Chương 13: C13: Xiii/ Là Cha Của Tiểu Bảo Mà! (2)
" Tại sao bà lại đi cầu thang bộ vậy?"
Tiểu bảo có hơi nghi hoặc.
Nhóc không đi thang máy là vì sợ bị phát hiện mình lẻn vào nơi này.
Nhưng bà tại sao lại đi lối này?
Theo bà nói hẳn con trai bà cũng là lãnh đạo công ty, thế thì bà phải đường hoàng đi cửa chính chứ nhỉ ?
" Hừ! Nhắc lại cũng tại thằng con trời đánh của bà. Bà chỉ muốn nó đi xem mắt thôi mà, có gì sai đâu? Nó thì hay rồi, trốn trong phòng làm việc, còn kêu người hộ tống bà về nữa!
Bà từ trước tới giờ nào đã phải chịu thiệt thòi như thế?... Nên bà chạy thôi."
Tiểu bảo nhìn vẻ mặt hợp tình hợp lí của bà mà chẳng biết nói gì. Thế bây giờ bà đi lên là không tự dâng mình cho cọp à?
...
" Lãnh tổng, ngài xem..."
" Tôi đã nói, chuyện làm ăn này tôi không hứng thú."
Lãnh Thiên nhàn nhạt nhìn về phía đối diện, lưng ngả ngớn tựa vào ghế.
Mà lúc này, một người đàn ông trung niên, có chút mập đang luống cuống chân tay, người đầy mồ hôi lạnh nhìn hắn.
Tô Tửu liếc nhìn ông chủ, rồi ra dấu tay mời:
" Vương tổng, hạng mục này không phù hợp với Lãnh thị, ngài dây dưa cũng vô ích thôi.
Nếu có cơ hội, lần sau chúng ta sẽ hợp tác. Mời!"
Vương tổng sắc mặt âm trầm, lại chỉ có thể kìm nén cỗ bực tức trong người.Nếu Lãnh tổng mà kí hợp đồng này thì công ty ông ta được cứu rồi!
Vậy mà thằng oắt này lại dám không lễ phép từ chối ông!
Vương tổng nghiến răng, gọi cho trợ lí. Rất nhanh, trợ lí của lão đã mở cửa bước vào, bên cạnh là một người con gái có dáng vẻ mị hoặc, bước đi lả lướt.
Lãnh Thiên nhíu mày, mặt trầm xuống nhìn về phía Tô Tửu.
" Lãnh tổng, là tôi sơ suất, tôi sẽ..."
" Lãnh tổng~"
Tô Tửu chưa kịp nói xong, Vương tiểu thư đã đi tới trước bàn làm việc, ưỡn ẹo chống hai tay xuống bàn, cơ hồ là muốn để lộ nơi mềm mại của mình.
Vương tổng nhìn thấy con gái mình như thế, vui mừng hớn hở.
Con gái lão lão biết, nó có tài mị hoặc hơn bất cứ ai. Xem ra tiền đồ công ty đều phải trông cậy vào nó rồi!
Lão vui sướng dẫn trợ lí ra khỏi phòng, tiện tay đóng kín cửa lại.
Tô Tửu đầu ong một tiếng. Thôi xong rồi!
Vương Nhã Huyên thấy Lãnh Thiên không có phản ứng gì, có chút gấp.
Cô ta mong ngóng người đàn ông này lâu như vậy, giờ cơ hội tốt trên tay...
Cô ta trong cái nhìn bàng hoàng của Tô Tửu, ôm lấy cánh tay Lãnh Thiên, áp sát bộ ngực vào cánh tay hắn.
Xong rồi!
Xong rồi!!
Xong rồi!!!
Quả nhiên, khi Tô Tửu kịp phản ứng, thân ảnh Lãnh tổng nhà hắn đã cấp tốc đạp Vương Nhã Huyên ra.
Mà Vương tiểu thư thật thê thảm, Lãnh tổng là đai đen karate đã lâu rồi, một cú đá là người như cô ả sẽ chịu được ư?
Bất cmn tỉnh rồi!
Tô Tửu lo lắng xem mình nên vứt xác ở đâu thì hợp...
Lãnh Thiên cả người ngập sát khí, lao vào nhà vệ sinh trong phòng.
Tô Tửu vội vã liên lạc cho Andy.
Andy mặc dù làm người có chút không đáng tin, nhưng y thuật của anh ta quả thật xuất chúng.
Kể từ khi Lãnh tổng...thì Andy đã trở thành bác sĩ chữa trị riêng của hắn rồi.
...
" Ôi chao ôi! Sao văn phòng lại bừa bộn như thế?"
Lúc bà Lãnh dẫn tiểu bảo tới thì làm gì còn thân ảnh đứa con trai yêu của bà nữa.
" Hú hồn chim én!"
Bà Lãnh xoa ngực nhìn tới Vương Nhã Huyên đang bất tỉnh nhân sự dưới sàn.
Tiểu bảo liếc mắt nhìn sang, có chút âm trầm nhìn cô ta. Nhóc lặng lẽ gửi một tin nhắn.
" Ôi ôi, đi thôi bé ngoan, hôm khác bà dẫn cháu đi gặp cha sau vậy."
Bà Lãnh khinh thường nhìn Vương tiểu thư kia, vui vẻ dẫn tiểu bảo ra ngoài.
Còn lâu bà mới cứu nhé!
Vừa nhìn đã biết động cơ không thuần.
...
Tiểu bảo từ chối lời mời của bà "nuôi", tiễn bà lên xe.
Tiểu bảo lấy điện thoại, gọi cho một dãy số. Rất nhanh, một đoạn video được gửi đến tài khoản nhóc.
Bé chặc lưỡi, phân phó vào trong hư không:
" Từ ngày mai, tôi muốn xí nghiệp Vương thị hoàn toàn biến mất!"
Trong tiếng gió, phảng phất âm thanh vọng lại.
" Rõ thưa thiếu gia!"
Cmn, cha lão tử cũng nhúng tràm!
Là cha của tiểu bảo!
Coi như giúp cha xử lí chút phiền toái vậy.
...
" Andy, tình trạng của Lãnh tổng..."
" Như cậu thấy, không có tiến triển gì khác.
5 năm rồi, cứ thế này thì cậu ta không cảm nhận được tư vị của phụ nữ đâu~"
Andy cười ngả ngớn trên nỗi đau của người khác.
Tô Tửu 3 chấm với tên điên này.
Kì thật, đừng thấy tên này trông sáng sủa, đẹp trai mà bị che mắt. Hắn là một tên biến thái, một tên điên!!!
Tin được không?
Hắn với Andy, tính cả Lãnh tổng lại là bạn đại học đấy! Nói ra mà sợ chết khiếp, đây là bóng ma tâm lí lớn đến cỡ nào a!!!
" Chẳng lẽ lão đại không thể chạm vào phụ nữ cả đời hay sao? Sự kiện kia..."
" Cứ tạm thời như vậy xem sao. Haizz, làm mất cả buổi chiều của tôi với mấy cô nàng rồi!
Tối nay hai người ở tạm đây cũng được. Tối nay tôi một mình~"
Andy cười cợt leo lên cầu thang.
Để lại Tô Tửu lạnh hết sống lưng phía sau.
Có ngu hắn mới ở lại đây với tên điên háo sắc này.
Biết đâu tên này có ý đồ với hắn thì nàm sao, nàm sao a!!!
Về! Phải về!!!
###########################
Bình luận truyện