Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về
Chương 132: Lột xác hoa lệ, phá kén thành bướm
Editor: Nguyễn Ngọc
Beta: Tiệm muối ba giới
Tuy nhiên, Ôn Hinh Nhã sau đó đã lay động cảm xúc của mọi người: "Quá trình phá kén biến thành một con bướm là sự đau đớn xé một lớp da. Trải qua quá trình đấu tranh, từ trạng thái ban đầu, tái sinh thành khuôn mặt của đất nước. Tỏa sáng với đôi cánh rực rỡ, mang ánh sáng xinh đẹp thuộc về mình."
Sâu phá kén thành bướm luôn xinh đẹp động lòng người. Mỗi người đều hy vọng mình là một con bướm mang vẻ đẹp lộng lẫy.
Mà cái này ví von trên người Ôn Hinh Nhã càng hợp nhau!
Ôn Hinh Nhã nhoẻn miệng cười, ánh mắt dò xét, nước mắt chảy ra như thủy ngân nhẹ nhàng: "Nhiều con bướm đau đớn đến chết tại chỗ, bởi vì quá trình đau đớn, cho nên tôi cảm ơn các người. Vì các người đã chứng kiến quá trình thay đổi đau đớn của tôi, đó là lý do tại sao tôi dũng cảm chiến đấu và xuất hiện như một con bướm". Nói xong, trong mắt Ôn Hinh Nhã rơi xuống những giọt nước mắt trong vắt, cô cúi đầu trước bục. Âm thanh nghẹn ngào như Cửu Thiên Phượng Minh xông thẳng lên trời: "Cảm ơn mọi người! Mong mọi người nhớ hết mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, bởi vì.. sự lột xác của Ôn Hinh Nhã không chỉ như thế"
Ánh sáng rực rỡ cứ tỏa ra trên người cô, làm lộ ra khuôn mặt xinh đẹp như hoa của cô, như những tinh thể băng khiến mọi người đều kinh ngạc!
Tiếng vỗ tay lại vang lên thật nhiệt tình!
Từ xa, đôi mắt của Chu Tuệ Nghiên lóe lên vẻ nhẹ nhõm, cuối cùng nàng cũng đã làm được. "Giữa hàng ngàn người cô ấy đã thể hiện được sự quyến rũ độc nhất vô nhị của mình, làm cho mọi người đều phải chú ý đến từng lời nói và hành động của mình. Mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào cô ấy, mọi lời nói và việc làm đều có thể khơi dậy cảm xúc của mọi người! Khiến cô ấy là viên ngọc trai sáng nhất đêm nay!"
Mặc dù.. Một cái giá quá lớn!
Nhưng cô ấy vẫn làm được!
Sử dụng sự quyến rũ của bản thân biến nguy hiểm thành bình an!
Cô tin tưởng, ngày hôm nay sẽ khắc sâu vào trí nhớ của mỗi người. Đã từng có cô gái mười lăm tuổi, đem sự tủi nhục, đau đớn và tuyệt vọng biến thành dũng khí phá kén để trở thành con bướm. Từ nay về sau, một chút một chút trông thấy quá trình thay đổi của cô gái này!
"Tôi cũng muốn cảm ơn công ty công chúng ta đã thay tôi mở một buổi tiệc tối hoàn toàn mới như vậy!". Ôn Hinh Nhã dùng ánh mắt băng giá nhìn Ninh Thư Thiến, làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Nghe được Ôn Hinh Nhã nói như vậy, cả người Ninh Thư Thiến như trời đất quay cuồng, giống như giấc mơ của mình từng chút từng chút bị phá vỡ thành từng mảnh. Cảm nhận được ánh mắt dò xét từ mọi phía, cô ta không khỏi giận dữ và xấu hổ, nghĩ về mọi thứ trước đây. Cô ta được yêu cầu giúp tổ chức buổi tiệc, và mọi thứ đều do cô ta tự sắp xếp.
Lẽ ra trước đó cô ta không nên tiết lộ với giới truyền thông rằng buổi tiệc này do cô ta tổ chức, hiện giờ Ôn Hinh Nhã công khai phủ nhận việc cô ta làm, cô ta nên kết thúc nó như thế nào đây.
Ôn Hinh Nhã đã phá vỡ những nỗ lực và tính toán tỉ mỉ của cô ta! Một ngọn lửa cuồng nộ trong đôi mắt cô, đón nhận ánh mắt của Ôn Hinh Nhã, ánh mắt của hai người rét lạnh như muốn cắt da cắt thịt, khuấy động vô số kiếm trên không, ngọn lửa ở khắp nơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Ninh Thư Thiến hít một hơi rồi tránh ánh mắt của cô! Một ánh mắt đáng sợ.
Vẫn còn đó.
"Cô không nghe nói bữa tiệc của cô là do mẹ kế của Ninh Thư Thiến tổ chức sao?" Một phóng viên nhịn không được hỏi
Ôn Hinh Nhã ngơ ngác nhìn ông nội: "Ông nội, có chuyện như vậy sao?"
Ông cụ Ôn lãnh đạm nói: "Hinh Nhã là con gái lớn của vợ cả của nhà họ Ôn. Thân phận của con bé ở nhà họ Ôn có thể so sánh với cha mẹ con bé, ngoại trừ thế hệ lớn hơn. Trước bữa tiệc của con bé, tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm với công ty truyền thông. Tôi hy vọng các phương tiện truyền thông đừng viết điều đó một cách ngớ ngẩn, nó sẽ bôi nhọ tên tuổi nhà họ Ôn chúng tôi"
Những lời nói thờ ơ như vậy, thẳng thừng phủ nhận thân phận của Ninh Thư Thiến và chà đạp bà ta!
Ninh Thư Thiến tức giận và xấu hổ đến nỗi bà ta chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Cảm nhận được ánh mắt khinh thường của mọi người, suýt chút nữa bà ta đã chạy trốn!
Hạ Như Nhã cũng có cảm giác bị lột sạch quần áo cho người ta soi mói, cô lặng lẽ tránh xa Ninh Thư Thiến.
"Không phải bà ấy nói cô Ôn nhờ bà ấy tổ chức buổi tiệc này sao? Tôi còn tưởng cô Ôn đã nhận bà ấy. Không ngờ bà ấy lại tự biên tự diễn, thật đáng xấu hổ!"
"Tôi suýt nữa đã bị bà ta lừa, tưởng rằng bà ta sống vất vả nhiều năm như vậy, đã trở thành bà Ôn danh xứng với thực, trở thành bà chủ của nhà họ Ôn bây giờ chứ, ai biết cô ta vẫn là kẽ thứ ba xen vào!"
"Ôi! Thật đáng tiếc, Vân Dao là một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, nhưng bởi vì một kẻ thứ ba mà hồng nhan bạc mệnh. Nhìn bà ta bây giờ phô ra ra khí chất dịu dàng của Vân Dao từ trong xương cốt, học được chẳng ra cái gì cả, chỉ tổ bôi nhọ Vân Dao mà thôi!"
"Còn không phải sao, nhớ năm đó Vân Dao là một cô gái tài năng nổi tiếng trong vòng, bà ta thì tính là cái gì chứ, không chừng ngay cả tiểu học cũng chưa tốt nghiệp ấy, đưa theo cả con của chồng trước nhỉ, vẫn chưa lập gia đình, vừa nhìn đã biết là kiểu phụ nữ không đứng đắn rồi!"
"Nhưng bà nhìn đứa con gái của chồng trước bên cạnh bà ta đi, nó gọi là gì.. Ôn.. À! Đúng rồi! Tên là Ôn Du Nhã, còn ít tuổi mà đã ăn mặc trăng điểm lòe loẹt, cả người có mùi hồ ly tinh, xa như vậy mà tôi cũng nghe thấy, đúng là mẹ nào thì con nấy!"
"Cô không biết à! Trong bữa tiệc sinh nhật của Chu tiểu thư, Ôn Du Nhã đã làm loạn với một nam sinh trong phòng thay đồ, kết quả thì ai cũng biết. Sau đó, cô ta ở trong vòng nói là do đại tiểu thư nhà họ Ôn hãm hại cô ta. Thật là không biết xấu hổ!"
"Tuổi còn trẻ, quan hệ nam nữ hỗn loạn, không thể so được với Đại tiểu thư nhà họ Ôn. Bà nhìn xem, vừa nãy đối diện với sự chửi mắng nhục mạ của ba mẹ nuôi nhưng cô ấy vẫn đứng thẳng lưng, phong thái bình tỉnh, cả người đầy khí phách và bản lĩnh, đến tôi cũng cảm thấy xấu hổ vì không bằng cô ấy! Quả đúng là tiểu thư quyền quý!"
Beta: Tiệm muối ba giới
Tuy nhiên, Ôn Hinh Nhã sau đó đã lay động cảm xúc của mọi người: "Quá trình phá kén biến thành một con bướm là sự đau đớn xé một lớp da. Trải qua quá trình đấu tranh, từ trạng thái ban đầu, tái sinh thành khuôn mặt của đất nước. Tỏa sáng với đôi cánh rực rỡ, mang ánh sáng xinh đẹp thuộc về mình."
Sâu phá kén thành bướm luôn xinh đẹp động lòng người. Mỗi người đều hy vọng mình là một con bướm mang vẻ đẹp lộng lẫy.
Mà cái này ví von trên người Ôn Hinh Nhã càng hợp nhau!
Ôn Hinh Nhã nhoẻn miệng cười, ánh mắt dò xét, nước mắt chảy ra như thủy ngân nhẹ nhàng: "Nhiều con bướm đau đớn đến chết tại chỗ, bởi vì quá trình đau đớn, cho nên tôi cảm ơn các người. Vì các người đã chứng kiến quá trình thay đổi đau đớn của tôi, đó là lý do tại sao tôi dũng cảm chiến đấu và xuất hiện như một con bướm". Nói xong, trong mắt Ôn Hinh Nhã rơi xuống những giọt nước mắt trong vắt, cô cúi đầu trước bục. Âm thanh nghẹn ngào như Cửu Thiên Phượng Minh xông thẳng lên trời: "Cảm ơn mọi người! Mong mọi người nhớ hết mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, bởi vì.. sự lột xác của Ôn Hinh Nhã không chỉ như thế"
Ánh sáng rực rỡ cứ tỏa ra trên người cô, làm lộ ra khuôn mặt xinh đẹp như hoa của cô, như những tinh thể băng khiến mọi người đều kinh ngạc!
Tiếng vỗ tay lại vang lên thật nhiệt tình!
Từ xa, đôi mắt của Chu Tuệ Nghiên lóe lên vẻ nhẹ nhõm, cuối cùng nàng cũng đã làm được. "Giữa hàng ngàn người cô ấy đã thể hiện được sự quyến rũ độc nhất vô nhị của mình, làm cho mọi người đều phải chú ý đến từng lời nói và hành động của mình. Mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào cô ấy, mọi lời nói và việc làm đều có thể khơi dậy cảm xúc của mọi người! Khiến cô ấy là viên ngọc trai sáng nhất đêm nay!"
Mặc dù.. Một cái giá quá lớn!
Nhưng cô ấy vẫn làm được!
Sử dụng sự quyến rũ của bản thân biến nguy hiểm thành bình an!
Cô tin tưởng, ngày hôm nay sẽ khắc sâu vào trí nhớ của mỗi người. Đã từng có cô gái mười lăm tuổi, đem sự tủi nhục, đau đớn và tuyệt vọng biến thành dũng khí phá kén để trở thành con bướm. Từ nay về sau, một chút một chút trông thấy quá trình thay đổi của cô gái này!
"Tôi cũng muốn cảm ơn công ty công chúng ta đã thay tôi mở một buổi tiệc tối hoàn toàn mới như vậy!". Ôn Hinh Nhã dùng ánh mắt băng giá nhìn Ninh Thư Thiến, làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
Nghe được Ôn Hinh Nhã nói như vậy, cả người Ninh Thư Thiến như trời đất quay cuồng, giống như giấc mơ của mình từng chút từng chút bị phá vỡ thành từng mảnh. Cảm nhận được ánh mắt dò xét từ mọi phía, cô ta không khỏi giận dữ và xấu hổ, nghĩ về mọi thứ trước đây. Cô ta được yêu cầu giúp tổ chức buổi tiệc, và mọi thứ đều do cô ta tự sắp xếp.
Lẽ ra trước đó cô ta không nên tiết lộ với giới truyền thông rằng buổi tiệc này do cô ta tổ chức, hiện giờ Ôn Hinh Nhã công khai phủ nhận việc cô ta làm, cô ta nên kết thúc nó như thế nào đây.
Ôn Hinh Nhã đã phá vỡ những nỗ lực và tính toán tỉ mỉ của cô ta! Một ngọn lửa cuồng nộ trong đôi mắt cô, đón nhận ánh mắt của Ôn Hinh Nhã, ánh mắt của hai người rét lạnh như muốn cắt da cắt thịt, khuấy động vô số kiếm trên không, ngọn lửa ở khắp nơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Ninh Thư Thiến hít một hơi rồi tránh ánh mắt của cô! Một ánh mắt đáng sợ.
Vẫn còn đó.
"Cô không nghe nói bữa tiệc của cô là do mẹ kế của Ninh Thư Thiến tổ chức sao?" Một phóng viên nhịn không được hỏi
Ôn Hinh Nhã ngơ ngác nhìn ông nội: "Ông nội, có chuyện như vậy sao?"
Ông cụ Ôn lãnh đạm nói: "Hinh Nhã là con gái lớn của vợ cả của nhà họ Ôn. Thân phận của con bé ở nhà họ Ôn có thể so sánh với cha mẹ con bé, ngoại trừ thế hệ lớn hơn. Trước bữa tiệc của con bé, tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm với công ty truyền thông. Tôi hy vọng các phương tiện truyền thông đừng viết điều đó một cách ngớ ngẩn, nó sẽ bôi nhọ tên tuổi nhà họ Ôn chúng tôi"
Những lời nói thờ ơ như vậy, thẳng thừng phủ nhận thân phận của Ninh Thư Thiến và chà đạp bà ta!
Ninh Thư Thiến tức giận và xấu hổ đến nỗi bà ta chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Cảm nhận được ánh mắt khinh thường của mọi người, suýt chút nữa bà ta đã chạy trốn!
Hạ Như Nhã cũng có cảm giác bị lột sạch quần áo cho người ta soi mói, cô lặng lẽ tránh xa Ninh Thư Thiến.
"Không phải bà ấy nói cô Ôn nhờ bà ấy tổ chức buổi tiệc này sao? Tôi còn tưởng cô Ôn đã nhận bà ấy. Không ngờ bà ấy lại tự biên tự diễn, thật đáng xấu hổ!"
"Tôi suýt nữa đã bị bà ta lừa, tưởng rằng bà ta sống vất vả nhiều năm như vậy, đã trở thành bà Ôn danh xứng với thực, trở thành bà chủ của nhà họ Ôn bây giờ chứ, ai biết cô ta vẫn là kẽ thứ ba xen vào!"
"Ôi! Thật đáng tiếc, Vân Dao là một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, nhưng bởi vì một kẻ thứ ba mà hồng nhan bạc mệnh. Nhìn bà ta bây giờ phô ra ra khí chất dịu dàng của Vân Dao từ trong xương cốt, học được chẳng ra cái gì cả, chỉ tổ bôi nhọ Vân Dao mà thôi!"
"Còn không phải sao, nhớ năm đó Vân Dao là một cô gái tài năng nổi tiếng trong vòng, bà ta thì tính là cái gì chứ, không chừng ngay cả tiểu học cũng chưa tốt nghiệp ấy, đưa theo cả con của chồng trước nhỉ, vẫn chưa lập gia đình, vừa nhìn đã biết là kiểu phụ nữ không đứng đắn rồi!"
"Nhưng bà nhìn đứa con gái của chồng trước bên cạnh bà ta đi, nó gọi là gì.. Ôn.. À! Đúng rồi! Tên là Ôn Du Nhã, còn ít tuổi mà đã ăn mặc trăng điểm lòe loẹt, cả người có mùi hồ ly tinh, xa như vậy mà tôi cũng nghe thấy, đúng là mẹ nào thì con nấy!"
"Cô không biết à! Trong bữa tiệc sinh nhật của Chu tiểu thư, Ôn Du Nhã đã làm loạn với một nam sinh trong phòng thay đồ, kết quả thì ai cũng biết. Sau đó, cô ta ở trong vòng nói là do đại tiểu thư nhà họ Ôn hãm hại cô ta. Thật là không biết xấu hổ!"
"Tuổi còn trẻ, quan hệ nam nữ hỗn loạn, không thể so được với Đại tiểu thư nhà họ Ôn. Bà nhìn xem, vừa nãy đối diện với sự chửi mắng nhục mạ của ba mẹ nuôi nhưng cô ấy vẫn đứng thẳng lưng, phong thái bình tỉnh, cả người đầy khí phách và bản lĩnh, đến tôi cũng cảm thấy xấu hổ vì không bằng cô ấy! Quả đúng là tiểu thư quyền quý!"
Bình luận truyện