh nói.

Bích Lưu Vân cười cười: "Đúng vậy!"

"Kỳ Hằng thật ra cũng muốn ở lại đây thêm một thời gian, nhưng Tả Vân Phi chờ không kịp, tính tính thời gian, bọn họ cũng nên trở về chuẩn bị hôn lễ." Trang Hạo chua lòm nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, trong long trầm tư suy nghĩ.

............

So sánh với hôn lễ của Hải Lăng, hôn lễ của Tả Vân Phi mộc mạc hơn một ít, bất quá, cũng rất náo nhiệt.

Đuổi thời gian tham gia hai tràng hôn lễ, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo cuối cùng cũng lên xe trở về Nguyên Quốc.

Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hỏi: "Mệt không?"

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Vẫn khá tốt, hôn lễ rất có ý tứ."

"Nếu là chúng ta tổ chức hôn lễ, sẽ càng có ý tứ!" Trang Hạo nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái: "Nha, ngươi có ý kiến gì tốt sao?"

Trang Hạo sửng sốt, quay đầu lại nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hỏi: "Ngươi đang suy xét chuyện thành thân của chúng ta sao?"

"Chẳng lẽ ngươi chưa từng suy xét qua?"

"Sao có thể, ta đã suy xét trăm ngàn lần, ta chỉ không nghĩ tới, ngươi......"

"Tìm thời gian, cũng định ra đi!"

Trang Hạo mở to hai mắt, thật lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, kinh hỉ nói: "Được! Yên tâm, ta nhất định sẽ kiến tạo một hôn lễ xinh xinh đẹp đẹp, khiến cho Tả Vân Phi cùng Hải Lăng cũng không bằng."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái: "Không cần quá cao điệu, hết thảy giản lược là được."

Trang Hạo không cho là đúng nói: "Ta thật vất vả mới có thể thành thân, sao có thể không làm lớn!"

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

............

Hoàng đô Nguyên Quốc.

Chuyện Trang Hạo thăng cấp thánh cấp trước khi Trang Hạo trở về đã truyền đi khắp nơi, Trang Hạo vừa về đến hoàng đô liền chịu không ít chú ý.

Thẩm Nguyên nhìn thiệp mời trong tay, lại quay đầu nhìn Trang Hạo làm sao cũng không che dấu được tâm tình tốt ở bên cạnh, "Thiệp mời kết hôn a?"

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy!"

Thẩm Nguyên hồ nghi hỏi: "Kỳ tứ thiếu biết chuyện ngươi muốn thành than không?"

Trang Hạo bất mãn nhìn Thẩm Nguyên một cái: "Ngươi đây là có ý tứ gì? Ngươi cho rằng ta không được Thiếu Vinh đồng ý liền tự mình phát tin tức nói chúng ta sắp thành thân?"

Thẩm Nguyên đảo đảo mắt, cười nói: "Sao có thể? Ta chỉ là tùy tiện hỏi, tùy tiện hỏi mà thôi!" Trang Hạo cho dù có tà tâm cũng không có lá gan đó, Kỳ Thiếu Vinh tính tình rất kém a!

Trang Hạo cười cười, tâm tình sung sướng: "Tuy rằng có một tên đồng đội ngu ngốc kéo chân sau như ngươi, nhưng Thiếu Vinh cuối cùng cũng vẫn là bị ta làm cho cảm động."

Thẩm Nguyên xoa xoa trán: "Chuyện đó cũng không thể chỉ trách ta, là kế mẫu ngươi muốn thay ngươi từ hôn, cho dù lúc ấy không có ta, cũng sẽ có người khác đi từ hôn cho ngươi, chẳng qua là ta tương đối xui xẻo."

Trang Hạo khẽ hừ một tiếng: "Dù sao ngươi cũng không thoát được can hệ."

Thẩm Nguyên: "......" Được rồi đi, đều là năm đó niên thiếu vô tri chọc họa! Nhưng giáo huẩn này cũng không khỏi quá đau.

"Nghe nói ngươi đã tiến vào thánh cấp, có phải là thật không?" Thẩm Nguyên hỏi.

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy! Ta đã nắm giữ lĩnh vực!"

Thẩm Nguyên nhìn Trang Hạo, ở trong lòng thở dài, chính mình cùng Trang Hạo đều là Hoàng Đô Thất Tú, quả thực là đối Trang Hạo vũ nhục.

Thẩm Nguyên nhìn Trang Hạo, nói: "Ngươi gần đây sinh hoạt cũng thật phong phú!"

"Trong ba tháng tham gia hai cái hôn lễ, nếu không phải chính ta cũng sắp kết hôn, quả thực là muốn giết người!"

Thẩm Nguyên: "......"

"Ngươi dự định mời bao nhiêu người?" Thẩm Nguyên hỏi.

Trang Hạo nhún vai: "Có thể mời bao nhiêu liền mời bấy nhiêu!"

Thẩm Nguyên: "......"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện