Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 170: Nguy cơ



Phương Thần tưởng tưởng đủ loại phản ứng của cha mình, chỉ có hành động bộc phát trực tiếp nà là chưa nghĩ đến.

lúc này cả người Phương Triệu Nhất đều tản ra hắc khí, như là muốn đem người xé nát thành hai nửa, “Phương Thần! Ngươi nói rõ ràng cho ta!” hắn rất nghiêm khắc, một đôi mắt tối đen, sâu không thấy đáy, giống như nhìn sanglà có thể đem người xé vỡ thành hai mảnh.

Phương Thần nặng nề mà hít một hơi ở trong lòng, hắn không biết phụ thân mình, rốt cuộc là bởi vì nhi tử luyến ái nam nhân, hay bởi vì những thứ khác sinh khí, hắn đoán không ra chuyện gì.

“Nói!” Phương Triệu Nhất lần thứ hai lặp lại hai tay nắm chặt, hắn sợ mình chịu đựng không nổi, trực tiếp đem thiếu niên ở trước mắt trói lại, hành hung.

Ngay cả khi hắn không có một chút ký ức, vì yêu nhi tử, bất luận kẻ nào đều không ngăn cản, vì trăm triệu lần không ngờ, tiện nhân Chiêu Hoa kia, cũng dám đoạt Thần Thần với hắn.

Nam nhân hiểu được, thiếu niên ở trước mắt, có lực hấp dẫn rất lớn, dù  nam tử, hay  nữ tử, hắn  phải phòng bị nữ nhân, hiện tại càng thêm đề phòng nam nhân.

Hắn là tuyệt đối sẽ không đồng ý Thần Thần kết giao cùng Chiêu Hoa, người yêu của hắn, phải bên cạnh hắn.

“Phụ thân đáp ứng ta, lúc này đây, không được đánh gãy!” Phương Thần đề xuất điều kiện trước, nói cách khác, còn không biết nam tử trước mắt, rốt cuộc sẽ sinh ra lửa giận dạng gì.

Kỳ thật lửa giận như vậy, đối với Phương Thần có được sức mạnh mà nói, một chút cảm giác cũng không có, vì hắn không hy vọng cha mình sinh khí, càng thêm không nghĩ muốn nhìn đến vẻ mặt này của hắn.

Phương Triệu Nhất mấp máy môi mình, cuối cùng hơi hơi điểm gật đầu, “Tốt.”

Nói như thế, nhưng ánh mắt hắn, không buông tha thiếu niên ở trước mắt, hắn muốn nhìn biểu tình khác của cậu.

Phương Thần không dám nhìn ánh mắt cha mình, chậm rãi nói  chuyện giữa mình và Chiêu Hoa, “Triệu Nhất, vì Tinh nhi, ta phải làm như vậy, nói cách khác, hắn sẽ…” Câu nói kế tiếp cũng không nói gì, nhưng ý tứ rất rõ ràng.

Cho dù mình chán ghét phụ thân  có con riêng, nhưng con cũng đã sinh ra, kia mình tuyệt đối không có khả năng mắt mở trừng trừng mà nhìn hắn chết đi.

Phương Triệu Nhất híp hai mắt của mình, “Ngoài biện pháp này, còn có những thứ khác đi?” Lúc này hắn hận không thể trực tiếp giết Chiêu Hoa, cái nam nhân kia nhìn rất chướng mắt, quả nhiên mình phỏng đoán hoàn toàn chính xác.

“Triệu Nhất, ngươi không cần lo lắng,chỉ ba tháng, hơn nữa…” Phương Thần nghịch ngợm mà dụi dụi hai mắt của mình, “Ta cùng hắn có cừu oán, làm sao có thể sẽ thích hắn đâu?”

Huống chi chuyện huyết oa oa, hắn nhất định phải điều tra rõ ràng, hắn cảm giác chuyện đó cùng  Chiêu Hoa có quan hệ rất lớn.

“Ta chưa chấp nhận  !” Phương Triệu Nhất trầm thấp mà phản bác cho dù Thần Thần bởi có lý do, mới chịu đáp ứng Chiêu Hoa, về phần trong lòng của hắn cũng là rất khó chịu.

Tin tưởng không có một người nam nhân  nào có thể chịu đựng, đây chính là người mình yêu, lại cùng nam nhân khác tình chàng ý thiếp, chỉ cần nghĩ đến đây bộ dáng này hỏa khí trong lòng của hắn, hình như là muốn phun trào.

“Phụ thân…” Từ khi bọn họ gọi tên nhau, Phương Thần nghiêm túc mới có thể gọi tên cha mình, trong lòng thiếu niên, hai chữ phụ thân, đại biểu cho quan hệ huyết thống của bọn họ, biểu thị cho kiếp trước kiếp này.

thân thể Phương Triệu Nhất có chút cứng ngắc, hắn không rõ lắm, đây chính là cảm giác nhi tử đối với mình. Hai chữ phụ thân này giống như là ma chú, thời khắc mà nhắc nhở hắn cùng thiếu niên trước mắt có quan hệ huyết thống.

“Không cần lo lắng.” Thiếu niên vươn mình tay ra, nhẹ nhàng mà nắm bàn tay to kia.

Hắn cũng rõ ràng, muốn khuyên nhủ cha mình, chỉ sợ không phải chuyện đơn giản như vậy, vì đâu… vi ý tưởng của mình vô sỉ  như thế, tuy rằng nam tử trước mắt mất đi ký ức, nhưng vẫn yêu quý mình, lại không có biện pháp, nếu không,hắn biết phụ thân gạt mình sinh ra một cái đệ đệ, mà  không có xoay người rời đi.

Phương Tinh xuất hiện là tất nhiên, kiếp trước khi, đệ đệ cũng xuất hiện, thay đổi một nữ tử khác mà thôi, khi mình dùng linh hồn trở về, nhìn đến người thiếu niên kia châm chọc cha mình.

Phụ thân của hắn cùng đệ đệ, có lẽ tại mỗi thời mỗi khắc mình không biết đều chú ý chính mình, chỉ bởi vì hắn là người thường lý do, không cóphát hiện tình huống nào.

Phương Triệu Nhất nghĩ muốn nói gì, cuối cùng chỉ có thể ý hít một hơi trong lòng. Thần Thần, muốn trưởng thành, có ý tưởng của chính mình, kỳ thật mua bán như vậy rất có lời, đương nhiên điều kiện tiên quyết là người giao dịch không phải con trai của mình.

“Hắn như thế nào sẽ biết chuyện Phương Tinh?” Phương Triệu Nhất không nghĩ tiếp tục nói việc này, vì thế liền đem đề tài chuyển dời đến những phương diện khác.

Nghe được hắn hỏi như vậy, Phương Thần hơi hơi mà lắc đầu, “Không rõ ràng lắm, vì người này cần nghiêm mật giám thị.” Kiếp trước, tin tức Chiêu Hoa phát ra cũng rất rộng, khi đó nhất cử nhất động của mình, chỉ sợ đều bị nam tử đó nhìn nhất thanh nhị sở.

Phụ tử hai người không có nói chuyện lần thứ hai, từng người nghĩ tâm sự của mình.

khi Phương Thế Nguyên đến, Phương Tinh đã muốn bị chuyển về nhà, hắn biết tình huống của mình, hơn nữa bởi vì không thể nói chuyện, trên người hắn tản ra không khí đau thương.

Phương Tinh cũng hiểu được, chuyện này, chẳng trách người khác, chỉ có thể nói là vấn đề thân phận của mình.

“Tinh tinh…” Phương Thần chỉ dùng để sức mạnh của mình áp chế thanh âm Phương Tinh, kỳ thật cổ họng của hắn đều tốt lắm, nhưng muốn sức mạnh đạt tới trình độ nhất định sau, sức mạnh này mới có thể áp chế.

Phương Tinh nâng lên hai mắt của mình, đôi mắt trong suốt, như là dòng suối nhỏ yên lặng nhìn ca ca của mình.

“…” Phương Tinh không có lên tiếng, dùng tay khoa tay múa chân tỏ ý mình.

” cổ họng em không có việc gì.” Phương Thần cuối cùng nên nhịn không được, vốn kế hoạch của bọn họ là đừng cho Phương Tinh biết bí mật này, dù sao năng lực bảo hộ của đứa trẻ, cũng không biết như thế nào.

Phương Tinh trừng lớn hai mắt của mình, sau đó cười cười tỏ vẻ mình không thèm để ý, hắn cũng hiểu được, ca ca trước mắt, là an ủi mình nói. Đối với chuyện tổn hại cổ họng, dù  không quen, nhưng hắn cũng sẽ không oán trời trách đất.

Phương Thần bất đắc dĩ mà nở nụ cười một chút, “Nhìn đến không…” Trên tay của hắn tản ra quang mang nhàn nhạt, ” cổ họng được sức mạnh chữa khỏi, đã không có việc gì, chính là…”

“Ngươi cũng biết, đây chính là người phía sau màn căn bản sẽ không có đi ra, một khi ngươi khôi phục bộ dáng, khẳng định sẽ khiến cho người chỗ tối chú ý, chúng ta đây muốn điều tra rõ ràng một chuyện, bí mật, ngược lại sẽ đả thảo kinh xà.” tiếng Phương Thần nói, lộ ra điểm điểm năng lực trấn an, giống như ở trước mặt của hắn, bất an đều sẽ chậm rãi biến mất.

Phương Tinh vốn đang cho rằng ca ca của mình là an ủi mình, chẳng qua nhìn đến bộ dáng hắn tự tin như thế, trong lòng mừng như điên, không ngừng gật đầu.

“Nha nha nha…” Ngoài cách hô lên vài cái đơn âm, Phương Tinh không ngừng mà huy tay, kỳ thật hắn vì muốn hỏi, ca ca của mình có phải không muốn mình thương tâm, mớicó nói ra như vậy không.

Trước kia mình, chỉ biết ca ca là có một ít sức mạnh, cụ thể là như thế nào, hắn một chút cũng không rõ ràng, chẳng qua hiện tại hắn có thể khẳng định, chính là lực lượng ca ca, phải là cao hơn lang tộc, nếu không nói, tộc trưởng bọn họ làm sao có thể sẽ một chút không cóphát hiện.

“Là thật, ta sẽ không lừa gạt ngươi,…” Tạm dừng trong chốc lát, Phương Thần mới tiếp tục nói, “Ngươi nên vì ca ca bảo hộ bí mật này, biết không?”

đứa trẻ 5 tuổi, đối với người thường mà nói, là tiểu thí hài bất kể cái gì cũng không biết, chẳng qua Phương Tinh không phải những người khác, là người thừa kế tương lai lang tộc, hắn biết rất nhiều.

Phương Tinh nặng nề mà gật đầu, hắn đã quyết định, cho dù mẹ mình chết là ca ca làm, hắn cũng sẽ không hận ca ca. Nếu ca ca muốn giết mình, một bàn tay như vậy đủ rồi.

Đang lúc Phương Thần còn muốn tiếp tục nói gì, lập tức liền  ngậm miệng mình, hắn biết Phương Thế Nguyên bọn họ đến đây, vì thế liền giả thành dáng vẻ lo lắng đứng ở một bên.

Phương Tinh nhìn ca ca của mình giữa đột nhiên như thế này cảm giác kỳ quái, hắn mở miệng mình, muốn hỏi, thì cửa mở sau đó nhìn đến vài người tộc trưởng đã đến.

tốc độ Phương Hoành xem như rất nhanh, chẳng qua bởi vì lộ trình, mới có thể nhiều ngày mới đến.

“Nha nha nha…” Phương Tinh chỉa chỉa mình yết hầu, dư quang nhìn đến ca ca của mình, liền hiểu được mình làm đúng rồi.

Hắn không rõ ràng lắm vì sao lực lượng ca ca, không cho tộc trưởng bọn họ biết. Nếu biết đến nói, kia ca ca nhất định có thể kế thừa lang tộc, chuyện trước kia, mình  một chút không biết.

“Ngươi nói không ra lời?” Phương Thế Nguyên đau lòng mà dò hỏi, khi hắn ở trên đường, cũng đã biết, chẳng qua tận mắt đến như thế này, khiến tim của hắn đi run rẩy đứng lên.

các trường lão Lang tộc đều thấy đau thương, Người thừa kế của Lang tộc tổn thương, đối lang tộc bọn họ mà nói, là nguy cơ trước nay chưa có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện