Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!
Chương 109: Xích Dương ra sân
Không phải là bởi vì Chung Noãn Noãn kê thuốc Xích Dương, cùng anh có quan hệ da thịt sao. Vì có quan hệ như vậy, Xích Dương mới áy náy với cô ta sao?
Đến lúc đó cô cũng đi cho Xích Dương kê thuốc, cũng ngủ Xích Dương..
Nghĩ tới đây, Tiết Mễ Kỳ cảm giác Xích Dương đã là người của cô, trong mắt toát ra ánh sáng không kịp chờ đợi.
"Vậy.. Cậu ở đây chơi đi, tớ đi chào hỏi khách."
"Được, cậu mau đi đi, không cần phải để ý đến tớ."
Nhìn xem Chung Thiên Thiên giống như là trăng được vô số sao vây quanh ở trung ương nơi náo nhiệt nhất, ba Chung cùng mẹ Chung đều đang không ngừng giới thiệu hào môn thành phố Giang cho cô. Trong lòng Tiết Mễ Kỳ vô cùng ghen tị.
Một ngày nào đó, cô cũng sẽ đứng ở chỗ cao, để những người nhìn không dậy nổi cô bây giờ phải ngưỡng vọng cô, quỳ liếm cô!
Chung Khuê Quân xuyên qua toàn trường, mỗi vị tân khách ông đều bắt chuyện qua, chỉ là tiếp đãi thời gian cũng không nhiều, thẳng đến một đám người mặc quân trang xuất hiện tại cửa chính nhà họ Chung.
Chung Khuê Quân xem xét, nhanh chóng nghênh đón tiếp lấy, đối với người ở giữa, Chung Khuê Quân chào theo kiểu nhà binh: "Chào thủ trưởng!"
Sau đó chào hỏi chính ủy đứng ở bên người tư lệnh: "Chào chính ủy!"
Thanh âm hùng hậu của Chung Khuê Quân lập tức liền hấp dẫn lấy ánh mắt toàn trường, làm cho bọn họ biết, đây là thủ trưởng ở bộ đội của Chung Khuê Quân tới.
Khi các quý phụ nhìn thấy người đàn ông đứng bên cạnh hai vị thủ trưởng, con mắt nhao nhao sáng lên.
Mà những cô gái còn chưa đính hôn, khi nhìn thấy ngườ đàn ông bên cạnh thủ trưởng, đôi mắt như ngậm xuân.
Người đàn ông bên cạnh hai vị thủ trưởng quả thực quá đẹp trai rồi!
Quân nhân mặc quân trang vốn là đẹp trai hơn so với người bình thường, càng chịu nhận ánh mắt của mọi người. Mà người đàn ông ở nơi xa kia quả thực chính là đẹp trai ra phía chân trời!
Lại nhìn quân hàm của anh..
Hai vạch bốn sao đại tá!
Đại tá không đến 30 tuổi?
Nếu như không phải là bởi vì Chung Khuê Quân kêu một tiếng thủ trưởng cùng chính ủy đối với hai người bên cạnh, mà bên trong hai người kia, quân hàm của thủ trưởng cành lá màu vàng cùng quân hàm trung tướng hai ngôi sao vàng, chính ủy quân hàm là cành lá màu vàng cùng quân hàm thiếu tướng một ngôi sao vàng, tất cả mọi người đều muốn bị người đàn ông vừa cao vừa đẹp trai này lừa.
Tư lệnh quân khu Lãnh Tấn Bằng hướng Chung Khuê Quân gật đầu: "Chung đoàn trưởng."
"Chào thủ trưởng! Chào mừng thủ trưởng tới tham gia tiệc tẩy trần của con gái tôi. Thủ trưởng tự mình đến nhà, là vinh hạnh của nhà họ Chung chúng tôi!"
Sắc mặt Chung Khuê Quân đều bởi vì kích động biến đỏ. Đây là lần đầu tiên ông đứng chung một chỗ với thủ trưởng ở khoảng cách gần như vậy tại trường hợp quan hệ cá nhân, vừa cảm giác vinh hạnh, ông cũng có như vậy một chút căng thẳng.
Lãnh Tấn Bằng hiền hòa đáp lại nói: "Tôi cùng chính ủy là người phê chuẩn báo cáo kết hôn, nhưng vẫn còn chưa được gặp vị này tương lai chuẩn quân tẩu. Cho nên hôm nay chúng tôi mạo hiểm bị bắt ăn cẩu lương, cũng muốn đến xem người có thể khiến Xích Dương bách luyện cương hóa vì vòng chỉ nhu bộ dạng dài ngắn thế nào."
Đây là tư lệnh lần thứ nhất nói đùa ông, Chung Khuê Quân vui vẻ cười ha ha, chính ủy đứng ở một bên cũng cười. Chỉ có Xích Dương, một khuôn mặt nghiêm túc, lực chú ý cũng đã sớm bay đến cuộc tiệc hội tìm kiếm bóng hình xinh đẹp trong lòng.
"Không nghĩ tới thủ trưởng lại là một người hài hước như vậy, thủ trưởng có thể thưởng thức Noãn Noãn, đây là phúc khí của Noãn Noãn, thủ trưởng cùng chính ủy có thể tới tham gia tiệc hội, thật là khiến nhà họ Chung chúng tôi bồng tất sinh huy!"
Lãnh Tấn Bằng là một người vô cùng chính trực, thấy nhiều người a dua nịnh nọt, cho nên trong lòng vô cùng không thích. Nhìn xem Chung Khuê Quân hồng quang đầy mặt nói lời lấy lòng, chính ủy Khúc lập tức giúp ông hòa giải, đối Xích Dương trêu ghẹo nói: "Tròng mắt đều rơi vào tiệc hội, nhìn thấy người không?"
Đến lúc đó cô cũng đi cho Xích Dương kê thuốc, cũng ngủ Xích Dương..
Nghĩ tới đây, Tiết Mễ Kỳ cảm giác Xích Dương đã là người của cô, trong mắt toát ra ánh sáng không kịp chờ đợi.
"Vậy.. Cậu ở đây chơi đi, tớ đi chào hỏi khách."
"Được, cậu mau đi đi, không cần phải để ý đến tớ."
Nhìn xem Chung Thiên Thiên giống như là trăng được vô số sao vây quanh ở trung ương nơi náo nhiệt nhất, ba Chung cùng mẹ Chung đều đang không ngừng giới thiệu hào môn thành phố Giang cho cô. Trong lòng Tiết Mễ Kỳ vô cùng ghen tị.
Một ngày nào đó, cô cũng sẽ đứng ở chỗ cao, để những người nhìn không dậy nổi cô bây giờ phải ngưỡng vọng cô, quỳ liếm cô!
Chung Khuê Quân xuyên qua toàn trường, mỗi vị tân khách ông đều bắt chuyện qua, chỉ là tiếp đãi thời gian cũng không nhiều, thẳng đến một đám người mặc quân trang xuất hiện tại cửa chính nhà họ Chung.
Chung Khuê Quân xem xét, nhanh chóng nghênh đón tiếp lấy, đối với người ở giữa, Chung Khuê Quân chào theo kiểu nhà binh: "Chào thủ trưởng!"
Sau đó chào hỏi chính ủy đứng ở bên người tư lệnh: "Chào chính ủy!"
Thanh âm hùng hậu của Chung Khuê Quân lập tức liền hấp dẫn lấy ánh mắt toàn trường, làm cho bọn họ biết, đây là thủ trưởng ở bộ đội của Chung Khuê Quân tới.
Khi các quý phụ nhìn thấy người đàn ông đứng bên cạnh hai vị thủ trưởng, con mắt nhao nhao sáng lên.
Mà những cô gái còn chưa đính hôn, khi nhìn thấy ngườ đàn ông bên cạnh thủ trưởng, đôi mắt như ngậm xuân.
Người đàn ông bên cạnh hai vị thủ trưởng quả thực quá đẹp trai rồi!
Quân nhân mặc quân trang vốn là đẹp trai hơn so với người bình thường, càng chịu nhận ánh mắt của mọi người. Mà người đàn ông ở nơi xa kia quả thực chính là đẹp trai ra phía chân trời!
Lại nhìn quân hàm của anh..
Hai vạch bốn sao đại tá!
Đại tá không đến 30 tuổi?
Nếu như không phải là bởi vì Chung Khuê Quân kêu một tiếng thủ trưởng cùng chính ủy đối với hai người bên cạnh, mà bên trong hai người kia, quân hàm của thủ trưởng cành lá màu vàng cùng quân hàm trung tướng hai ngôi sao vàng, chính ủy quân hàm là cành lá màu vàng cùng quân hàm thiếu tướng một ngôi sao vàng, tất cả mọi người đều muốn bị người đàn ông vừa cao vừa đẹp trai này lừa.
Tư lệnh quân khu Lãnh Tấn Bằng hướng Chung Khuê Quân gật đầu: "Chung đoàn trưởng."
"Chào thủ trưởng! Chào mừng thủ trưởng tới tham gia tiệc tẩy trần của con gái tôi. Thủ trưởng tự mình đến nhà, là vinh hạnh của nhà họ Chung chúng tôi!"
Sắc mặt Chung Khuê Quân đều bởi vì kích động biến đỏ. Đây là lần đầu tiên ông đứng chung một chỗ với thủ trưởng ở khoảng cách gần như vậy tại trường hợp quan hệ cá nhân, vừa cảm giác vinh hạnh, ông cũng có như vậy một chút căng thẳng.
Lãnh Tấn Bằng hiền hòa đáp lại nói: "Tôi cùng chính ủy là người phê chuẩn báo cáo kết hôn, nhưng vẫn còn chưa được gặp vị này tương lai chuẩn quân tẩu. Cho nên hôm nay chúng tôi mạo hiểm bị bắt ăn cẩu lương, cũng muốn đến xem người có thể khiến Xích Dương bách luyện cương hóa vì vòng chỉ nhu bộ dạng dài ngắn thế nào."
Đây là tư lệnh lần thứ nhất nói đùa ông, Chung Khuê Quân vui vẻ cười ha ha, chính ủy đứng ở một bên cũng cười. Chỉ có Xích Dương, một khuôn mặt nghiêm túc, lực chú ý cũng đã sớm bay đến cuộc tiệc hội tìm kiếm bóng hình xinh đẹp trong lòng.
"Không nghĩ tới thủ trưởng lại là một người hài hước như vậy, thủ trưởng có thể thưởng thức Noãn Noãn, đây là phúc khí của Noãn Noãn, thủ trưởng cùng chính ủy có thể tới tham gia tiệc hội, thật là khiến nhà họ Chung chúng tôi bồng tất sinh huy!"
Lãnh Tấn Bằng là một người vô cùng chính trực, thấy nhiều người a dua nịnh nọt, cho nên trong lòng vô cùng không thích. Nhìn xem Chung Khuê Quân hồng quang đầy mặt nói lời lấy lòng, chính ủy Khúc lập tức giúp ông hòa giải, đối Xích Dương trêu ghẹo nói: "Tròng mắt đều rơi vào tiệc hội, nhìn thấy người không?"
Bình luận truyện