Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm
Chương 53: Bắt đầu sinh tử
tất cả mọi người thật không ngờ, đáy hồ bắt đầu không ngừng mà tản ra năng lượng màu đen, giống như muốn nuốt hết thảy, đều phải cắn nuốt sạch sẽ dường như.
Các trưởng lão cùng Phương Thế Nguyên vẫn tiếp tục đưa lực lượng vào, nhưng như là thuyền nhỏ gặp được sóng gió dường như, một kích liền chìm vào dưới đi.
Cũng không biết quay cuồng bao lâu, mặt hồ một lần nữa khôi phục màu đỏ sắc thái, bình tĩnh giống như cho tới bây giờ đều không có xuất hiện cái gì
Phương Thần cảm thấy đau đớn đều tiêu thất nhất dạng, nhẹ nhàng không có nhiều cảm giác, sau đó hắn phát hiện linh hồn của chính mình đã muốn thoát ly thân thể, hắn phiêu phù ở không trung, nhìn hồ nước quay cuồng, nhìn phụ thân sắc mặt trắng bệch, nhìn những người khác sắc mặt thảm đạm.
“Ngươi làm gì?” Phương Thế Nguyên nhất thời liền kéo con trai của mình.
Phương Triệu Nhất thần sắc thái khủng bố, “Buông tay!” Trên mặt của hắn không có một chút huyết sắc, thân thể giống như tùy thời đều có thể ngã xuống.
Phương Thế Nguyên là sẽ không nhượng con trai của mình làm như vậy, “Ngươi đi xuống sẽ chết!” Hắn lớn tiếng mà quát lớn, nhi tử đầu óc cũng không thanh tỉnh, sâu không thấy đáy, chung quanh che kín khủng bố tơ máu hồng sắc.
“Chính là chết ta cũng muốn chết cùng nó!” Phương Triệu Nhất nói xong câu đó sau, nháy mắt liền tránh thoát, trực tiếp hướng nhảy xuống hồ nước bên trong.
Phương hoành lợi dụng lực lượng của chính mình, hạ một tầng kết giới, trên mặt hồ sau đó vài trưởng lão, cầm lấy tay Phương Triệu Nhất, tại cổ của hắn hung hăng mà đập một cái, thiếu niên cao lớn lập tức liền ngã xuống.
Phương Thần không biết linh hồn có nước mắt hay không nhưng hắn cảm thấy tâm chính mình rất đau, thời điểm kiếp trước, có phải hay không cũng đã xảy ra sự tìnhnhư vậy?! Phụ thân của hắn vì hắn, ngay cả mệnh cũng có thể không cần, liên linh hồn đều cho đi … Như vậy, hắn như thế nào có thể hoài nghi? Như thế nào có thể?! Như thế nào có thể?!
linh hồn hắn đi theo cha mình mặt sau, các vị trưởng lão, cùng với đương nhiệm tộc trưởng —— Phương Thế Nguyên, sắc mặt của bọn họ đều rất khó nhìn.
“Đại trưởng lão, tiêu trừ ký ức của hắn!” Phương Thế Nguyên giữa đột nhiên khẩn cầu đối với đại trưởng lão.
Lúc này Phương Triệu Nhất nằm ở trên giường, trừ bỏ hô hấp rất nhỏ, căn bản là không – cảm giác được bất luận dao động nào.
Phương Hoành nặng nề mà hít một hơi, “Tộc trưởng, cho dù muốn tiêu trừ ký ức, phải chờ thân thể hắn có thể thừa nhận nhiếp hồn mới thôi, nếu không nói…” Hắn lắc đầu, ý tứ phi thường rõ ràng, chính là hậu quả không chịu nổi.
“Tộc trưởng vả lại không cần lo lắng, thiếu chủ sau khi tỉnh lại, chúng ta coi chừng hắn, không cho hắn đi đén bể biến hóa, liền không có chuyện gì.” Trong đó một trưởng lão nói them, bọn họ đều thật không ngờ, biến hóa một bán yêu mà thôi, thế nhưng sẽ phát sinh sự tình như vậy.
” trì bên trong bể cơ hồ muốn bùng nổ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Phương Thế Nguyên đã muốn tỉnh táo lại, hắn tuyệt đối sẽ không làm cho hài tử xuất sắc như thế, hủy vì một bán yêu.
Những người khác đều yên lặng mà không có lên tiếng, “Có lẽ, Phương Thần linh hồn không giống.” Phương Hoành thản nhiên mà giảng đạo.
linh hồn không có khả năng không có đã bị bị thương nặng.”
Phương Thần rất muốn giết người, rất muốn giết những người đó, bọn họ thế nhưng muốn tiêu trừ ký ức của phụ thân, nếu phụ thân thừa nhận được thì sẽ không có chút lien quan nào với nó “Nguy rồi!” sắc mặt Phương Hoành phi thường nghiêm trọng, “Hắn không có ý chí cầu sinh, nhanh lên!”
Mọi người lập tức liền ngồi xuống, trên tay bắt đầu đánh kết ấn, duy trì sinh mệnh Phương Triệu Nhất.
Đưa lên tiểu kịch trường bù lại tâm, can bị thương của mọi người:
Tiểu sói con: phụ thân, ngươi muốn chết?
Phụ thân: còn không có ăn người ta còn luyến tiếc.
Tiểu sói con: ăn thì con sẽ chết sao?
Phụ thân: ăn luôn sau đó chúng ta làm một thể, ta sống trong thân thể của ngươi.
Tiểu sói con: đây không phải sẽ phải dung phương pháp thủ công sao?
Phụ thân: vì cái gì?
Tiểu sói con: ngươi dùng cơ thể của ta?
Phụ thân: vậy tự công tự thụ.
Các trưởng lão cùng Phương Thế Nguyên vẫn tiếp tục đưa lực lượng vào, nhưng như là thuyền nhỏ gặp được sóng gió dường như, một kích liền chìm vào dưới đi.
Cũng không biết quay cuồng bao lâu, mặt hồ một lần nữa khôi phục màu đỏ sắc thái, bình tĩnh giống như cho tới bây giờ đều không có xuất hiện cái gì
Phương Thần cảm thấy đau đớn đều tiêu thất nhất dạng, nhẹ nhàng không có nhiều cảm giác, sau đó hắn phát hiện linh hồn của chính mình đã muốn thoát ly thân thể, hắn phiêu phù ở không trung, nhìn hồ nước quay cuồng, nhìn phụ thân sắc mặt trắng bệch, nhìn những người khác sắc mặt thảm đạm.
“Ngươi làm gì?” Phương Thế Nguyên nhất thời liền kéo con trai của mình.
Phương Triệu Nhất thần sắc thái khủng bố, “Buông tay!” Trên mặt của hắn không có một chút huyết sắc, thân thể giống như tùy thời đều có thể ngã xuống.
Phương Thế Nguyên là sẽ không nhượng con trai của mình làm như vậy, “Ngươi đi xuống sẽ chết!” Hắn lớn tiếng mà quát lớn, nhi tử đầu óc cũng không thanh tỉnh, sâu không thấy đáy, chung quanh che kín khủng bố tơ máu hồng sắc.
“Chính là chết ta cũng muốn chết cùng nó!” Phương Triệu Nhất nói xong câu đó sau, nháy mắt liền tránh thoát, trực tiếp hướng nhảy xuống hồ nước bên trong.
Phương hoành lợi dụng lực lượng của chính mình, hạ một tầng kết giới, trên mặt hồ sau đó vài trưởng lão, cầm lấy tay Phương Triệu Nhất, tại cổ của hắn hung hăng mà đập một cái, thiếu niên cao lớn lập tức liền ngã xuống.
Phương Thần không biết linh hồn có nước mắt hay không nhưng hắn cảm thấy tâm chính mình rất đau, thời điểm kiếp trước, có phải hay không cũng đã xảy ra sự tìnhnhư vậy?! Phụ thân của hắn vì hắn, ngay cả mệnh cũng có thể không cần, liên linh hồn đều cho đi … Như vậy, hắn như thế nào có thể hoài nghi? Như thế nào có thể?! Như thế nào có thể?!
linh hồn hắn đi theo cha mình mặt sau, các vị trưởng lão, cùng với đương nhiệm tộc trưởng —— Phương Thế Nguyên, sắc mặt của bọn họ đều rất khó nhìn.
“Đại trưởng lão, tiêu trừ ký ức của hắn!” Phương Thế Nguyên giữa đột nhiên khẩn cầu đối với đại trưởng lão.
Lúc này Phương Triệu Nhất nằm ở trên giường, trừ bỏ hô hấp rất nhỏ, căn bản là không – cảm giác được bất luận dao động nào.
Phương Hoành nặng nề mà hít một hơi, “Tộc trưởng, cho dù muốn tiêu trừ ký ức, phải chờ thân thể hắn có thể thừa nhận nhiếp hồn mới thôi, nếu không nói…” Hắn lắc đầu, ý tứ phi thường rõ ràng, chính là hậu quả không chịu nổi.
“Tộc trưởng vả lại không cần lo lắng, thiếu chủ sau khi tỉnh lại, chúng ta coi chừng hắn, không cho hắn đi đén bể biến hóa, liền không có chuyện gì.” Trong đó một trưởng lão nói them, bọn họ đều thật không ngờ, biến hóa một bán yêu mà thôi, thế nhưng sẽ phát sinh sự tình như vậy.
” trì bên trong bể cơ hồ muốn bùng nổ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Phương Thế Nguyên đã muốn tỉnh táo lại, hắn tuyệt đối sẽ không làm cho hài tử xuất sắc như thế, hủy vì một bán yêu.
Những người khác đều yên lặng mà không có lên tiếng, “Có lẽ, Phương Thần linh hồn không giống.” Phương Hoành thản nhiên mà giảng đạo.
linh hồn không có khả năng không có đã bị bị thương nặng.”
Phương Thần rất muốn giết người, rất muốn giết những người đó, bọn họ thế nhưng muốn tiêu trừ ký ức của phụ thân, nếu phụ thân thừa nhận được thì sẽ không có chút lien quan nào với nó “Nguy rồi!” sắc mặt Phương Hoành phi thường nghiêm trọng, “Hắn không có ý chí cầu sinh, nhanh lên!”
Mọi người lập tức liền ngồi xuống, trên tay bắt đầu đánh kết ấn, duy trì sinh mệnh Phương Triệu Nhất.
Đưa lên tiểu kịch trường bù lại tâm, can bị thương của mọi người:
Tiểu sói con: phụ thân, ngươi muốn chết?
Phụ thân: còn không có ăn người ta còn luyến tiếc.
Tiểu sói con: ăn thì con sẽ chết sao?
Phụ thân: ăn luôn sau đó chúng ta làm một thể, ta sống trong thân thể của ngươi.
Tiểu sói con: đây không phải sẽ phải dung phương pháp thủ công sao?
Phụ thân: vì cái gì?
Tiểu sói con: ngươi dùng cơ thể của ta?
Phụ thân: vậy tự công tự thụ.
Bình luận truyện