Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 293-298: Kẻ Điên




Chương 293:


Vừa mới bị đau nhức tỉnh, Giang Xu Uyển lập tức liền cảm thấy mình có chút nhịn không nổi, nhanh chóng gọi hộ công.
Ai ngờ bà lại phát hiện bà không có cách nào phát ra âm thanh.
Quá sợ hãi, bà muốn đem chén nước trên bàn hất xuống dưới đất, như vậy có thể làm hộ công bừng tỉnh.

Thế nhưng không biết là bởi vì bị hù dọa còn là bởi vì động tác dột nhiên, bà đột nhiên cảm giác kinh mạch toàn thân mình đều không trôi chảy, cái khẽ động này, giống như đau sốc hông, toàn bộ ng.ực bụng đều tản ra một loại đau nhức tê tâm liệt phế.

Giang Xu Uyển lại là hoảng sợ, lại là đau đớn, thế nhưng là hộ công lại ngủ say như heo, ngáy vô cùng vui sướng, cơ bản là không phát giác bà không đúng.
Sau đó Giang Xu Uyển lại quay đầu nhìn về phía Chung Noãn Noãn, bởi vì điều kiện nằm viện nơi này tốt, phòng bệnh là phòng đơn, Chung Noãn Noãn ngủ ở một gian phòng khác, càng không có khả năng phát giác được tình huống của bà nơi này.
Thế là, Giang Xu Uyển tại trong tuyệt vọng, đại tiện một thân.
Bà cực kỳ buồn nôn, nhưng đây là cuối thu, lại thêm bà là bệnh nhân sợ lạnh, chăn đắp lên cực kỳ chặt chẽ, ngoại trừ bà có thể xuyên thấu qua khe hở nhỏ bé nghe được hôi thối, hộ công ngủ như chết ở một bên cơ bản là không ngửi thấy.

Chung Noãn Noãn ở một phòng ngủ khác ở xa lúc trước liền đem chăn Giang Xu Uyển che cực kỳ chặt chẽ, đương nhiên liền càng thêm không ngửi thấy.
Giang Xu Uyển dưới sự đau nhức sốc hông kịch liệt cùng mùi thối ác liệt như vậy giãy dụa vượt qua một buổi tối, mấy chuyến hư thoát.
Mặt trời mọc sáng ngày thứ hai, Giang Xu Uyển câm một buổi tối đột nhiên liền có thể nói chuyện.
Hộ công và Chung Noãn Noãn ngay lập tức liền bị bà gào tỉnh.
"Các người đều là người chết sao? Tối hôm qua cuống họng tôi gọi câm đều không gọi tỉnh các người, các người đến cùng là đến đi ngủ vẫn là tới chăm sóc người bệnh? Cô là hộ công, tiếng ngáy còn vang hơn cả tiếng sấm, cô như vậy còn muốn kiếm tiền? Nói cho cô, không có cửa đâu! Tôi muốn khiếu nại bệnh viện các người, tôi muốn đổi hộ công! Quả thực quá ghê tởm."
"Mẹ, mẹ đừng như vậy! Con cảm thấy dì Từ rất tốt, người rất chịu khó, mẹ nếu không hài lòng con mẹ có thể nói, làm gì mắng dì Từ? Tối hôm qua mẹ căn bản cũng không có gọi, sao có thể nói cuống họng gọi câm đều không gọi tỉnh được?"

Chung Noãn Noãn thấy sắc mặt Giang Xu Uyển đều bị thối thanh, nhịn cười cũng là không dễ dàng.
Hộ công có Chung Noãn Noãn giữ gìn, cảm thấy càng ấm ức.
"Đúng vậy Chung phu nhân, tôi đi ngủ là vô cùng tỉnh táo, nếu là chị có một chút động tác nhỏ, dù là chị không gọi tôi cũng có thể tỉnh.

