Trọng Sinh Thành Liệp Báo
Chương 28
Có câu nói, một núi không thể có hai hổ, trừ phi là một đực một cái.
La Kiều cho rằng người nói ra câu này nhất định không nghĩ tới một tình huống, một đực một cái này đều mang theo con nhỏ, lúc này nên làm cái gì bây giờ?
Gia Mã là liệp báo cái nguyên thủy bốn tuổi, mấy tháng trước mới sinh ra đợt ấu tể đầu tiên, có ba tiểu báo đực cùng một tiểu báo cái. Gia Mã không có kinh nghiệm chỉ có thể dựa vào bản năng của mình để chăm sóc đám nhỏ. Không may, lúc tiểu liệp báo được năm tuần tuổi, thừa dịp Gia Mã ra ngoài đi săn, một đám linh cẩu đốm đã tập kích ổ của nó, hai tiểu báo đực cùng một tiểu báo cái đã chết, chỉ còn một tiểu báo đực sống sót.
Gia Mã gọi nó là Tháp Tháp, Tháp Tháp hiện giờ đã được năm tháng tuổi. Tuy Gia Mã là loại nguyên thủy nhưng Tháp Tháp lại là loại tiến hóa, kế thừa gen xuất sắc của ba ba, so với ấu tể nguyên thủy thì thông minh cũng sớm hiểu chuyện, điều này làm Gia Mã càng yêu thương nó hơn. Bà mẹ trẻ này tận hết sức bảo hộ đứa con cùng lãnh địa của mình, trừ bỏ ra ngoài đi săn, cơ hồ dành hết toàn bộ thời gian của mình để chăm sóc Tháp Tháp, một khi cảm thấy nguy hiểm, cho dù là đồng loại cũng không hề nương tay.
Đối với tình huống trước mắt, La Kiều có chút không biết làm sao, báo em gái xinh đẹp này rõ ràng không thân thiện chút nào, nằm úp sấp trên gò mối đối diện, ánh mắt nhìn chòng chọc vào cậu, hệt như La Kiều chỉ cần có chút động tác thôi nó sẽ xông tới đánh một trận.
Hai liệp báo cứ ở khoảng cách sáu, bảy chục mét theo dõi nhau, Gia Mã biết đối phương là liệp báo đực, cứ việc đối phương mang theo hai tiểu liệp báo nhưng nó vẫn muốn La Kiều rời đi, liệp báo cái dưỡng dục ấu tể cẩn phải bảo hộ lãnh địa của mình. La Kiều cũng không muốn từ bỏ đàn quyến linh đã theo dấu hai ngày nay, mất đi cơ hội này, ai biết bữa cơm sau này phải tìm ở đâu?
Nhưng La Kiều cũng không muốn phát sinh xung đột với con liệp báo cái này, dù sao đối phương cũng là bà mẹ trẻ độc thân, hơn nữa lại còn vô cùng xinh đẹp…
La Kiều rốt cục cũng nắm được quan điểm thẩm mỹ của liệp báo, thật đáng mừng a.
“Xin chào!”
La Kiều thử mở miệng chào hỏi, Gia Mã nheo mắt, nhìn La Kiều một hồi mới hé miệng, kêu một tiếng: “A!”
Tiếng kêu của liệp báo cái thực đáng yêu, nhưng La Kiều lại không nghe thấy chút thiện ý nào trong đó.
Tháp Tháp dựa vào đùi trước của Gia Mã, ngẩng đầu nhìn mụ mụ đang bảo trì đề phòng, lại nhìn nhìn ba con liệp báo đối diện, mở miệng nói: “Mụ mụ nói, hi vọng các ngươi có thể rời đi.”
Đối với thói quen không thích nói chuyện, chỉ thích kêu của Gia Mã, Tháp Tháp cũng thực bất đắc dĩ.
Tựa hồ muốn xác minh lời Tháp Tháp, Gia Mã lại kêu vài tiếng: “A a a!”
La Kiều nhất thời hắc tuyến đầy đầu, tuy cậu là loài tiến hóa nhưng không có nghĩa cậu không hiểu hàm nghĩa tiếng kêu của Gia Mã, làm gì khách sáo như tiểu liệp báo kia phiên dịch? Câu đầu tiên báo em gái này nói chính là ‘rời khỏi đây mau!’, câu thứ hai rõ ràng là đang mắng người ‘Mau cút khỏi đây cho bà! Ngươi là cái con báo yêu!”.
Lúc đầu La Kiều còn không hiểu báo yêu có nghĩa là gì, cũng chưa từng nghe ai nói loại tiến hóa bị gọi là yêu quái?
Sau khi ngẫm lại, lại kết hợp với ánh mắt cùng biểu tình của đối phương, trong nháy mắt liền tỉnh ngộ.
Người không phải nam cũng không phải nữ là nhân yêu.
Báo không đực không cái chính là báo yêu…
La Kiều cũng cáu kỉnh lên, tuy cậu không đánh nữ nhân, nhưng không có nghĩa là bị mắng như vậy cũng không đáp lại.
Vì thế, liệp báo ba ba đỉnh đầu đầy mây đen vươn móng, lỗ tai dựng thẳng, hướng về phía liệp báo cái Gia Mã, há mồm kêu: “A a a a!” Ngươi mới là báo yêu, cả nhà ngươi đều là báo yêu!
Chỉ mình ngươi biết kêu a? ! Ta cũng kêu! Huống chi ta còn là đực, giọng còn lớn hơn ngươi!
Được rồi, sống hai đời lần đầu tiên bị người ta lẫn lộn giới tính, La Kiều hoàn toàn mất đi lí trí.
Gia Mã: “A a a a!” Ngươi dám mắng ta? !
La Kiều: “A a a a!” Mắng ngươi thì sao? !
Gia Mã: “A a a a!” Liệp báo đực mang theo tiểu liệp báo, ngươi không phải báo yêu thì ai là báo yêu nữa? !
La Kiều: “A a a a!” Nuôi đứa nhỏ thì sao? ! Liên quan gì tới ngươi? Ai quy định giống đực không được nuôi con chứ? !
Gia Mã: “…”
La Kiều: “A a?” Không phản đối?
Gia Mã dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn La Kiều, lại nhìn La Sâm cùng La Thụy, ngay cả thói quen cũng quên mất, trực tiếp mở miệng hỏi: “Bọn nó thật sự do ngươi sinh? !”
Thật đáng sợ a, giống đực cũng có thể sinh con, tận thế sắp tới rồi sao?
La Kiều rốt cuộc không kêu nổi nữa, cậu bị Gia Mã làm giận tới phát nghẹn. Chỉ nghe nói loại tiến hóa thông minh hơn loại nguyên thủy, chưa từng nghe nói loài nguyên thủy cũng có thể biến thành như vậy.
Cũng phá hủy hình tượng báo em gái chân dài eo thon trong lòng La Kiều. Nếu tất cả báo em gái đều cùng loại hình như Gia Mã cùng Hi Đạt, ý niệm tìm báo em gái sờ sờ cào cào của cậu chỉ có thể kéo dài vô thời hạn.
La Kiều cùng Gia Mã ầm ĩ thành một đoàn, La Sâm La Thụy lại cùng Tháp Tháp cách một khoảng trống mà hàn huyên. Này cũng không khó hiểu, Tháp Tháp có thể xem là con trai độc nhất, mà La Sâm cùng La Thụy cơ bản củng chưa từng tiếp xúc với tiểu liệp báo khác, bọn nó đều rất hiếu kì về nhau.
Sự thực, liệp báo ấu tể từ khi sinh ra tới lúc trưởng thành rời khỏi mụ mụ, trừ bỏ anh chị em thì không hề có cơ hội tiếp xúc với ấu tể khác, liệp báo cái trưởng thành luôn độc lai độc vãng, không hề thích cuộc sống kết minh như liệp báo đực.
“Chào các ngươi, ta gọi là Tháp Tháp.”
Tháp Tháp nhỏ tuổi hơn La Sâm cùng La Thụy, bất quá tính cách cũng rất hoạt bát.
“Xin chào, ta gọi là La Sâm, đây là em trai La Thụy của ta.”
“Nga.” Tháp Tháp gật gật đầu, giật giật lỗ tai, hướng La Sâm hỏi: “Vì sao mụ mụ của các ngươi lại là giống đực?”
“Chúng ta không phải do ba ba sinh.”
“Ba ba?” Tháp Tháp vẫn không hiểu: “Không phải nó sinh, vì sao nó lại nuôi các ngươi?”
Vấn đề này đối với đám tiểu liệp báo thực sự quá thâm sâu, trừ bỏ La Kiều, cơ bản không ai biết nguyên nhân con liệp báo đực này dưỡng dục ấu tể.
Ngay lúc ba tiểu liệp báo trò chuyện hăng say, La Kiều cùng Gia Mã đã không đấu võ mồm nữa, đang chuẩn bị đánh đấm một trận.
Gia Mã bảo Tháp Tháp đứng im tại chỗ không cần chạy loạn, sau đó trực tiếp nhảy xuống gò mối, phóng về phía La Kiều. La Kiều cũng quên bén đi cái gọi là phong độ thân sĩ, vung đuôi nghênh chiến.
Hai liệp báo ba ba cùng mụ mụ trẻ tuổi bắt đầu xáp lá cà.
Luận về kinh nghiệm chạy trốn, Gia Mã thua kém La Kiều, nhưng luận về đánh nhau, hai La Kiều cũng kém một mình Gia Mã. Liệp báo cái sau khi trưởng thành phải ứng phó liệp báo đực không ngừng tìm tới cửa, điều này làm tất cả liệp báo cái có kinh nghiệm đánh nhau vô cùng phong phú, chướng mắt, đánh! Coi trọng, cũng đánh! Đánh tới lúc hai bên hài lòng, ngoắc ngoắc cái đuôi, liếm liếm cái tai, ngươi ngươi ta ta sinh tiểu báo đi. Nếu La Kiều lớn hơn một chút, có lẽ Gia Mã sẽ cẩn trọng hơn, nhưng La Kiều chỉ mới ba tuổi, đối với Gia Mã đã bốn tuổi mà nói, đánh cậu bầm dập mặt mũi là không thành vấn đề!
Vì thế, liệp báo cái Gia Mã hùng dũng hiên ngang, cùng liệp báo đực La Kiều đang phẫn nộ, lao vào quào nhau….
Mạt Sâm cùng Kiệt Lạc mới ăn no nê, định trở về lãnh địa của mình, không ngờ giữa đường lại thấy một màn như vậy.
Kiệt Lạc nhìn thấy La Kiều cùng Gia Mã hết vươn móng cào rùi cấu nhau thì có chút khó hiểu, La Kiều đang cầu yêu sao? Rõ ràng không phải. Nếu không phải cầu yêu, có con liệp báo đực nào ăn no rững mỡ đi đánh nhau với liệp báo cái không? Huống chi nó cũng chưa từng thấy liệp báo đực đánh nhau như vậy, này lại càng giống như hai con liệp báo cái đang cấu véo nhau. Đương nhiên, lời này Kiệt Lạc tuyệt đối không nói ra, nó thẳng tính thật nhưng cũng không ngốc đến vậy.
“Anh trai, có muốn chạy tới xem thử không?”
Mạt Sâm đứng tại chỗ nhìn một hồi, thẳng đến khi nhận ra con liệp báo cái đang đánh nhau với La Kiều là ai mới mở miệng: “Đó là Gia Mã.”
Nghe thấy tên này, Kiệt Lạc đang hào hứng xem náo nhiệt lập tức lui ra sau.
Em gái nóng nảy hăng máu đánh nhau vì dưỡng đứa nhỏ kia không phải đối tượng nó có thể dễ dàng trêu chọc, về phần La Kiều đang cấu véo với Gia Mã, Kiệt Lạc cũng chỉ có thể dùng ý chí cổ vũ.
La Kiều cho rằng người nói ra câu này nhất định không nghĩ tới một tình huống, một đực một cái này đều mang theo con nhỏ, lúc này nên làm cái gì bây giờ?
Gia Mã là liệp báo cái nguyên thủy bốn tuổi, mấy tháng trước mới sinh ra đợt ấu tể đầu tiên, có ba tiểu báo đực cùng một tiểu báo cái. Gia Mã không có kinh nghiệm chỉ có thể dựa vào bản năng của mình để chăm sóc đám nhỏ. Không may, lúc tiểu liệp báo được năm tuần tuổi, thừa dịp Gia Mã ra ngoài đi săn, một đám linh cẩu đốm đã tập kích ổ của nó, hai tiểu báo đực cùng một tiểu báo cái đã chết, chỉ còn một tiểu báo đực sống sót.
Gia Mã gọi nó là Tháp Tháp, Tháp Tháp hiện giờ đã được năm tháng tuổi. Tuy Gia Mã là loại nguyên thủy nhưng Tháp Tháp lại là loại tiến hóa, kế thừa gen xuất sắc của ba ba, so với ấu tể nguyên thủy thì thông minh cũng sớm hiểu chuyện, điều này làm Gia Mã càng yêu thương nó hơn. Bà mẹ trẻ này tận hết sức bảo hộ đứa con cùng lãnh địa của mình, trừ bỏ ra ngoài đi săn, cơ hồ dành hết toàn bộ thời gian của mình để chăm sóc Tháp Tháp, một khi cảm thấy nguy hiểm, cho dù là đồng loại cũng không hề nương tay.
Đối với tình huống trước mắt, La Kiều có chút không biết làm sao, báo em gái xinh đẹp này rõ ràng không thân thiện chút nào, nằm úp sấp trên gò mối đối diện, ánh mắt nhìn chòng chọc vào cậu, hệt như La Kiều chỉ cần có chút động tác thôi nó sẽ xông tới đánh một trận.
Hai liệp báo cứ ở khoảng cách sáu, bảy chục mét theo dõi nhau, Gia Mã biết đối phương là liệp báo đực, cứ việc đối phương mang theo hai tiểu liệp báo nhưng nó vẫn muốn La Kiều rời đi, liệp báo cái dưỡng dục ấu tể cẩn phải bảo hộ lãnh địa của mình. La Kiều cũng không muốn từ bỏ đàn quyến linh đã theo dấu hai ngày nay, mất đi cơ hội này, ai biết bữa cơm sau này phải tìm ở đâu?
Nhưng La Kiều cũng không muốn phát sinh xung đột với con liệp báo cái này, dù sao đối phương cũng là bà mẹ trẻ độc thân, hơn nữa lại còn vô cùng xinh đẹp…
La Kiều rốt cục cũng nắm được quan điểm thẩm mỹ của liệp báo, thật đáng mừng a.
“Xin chào!”
La Kiều thử mở miệng chào hỏi, Gia Mã nheo mắt, nhìn La Kiều một hồi mới hé miệng, kêu một tiếng: “A!”
Tiếng kêu của liệp báo cái thực đáng yêu, nhưng La Kiều lại không nghe thấy chút thiện ý nào trong đó.
Tháp Tháp dựa vào đùi trước của Gia Mã, ngẩng đầu nhìn mụ mụ đang bảo trì đề phòng, lại nhìn nhìn ba con liệp báo đối diện, mở miệng nói: “Mụ mụ nói, hi vọng các ngươi có thể rời đi.”
Đối với thói quen không thích nói chuyện, chỉ thích kêu của Gia Mã, Tháp Tháp cũng thực bất đắc dĩ.
Tựa hồ muốn xác minh lời Tháp Tháp, Gia Mã lại kêu vài tiếng: “A a a!”
La Kiều nhất thời hắc tuyến đầy đầu, tuy cậu là loài tiến hóa nhưng không có nghĩa cậu không hiểu hàm nghĩa tiếng kêu của Gia Mã, làm gì khách sáo như tiểu liệp báo kia phiên dịch? Câu đầu tiên báo em gái này nói chính là ‘rời khỏi đây mau!’, câu thứ hai rõ ràng là đang mắng người ‘Mau cút khỏi đây cho bà! Ngươi là cái con báo yêu!”.
Lúc đầu La Kiều còn không hiểu báo yêu có nghĩa là gì, cũng chưa từng nghe ai nói loại tiến hóa bị gọi là yêu quái?
Sau khi ngẫm lại, lại kết hợp với ánh mắt cùng biểu tình của đối phương, trong nháy mắt liền tỉnh ngộ.
Người không phải nam cũng không phải nữ là nhân yêu.
Báo không đực không cái chính là báo yêu…
La Kiều cũng cáu kỉnh lên, tuy cậu không đánh nữ nhân, nhưng không có nghĩa là bị mắng như vậy cũng không đáp lại.
Vì thế, liệp báo ba ba đỉnh đầu đầy mây đen vươn móng, lỗ tai dựng thẳng, hướng về phía liệp báo cái Gia Mã, há mồm kêu: “A a a a!” Ngươi mới là báo yêu, cả nhà ngươi đều là báo yêu!
Chỉ mình ngươi biết kêu a? ! Ta cũng kêu! Huống chi ta còn là đực, giọng còn lớn hơn ngươi!
Được rồi, sống hai đời lần đầu tiên bị người ta lẫn lộn giới tính, La Kiều hoàn toàn mất đi lí trí.
Gia Mã: “A a a a!” Ngươi dám mắng ta? !
La Kiều: “A a a a!” Mắng ngươi thì sao? !
Gia Mã: “A a a a!” Liệp báo đực mang theo tiểu liệp báo, ngươi không phải báo yêu thì ai là báo yêu nữa? !
La Kiều: “A a a a!” Nuôi đứa nhỏ thì sao? ! Liên quan gì tới ngươi? Ai quy định giống đực không được nuôi con chứ? !
Gia Mã: “…”
La Kiều: “A a?” Không phản đối?
Gia Mã dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn La Kiều, lại nhìn La Sâm cùng La Thụy, ngay cả thói quen cũng quên mất, trực tiếp mở miệng hỏi: “Bọn nó thật sự do ngươi sinh? !”
Thật đáng sợ a, giống đực cũng có thể sinh con, tận thế sắp tới rồi sao?
La Kiều rốt cuộc không kêu nổi nữa, cậu bị Gia Mã làm giận tới phát nghẹn. Chỉ nghe nói loại tiến hóa thông minh hơn loại nguyên thủy, chưa từng nghe nói loài nguyên thủy cũng có thể biến thành như vậy.
Cũng phá hủy hình tượng báo em gái chân dài eo thon trong lòng La Kiều. Nếu tất cả báo em gái đều cùng loại hình như Gia Mã cùng Hi Đạt, ý niệm tìm báo em gái sờ sờ cào cào của cậu chỉ có thể kéo dài vô thời hạn.
La Kiều cùng Gia Mã ầm ĩ thành một đoàn, La Sâm La Thụy lại cùng Tháp Tháp cách một khoảng trống mà hàn huyên. Này cũng không khó hiểu, Tháp Tháp có thể xem là con trai độc nhất, mà La Sâm cùng La Thụy cơ bản củng chưa từng tiếp xúc với tiểu liệp báo khác, bọn nó đều rất hiếu kì về nhau.
Sự thực, liệp báo ấu tể từ khi sinh ra tới lúc trưởng thành rời khỏi mụ mụ, trừ bỏ anh chị em thì không hề có cơ hội tiếp xúc với ấu tể khác, liệp báo cái trưởng thành luôn độc lai độc vãng, không hề thích cuộc sống kết minh như liệp báo đực.
“Chào các ngươi, ta gọi là Tháp Tháp.”
Tháp Tháp nhỏ tuổi hơn La Sâm cùng La Thụy, bất quá tính cách cũng rất hoạt bát.
“Xin chào, ta gọi là La Sâm, đây là em trai La Thụy của ta.”
“Nga.” Tháp Tháp gật gật đầu, giật giật lỗ tai, hướng La Sâm hỏi: “Vì sao mụ mụ của các ngươi lại là giống đực?”
“Chúng ta không phải do ba ba sinh.”
“Ba ba?” Tháp Tháp vẫn không hiểu: “Không phải nó sinh, vì sao nó lại nuôi các ngươi?”
Vấn đề này đối với đám tiểu liệp báo thực sự quá thâm sâu, trừ bỏ La Kiều, cơ bản không ai biết nguyên nhân con liệp báo đực này dưỡng dục ấu tể.
Ngay lúc ba tiểu liệp báo trò chuyện hăng say, La Kiều cùng Gia Mã đã không đấu võ mồm nữa, đang chuẩn bị đánh đấm một trận.
Gia Mã bảo Tháp Tháp đứng im tại chỗ không cần chạy loạn, sau đó trực tiếp nhảy xuống gò mối, phóng về phía La Kiều. La Kiều cũng quên bén đi cái gọi là phong độ thân sĩ, vung đuôi nghênh chiến.
Hai liệp báo ba ba cùng mụ mụ trẻ tuổi bắt đầu xáp lá cà.
Luận về kinh nghiệm chạy trốn, Gia Mã thua kém La Kiều, nhưng luận về đánh nhau, hai La Kiều cũng kém một mình Gia Mã. Liệp báo cái sau khi trưởng thành phải ứng phó liệp báo đực không ngừng tìm tới cửa, điều này làm tất cả liệp báo cái có kinh nghiệm đánh nhau vô cùng phong phú, chướng mắt, đánh! Coi trọng, cũng đánh! Đánh tới lúc hai bên hài lòng, ngoắc ngoắc cái đuôi, liếm liếm cái tai, ngươi ngươi ta ta sinh tiểu báo đi. Nếu La Kiều lớn hơn một chút, có lẽ Gia Mã sẽ cẩn trọng hơn, nhưng La Kiều chỉ mới ba tuổi, đối với Gia Mã đã bốn tuổi mà nói, đánh cậu bầm dập mặt mũi là không thành vấn đề!
Vì thế, liệp báo cái Gia Mã hùng dũng hiên ngang, cùng liệp báo đực La Kiều đang phẫn nộ, lao vào quào nhau….
Mạt Sâm cùng Kiệt Lạc mới ăn no nê, định trở về lãnh địa của mình, không ngờ giữa đường lại thấy một màn như vậy.
Kiệt Lạc nhìn thấy La Kiều cùng Gia Mã hết vươn móng cào rùi cấu nhau thì có chút khó hiểu, La Kiều đang cầu yêu sao? Rõ ràng không phải. Nếu không phải cầu yêu, có con liệp báo đực nào ăn no rững mỡ đi đánh nhau với liệp báo cái không? Huống chi nó cũng chưa từng thấy liệp báo đực đánh nhau như vậy, này lại càng giống như hai con liệp báo cái đang cấu véo nhau. Đương nhiên, lời này Kiệt Lạc tuyệt đối không nói ra, nó thẳng tính thật nhưng cũng không ngốc đến vậy.
“Anh trai, có muốn chạy tới xem thử không?”
Mạt Sâm đứng tại chỗ nhìn một hồi, thẳng đến khi nhận ra con liệp báo cái đang đánh nhau với La Kiều là ai mới mở miệng: “Đó là Gia Mã.”
Nghe thấy tên này, Kiệt Lạc đang hào hứng xem náo nhiệt lập tức lui ra sau.
Em gái nóng nảy hăng máu đánh nhau vì dưỡng đứa nhỏ kia không phải đối tượng nó có thể dễ dàng trêu chọc, về phần La Kiều đang cấu véo với Gia Mã, Kiệt Lạc cũng chỉ có thể dùng ý chí cổ vũ.
Bình luận truyện