Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu
Chương 38: Khó Khăn Phía Sau
Rất nhiều tiểu thư công tử đều đến trung tâm nơi tổ chức bách hoa thịnh yến. Chính giữa nơi tổ chức thính yến là một khoảng sân lớn, nơi Bạch Mộ Sở đứng là nơi chủ trì bách hoa thịnh yến lần này. Chung quanh xếp một dãy bàn , ở xa xa cũng xếp rất nhiều bàn.
Mọi người dựa theo thân phận địa vị đều ngồi xuống. Lạc Khuynh Hoàng cùng Lạc Vân Chỉ ngồi ở chỗ ngồi thứ hai bên tay trái hội trường . Lạc Khuynh Quốc cùng Lạc Khuynh Thành ngồi ở phía sau bọn họ.
Chỗ ngồi đầu tiên bên tay trái là Liễu Tư Triệt cùng Liễu Cẩn Nguyệt. Còn Nhị tiểu thư phủ Thừa tướng Liễu Cẩm Tú lấy thân phận thái tử phi cùng thái tử ngồi ở đối diện chỗ ngồi đầu tiên . Đối diện theo thứ tự còn có nhị hoàng tử Quân Kiền Linh, tam công chúa Quân Ngữ Yên, tứ hoàng tử Quân Hồng Phong, ngũ công chúa Quân Thiên Lam, thất hoàng tử Quân Khuynh Vũ cùng các hoàng tử khác.
Còn lại con gái của lục bộ thượng thư là ngồi ở phía sau ghế trên Lạc Khuynh Hoàng cùng Lạc Vân Chỉ. Các quan viên khác cùng con cháu phú thương bởi vì thân phận không đủ mà bị an bài ở tại địa phương hơi xa.
Lạc Khuynh Hoàng lạnh nhạt tao nhã ngồi xuống, một đôi con ngươi đen như mực bất động thanh sắc đánh giá mọi người trong hội trường.
Thái tử Quân Hiền Tề, ngũ quan đoan chính, mâu quang nhu hòa bình tĩnh, lúc giơ tay nhấc chân lộ ra phong độ nho nhã , nhưng mà nho nhã có thừa, uy thế không đủ, vừa nhìn là biết là người nhát gan sợ phiền phức, nếu không phải dựa vào hoàng hậu cùng một nhà thừa tướng duy trì, chỉ sợ vị trí thái tử cũng khó giữ được. Thật sự không phải một đối tượng hợp tác sáng suốt.
Nhị hoàng tử Quân Kiền Linh. Quần áo trắng siêu nhiên thoát tục, khóe môi ý cười ôn nhã, mâu trung ngầm có ý tinh quang, có thể nói là phong thái kỳ tú, phong độ nhẹ nhàng. Ở trong hoàn cảnh đông đúc toàn người này, ánh mắt hắn thường thường hướng về bên này, cũng không biết là đang nhìn Lạc Khuynh Hoàng hay là đang nhìn Lạc Khuynh Thành.
Trên mặt Lạc Khuynh Hoàng bất động thanh sắc, trong lòng lại là cười lạnh, mâu quang không chút nào lưu luyến dời về phía dưới một đối tượng có thể xem xét để hợp tác. Tứ hoàng tử Quân Hồng Phong. Mẫu thân chính là con gái của hộ bộ thượng thư, trong triều cũng có chút địa vị. Bản nhân hắn tay cầm binh quyền, coi như là một trong mấy vị hoàng tử tương đối xuất chúng . Bất quá ngũ quan của hắn quá mức lãnh ngạnh ( lạnh lùng cứng rắn ), khóe mắt đuôi lông mày còn cất dấu vẻ hung ác nham hiểm.
Theo hiểu biết của Lạc Khuynh Hoàng, tứ hoàng tử là người hung ác nham hiểm tàn nhẫn, nếu cùng hắn hợp tác, chỉ sợ cuối cùng cũng sẽ không có kết cục gì tốt .
Mâu quang tiếp tục đi xuống. Chống lại đôi đồng tử u hắc thâm trầm. Giữa đôi đồng tử tràn đầy ánh sáng rực rỡ, giống như ẩn chứa ma lực, y phục lửa đỏ giống như phụ trợ cho vẻ tà mị yêu dị khiến người khác chú ý. Con ngươi của Quân Khuynh Vũ thẳng tắp nhìn chăm chú vào nàng, không e dè cùng nàng đối diện, khóe môi còn ôm lấy ý cười bí hiểm.
Tâm Lạc Khuynh Hoàng khẽ ngừng, con ngươi nhẹ nhàng lướt qua. Quân Khuynh Vũ nhìn như bất cần đời, kỳ thật hắn là người trí tuệ nhất tróng các vị hoàng tử. Kiếp trước Quân Khuynh Vũ có thể ở lúc sau khi Quân Kiền Linh đi lên đế vị gây dựng được thế lực khởi binh tạo phản, có thể thấy được người này thực lực thâm sâu.
Nhưng là, Quân Khuynh Vũ thật sự quá mức thông minh. Thông minh đến mức khó có thể khống chế a.
Con ngươi Lạc Khuynh Hoàng không dấu vết dời, ghé mắt nhìn tử y nam tử bên cạnh, Liễu Tư Triệt. Liễu Tư Triệt tao nhã ngồi, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve ly rượu bên cạnh, khóe môi là ý cười thanh nhã vô song, một đôi con ngươi trống rỗng thản nhiên nhìn về phía trước mặt, tựa hồ không hề có tiêu cự.
Lông mày Lạc Khuynh Hoàng nhíu lại. Kinh thành tứ công tử quả nhiên danh bất hư truyền. Quân Kiền Linh, Quân Khuynh Vũ, Liễu Tư Triệt, có người nào là tâm tư đơn giản? ! Nếu nữ tử nào gả cho bọn họ, thật sự có thể có được hạnh phúc sao? ! Chỉ sợ trong tứ công tử cũng chỉ có ca ca của nàng , là có tâm tư đơn giản chút .
“Bạch mỗ bất tài, phụ trách bách hoa thịnh yến lần này.” Tiếng nói trong trẻo đem toàn bộ tầm mắt mọi người hấp dẫn đến trung tâm hội trường, Lạc Khuynh Hoàng cũng đem con ngươi dời về phía trung tâm hội trường.
Bạch Mộ, kinh thành đệ nhất tiền trang, thiếu trang chủ Kim Ngân trang. Có thể nói là đệ nhất phú thương của kinh thành. Tuổi bất quá mới chỉ hai mươi ba, hai mươi tư liền có thể có thành tựu thế này, cũng không phải là người đơn giản.
“Bách hoa thịnh yến phân thành ba giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất, thỉnh chư vị mỗi người ra một đề, để vào trong lẵng hoa. Bạch mỗ theo thứ tự lấy ra, các vị có thể trả lời, lại từ người ra đề mục để bình ra người xuất sắc nhất. Người xuất sắc nhất sẽ nhận được một trăm lượng bạc trắng .” Khóe môi Bạch Mộ gợi lên ý cười khôn khéo, thản nhiên nói.
Tiếng nói vừa dứt, lập tức khiến cho bên dưới một trận xôn xao. Một trăm lượng bạc trắng cũng không phải là số lượng nhỏ. Lần này tham gia bách hoa thịnh yến , ít nhất có mấy trăm người, mỗi đề một trăm lượng, mấy trăm đề, không phải là vạn lượng sao! Mọi người đều cảm thán, lần này Bạch Mộ thật sự là tài đại khí thô. Không ít cô gái trong lòng thầm nghĩ, không gả được cho kinh thành tứ công tử, có thể gả cho thiếu niên kim chủ như Bạch Mộ cũng là chuyện vô cùng tốt a.
Bạch Mộ nhìn lướt qua phản ứng của mọi người, khóe môi gợi lên một chút ý cười thản nhiên , tiếp tục nói, “Giai đoạn thứ hai. Mọi người viết ra bí mật của chính mình hoặc của bằng hữu, để trong lẵng hoa, bạch mỗ vẫn là theo thứ tự lấy ra, mọi người đoán ra là ai, cũng sẽ nhận được một trăm lượng bạc trắng !”
Bên trong con ngươi u hắc của Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia tinh quang. Viết ra bí mật của bằng hữu? ! Ở đây tất cả mọi người đều là người có thân phận , kết giao hảo hữu tự nhiên cũng là người có thân phận. Nếu bí mật bị viết ra, sử dụng không chỉ có riêng mục đích giải trí a. Bạch Mộ này, đến tột cùng là có thân phận gì? !
Bạch Mộ vừa dứt lời, lập tức cảm giác được bốn đạo ánh mắt đánh giá . Phân biệt là nhị hoàng tử Quân Kiền Linh, tứ hoàng tử Quân Hồng Phong, trưởng tử thừa tướng Liễu Tư Triệt, còn có Lạc Khuynh Hoàng. Giữa mâu trung của Bạch Mộ hiện lên một đạo tinh quang, lại làm bộ như cái gì cũng đều không có cảm giác được, tiếp tục nói, “Giai đoạn thứ ba, đó là giai đoạn ngắm hoa, mọi người có thể tự mình tìm kiếm bằng hữu cùng đi ngắm hoa, ngâm thi đối chữ, tất cả sẽ gộp chung một chỗ, người đạt hạng đầu, sẽ nhận được một ngàn lượng bạc trắng.”
Chờ Bạch Mộ nói hết lời, những tiểu thư công tử ở đây liền là bộ dáng nóng lòng muốn thử . Ở trong suy nghĩ của bọn họ, như vậy vừa có thể có được bạc trắng, còn có thể có nhiều bằng hữu thậm chí có thể thể hiển trước mặt đối tượng mà mình ngưỡng mộ, như thế rất tốt.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn người thả giấy trắng trước mặt. Dùng bút lông chấm mực tàu. Bạch Mộ đến tột cùng là có thân phận gì, sau lưng là ai. Khó có khi có được cơ hội tốt như lần này , như vậy nàng trước hết mượn việc này đến thử một lần, rốt cuộc ai mới là đối tượng chân chính thích hợp để hợp tác.
Mọi người dựa theo thân phận địa vị đều ngồi xuống. Lạc Khuynh Hoàng cùng Lạc Vân Chỉ ngồi ở chỗ ngồi thứ hai bên tay trái hội trường . Lạc Khuynh Quốc cùng Lạc Khuynh Thành ngồi ở phía sau bọn họ.
Chỗ ngồi đầu tiên bên tay trái là Liễu Tư Triệt cùng Liễu Cẩn Nguyệt. Còn Nhị tiểu thư phủ Thừa tướng Liễu Cẩm Tú lấy thân phận thái tử phi cùng thái tử ngồi ở đối diện chỗ ngồi đầu tiên . Đối diện theo thứ tự còn có nhị hoàng tử Quân Kiền Linh, tam công chúa Quân Ngữ Yên, tứ hoàng tử Quân Hồng Phong, ngũ công chúa Quân Thiên Lam, thất hoàng tử Quân Khuynh Vũ cùng các hoàng tử khác.
Còn lại con gái của lục bộ thượng thư là ngồi ở phía sau ghế trên Lạc Khuynh Hoàng cùng Lạc Vân Chỉ. Các quan viên khác cùng con cháu phú thương bởi vì thân phận không đủ mà bị an bài ở tại địa phương hơi xa.
Lạc Khuynh Hoàng lạnh nhạt tao nhã ngồi xuống, một đôi con ngươi đen như mực bất động thanh sắc đánh giá mọi người trong hội trường.
Thái tử Quân Hiền Tề, ngũ quan đoan chính, mâu quang nhu hòa bình tĩnh, lúc giơ tay nhấc chân lộ ra phong độ nho nhã , nhưng mà nho nhã có thừa, uy thế không đủ, vừa nhìn là biết là người nhát gan sợ phiền phức, nếu không phải dựa vào hoàng hậu cùng một nhà thừa tướng duy trì, chỉ sợ vị trí thái tử cũng khó giữ được. Thật sự không phải một đối tượng hợp tác sáng suốt.
Nhị hoàng tử Quân Kiền Linh. Quần áo trắng siêu nhiên thoát tục, khóe môi ý cười ôn nhã, mâu trung ngầm có ý tinh quang, có thể nói là phong thái kỳ tú, phong độ nhẹ nhàng. Ở trong hoàn cảnh đông đúc toàn người này, ánh mắt hắn thường thường hướng về bên này, cũng không biết là đang nhìn Lạc Khuynh Hoàng hay là đang nhìn Lạc Khuynh Thành.
Trên mặt Lạc Khuynh Hoàng bất động thanh sắc, trong lòng lại là cười lạnh, mâu quang không chút nào lưu luyến dời về phía dưới một đối tượng có thể xem xét để hợp tác. Tứ hoàng tử Quân Hồng Phong. Mẫu thân chính là con gái của hộ bộ thượng thư, trong triều cũng có chút địa vị. Bản nhân hắn tay cầm binh quyền, coi như là một trong mấy vị hoàng tử tương đối xuất chúng . Bất quá ngũ quan của hắn quá mức lãnh ngạnh ( lạnh lùng cứng rắn ), khóe mắt đuôi lông mày còn cất dấu vẻ hung ác nham hiểm.
Theo hiểu biết của Lạc Khuynh Hoàng, tứ hoàng tử là người hung ác nham hiểm tàn nhẫn, nếu cùng hắn hợp tác, chỉ sợ cuối cùng cũng sẽ không có kết cục gì tốt .
Mâu quang tiếp tục đi xuống. Chống lại đôi đồng tử u hắc thâm trầm. Giữa đôi đồng tử tràn đầy ánh sáng rực rỡ, giống như ẩn chứa ma lực, y phục lửa đỏ giống như phụ trợ cho vẻ tà mị yêu dị khiến người khác chú ý. Con ngươi của Quân Khuynh Vũ thẳng tắp nhìn chăm chú vào nàng, không e dè cùng nàng đối diện, khóe môi còn ôm lấy ý cười bí hiểm.
Tâm Lạc Khuynh Hoàng khẽ ngừng, con ngươi nhẹ nhàng lướt qua. Quân Khuynh Vũ nhìn như bất cần đời, kỳ thật hắn là người trí tuệ nhất tróng các vị hoàng tử. Kiếp trước Quân Khuynh Vũ có thể ở lúc sau khi Quân Kiền Linh đi lên đế vị gây dựng được thế lực khởi binh tạo phản, có thể thấy được người này thực lực thâm sâu.
Nhưng là, Quân Khuynh Vũ thật sự quá mức thông minh. Thông minh đến mức khó có thể khống chế a.
Con ngươi Lạc Khuynh Hoàng không dấu vết dời, ghé mắt nhìn tử y nam tử bên cạnh, Liễu Tư Triệt. Liễu Tư Triệt tao nhã ngồi, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve ly rượu bên cạnh, khóe môi là ý cười thanh nhã vô song, một đôi con ngươi trống rỗng thản nhiên nhìn về phía trước mặt, tựa hồ không hề có tiêu cự.
Lông mày Lạc Khuynh Hoàng nhíu lại. Kinh thành tứ công tử quả nhiên danh bất hư truyền. Quân Kiền Linh, Quân Khuynh Vũ, Liễu Tư Triệt, có người nào là tâm tư đơn giản? ! Nếu nữ tử nào gả cho bọn họ, thật sự có thể có được hạnh phúc sao? ! Chỉ sợ trong tứ công tử cũng chỉ có ca ca của nàng , là có tâm tư đơn giản chút .
“Bạch mỗ bất tài, phụ trách bách hoa thịnh yến lần này.” Tiếng nói trong trẻo đem toàn bộ tầm mắt mọi người hấp dẫn đến trung tâm hội trường, Lạc Khuynh Hoàng cũng đem con ngươi dời về phía trung tâm hội trường.
Bạch Mộ, kinh thành đệ nhất tiền trang, thiếu trang chủ Kim Ngân trang. Có thể nói là đệ nhất phú thương của kinh thành. Tuổi bất quá mới chỉ hai mươi ba, hai mươi tư liền có thể có thành tựu thế này, cũng không phải là người đơn giản.
“Bách hoa thịnh yến phân thành ba giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất, thỉnh chư vị mỗi người ra một đề, để vào trong lẵng hoa. Bạch mỗ theo thứ tự lấy ra, các vị có thể trả lời, lại từ người ra đề mục để bình ra người xuất sắc nhất. Người xuất sắc nhất sẽ nhận được một trăm lượng bạc trắng .” Khóe môi Bạch Mộ gợi lên ý cười khôn khéo, thản nhiên nói.
Tiếng nói vừa dứt, lập tức khiến cho bên dưới một trận xôn xao. Một trăm lượng bạc trắng cũng không phải là số lượng nhỏ. Lần này tham gia bách hoa thịnh yến , ít nhất có mấy trăm người, mỗi đề một trăm lượng, mấy trăm đề, không phải là vạn lượng sao! Mọi người đều cảm thán, lần này Bạch Mộ thật sự là tài đại khí thô. Không ít cô gái trong lòng thầm nghĩ, không gả được cho kinh thành tứ công tử, có thể gả cho thiếu niên kim chủ như Bạch Mộ cũng là chuyện vô cùng tốt a.
Bạch Mộ nhìn lướt qua phản ứng của mọi người, khóe môi gợi lên một chút ý cười thản nhiên , tiếp tục nói, “Giai đoạn thứ hai. Mọi người viết ra bí mật của chính mình hoặc của bằng hữu, để trong lẵng hoa, bạch mỗ vẫn là theo thứ tự lấy ra, mọi người đoán ra là ai, cũng sẽ nhận được một trăm lượng bạc trắng !”
Bên trong con ngươi u hắc của Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia tinh quang. Viết ra bí mật của bằng hữu? ! Ở đây tất cả mọi người đều là người có thân phận , kết giao hảo hữu tự nhiên cũng là người có thân phận. Nếu bí mật bị viết ra, sử dụng không chỉ có riêng mục đích giải trí a. Bạch Mộ này, đến tột cùng là có thân phận gì? !
Bạch Mộ vừa dứt lời, lập tức cảm giác được bốn đạo ánh mắt đánh giá . Phân biệt là nhị hoàng tử Quân Kiền Linh, tứ hoàng tử Quân Hồng Phong, trưởng tử thừa tướng Liễu Tư Triệt, còn có Lạc Khuynh Hoàng. Giữa mâu trung của Bạch Mộ hiện lên một đạo tinh quang, lại làm bộ như cái gì cũng đều không có cảm giác được, tiếp tục nói, “Giai đoạn thứ ba, đó là giai đoạn ngắm hoa, mọi người có thể tự mình tìm kiếm bằng hữu cùng đi ngắm hoa, ngâm thi đối chữ, tất cả sẽ gộp chung một chỗ, người đạt hạng đầu, sẽ nhận được một ngàn lượng bạc trắng.”
Chờ Bạch Mộ nói hết lời, những tiểu thư công tử ở đây liền là bộ dáng nóng lòng muốn thử . Ở trong suy nghĩ của bọn họ, như vậy vừa có thể có được bạc trắng, còn có thể có nhiều bằng hữu thậm chí có thể thể hiển trước mặt đối tượng mà mình ngưỡng mộ, như thế rất tốt.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn người thả giấy trắng trước mặt. Dùng bút lông chấm mực tàu. Bạch Mộ đến tột cùng là có thân phận gì, sau lưng là ai. Khó có khi có được cơ hội tốt như lần này , như vậy nàng trước hết mượn việc này đến thử một lần, rốt cuộc ai mới là đối tượng chân chính thích hợp để hợp tác.
Bình luận truyện