Mặc dù tôi ngáy, nhưng là điều này không trở ngại tôi nghe được tiếng vang của chị."
"Ha ha, vậy tôi đau bụng đại tiện một đêm cô có biết hay không? Tôi sẽ vì hãm hại hai người tra tấn mình cả đêm như vậy? Tôi là kẻ điên sao?"
"Tôi xem bà chính là người điên!"
Đột nhiên, thanh âm hùng hậu của Chung Khuê Quân xuyên thấu tiến đến, theo sát mà đến, là một bóng hình cao to.
"Noãn Noãn, con đi học, từ hôm nay cho đến khi mẹ con xuất viện, con cũng không cần đến."
"..."

Chung Noãn Noãn giấu Chung Khuê Quân, cho Giang Xu Uyển một cái ánh mắt thương mà không giúp gì được, Giang Xu Uyển tức giận đến oa oa kêu to.
"Chung Khuê Quân, nó là con gái của tôi, hiện tại tôi bị thương nằm viện, dựa vào cái gì không thể để cho nó đến xem tôi? Ông có biết nó có bao nhiêu quá đáng hay không? Nó thông đồng cái hộ công này, ban đêm mặc kệ tôi sống chết.

Tôi đau nhức thành như vậy, thế nhưng là tôi lại gọi lại hô, bọn họ chính là không để ý tới tôi.

Ô ô ô..

Tôi biết ông bởi vì chuyện của Thiên Thiên giận tôi, thế nhưng là ông có dám xốc lên chăn của tôi hay không, nhìn xem tôi đến cùng bị nó giày vò thành hình dạng gì?".

Chương 294: Thật tài tình


Chung Khuê Quân cười lạnh: "Tốt, tôi cũng muốn nhìn xem bà đến cùng phát rồ đến trình độ nào."


Dứt lời, liền đem chăn của Giang Xu Uyển kéo ra.


Trong nháy mắt, một cỗ hôi thối tràn ngập trong phòng, hun đến Chung Khuê Quân hơi kém liền nôn ra, không nói nhanh chóng gọi người đến đổi chăn, ngược lại là vì không bị thối đến, lại đem chăn che lại Giang Xu Uyển.


Giang Xu Uyển: "..."


Chung Noãn Noãn: "..."


"Nhìn thấy chưa, đây chính là con gái tốt của tôi làm chuyện tốt. Vì trả thù tôi, ban đêm tôi muốn đi nhà vệ sinh nó cũng không để ý tới tôi. Lần này ông cũng không thể luôn nói tôi bất công Thiên Thiên đi? Thiên Thiên mặc dù không phải con gái của tôi, thế nhưng là.."


"Ba!"


Không chờ Giang Xu Uyển nói cho hết lời, Chung Khuê Quân đi lên chính là một cái bàn tay thật mạnh, đem mặt Giang Xu Uyển đều đánh nghiêng.

Đúng lúc này, lão thái thái nhà họ Giang cũng mang theo Tạ Từ Dung đến đây. Vừa vặn nhìn thấy cảnh Giang Xu Uyển bị đánh.


"Ông.. Ông đánh tôi!" Nước mắt Giang Xu Uyển lập tức liền rơi xuống. Muốn bao nhiêu ấm ức liền có bao nhiêu ấm ức.


Nguyên nhân bởi vì Chung Noãn Noãn, lần này Chung Khuê Quân quyết tâm muốn trừ đi 10% thu nhập nhà họ Giang, vốn dĩ hôm qua đã nói xong, thế nhưng là 10% thu nhập đối với nhà họ Giang tới nói giá quá lớn, Giang Hàn Lâm không tiện ra mặt, cho nên hôm nay Giang lão thái thái chuyên môn chạy tới bệnh viện cùng Giang Xu Uyển bàn bạc, xem như thế nào mới có thể hủy bỏ chuyện giảm 10% này. Kết quả vừa tiến đến liền lại thấy được một trận đại chiến gia đình.


Giang lão thái thái quả thực vô cùng tâm phiền, đau lòng con gái, vừa giận này không tranh, bởi vì sự quật cường của bà mang đến tai bay vạ gió cho nhà họ Giang.

"Khuê Quân, cậu đây là làm gì? Uyển Uyển vẫn là người bệnh, cậu sao có thể đánh nó được? Cậu nhìn.. Ai nha nha, phân đều bị cậu đánh ra tới!"


"..."


Phốc ha ha ha!


Chung Noãn Noãn vẫn luôn nhịn cười hơi kém bị lời của lão thái thái làm cho phá công.


Lão thái thái thật sự là thật tài tình!


Sắc mặt Chung Khuê Quân đã không thể dùng đen để hình dung, còn chưa kịp mở miệng nói ra tội ác của Giang Xu Uyển, Giang Xu Uyển cũng đã khóc cáo trạng, đem chuyện Chung Noãn Noãn không chăm sóc tốt cho bà thêm mắm thêm muối nói một lần.


Giang lão thái thái nhìn về phía Chung Noãn Noãn, cũng không dám đánh cô ngay trước mặt Chung Khuê Quân, chỉ có thể không ngừng dùng quải trượng đập mạnh mặt đất, một bộ dáng đau lòng nhức óc chỉ về phía cô: "Cô.. Cô chính là không thể gặp ba mẹ cô tốt có phải hay không? Cô về đến nhà áo cơm không lo, so với sinh hoạt trước đó tốt gấp trăm lần nghìn lần, vì cái gì cô chính là không biết đủ đâu? Cô đem cái nhà này làm cho tan tác cô cho rằng cô liền có thể sống tốt?"

"Đủ rồi!"


Chung Noãn Noãn còn chưa kịp nói chuyện, Chung Khuê Quân liền gầm thét lên tiếng. Sau đó mò ra điện thoại, ấn một cái video thô lỗ đưa cho lão thái thái.


"Chính mình nhìn đi!"


Nội dung hình ảnh bắt đầu từ tối hôm qua Chung Noãn Noãn vào cửa, trong lúc đó thái độ tốt đẹp của cô cùng thái độ ác liệt của Giang Xu Uyển thành chênh lệch rõ ràng.


Giang Xu Uyển gào thét muốn ăn tuyết lê làm cô mua, lại la hét muốn uống nước sau đó quẳng cái chén, sau đó là la hét muốn uống nước mật ong các loại hành động.


Thanh âm tiếng điện thoại di động của Chung Khuê Quân mở rất lớn, Giang Xu Uyển nằm ở nơi đó nghe xong, mặt trong nháy mắt liền thanh.


"Vừa rồi bà nói ban đêm bà muốn đi nhà vệ sinh, thế nhưng là Noãn Noãn lại cùng hộ công thông đồng không để ý tới bà. Vậy bà bây giờ nhìn xem, đến cùng là Noãn Noãn không để ý tới bà, vẫn là bà vì hãm hại Noãn Noãn, tình nguyện làm loại loại chuyện xấu xa đem phân đi trên giường này? Bà thấy rõ ràng đến cùng là con gái tốt của bà không đúng vẫn là Noãn Noãn không đúng!"

Chung Khuê Quân lúc nói chuyện, đã đem giao diện video trên điện thoại kéo đến giao diện Giang Xu Uyển tối hôm qua tỉnh lại.


Chương 295:


Giang lão thái thái một bên quan sát, một bên co quắp mi tâm, sau khi xem xong đưa di động cho Chung Khuê Quân, sau đó đi đến trước mặt Giang Xu Uyển "ba" một tiếng, một bạt tai trực tiếp đánh đến một bên mặt khác của bà.


Nhìn xem Giang Xu Uyển rõ ràng bị khổ nhưng lại không chỗ nói rõ lí lẽ, khuôn mặt kia khổ giống như ăn phân, Chung Noãn Noãn đã cảm thấy vui vẻ.


"Ô ô ô.. Tôi đến cùng là tạo nghiệt gì, vậy mà sinh ra một đứa con gái chụp lén tôi! Chung Noãn Noãn, sao cô lại ác độc như vậy, vậy mà ngầm chụp lén tôi. Tôi là mẹ cô!"


"Bà câm miệng!"


Chung Khuê Quân cùng Giang lão thái thái đồng thời quát lớn nghiêm nghị.


"Cơ bản không phải là Noãn Noãn chụp lén bà, mà là tôi không tin được bà, sợ bà gây chuyện, cho nên để tiểu Từ lặng lẽ để một cái camera ở trong phòng."

Giang Xu Uyển: "..."


Giang lão thái thái: "..."


