Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu

Chương 33: Thử



Con ngươi u hắc của Lạc Khuynh Hoàng giống như một hồ nước sâu, lạnh nhạt tự nhiên nhìn Lạc Khuynh Thành, khóe môi còn lộ vẻ tươi cười ôn nhu.

Lạc Khuynh Thành nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Hoàng một hồi, cũng không nhìn ra chút manh mối nào , chỉ đành phải tươi cười, ôn nhu nói, “mải nói chuyện, tí nữa đã quên chính sự . Muội là muốn đến hỏi tỷ tỷ một chút, bách hoa thịnh yến ba ngày sau tỷ tỷ có đi hay không?”

“Bách hoa thịnh yến?” Bên trong con ngươi đen như mực của Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia hiểu rõ, Lạc Khuynh Thành quả nhiên nhịn không được muốn tới hỏi nàng vấn đề này , nàng ta khẩn cấp muốn đem Quân Kiền Linh đẩy về phía nàng, khiến nàng từng bước một đi vào trong cạm bẫy mà nàng ta đã sớm thiết kế tốt?

“Dân gian ba năm một lần thịnh yến. Đến lúc đó rất nhiều thanh niên tài tuấn đều tham gia, tỷ tỷ chẳng lẽ không muốn đi sao?” Lạc Khuynh Thành một bên ôn nhu giải thích, một bên liếc mắt nhìn phản ứng của Lạc Khuynh Hoàng

Lạc Khuynh Hoàng cố ý bày ra bộ dáng không có hứng thú, thản nhiên nói, “Thật ra ta cũng nghe nói qua bách hoa thịnh yến, chính là, tham gia bách hoa thịnh yến đều là quan gia tiểu thư, chúng ta xưa nay lại không biết các nàng, đi chẳng phải là xấu hổ?”

Lời này nói xong, sắc mặt Lạc Khuynh Thành có chút thay đổi, mâu trung hình như lướt qua một tia hận ý.

Nhóm t hê thiếp của quan viên thường xuyên hội ước uống trà xem diễn nghe khúc, Quân Nhược Huyên mất sớm, những năm gần đây, vẫn do Vương U Nhược đại biểu phủ đại tướng quân tham gia tụ hội.

Vương U Nhược chính là con gái của lễ bộ thị lang, có thân phận bối cảnh nhất định, lại là ái thiếp của Lạc Nguyên, bởi vậy thê thiếp các quan viên cũng đều cấp cho nàng ta chút mặt mũi, lén đem nàng ta thànhchính thê của tướng quân mà đối đãi. Vương U Nhược cũng là bộ dáng chập nhận không biết thẹn.

Xưa nay thời điểmxuất môn, Vương U Nhược đều chỉ mang theo Lạc Khuynh Quốc. Bởi vậy rất nhiềutiểu thư, công tử quan to quý nhân đều nghĩ Lạc Khuynh Quốc mới là đích nữ phủ đại tướng quân, nếu không phải một năm trước Lạc Khuynh Hoàng dâng lễ vật chúc mừng cho Quân Vũ Thần tại thời điểm đại thọ, Quân Vũ Thần tán thưởng nàng là đệ nhất mỹ nhân Cẩm quốc, chỉ sợ mọi người còn không biết đến sự tồn tại của Lạc Khuynh Hoàng đâu.

“Đúng là bởi vì như thế, chúng ta mới muốn đi a.” Lạc Khuynh Thành sóng mắt lưu chuyển đã đem mâu trung đầy hận ý thu liễm lại , lộ ra bộ dáng nhu nhược cùng không cam long , êm tai khuyên nhủ, “Tỷ tỷ chẳng lẽ muốn cả đời bị Nhị di nương cùng đại tỷ khi dễ sao?”

“Tự nhiên không muốn.” Lạc Khuynh Hoàng theoý tứ Lạc Khuynh Thành nói, từ trước Lạc Khuynh Thành cũng khuyên bảo nàng như thế, buồn cười là khi đó nàng suy nghĩ rất nhiều , nghĩ rằng Lạc Khuynh Thành là một lòng thay chính mình suy nghĩ, lại chưa từng suy nghĩ, thứ muội luôn luôn nhu nhược đơn thuần như thế nào có thể nói ra những lời như vậy.

“Vậy cũng được. Lần này bách hoa thịnh yến, không chỉ nhóm tiểu thư công tử của các quan to quý nhân tham gia, mà ngay cả nhóm hoàng tử cũng đều tham gia. Vài vị hoàng tử đều là thanh niên tài tuấn, phong độ nhẹ nhàng, nếu chúng ta có thể kết bạn, nói không chừng còn có thể có một đoạn tình duyên, mặc dù không có tình duyên, nếu có thể cùng hoàng tử trở thành bằng hữu, ngày sau Nhị di nương cùng đại tỷ cũng không dám khi dễ chúng ta như vậy !” Lạc Khuynh Thành nói ra những lời giống hệt kiếp trước đã từng nói với Lạc Khuynh.

Lạc Khuynh Hoàng cố ý làm ra bộ dáng ngượng ngùng, sâu kín hỏi, “Muội muội nói cũng có đạo lý. Hoàng thượng dưới gối có vài vị hoàng tử, muội muội thử nói xem, vị nào xuất chúng nhất?”

Câu hỏi này gãi đúng chỗ ngứa,mâu trung của Lạc Khuynh Thành hiện lên một chút ái mộ cùng đắc ý, tiện đà lộ ra bộ dáng thẹn thùng của một cô gái, nói, “Mấy vị hoàng tử đều là phong thái kỳ tú, vạn người có một. Bất quá theo muội thấy, vẫn là nhị hoàng tử hơn một chút.”

Lạc Khuynh Hoàng nhìn kỹ thần thái của Lạc Khuynh Thành, cố ý làm bộ như không quan tâm, lại che dấu không được mâu trung đắc ý cùng yêu say đắm. Khóe môi gợi lên ý cười lạnh lẽo, giờ khắc này, Lạc Khuynh Hoàng đột nhiên có chút thương hại Lạc Khuynh Thành, Một thân của Quân Kiền Linh, nàng đã nhìn thấu rõ ràng, hắn đối Lạc Khuynh Thành có thể có vài phần thiệt tình? !

“Nha? Thái tử tao nhã, lại đứng đầu đông cung. Tứ hoàng tử lạnh lùng ngạo khí, tay cầm trọng binh. Thất hoàng tử phong hoa tuyệt đại, lại là hoàng tử hoàng thượng sủng ái nhất. Mấy vị hoàng tử có thể nói là mỗi người mỗi vẻ, vì sao muội muội lại cảm thấy nhị hoàng tử càng tốt hơn?” Lạc Khuynh Hoàng khẽ híp con ngươi, mặt mày loan loan nhìn Lạc Khuynh Thành, trêu tức nói, “Chớ không phải là muội muội cùng nhị hoàng tử đã từng quen biết?”

Bàn tay trong tay áo Lạc Khuynh Thành có chút run lên, lập tức phản bác nói, “Tỷ tỷ sao lại nói lời này. Muội như thế nào có cơ hội nhận thức nhị hoàng tử đâu?”

“Ta bất quá là hay nói giỡn thôi, muội muội làm gì lại khẩn trương như thế ?” Lạc Khuynh Hoàng bất động thanh sắc nhìn Lạc Khuynh Thành, trong lòng nghĩ đến, ta cũng rất ngạc nhiên, ngươi làm thế nào nhận thức Quân Kiền Linh, hơn nữa từ trước lúc bách hoa thịnh yến bắt đầu các ngươi liền định chung thân?

Lạc Khuynh Thành nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, mâu trung lướt qua một tia bối rối, lấy khóe mắt đánh giá thần sắc Lạc Khuynh Hoàng, cảm thấy không có gì khác thường, mới chà chà chân, làm nũng, nói, “Tỷ tỷ giễu cợt muội! Muội không để ý tới tỷ .”

“Nhìn bộ dáng thẹn thùng của ngươi này.” Lạc Khuynh Hoàng trêu ghẹo, tiếp theo lại từ từ nói, “Kỳ thật thời điểm ta tiến cung từng gặp qua nhị hoàng tử, hắn còn mời ta cùng nhau tham gia bách hoa thịnh yến đâu.”

Vừa nói xong, sắc mặt Lạc Khuynh Thành liền biến đổi, trong đôi mắt hiện lên sửng sốt cùng kinh ngạc, mặc dù là nàng cười ôn hòa cũng không che dấu được. Lạc Khuynh Hoàng trong lòng hiểu rõ, thoạt nhìn Quân Kiền Linh cũng không có đem chuyện tình hắn ở trong cung gặp nàng nói cho Lạc Khuynh Thành.

“Tỷ tỷ gặp nhị hoàng tử lúc nào?” Lạc Khuynh Thành một lần nữa khôi phục tươi cười, hỏi.

Lạc Khuynh Hoàng thấy phản ứng của Lạc Khuynh Thành, trong lòng không khỏi tán thưởng Lạc Khuynh Thành hành động nhất lưu, nếu không phải nàng nhìn chằm chằm vào Lạc Khuynh Thành để quan sát, chỉ sợ cũng nhìn không ra thần thái biến hóa trong nháy mắt của nàng, không khỏi cười nói, “Không sai biệt lắm một tháng trước đi.”

“Nha.” Lạc Khuynh Thành ứng một câu, thần sắc như là nhẹ nhàng thở ra , Lạc Khuynh Hoàng thấy biểu tình này, nghĩ Lạc Khuynh Thành nhận thức Quân Kiền Linh cùng sinh ra cảm tình, chắc hẳn chính là chuyện tình trong tháng này. Nghĩ đến, này cái gọi là cảm tình, cũng không phải là không gì phá nổi đâu.

Hai người lại tùy ý trò chuyện vài câu, đối với Lạc Khuynh Hoàng thử, Lạc Khuynh Thành cơ hồ đều đáp cẩn thận. Nhưng là hiện tại Lạc Khuynh Hoàng đã không phải là Lạc Khuynh Hoàng trước kia , cho dù Lạc Khuynh Thành đáp cẩn thận, nàng cũng có thể nhìn ra manh mối, mà kế sách, cũng đã hình thành ở trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện