Trọng Sinh Dị Thế: Thú Nhân Chi Lập Hạ
Chương 12
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trận đan bện dậy sóng này bao phủ toàn bộ lạc, tại lúc Tô Bỉ cùng Mạc Lâm Đạt lôi kéo toàn bộ giống cái cùng thú nhân nhiều tuổi tiến đến trận tuyến biên chế hàng đan bện, Tô Bỉ lại đánh bậy đánh bạ thế nào còn dùng dây leo sỉ mị sáng tạo ra một loại áo giáp mới vừa mềm vừa nhẹ, một kiện đầu tiên này đương nhiên thuộc về Ngõa Cách. Ở sau khi Ngõa Cách khắp nơi khoe khoang đắc chí, hiện nay thú nhân đi ra ngoài săn bắn đều có một kiện. Nghề bện mở rộng khiến mọi người đối Lập Hạ hoặc nhiều hoặc ít có chút đổi mới, nhưng Lập Hạ lại không có đi chú ý điều đó, cậu lúc này vẫn còn đang phấn đấu trong sân nhỏ nhà mình.
Những nguyên liệu nấu ăn lấy ra từ bên trong rừng rậm, Lập Hạ đều dùng con chim Cổ Lỗ không may kia thử độc, tình cảnh quá trình như thế nào không đề cập đến vội, chỉ xem một đống bừa bộn đầy đất cùng lông chim cắm lộn xộn trên tóc Lập Hạ là có thể nhìn ra thảm trạng của con Cổ Lỗ khi bị cường ép cho ăn, nhưng bất quá chỉ mười ngày trôi qua mà thôi, nhìn con chim Cổ Lỗ chẳng những tinh thần sống dậy, thân thể còn càng hướng xu thế béo phì mà phát triển, thì đồng thời có thể xác định những thực vật đó đều dùng ăn được.
Lập Hạ với Ân Tư Đặc lại đi bờ biển mấy chuyến nữa, mang về rất nhiều hải sản. Hai ngày trước gió lớn, đánh bậy đánh bạ thế nào để Lập Hạ bọn cậu kiếm đến thật nhiều thật nhiều rong biển bị sóng xô lên bờ, trải qua vài ngày phơi nắng đơn giản, hiện tại đang chất đống một bó to tại góc tường kia kìa. Ngao sò cũng là một giỏ một giỏ mà mang trở về, cộng thêm những thứ tìm thấy được tại lần đầu tiên đi bờ biển, thịt ngao sò phơi khô đã có thể đựng đầy hai bình gốm, hiện tại khắp sân đang phơi con tôm đã bóc vỏ được hấp chín. Kỳ thật Lập Hạ cũng không nỡ phơi nắng mấy con tôm tươi to bự thành tôm khô, ăn tươi ngon lắm a, thịt chắc sần sật không nói, muốn xào nấu thế nào thì xào nấu như thế, cơ mà bọn cậu cũng không thể mỗi ngày đều đến bờ biển được, dù sao mấy lần trước cũng đều là vụng trộm trốn đi, Lập Hạ vốn muốn mang tôm biển nuôi tại sông trong không gian, thế nhưng con sông kia chỉ có thể lấy nước ra, không thể đưa vật còn sống vào, ngẫm lại cũng hiểu, có một nông trường đã không tệ rồi, như thế nào còn lòng tham mà muốn một hồ cá tôm. Tôm sau khi dùng nước biển hấp chín rồi phơi khô mang theo vị mặn nhàn nhạt, không có mùi vị nặng như ở Trái Đất, tỉ mỉ nhai kỹ còn có thể thấy được sự thơm ngon riêng biệt chỉ tôm biển mới có, từ điều này suy xét, tôm nõn khô tại dị thế thật sự không tệ chút nào.
Ân Tư Đặc đã đi rừng rậm đào khoai tây cùng gừng, Lập Hạ một mình ở nhà phơi hải sản. Đây là quyết định hai người đã thương lượng qua, khoai tây trong không gian của Lập Hạ tuy có thể gieo trồng, nhưng lại không thích hợp trực tiếp lấy ra. Nếu như muốn toàn bộ lạc mở rộng trồng trọt thì dùng đặc sản bản thổ càng có sức thuyết phục hơn, dù sao kích cỡ của hai loại có sự chênh lệch rất lớn, không biết có phải đại lục A Nhĩ thích hợp thực vật sinh trưởng hay không, mà khoai tây tại đây lớn gấp đôi bình thường. Gừng trong không gian cũng không có, cái này nhất định phải đi vào rừng đào. Bởi vì Ân Tư Đặc đi chính là nơi hai người lần trước tìm được hai thứ, nên Lập Hạ cũng không cùng đi, như vậy Ân Tư Đặc vừa không phải phiền lòng về vấn đề an toàn của Lập Hạ, lại vừa có thể tăng lên tốc độ thu thập, tốc độ không chỉ đề cao gấp một lần thôi đâu.
Loại chuyện lặt vặt như xử lý hải sản này rất dễ hoàn thành, thời tiết tốt ánh mặt trời sung túc, chỉ cần lật qua lật lại là được. Ruộng công cộng cùng vườn rau ba tập trong nhà, từ sáng sớm Ân Tư Đặc đã chăm sóc tốt, Lập Hạ làm xong việc trong tay liền nhàn rỗi rồi. Hiện tại chủng loại cây trồng trong không gian đang chậm rãi gia tăng, Lập Hạ gặt hái chúng nó xuống đều trực tiếp để chồng chất trên bờ ruộng, cây mía gieo trồng trước đó cũng đã có thể thu hoạch được, Lập Hạ nghĩ có lẽ nên làm chút đường cục, món thịt kho tàu cậu đã muốn chế biến từ lâu rồi. Nói liền làm, dù sao thời gian bây giờ còn sớm, buổi chiều Ân Tư Đặc mới có thể trở về, chỉ cần tại trước lúc hắn trở lại làm tốt cơm là được.
Không gian mang tới rất nhiều tiện lợi cho Lập Hạ, đương sau lúc Lập Hạ rút ra nguyên một cây mía ngọt, trên tay cậu ngoại trừ mía ngọt tươi mọng, còn nhiều ra một thùng nước mía không tạp chất. Nước mía xuất hiện khiến Lập Hạ thở phào một hơi, vấn đề vừa nghĩ ra đã được giải quyết, mới đầu chỉ nghĩ vào xem mía rồi nhổ, nhổ được một nửa mới chợt nhận ra bên người không có công cụ dùng để ép nước mía, chỉ tính riêng việc ép mía ra nước cũng là cả một vấn đề, tuy có thể dùng dao vỏ sò đem mía cắt thành khúc rồi dùng dao đá giã ra lấy nước, nhưng làm như vậy phí sức quá lớn, hiện tại trực tiếp đạt được nước mía vừa thuận tiện lại sạch sẽ, quá tốt. Lập Hạ ra không gian đem nước mía đổ vào bình gốm thân thấp, đun sôi, củi cây dưới bếp lò giản dị rất cấp lực, đem lửa đốt càng lớn, ngọn lửa liếm lên vách bình gốm, nước mía bên trong bình ùng ục ùng ục sôi.
Thừa dịp khoảng thời gian đợi nước bốc hơi, Lập Hạ lại một lần nữa lật qua lật lại tôm biển phơi nắng, xong đi chuẩn bị nguyên liệu nấu cơm tối, trứng chim Cổ Lỗ nhất định phải ăn, đại lục A Nhĩ có thịt, không gian có hoa quả cùng rau dưa, chỉ có trứng đã rất lâu rồi chưa ăn, từ cái ngày hai người tiến vào rừng rậm tầm bảo, hiện tại mỗi lần Ân Tư Đặc lên núi đều sẽ mang mấy quả trứng trở về, buổi tối dứt khoát lấy mấy quả trứng chim làm nguyên liệu chủ đạo, cũng để Ân Tư Đặc nếm thử thứ mới mẻ. Trong nhà có hàu cùng tôm, có thể làm tôm bóc vỏ chưng trứng cùng trứng tráng hàu. Tiếp làm thêm một đĩa rau trộn, có thêm thịt cùng cơm liền đầy đủ. Quay người nhìn bình gốm trên đống lửa, hơi nước đã bay không sai biệt lắm, chỉ lưu lại hỗn hợp nước đường dinh dính tại đáy bình đang sủi tăm, đến lúc này Lập Hạ cũng không dám phân tâm, triệt tiêu đại bộ phận lửa, Lập Hạ cầm qua muôi gỗ dùng múc canh không ngừng quấy nước đường phòng ngừa cháy đáy bình. Khí nóng bốc ra từ bình tựa như cũng mang theo cảm giác dinh dính cùng vị ngọt, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của Lập Hạ hun đến hồng nhuận. Thời gian qua rất lâu, thẳng đến lúc Lập Hạ đã thay phiên tay quấy nhiều lần, quấy đến mức cả hai tay đều sắp nâng không nổi, chất keo nước đường dưới đáy bình mới cô đọng lại trở thành màu nâu nhạt tựa như mật đường. Nếu như đây là Trái Đất, nhà xưởng sẽ dùng máy ly tâm có hệ thống chuyền động đem mật đường phân thành từng hạt một, sau đó hong khô từng hạt, rồi dùng máy móc đóng gói lại, là có thể thấy được những túi đường được bán tại siêu thị rồi. Nhưng Lập Hạ ở đây cũng không cần phiền toái như thế, cậu trực tiếp đem bình gốm ngâm vào chậu gỗ đổ tràn đầy nước giếng, tiến hành hạ nhiệt độ thủ công, may mắn bình gốm nhà Ân Tư Đặc cấp lực, không có tại điều kiện đang nóng giãn nở thì đột nhiên bị lạnh co lại mà vỡ mất. Tại sau khi đổi qua mấy lần nước giếng, Lập Hạ thành công lấy được một khối đường lớn cứng rắn. Dùng dao đá đập xuống một ít vụn, bỏ vào miệng nếm thử, ngọt khiến người đau răng.
Lập Hạ đem cục đường cất vào bát gỗ đặt trong lán bếp, bầu trời mới vừa rồi còn nắng xuân rực rỡ, không biết bị những đám mây từ đâu bay tới bao phủ, Lập Hạ dứt khoát đứng dậy thu thập những sản phẩm phơi nắng trong sân, thời tiết mấy ngày nay đều là thế này, Ân Tư Đặc nói cho Lập Hạ biết, đây là điềm báo tiến đến mùa mưa, chỉ còn hơn nửa tháng nữa là mùa mưa đến rồi. Lập Hạ nghĩ tới đám lúa nước cùng tiểu mạch phát hiện trước đó, hiện tại không sai biệt lắm có thể gặt hái được, nếu chậm chạp không thu hoạch thì sẽ không đủ thời gian phơi nắng. Ngẫm lại cần phải đem những thứ này mau chóng nói cho tộc trưởng.
Vừa đem tôm nõn bán thành phẩm vun lại một chỗ, cửa sân đã bị người gõ vang. Mấy ngày nay Ân Tư Đặc lên núi trở về thường mang nhiều đồ đạc, mỗi lần đều sẽ gõ cửa, may mắn nhà bọn cậu ở góc bộ lạc, trận này động tác lớn đến thế đều không bị người phát hiện. Lập Hạ vẩy vẩy tay mà chạy đi mở cửa, lại không nghĩ rằng sau khi mở cửa liền thấy người tới không phải Ân Tư Đặc, mà là tộc trưởng Ngõa Nhĩ Đặc. Trong lòng Lập Hạ đột nhiên căng thẳng, này đúng là nhắc tào tháo tào tháo đến, xem miếng thịt trong tay Ngõa Nhĩ Đặc, không hỏi cũng biết là mang tới cho bọn cậu, thế nhưng cả một sân tôm nõn còn ở đằng kia mà bày ra, bị ông ta thấy thì biết ăn nói như thế nào a. Tuy Lập Hạ nhiều chủ ý, nhưng phải tại thời điểm Ân Tư Đặc cũng có ở đây mới khai mở thuộc tính này, thật khiến cậu một mình đối mặt chỉ có chột dạ, dù sao cậu còn không có chân chân chính chính đem mình hòa nhập vào bên trong dân bản địa đại lục A Nhĩ.
Ngõa Nhĩ Đặc nhìn Lập Hạ vừa mở cửa liền đứng ngẩn người, không khỏi thấy buồn cười, đem khối thịt trong tay xách đến trước mặt Lập Hạ lắc trái lắc phải, “Ta nói Lập Hạ à, không mời ta vào sao?”
Lập Hạ trái lo phải nghĩ cũng không có lý do gì để cự tuyệt, đành phải đứng sang một bên để người tới đi vào, cậu thiệt tình hy vọng Ngõa Nhĩ Đặc không nhìn thấy một chiếu đồ vật kia. Nhưng sự thật đâu như mong muốn, càng sợ cái gì nó càng xảy ra, hơn nữa một đống trong sân đó cũng khó để người khác không nhìn thấy được. Ít nhất vừa tiến vào cổng, Ngõa Nhĩ Đặc liếc mắt liền phát hiện ra. “Lập Hạ, đây là cái gì?” Trên chiếu để từng viên đồ vật màu cam vàng là thứ ông chưa bao giờ gặp qua.
“Ặc… Tộc trưởng, ta mời ngươi tối nay đến nhà ăn cơm, ta cùng Ân Tư Đặc có chuyện trọng yếu muốn nói cho ngươi.”
“Được.” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lập Hạ, vẻ mặt Ngõa Nhĩ Đặc cũng trở nên nghiêm túc theo, không thể không nói với tư cách là tộc trưởng, tâm tư Ngõa Nhĩ Đặc rất nhanh nhạy, thấy cái dạng này của Lập Hạ liền khiến ông lập tức cảm thấy chuyện mà hai người sắp nói cho ông không hề đơn giản chút nào. Lại nhìn nhìn đồ vật trên chiếu kia… Ngõa Nhĩ Đặc không tiếp tục hỏi nữa, sắc mặt chuyển biến liền cười tủm tỉm. “Còn chưa nếm thử cơm Tiểu Lập Hạ làm đâu, thịt này cho ngươi, ta hiện tại trở về nói cho Tất Tháp nhà ta, khiến em ấy ăn cơm tối không cần phải chuẩn bị phần của ta.”
Tiễn Ngõa Nhĩ Đặc, Lập Hạ mới thở dài một hơi, không hổ là tộc trưởng, ba lần thấy lúc trước đều là vẻ mặt cười tủm tỉm, thế nhưng một khi nghiêm túc lên, ánh mắt lại thực sắc bén. Dù sao lời nói đã đưa đi, vẫn là làm cơm tối hôm nay trước đã.
Đáp tốt bếp lò, Lập Hạ nấu cơm trước, lần này cậu định làm lao phạn, đem nước đun sôi, bỏ gạo đã vo sạch vào, đợi đến thời điểm gạo chín đến bảy, tám phần liền vớt ra, đặt lên vỉ để trong bình gốm chưng cho chín rục. Loại phương pháp này, dinh dưỡng trong hạt gạo đều đọng tại bên trong nước cơm, có thể trực tiếp uống hết. Lập Hạ đến nơi này lâu như vậy, vẫn cảm thấy ăn cơm có cả khô cả nước phối hợp là ngon nhất, lần này vừa vặn có thể làm.
(cả khô cả nước: =))) lúc đầu edit là cả khô cả nhão, móa nó ăn như thế ngon gì, sau ngẫm nghĩ mãi mới à ra, là có cả nước cả khô, ăn kèm thức ăn khô, với canh, đau đầu =))))
Cơm tối chưng tại bên trong bình gốm, Lập Hạ cầm qua phiến đá mỏng đặt một bên bắt đầu đập bỏ vỏ trứng, phiến đá này một ngày trước được Lập Hạ nhặt ở cạnh dòng suối tại thời điểm lắc lư bên trong bộ lạc, nhìn kích cỡ cùng độ dày phù hợp liền mang về nhà. Lập Hạ đập mười quả trứng, trứng chim tại đây cũng lớn hơn so trên Trái Đất, ít nhất mấy quả trứng như vậy lúc đập ra là có thể đựng đến nửa bình gốm, phiến đá trên lửa đã nóng lên, Lập Hạ lau một tầng mỡ ở mặt trên, mỡ đông lại tại nhiệt độ cao kích thích nhanh chóng tan chảy ra, xèo xèo rung động, Lập Hạ múc một muôi trứng đổ vào bên trên phiến đá, dùng muôi gạt phẳng ra xung quanh, đợi bốn phía trứng hơi nhếch lên liền nhanh chóng trở mặt, không đến hai phút, một phiến trứng rán vừa lớn vừa mỏng liền thành công đun chín. Đem khoai tây sợi cùng rau ba tập chần qua nước sôi, rồi trộn với trứng rán cắt thành sợi, lại thêm vào gừng cùng tỏi, muối, xóc đều, một bát rau trộn tươi đẹp ra lò.
Trừ chỗ tôm nõn để phơi nắng, tôm cùng ngao biển Lập Hạ còn lưu lại một chút đồ tươi, vừa vặn lấy ra làm tôm bóc vỏ chưng trứng cùng trứng tráng hàu. Lập Hạ đem tôm tươi bóc bỏ vỏ ngoài, vứt đi chỉ đen, cắt thành khối nhỏ, chừa chút trứng để tẹo nữa làm trứng tráng hàu, còn lại non nửa, đổ vào bát gỗ lớn vừa đủ. Lập Hạ trực tiếp đem tôm bóc vỏ xắt tốt thả vào, thêm muối cùng nước gừng trước đó đã ép ra để làm gia vị, rót vào số lượng nước vừa phải cùng một chỗ quấy thật đều, đun cách thủy trong bình gốm khoảng bảy tám phút là chín. Tại thời điểm chưng trứng, Lập Hạ bắt tay vào làm trứng tráng hàu. Đem hàu rửa sạch đã để ráo nước cùng tỏi một nhánh, trứng chim đồng loạt cho vào trong chén, thêm muối cùng nước gừng quấy đều, phiến đá đốt nóng lên, thêm mỡ, đổ vào hỗn hợp trứng hàu, trải rộng ra, bởi vì đáy dễ bị cháy nên Lập Hạ bỏ bớt một phần lửa, trứng rán đến lúc hơi hơi định hình, lại dùng xẻng chia cắt ra, tiếp tục trở mình đun đến lúc hàu chín là có thể ra nồi.
Bởi vì tộc trưởng muốn tới dùng cơm, cho nên thịt kho tàu sớm định kế hoạch tốt không thể ăn nữa rồi, về phần thịt nướng cái gì Lập Hạ ăn đã có chút phát ngấy, liền vô cùng đơn giản xào một chậu thịt thái sợi bày lên bàn. Dù sao người ở đây cũng chỉ biết ăn thịt nướng uống canh rau, món ăn xào cái gì bọn họ đều chưa thấy qua, chính mình dù làm thế nào cũng là đồ tươi ngon hoàn toàn đổi mới.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lao phạn: giống với cách nấu cơm niêu của người Trung. Sau khi nấu cơm gần chín tới họ sẽ chuyển sang cái niêu bằng sắt hay gốm đun tiếp cho đến chín, các phần cơm dính cạnh niêu sẽ bị cháy vàng, sau đó kết hợp với món ăn đổ lên trên một nửa mặt cơm, nước từ thức ăn ngấm vào cơm nên mới có kiểu hơi ướt như cơm được chan canh, một nửa thì khô vì không có nước. Thức ăn có thể là trứng xào cà chua, cà ri bò, gà… (Cảm ơn bạn Hantunhi đã giải thích phần này giúp mình <3)
Trứng chưng tôm
Trứng tráng hàu
Thịt xào thái sợi
Trận đan bện dậy sóng này bao phủ toàn bộ lạc, tại lúc Tô Bỉ cùng Mạc Lâm Đạt lôi kéo toàn bộ giống cái cùng thú nhân nhiều tuổi tiến đến trận tuyến biên chế hàng đan bện, Tô Bỉ lại đánh bậy đánh bạ thế nào còn dùng dây leo sỉ mị sáng tạo ra một loại áo giáp mới vừa mềm vừa nhẹ, một kiện đầu tiên này đương nhiên thuộc về Ngõa Cách. Ở sau khi Ngõa Cách khắp nơi khoe khoang đắc chí, hiện nay thú nhân đi ra ngoài săn bắn đều có một kiện. Nghề bện mở rộng khiến mọi người đối Lập Hạ hoặc nhiều hoặc ít có chút đổi mới, nhưng Lập Hạ lại không có đi chú ý điều đó, cậu lúc này vẫn còn đang phấn đấu trong sân nhỏ nhà mình.
Những nguyên liệu nấu ăn lấy ra từ bên trong rừng rậm, Lập Hạ đều dùng con chim Cổ Lỗ không may kia thử độc, tình cảnh quá trình như thế nào không đề cập đến vội, chỉ xem một đống bừa bộn đầy đất cùng lông chim cắm lộn xộn trên tóc Lập Hạ là có thể nhìn ra thảm trạng của con Cổ Lỗ khi bị cường ép cho ăn, nhưng bất quá chỉ mười ngày trôi qua mà thôi, nhìn con chim Cổ Lỗ chẳng những tinh thần sống dậy, thân thể còn càng hướng xu thế béo phì mà phát triển, thì đồng thời có thể xác định những thực vật đó đều dùng ăn được.
Lập Hạ với Ân Tư Đặc lại đi bờ biển mấy chuyến nữa, mang về rất nhiều hải sản. Hai ngày trước gió lớn, đánh bậy đánh bạ thế nào để Lập Hạ bọn cậu kiếm đến thật nhiều thật nhiều rong biển bị sóng xô lên bờ, trải qua vài ngày phơi nắng đơn giản, hiện tại đang chất đống một bó to tại góc tường kia kìa. Ngao sò cũng là một giỏ một giỏ mà mang trở về, cộng thêm những thứ tìm thấy được tại lần đầu tiên đi bờ biển, thịt ngao sò phơi khô đã có thể đựng đầy hai bình gốm, hiện tại khắp sân đang phơi con tôm đã bóc vỏ được hấp chín. Kỳ thật Lập Hạ cũng không nỡ phơi nắng mấy con tôm tươi to bự thành tôm khô, ăn tươi ngon lắm a, thịt chắc sần sật không nói, muốn xào nấu thế nào thì xào nấu như thế, cơ mà bọn cậu cũng không thể mỗi ngày đều đến bờ biển được, dù sao mấy lần trước cũng đều là vụng trộm trốn đi, Lập Hạ vốn muốn mang tôm biển nuôi tại sông trong không gian, thế nhưng con sông kia chỉ có thể lấy nước ra, không thể đưa vật còn sống vào, ngẫm lại cũng hiểu, có một nông trường đã không tệ rồi, như thế nào còn lòng tham mà muốn một hồ cá tôm. Tôm sau khi dùng nước biển hấp chín rồi phơi khô mang theo vị mặn nhàn nhạt, không có mùi vị nặng như ở Trái Đất, tỉ mỉ nhai kỹ còn có thể thấy được sự thơm ngon riêng biệt chỉ tôm biển mới có, từ điều này suy xét, tôm nõn khô tại dị thế thật sự không tệ chút nào.
Ân Tư Đặc đã đi rừng rậm đào khoai tây cùng gừng, Lập Hạ một mình ở nhà phơi hải sản. Đây là quyết định hai người đã thương lượng qua, khoai tây trong không gian của Lập Hạ tuy có thể gieo trồng, nhưng lại không thích hợp trực tiếp lấy ra. Nếu như muốn toàn bộ lạc mở rộng trồng trọt thì dùng đặc sản bản thổ càng có sức thuyết phục hơn, dù sao kích cỡ của hai loại có sự chênh lệch rất lớn, không biết có phải đại lục A Nhĩ thích hợp thực vật sinh trưởng hay không, mà khoai tây tại đây lớn gấp đôi bình thường. Gừng trong không gian cũng không có, cái này nhất định phải đi vào rừng đào. Bởi vì Ân Tư Đặc đi chính là nơi hai người lần trước tìm được hai thứ, nên Lập Hạ cũng không cùng đi, như vậy Ân Tư Đặc vừa không phải phiền lòng về vấn đề an toàn của Lập Hạ, lại vừa có thể tăng lên tốc độ thu thập, tốc độ không chỉ đề cao gấp một lần thôi đâu.
Loại chuyện lặt vặt như xử lý hải sản này rất dễ hoàn thành, thời tiết tốt ánh mặt trời sung túc, chỉ cần lật qua lật lại là được. Ruộng công cộng cùng vườn rau ba tập trong nhà, từ sáng sớm Ân Tư Đặc đã chăm sóc tốt, Lập Hạ làm xong việc trong tay liền nhàn rỗi rồi. Hiện tại chủng loại cây trồng trong không gian đang chậm rãi gia tăng, Lập Hạ gặt hái chúng nó xuống đều trực tiếp để chồng chất trên bờ ruộng, cây mía gieo trồng trước đó cũng đã có thể thu hoạch được, Lập Hạ nghĩ có lẽ nên làm chút đường cục, món thịt kho tàu cậu đã muốn chế biến từ lâu rồi. Nói liền làm, dù sao thời gian bây giờ còn sớm, buổi chiều Ân Tư Đặc mới có thể trở về, chỉ cần tại trước lúc hắn trở lại làm tốt cơm là được.
Không gian mang tới rất nhiều tiện lợi cho Lập Hạ, đương sau lúc Lập Hạ rút ra nguyên một cây mía ngọt, trên tay cậu ngoại trừ mía ngọt tươi mọng, còn nhiều ra một thùng nước mía không tạp chất. Nước mía xuất hiện khiến Lập Hạ thở phào một hơi, vấn đề vừa nghĩ ra đã được giải quyết, mới đầu chỉ nghĩ vào xem mía rồi nhổ, nhổ được một nửa mới chợt nhận ra bên người không có công cụ dùng để ép nước mía, chỉ tính riêng việc ép mía ra nước cũng là cả một vấn đề, tuy có thể dùng dao vỏ sò đem mía cắt thành khúc rồi dùng dao đá giã ra lấy nước, nhưng làm như vậy phí sức quá lớn, hiện tại trực tiếp đạt được nước mía vừa thuận tiện lại sạch sẽ, quá tốt. Lập Hạ ra không gian đem nước mía đổ vào bình gốm thân thấp, đun sôi, củi cây dưới bếp lò giản dị rất cấp lực, đem lửa đốt càng lớn, ngọn lửa liếm lên vách bình gốm, nước mía bên trong bình ùng ục ùng ục sôi.
Thừa dịp khoảng thời gian đợi nước bốc hơi, Lập Hạ lại một lần nữa lật qua lật lại tôm biển phơi nắng, xong đi chuẩn bị nguyên liệu nấu cơm tối, trứng chim Cổ Lỗ nhất định phải ăn, đại lục A Nhĩ có thịt, không gian có hoa quả cùng rau dưa, chỉ có trứng đã rất lâu rồi chưa ăn, từ cái ngày hai người tiến vào rừng rậm tầm bảo, hiện tại mỗi lần Ân Tư Đặc lên núi đều sẽ mang mấy quả trứng trở về, buổi tối dứt khoát lấy mấy quả trứng chim làm nguyên liệu chủ đạo, cũng để Ân Tư Đặc nếm thử thứ mới mẻ. Trong nhà có hàu cùng tôm, có thể làm tôm bóc vỏ chưng trứng cùng trứng tráng hàu. Tiếp làm thêm một đĩa rau trộn, có thêm thịt cùng cơm liền đầy đủ. Quay người nhìn bình gốm trên đống lửa, hơi nước đã bay không sai biệt lắm, chỉ lưu lại hỗn hợp nước đường dinh dính tại đáy bình đang sủi tăm, đến lúc này Lập Hạ cũng không dám phân tâm, triệt tiêu đại bộ phận lửa, Lập Hạ cầm qua muôi gỗ dùng múc canh không ngừng quấy nước đường phòng ngừa cháy đáy bình. Khí nóng bốc ra từ bình tựa như cũng mang theo cảm giác dinh dính cùng vị ngọt, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của Lập Hạ hun đến hồng nhuận. Thời gian qua rất lâu, thẳng đến lúc Lập Hạ đã thay phiên tay quấy nhiều lần, quấy đến mức cả hai tay đều sắp nâng không nổi, chất keo nước đường dưới đáy bình mới cô đọng lại trở thành màu nâu nhạt tựa như mật đường. Nếu như đây là Trái Đất, nhà xưởng sẽ dùng máy ly tâm có hệ thống chuyền động đem mật đường phân thành từng hạt một, sau đó hong khô từng hạt, rồi dùng máy móc đóng gói lại, là có thể thấy được những túi đường được bán tại siêu thị rồi. Nhưng Lập Hạ ở đây cũng không cần phiền toái như thế, cậu trực tiếp đem bình gốm ngâm vào chậu gỗ đổ tràn đầy nước giếng, tiến hành hạ nhiệt độ thủ công, may mắn bình gốm nhà Ân Tư Đặc cấp lực, không có tại điều kiện đang nóng giãn nở thì đột nhiên bị lạnh co lại mà vỡ mất. Tại sau khi đổi qua mấy lần nước giếng, Lập Hạ thành công lấy được một khối đường lớn cứng rắn. Dùng dao đá đập xuống một ít vụn, bỏ vào miệng nếm thử, ngọt khiến người đau răng.
Lập Hạ đem cục đường cất vào bát gỗ đặt trong lán bếp, bầu trời mới vừa rồi còn nắng xuân rực rỡ, không biết bị những đám mây từ đâu bay tới bao phủ, Lập Hạ dứt khoát đứng dậy thu thập những sản phẩm phơi nắng trong sân, thời tiết mấy ngày nay đều là thế này, Ân Tư Đặc nói cho Lập Hạ biết, đây là điềm báo tiến đến mùa mưa, chỉ còn hơn nửa tháng nữa là mùa mưa đến rồi. Lập Hạ nghĩ tới đám lúa nước cùng tiểu mạch phát hiện trước đó, hiện tại không sai biệt lắm có thể gặt hái được, nếu chậm chạp không thu hoạch thì sẽ không đủ thời gian phơi nắng. Ngẫm lại cần phải đem những thứ này mau chóng nói cho tộc trưởng.
Vừa đem tôm nõn bán thành phẩm vun lại một chỗ, cửa sân đã bị người gõ vang. Mấy ngày nay Ân Tư Đặc lên núi trở về thường mang nhiều đồ đạc, mỗi lần đều sẽ gõ cửa, may mắn nhà bọn cậu ở góc bộ lạc, trận này động tác lớn đến thế đều không bị người phát hiện. Lập Hạ vẩy vẩy tay mà chạy đi mở cửa, lại không nghĩ rằng sau khi mở cửa liền thấy người tới không phải Ân Tư Đặc, mà là tộc trưởng Ngõa Nhĩ Đặc. Trong lòng Lập Hạ đột nhiên căng thẳng, này đúng là nhắc tào tháo tào tháo đến, xem miếng thịt trong tay Ngõa Nhĩ Đặc, không hỏi cũng biết là mang tới cho bọn cậu, thế nhưng cả một sân tôm nõn còn ở đằng kia mà bày ra, bị ông ta thấy thì biết ăn nói như thế nào a. Tuy Lập Hạ nhiều chủ ý, nhưng phải tại thời điểm Ân Tư Đặc cũng có ở đây mới khai mở thuộc tính này, thật khiến cậu một mình đối mặt chỉ có chột dạ, dù sao cậu còn không có chân chân chính chính đem mình hòa nhập vào bên trong dân bản địa đại lục A Nhĩ.
Ngõa Nhĩ Đặc nhìn Lập Hạ vừa mở cửa liền đứng ngẩn người, không khỏi thấy buồn cười, đem khối thịt trong tay xách đến trước mặt Lập Hạ lắc trái lắc phải, “Ta nói Lập Hạ à, không mời ta vào sao?”
Lập Hạ trái lo phải nghĩ cũng không có lý do gì để cự tuyệt, đành phải đứng sang một bên để người tới đi vào, cậu thiệt tình hy vọng Ngõa Nhĩ Đặc không nhìn thấy một chiếu đồ vật kia. Nhưng sự thật đâu như mong muốn, càng sợ cái gì nó càng xảy ra, hơn nữa một đống trong sân đó cũng khó để người khác không nhìn thấy được. Ít nhất vừa tiến vào cổng, Ngõa Nhĩ Đặc liếc mắt liền phát hiện ra. “Lập Hạ, đây là cái gì?” Trên chiếu để từng viên đồ vật màu cam vàng là thứ ông chưa bao giờ gặp qua.
“Ặc… Tộc trưởng, ta mời ngươi tối nay đến nhà ăn cơm, ta cùng Ân Tư Đặc có chuyện trọng yếu muốn nói cho ngươi.”
“Được.” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lập Hạ, vẻ mặt Ngõa Nhĩ Đặc cũng trở nên nghiêm túc theo, không thể không nói với tư cách là tộc trưởng, tâm tư Ngõa Nhĩ Đặc rất nhanh nhạy, thấy cái dạng này của Lập Hạ liền khiến ông lập tức cảm thấy chuyện mà hai người sắp nói cho ông không hề đơn giản chút nào. Lại nhìn nhìn đồ vật trên chiếu kia… Ngõa Nhĩ Đặc không tiếp tục hỏi nữa, sắc mặt chuyển biến liền cười tủm tỉm. “Còn chưa nếm thử cơm Tiểu Lập Hạ làm đâu, thịt này cho ngươi, ta hiện tại trở về nói cho Tất Tháp nhà ta, khiến em ấy ăn cơm tối không cần phải chuẩn bị phần của ta.”
Tiễn Ngõa Nhĩ Đặc, Lập Hạ mới thở dài một hơi, không hổ là tộc trưởng, ba lần thấy lúc trước đều là vẻ mặt cười tủm tỉm, thế nhưng một khi nghiêm túc lên, ánh mắt lại thực sắc bén. Dù sao lời nói đã đưa đi, vẫn là làm cơm tối hôm nay trước đã.
Đáp tốt bếp lò, Lập Hạ nấu cơm trước, lần này cậu định làm lao phạn, đem nước đun sôi, bỏ gạo đã vo sạch vào, đợi đến thời điểm gạo chín đến bảy, tám phần liền vớt ra, đặt lên vỉ để trong bình gốm chưng cho chín rục. Loại phương pháp này, dinh dưỡng trong hạt gạo đều đọng tại bên trong nước cơm, có thể trực tiếp uống hết. Lập Hạ đến nơi này lâu như vậy, vẫn cảm thấy ăn cơm có cả khô cả nước phối hợp là ngon nhất, lần này vừa vặn có thể làm.
(cả khô cả nước: =))) lúc đầu edit là cả khô cả nhão, móa nó ăn như thế ngon gì, sau ngẫm nghĩ mãi mới à ra, là có cả nước cả khô, ăn kèm thức ăn khô, với canh, đau đầu =))))
Cơm tối chưng tại bên trong bình gốm, Lập Hạ cầm qua phiến đá mỏng đặt một bên bắt đầu đập bỏ vỏ trứng, phiến đá này một ngày trước được Lập Hạ nhặt ở cạnh dòng suối tại thời điểm lắc lư bên trong bộ lạc, nhìn kích cỡ cùng độ dày phù hợp liền mang về nhà. Lập Hạ đập mười quả trứng, trứng chim tại đây cũng lớn hơn so trên Trái Đất, ít nhất mấy quả trứng như vậy lúc đập ra là có thể đựng đến nửa bình gốm, phiến đá trên lửa đã nóng lên, Lập Hạ lau một tầng mỡ ở mặt trên, mỡ đông lại tại nhiệt độ cao kích thích nhanh chóng tan chảy ra, xèo xèo rung động, Lập Hạ múc một muôi trứng đổ vào bên trên phiến đá, dùng muôi gạt phẳng ra xung quanh, đợi bốn phía trứng hơi nhếch lên liền nhanh chóng trở mặt, không đến hai phút, một phiến trứng rán vừa lớn vừa mỏng liền thành công đun chín. Đem khoai tây sợi cùng rau ba tập chần qua nước sôi, rồi trộn với trứng rán cắt thành sợi, lại thêm vào gừng cùng tỏi, muối, xóc đều, một bát rau trộn tươi đẹp ra lò.
Trừ chỗ tôm nõn để phơi nắng, tôm cùng ngao biển Lập Hạ còn lưu lại một chút đồ tươi, vừa vặn lấy ra làm tôm bóc vỏ chưng trứng cùng trứng tráng hàu. Lập Hạ đem tôm tươi bóc bỏ vỏ ngoài, vứt đi chỉ đen, cắt thành khối nhỏ, chừa chút trứng để tẹo nữa làm trứng tráng hàu, còn lại non nửa, đổ vào bát gỗ lớn vừa đủ. Lập Hạ trực tiếp đem tôm bóc vỏ xắt tốt thả vào, thêm muối cùng nước gừng trước đó đã ép ra để làm gia vị, rót vào số lượng nước vừa phải cùng một chỗ quấy thật đều, đun cách thủy trong bình gốm khoảng bảy tám phút là chín. Tại thời điểm chưng trứng, Lập Hạ bắt tay vào làm trứng tráng hàu. Đem hàu rửa sạch đã để ráo nước cùng tỏi một nhánh, trứng chim đồng loạt cho vào trong chén, thêm muối cùng nước gừng quấy đều, phiến đá đốt nóng lên, thêm mỡ, đổ vào hỗn hợp trứng hàu, trải rộng ra, bởi vì đáy dễ bị cháy nên Lập Hạ bỏ bớt một phần lửa, trứng rán đến lúc hơi hơi định hình, lại dùng xẻng chia cắt ra, tiếp tục trở mình đun đến lúc hàu chín là có thể ra nồi.
Bởi vì tộc trưởng muốn tới dùng cơm, cho nên thịt kho tàu sớm định kế hoạch tốt không thể ăn nữa rồi, về phần thịt nướng cái gì Lập Hạ ăn đã có chút phát ngấy, liền vô cùng đơn giản xào một chậu thịt thái sợi bày lên bàn. Dù sao người ở đây cũng chỉ biết ăn thịt nướng uống canh rau, món ăn xào cái gì bọn họ đều chưa thấy qua, chính mình dù làm thế nào cũng là đồ tươi ngon hoàn toàn đổi mới.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lao phạn: giống với cách nấu cơm niêu của người Trung. Sau khi nấu cơm gần chín tới họ sẽ chuyển sang cái niêu bằng sắt hay gốm đun tiếp cho đến chín, các phần cơm dính cạnh niêu sẽ bị cháy vàng, sau đó kết hợp với món ăn đổ lên trên một nửa mặt cơm, nước từ thức ăn ngấm vào cơm nên mới có kiểu hơi ướt như cơm được chan canh, một nửa thì khô vì không có nước. Thức ăn có thể là trứng xào cà chua, cà ri bò, gà… (Cảm ơn bạn Hantunhi đã giải thích phần này giúp mình <3)
Trứng chưng tôm
Trứng tráng hàu
Thịt xào thái sợi
Bình luận truyện