"Giang Xu Uyển, tôi cùng bà mặc dù là quân hôn, ly hôn không dễ dàng. Nhưng quân hôn cũng không phải không thể ly! Còn có bà đừng quên, ngoại trừ ly hôn, tôi còn có thể cùng bà ở riêng."


Dứt lời, nói với Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, đi, nơi này thối."


Giang lão thái thái vốn là tới thương lượng như thế nào mới có thể để Chung Khuê Quân nguôi giận, huỷ bỏ trừng phạt đối với nhà họ Giang, kết quả lại gặp phải loại chuyện này.


Trong lòng hận Chung Noãn Noãn, lại càng tức đứa con gái làm việc theo cảm tính nhưng đầu óc không đủ dùng này.


Thấy Chung Khuê Quân cùng Chung Noãn Noãn đi ra ngoài, Giang lão thái thái cũng lập tức đi theo.


Tạ Từ Dung đã sớm muốn ói, thế là một giây đồng hồ cũng không muốn đợi, lập tức đi ra ngoài theo mẹ chồng.

Hộ công không những bị Giang Xu Uyển hãm hại, còn bị mắng máu chó xối đầu, bà vốn chính là nhân viên hộ lý bệnh viện điều đến, cũng không phải là người nhà họ Giang mời riêng, sau khi bị hãm hại như thế, nghĩ đến dù sao có video làm chứng, đương nhiên cũng không muốn hầu hạ, đi ra ngoài báo cáo với lãnh đạo.


Nhìn xem tất cả mọi người đi ra ngoài như ong vỡ tổ, cả người Giang Xu Uyển đều không tốt.


"Ai đến đổi ga giường cho tôi?"


* * *


"Ai đến lau người cho tôi? Tôi muốn tắm rửa tắm rửa!"


* * *


"Hộ công? Cô chết ở đâu rồi? Tôi muốn đổi người! Tôi yêu cầu thay người!"


* * *


Giang Xu Uyển ở bên trong một người nói chuyện, Chung Khuê Quân cơ bản cũng không để ý đến bà, Giang lão thái thái mặc dù đau lòng, thế nhưng là vì con trai cùng nhà họ Giang có thể tốt hơn, cũng không lo được bà.

Giang lão thái thái đi đến trước mặt Chung Noãn Noãn, thay đổi tư thái ngạo mạn vô lễ trước đó, cực kỳ giống một cái bà ngoại hiền lành, vừa đưa tay muốn cầm tay Chung Noãn Noãn, liền bị cô tránh khỏi.


"Noãn Noãn, mới vừa rồi là bà ngoại không đúng, bà ngoại không nên không phân tốt xấu liền nói cháu. Chủ yếu, bà ngoại cơ bản cũng không biết mẹ cháu bị ma quỷ ám ảnh vì hãm hại cháu ngay cả chuyện xấu xa buồn nôn như vậy cũng có thể làm ra.


Trước đó bà ngoại đối với cháu không tốt, người nhà họ Giang cũng đối với cháu không tốt, quan trọng chính là mẹ cháu thường xuyên ở trước mặt chúng ta nói cháu nơi này không tốt chỗ nào không đúng, chúng ta mới có thể có cái nhìn đối với cháu.


Hiện tại bà ngoại biết sai. Tất cả đều là mẹ cháu không tốt! Cháu muốn thông cảm cho mẹ cháu, trước đó không có cháu, nó liền đem Thiên Thiên trở thành toàn thế giới của nó, cho nên hiện tại cháu cùng Thiên Thiên xảy ra mâu thuẫn, nó luôn luôn không chuyển qua đến, cho nên.."

"Bà ngoại không cần nói nữa. Mỗi ngày đều trình diễn tiết mục hư tình giả ý như vậy không mệt mỏi sao? Các người nói không mệt cháu nghe đều mệt mỏi."


Nếu đã chứng minh người nhà này cùng mình không có bất kỳ quan hệ gì, Chung Noãn Noãn cũng liền không cần thiết lại cho mặt.


Dứt lời, Chung Noãn Noãn nhìn về phía Chung Khuê Quân: "Ba, ba mới vừa nói thẳng đến lúc mẹ con xuất viện con đều không cần đến bệnh viện phải không?"


Chương 296: Đỏ mắt


"Đúng vậy. Con đừng đến. Nếu bà ấy yêu đứa con gái khác như thế, vậy liền để đứa con gái khác của bà ấy tới chăm sóc bà ấy đi. Con trở về đi học."


"Vâng." Chung Noãn Noãn gật đầu.


"Đúng rồi Noãn Noãn, hôm nay con đi quân đội châm cứu cho tư lệnh sao?"


"Hôm nay không đi."


"Vậy con lúc nào thì đi? Ba đi cùng con."


Tâm tư của Chung Khuê Quân Chung Noãn Noãn đương nhiên biết.


"Ba, chỗ tư lệnh nơi đó có con là đủ rồi, con cam đoan sẽ không làm ba mất mặt. Ba cũng đừng đi, miễn cho người khác nói linh tinh."


Chung Khuê Quân suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng.


Thuật châm cứu của con gái vẫn là có chút lợi hại, cái này nhìn phản ứng của mẹ vợ liền biết. Nếu như có thể trị hết bệnh dữ ngay cả bệnh viện quân khu đều khó giải quyết, vậy chính là lập được một cái công lớn.

Chung Noãn Noãn không phải quân nhân, công lao này tư lệnh tự nhiên sẽ ghi tạc trên đầu của ông. Ông không đi liếʍ mặt thông đồng, nói không chừng tư lệnh ngược lại càng đánh giá ông cao hơn.


Chẳng qua --


"Noãn Noãn, hôm qua ngay trước mặt Lãnh Kỳ Duệ ba không tiện hỏi con, con cùng ba nói thật, đối với trị liệu bệnh của tư lệnh, thuật châm cứu kia thật có hiệu quả?"


"Hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ hữu dụng đi. Dù sao chắc chắn sẽ không hại tư lệnh, cái này ba cứ yên tâm đi."


Đối với người có thể tùy thời cho Giang Xu Uyển cùng Chung Thiên Thiên ngột ngạt giúp cô, thái độ của Chung Noãn Noãn vẫn là rất tốt.


Mặc dù đời trước trải qua nói cho cô, người ba này của cô không phải kẻ tốt lành gì, trước khi điều tra rõ chuyện mẹ cô, bọn họ đều có thể đối với cô lá mặt lá trái, cô cũng có thể.

Có cam đoan của Chung Noãn Noãn, Chung Khuê Quân cuối cùng là yên tâm, tâm tình cực tốt.


Từ trong ví tiền rút ra một cái thẻ đưa cho Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, cái thẻ tín dụng này mỗi tháng có thể quẹt 5 vạn, cũng có thể rút tiền mặt, mật mã là sinh nhật của con. Ba không biết con thích gì, bình thường cần dùng bao nhiêu tiền, nhưng là con cũng đã có chồng chưa cưới, bình thường cũng không thể quá tiết kiệm, cho nên con cầm. Muốn mua đồ vật gì cho mình hoặc là Xích Dương trực tiếp quẹt thẻ là được rồi."


Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung ở một bên thấy đỏ mắt.


Một tháng 5 vạn!


Bọn họ một tháng đều không có 5 vạn!


"Khuê Quân, cậu đây cũng quá nuông chiều con đi? Noãn Noãn nói thế nào cũng chỉ là cái học sinh, bình thường ăn ở đều ở trường học, nơi nào cần dùng nhiều tiền như vậy?" Tạ Từ Dung nhịn không được nói.

Giang lão thái thái đang muốn mở miệng phụ họa, liền thấy Chung Khuê Quân vung một cái mắt đao tới, Giang lão thái thái lập tức liền không dám nói tiếp nữa.


Tạ Từ Dung cũng chỉ có thể hậm hực ngậm miệng.


Hiện tại ý kiến của Chung Khuê Quân đối với nhà họ Giang rất lớn, nhìn thấy cả nhà đồng đội như heo này ông liền tức giận.


Chung Noãn Noãn nhìn xem ba người bọn họ, đột nhiên đầu óc một vệt ánh sáng hiện lên, nghi hoặc đời trước quanh quẩn ở trong lòng đột nhiên hiểu ra.


Nhận lấy thẻ Chung Khuê Quân đưa cho cô, không những khoe khoang đem thẻ lăn qua lộn lại hiếu kì nhìn xem tại trước mặt Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung, dẫn tới hai người trông mà thèm, lại còn hỏi một câu: "Ba, thẻ này thật là đưa cho con sao?"


Chung Khuê Quân vẻ mặt từ phụ: "Đương nhiên."

"Vậy nếu như mỗi tháng con đều quẹt thẻ hết năm vạn khối tiền, ba sẽ mắng con sao?"


Chung Khuê Quân sợ Chung Noãn Noãn không hiểu, ngay thẳng nói: "Đây vốn chính là ba cho con, con nếu là cảm thấy không an toàn, có thể tự mình đi mở một cái thẻ ngân hàng, sau đó mùng 1 hàng tháng liền đem tiền trong tấm thẻ này lấy ra, chuyển đến trong thẻ của con."


Nhìn xem con mắt của Giang lão thái thái cùng Tạ Từ Dung hâm mộ đều nhanh đỏ lên, Chung Noãn Noãn cầm thẻ lung lay tại không trung: "Ba, cám ơn ba."


Chương 297: Nhà họ Giang kinh ngạc


Nhìn xem đôi mắt Chung Noãn Noãn cười tủm tỉm, trong lòng Chung Khuê Quân có chút áy náy.


"Con là con gái của ba, không cần khách sáo với ba như vậy. Mẹ con cùng chị con, con nếu có thể giao lưu liền giao lưu, không thể giao lưu có thể không để ý tới bọn họ, đây là đặc quyền ba cho con.


Ba biết để bọn họ xin lỗi con đã không đền bù được thương tổn của con, cho nên hôm qua ba liền đem tiền tiêu vặt của chị con từ mỗi tháng 3 vạn hạ xuống 5000 khối, miễn cho nó tiền nhiều, người nhàn, liền bắt đầu gây chuyện.


Về phần mẹ con, bà ấy cần nằm ở đây 60 ngày cũng đã là trừng phạt lớn nhất đối với bà ấy.


Con yên tâm, hai tháng này mẹ con sẽ không lại nhảy nhót, con cũng không cần lại đến xem bà ấy. Bà ấy nếu điện thoại cho con, con cũng có thể không tiếp."

Chung Noãn Noãn bừng tỉnh đại ngộ, khó trách tối hôm qua Chung Thiên Thiên nhìn cô không vừa mắt như vậy, hóa ra là bị cắt giảm tiền tiêu vặt!


Chung Noãn Noãn triển lộ ra một nét cười xinh đẹp: "May mắn có ba làm chỗ dựa cho con, làm cho con không đến mức cảm thấy mình như là đứa cô nhi không ai muốn."


"Nói cái gì đó! Ba đương nhiên làm chỗ dựa cho con! Con thế nhưng là đại tiểu thư danh chính ngôn thuận nhà họ Chung chúng ta!"


Chung Noãn Noãn ghê tởm người nhà họ Giang đủ rồi, liền tạm biệt Chung Khuê Quân. Hai vị nhà họ Giang kia, cô không để ý tí nào.


Sau khi Chung Noãn Noãn rời đi, Giang lão thái thái liền đi thẳng vào vấn đề.


"Khuê Quân, Noãn Noãn có phải còn tức giận chúng ta hay không?"


Ánh mắt Chung Khuê Quân giống như là nhìn kẻ ngốc nhìn xem Giang lão thái thái, hoàn toàn không có tư thái thấp một đoạn trời sinh của con rể đối mẹ vợ.

Giang lão thái thái cũng cảm thấy vấn đề của chính mình có chút ngốc, lập tức lại nói: "Ai, cho tới nay đều là chúng ta hiểu lầm con bé. Cậu nói Uyển Uyển nó làm sao lại không hiểu rõ chứ? Tập đoàn Vân Thượng chúng ta rõ ràng chính là dựa vào.."


Lời nói đang muốn nói ra miệng liền bị một ánh mắt của Chung Khuê Quân dọa đến nuốt xuống.


Lại thở dài một hơi.


"Khuê Quân, trước đó tôi vẫn luôn bị Uyển Uyển che đậy, thái độ đối với Noãn Noãn lúc này mới kém một chút. Tôi cam đoan với cậu, từ nay về sau tôi nhất định sẽ trông giữ Uyển Uyển nghiêm ngặt, để nó đối đãi Noãn Noãn thật tốt, sẽ không tiếp tục khiến cho Noãn Noãn nghi ngờ.


Noãn Noãn chính là tức giận tôi cùng mẹ của nó, không liên quan đến Hàn Lâm. Cậu nhìn Hàn Lâm cả ngày vì cậu đi theo làm tùy tùng xử lý chuyện, cậu có việc không trừng phạt Uyển Uyển, ngược lại hạ lệnh cắt giảm thu nhập của Hàn Lâm, có phải là có chút không thích hợp?

Như vậy được không? Từ hôm nay trở đi, cả nhà họ Giang chúng ta đều làm tư tưởng cho Uyển Uyển, về phần giảm 10% thu nhập, cậu cũng đừng thực hiện được không?"


Chung Khuê Quân nhìn thoáng qua bên người, sau khi xác định không ai mới âm u đáp lại nói: "Tôi cảnh cáo bà ta mỗi người nhà họ Giang các người đều là biết đến đúng không? Nhưng đối mặt cảnh cáo cùng sự nhường nhịn của tôi các người là làm thế nào?


Tôi nếu là không thực hiện trừng phạt, các người liền không có sợ hãi, lá mặt lá trái. Hiện tại tôi chẳng những muốn thực hiện, tôi còn sẽ đem lời nói đặt ở chỗ này, nếu còn để cho tôi biết các người ức hϊếp Noãn Noãn, ngược đãi Noãn Noãn, vậy thì không phải đơn giản cắt giảm 10% thu nhập như vậy. Không nên quên các người có thể có hôm nay là đạt được như thế nào!"

Dứt lời, không đợi Giang lão thái thái đáp lại, mặt đen rời đi bệnh viện.


Tạ Từ Dung nhìn về phía Giang lão thái thái một mặt phiền muộn: "Mẹ, vậy phải làm sao bây giờ? Mẹ nhìn bộ dạng này của cậu ta chính là quyết tâm."


Giang lão thái thái một mặt âm trầm, trầm mặc không nói.


Tạ từ dung tức giận đến dậm chân: "Đều do Giang Xu Uyển gây chuyện với Chung Noãn Noãn, vì hãm hại Chung Noãn Noãn, ngay cả đem phân làm đến trên giường đều có thể làm được. Đây là có bệnh phải không?"


Chương 298: Màn hình đen


Sợ Giang lão thái thái bởi vì chính mình mắng con gái bà mà tức giận bao che khuyết điểm, lập tức chuyển dời thù hận: "Lần này Hàn Lâm nhất định đem thu nhập của chúng ta đều giảm bớt. Lúc trước mẹ còn nói thích ngọc ở phượng loan các, lần này cũng không biết có thể mua hay không."


Giang lão thái thái là người trầm mê cất giữ ngọc thạch, đặc biệt thích những ngọc thạch có giá trị không nhỏ. Lúc trước thích một cái ngọc 230 vạn, Giang Hàn Lâm đều đáp ứng nói lúc sinh nhật sẽ mua một cái đưa bà. Kết quả mắt thấy sinh nhật tới gần, thu nhập nhà họ Giang lại bị giảm bớt.


Quả nhiên nghe xong lời nói của Tạ Từ Dung, mặt của Giang lão thái thái liền hoàn toàn đen lại.


"Mẹ! Mẹ! Các người ở bên ngoài làm cái gì, nhanh đi gọi người đến thay quần áo chăn mền, con muốn tắm rửa! Con sắp bị hun chết!"

Bên trong gian phòng truyền đến tiếng gào của Giang Xu Uyển, Giang lão thái thái hừ một tiếng, không để ý bà tí nào, mang theo Tạ Từ Dung liền đi.


Giang Xu Uyển hô nửa ngày đều không ai quan tâm, cả người đều ngớ ngẩn.


Hộ công cũng là một đi không trở lại.


Khoảng cách phòng bệnh của bà với nơi y tá đứng lại xa nhất, mà chuông kêu gọi trên đầu bà..


Bà không với tới!


Điện thoại di động của bà, điện thoại đâu?


Giang Xu Uyển trái phải nhìn, rốt cục thấy được ở một bên trên bàn, đưa tay đi lấy, trên điện thoại di động tất cả đều là nước.


Giang Xu Uyển ấn mở màn hình..


Đen.


Nghĩ đến tối hôm qua một chén nước sôi lớn như vậy cùng nước trong bình đoán chừng tất cả đều đổ tới trên máy, lại thêm cái bàn có cái lỗ chuyên môn để điện thoại, mà những nước kia lại toàn bộ chảy vào bên trong lỗ, Giang Xu Uyển: "!"

Lần này Giang Xu Uyển chỉ có thể kêu to khàn cả giọng ở trong phòng, thẳng đến cuống họng đều câm, nửa giờ sau, người ở phòng cách vách truyền dịch, nghe được tiếng kêu to của bà, lúc này mới khiến người nhà đi xem một chút xảy ra chuyện gì. Sau đó mới giúp bà kêu hộ công bệnh viện.


Giang Xu Uyển đen đủi, Chung Noãn Noãn liền vui vẻ.


Sau khi ra cửa cô liền gọi điện thoại cho Selina.


"Lão đại!"


"Cô giúp tôi tra một chút người khống chế cổ phần thực tế của tập đoàn Vân Thượng là ai."


"Tập đoàn Vân Thượng?" Selina khẽ giật mình: "Đây không phải là sản nghiệp nhà họ Giang sao?"


"Ừ, đúng, người khống chế cổ phần thực tế của tập đoàn Vân Thượng là Chung Khuê Quân. Cô chủ yếu là tra đăng kí tài chính cùng động tĩnh tài chính của bọn họ. Không có vấn đề, chúng ta giúp bọn họ chế tạo chút vấn đề. Miễn cho quá nhiều tiền, cả ngày rảnh rỗi."

"Chậc chậc, lão đại, Ba chị thật có thể! Vừa làm đoàn trưởng lại nắm trong tay một cái tập đoàn cỡ lớn. Nghe nói tập đoàn Vân Thượng muốn đưa ra thị trường đúng không?"


"Hình như là."


"Oa oa, lão đại, vậy về sau chị đi ra ngoài nhưng lợi hại, đại tiểu thư tập đoàn đưa ra thị trường trong tương lai! Cứ nghèo túng như vậy rất đáng tiếc!"


"Cút!"


"Ha ha ha ha.."


Selina là thật cảm thấy lão đại nhà mình thật là đủ rồi, chủ tịch bốn nhà xí nghiệp xếp hạng năm mươi vị trí đầu đưa ra thị trường toàn cầu thì không làm, lại chạy tới làm một cái thiên kim của một tập đoàn cặn bã chưa đưa ra thị trường, còn phải cả ngày làm trạch đấu. Hoàn toàn không biết trong lòng cô đang có ý đồ gì.


Chẳng lẽ lại thật đúng là giống như cô nói như vậy, về sau muốn đi làm bác sĩ?

Phốc!


Selina cảm thấy khẳng định là lão đại lừa dối bọn họ. Lão đại nhất định là đang ấp ủ đại chiêu.


Tạm chờ đi. Tin tưởng sau này lão đại muốn làm ra chuyện, nhất định sẽ sáng mù mắt chó của đám người bọn họ một lần nữa.


"Lão đại, em đã biết, nhất định sẽ tìm ra đáp án cho chị bằng tốc độ nhanh nhất."


Sau khi rời đi bệnh viện Chung Noãn Noãn đi trường học.


Khóa học đầu tiên là số học, đây là môn học Chung Noãn Noãn yếu nhất. Dù sao trước kia học qua không chút hệ thống, ở kiếp trước sau khi trở lại nhà họ Chung vì phụ trợ Chung Thiên Thiên, cô cũng chưa có xem sách. Đối với môn toán này, ngoại trừ tri thức cơ bản, còn lại cô thật đúng là không biết."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện