Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Chương 99: Chương 54.2



Lãng Quên- Diễn Đàn

Khương Sam không phải là người thiếu quyết đoán, đôi lúc yếu đuối có nảy sinh một số suy nghĩ không thực tế chỉ là vùng vẫy trong lòng cô thôi, chẳng qua chuyện này chỉ đang nhắc nhở tình trạng hiện giờ của cô, cũng nên hiểu cô là ai và nên làm gì!

Như vậy càng tốt, trong lòng không vướng bận mới có thể bình tĩnh suy nghĩ đến tình trạng của bản thân, lần này cô đi quá giới hạn rồi.

Khương Sam rót cho mình chén nước ấm, chưa kịp đứng lên liền nghe thấy tiếng bước chân sau lưng.

Xoay người nhìn thấy Tần Diệc Hạo cả người tây trang được dệt từ thủ công đã đi đến gần quá rồi.

Đôi mắt chim ưng của Tần Diệc Hạo nhìn môi Khương Sam trắng bệch trong giây lát, lại nhìn xuống chân cô, vốn đang chuẩn bị lạnh lùng lại ngoài dự tính hỏi: “Sao lại không mang giày vào?”

Khương Sam không đoán được Tần Diệc Hạo sẽ đi vào đây, mười ngón chân bởi vì lạnh vô ý thức rụt rụt lại: “Tần tổng, sao anh lại vào đây?”

Con ngươi đen sắc bén, Tần Diệc Hạo nhìn chằm chằm cô, giận quá hóa cười: “Tôi không đến, em còn chuẩn bị trốn đến khi nào?”

Khương Sam mượn động tác để ly lên bàn tránh né ánh mắt của Tần Diệc Hạo: “Anh đừng hiểu lầm, gần đây tôi vẫn luôn vội vàng tập múa.”

Tần Diệc Hạo bình tĩnh nhìn Khương Sam, vừa tức vừa giận, rõ ràng người trêu chọc chính là cô, sau đó không chịu nhận đột nhiên tránh né cũng là cô, hôm nay anh tới xã đoàn quả thật mang theo tức giận mà tới, anh chưa từng gặp người phụ nữ không biết tốt xấu như cô, coi anh là thú cưng gọi thì đến đuổi thì đi sao? Anh đâu phải đồ ngốc, lúc đó ở Lễ Viên là cô ra ám hiệu rõ ràng với anh, sau này tính là cái gì?

Lúc đầu không liên lạc với Khương Sam, Tần Diệc Hạo còn cho rằng do chuyện phát sinh ở suối nước nóng khiến cô xấu hổ, chờ qua hai ngày Tần Diệc Hạo phát hiện là do cô muốn trốn tránh anh, tâm tình Tần Diệc Hạo liền trở nên kém đi.

Khương Sam cũng không biết, bời vì cô mà cả trên dưới tập đoàn Cảnh Thiên phải sống trong tình trạng dầu sôi lửa bỏng.

Tính tình Tần Diệc Hạo cẩn thận lại có suy nghĩ thâm trầm, nếu có chuyện không nằm trong phạm vi kiểm soát của bản thân, anh nhất định nghiên cứu kĩ nguyên nhân trong đó. Chỉ là loại chuyện này hỏi người ngoài không tiện, Tần Diệc Hạo lại chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, mà muốn xử lý lại không biết bắt đầu từ đâu, sắc mặt liền âm trầm vài ngày.

Cho đến hôm anh vô tình nghe được câu chuyện khi đi ngay qua văn phòng, truyền đến tiếng trêu đùa cùng tiếng thảo luận.

“”...Cái gì? Cậu nói anh ta mới động mấy vài chục cái đa ra? Trời à, cuối cùng anh ta có phải là đàn ông không?”

“Ài, đừng nói nữa, tôi cũng không nghĩ chuyện lại như vậy, ngày hôm sau liền đá anh ta rồi, đây chính là chuyện tính phúc cả đời, tôi cũng không thể chấp nhận người như thế được.”

“Phốc, đá là được rồi, tôi cũng đã nói với cô, đàn ông ở trên giường phải kéo dài, nếu không….” #$L@N9%$Qu3n%#%DD$%2e_#Qu1*&D0n235#2

Sau đó toàn bộ nhân viên bị lệnh tăng ca suốt một tháng.

Trên mặt là nói làm việc không hiệu quả, gia tăng số lượng công việc,nếu không cải thiện được công việc, thay đổi toàn bộ nhân viên.

Điều quan trọng nhất là không được tính lương tăng ca!!!

Sống nhiều năm như vậy, Tần Diệc Hạo chưa bao giờ cảm thấy tôn nghiêm bị tổn hại nghiêm trọng lại nhục nhã như vậy!

“Khương Sam!” Tần Diệc Hạo che giấu ánh mắt, sự tình lúng túng, nhưng anh cũng không đồng ý trốn tránh vấn đề đàn ông này, huống chi vấn đề này liên quan quan trọng đến tôn nghiêm, giọng nói của anh lạnh lẽo mà nghiêm túc: “Em đang nghi ngờ năng lực của tôi sao?”

Khương Sam cả kinh, con ngươi cố gắng che giấu cảm giác bối rối, anh ta biết?

“Tôi…”

Nhìn Khương Sam cứng ngắc trong giây lát, Tần Diệc Hạo hiểu được sắc mặt liền biến đen thui.

“Tôi vốn lo lắng cơ thể của em, hơn nữa lúc đó em lại không tình nguyện, tôi biết em còn chưa có chuẩn bị tốt, không nghĩ muốn gây khó dễ cho em.” Giọng nói Tần Diệc Hạo có chút nhanh, ánh mắt nguy hiểm: “Nếu biết em sẽ có phản ứng như vậy, lúc trước tôi không nên mềm lòng mà buông tha em.”

Cả người Khương Sam ngây ngẩn, cô phản ứng không kịp nhìn Tần Diệc Hạo, lúc này không rõ lời nói của anh có ý tứ gì.

Tần Diệc Hạo lấn lại gần thêm, Khương Sam bị buộc phải lùi về sau một bước, phía sau chính là bàn hóa trang, Tần Diệc Hạo chăm chú nhìn cô: “Em muốn đích thân thử không?”

Lòng Khương Sam trở nên nặng nề, cô không đoán được Tần Diệc Hạo lại có thể nhạy cảm như vậy, chẳng qua cô chỉ mới thay đổi suy nghĩ cũng đã bị anh hoàn toàn phát hiện, ánh mắt cô phức tạp nhìn anh: “Nếu anh biết rõ… Ưm!”

Một giây sau còn chưa nói xong miệng Khương Sam đã bị chặn lại!

Biểu cảm trên mặt Tần Diệc Hạo lạnh lùng có thể nói là nổi giận, động tác anh cắn Khương Sam cố gắng dùng lực, @d#d#l#q#d@ giống như hận không thể nuốt cô vào trong bụng vậy!

Hành động của Tần Diệc Hạo quá nhanh cũng quá mạnh mẽ, Khương Sam gần như không có thời gian phản ứng, đôi con ngươi mênh mông mây mù đột nhiên mở lớn, một lát sau mới phản ứng từ chối.

“Ưm! Anh…”

Mới vừa há miệng, chưa kịp nói chuyện, Tần Diệc Hạo đã nhanh chóng đẩy lưỡi đi vào.

Tần Diệc Hạo mạnh mẽ đem đồ hóa trang gì đó trên bàn quét hết xuống đất, cánh tay dài đầy cơ bắp vòng qua trực tiếp ôm Khương Sam để ở trên bàn, bàn tay nóng bỏng theo áo khoác Khương Sam đi vào bên trong, Khương Sam bị kích thích đầu như muốn nổ tung vậy!

Cô cắn chặt răng, một giây sau giống như đoán được động tác của cô, Tần Diệc Hạo cười nhẹ đầu lưỡi linh hoạt rút lui ra ngoài, nhưng môi cũng không chịu rời đi, vẫn cố chấp cắn mút trên cánh môi Khương Sam, đồng thời bàn tay trực tiếp vòng về phía trước mềm mại cao ngất cầm lấy, mặt Khương Sam nóng như lửa, “oanh” một tiếng trở nên đỏ ửng.

Đầu gối Khương Sam mạnh mẽ thúc vào phía bụng dưới Tần Diệc Hạo, môi của cô bị mút sinh ra đau rát, khuôn mặt đỏ bừng cuối cùng cũng tránh né được đoạt lấy của Tần Diệc Hạo.

“Tần Diệc Hạo!”

Khương Sam thấp tiếng gầm giận dữ, lời chưa dứt liền “xoẹt” một tiếng vang lên, váy dài bên hông Khương Sam bị xé rách.

Tần Diệc Hạo kiềm chế chân dài của cô lực đạo không không chế được sức lực, trực tiếp phá hư chiếc váy dài không được tính là bền. Khăn lụa, áo váy dài đều là đồ Khương Sam mượn của xã đoàn, vốn không có chất lượng tốt gì, bên hông vừa bị xé rách Khương Sam gần như kinh hoảng thu chân mình về ngay lúc đó, làn váy bởi vì động tác của cô trực tiếp để lộ ra một lỗ hổng từ mắt cá chân đến đùi, một đôi chân thon trắng cùng với quần lót trắng tinh xinh xắn ở giữa đùi cũng như ẩn như hiện ra ngoài.

Tần Diệc Hạo cũng không đoán được sẽ xuất hiện tình huống này, chỉ nhìn Khương Sam vốn luôn trấn định thay đổi sắc mặt, vừa thẹn thùng vừa lúng túng như muốn co lại thành một cục, trong lòng nóng bỏng liền chạy khắp người.

“Anh, anh buông ra!”

Sợ người ngoài nghe được, nhìn thấy tình cảnh lúc này cô cũng không muốn sống nữa, Khương Sam đè nén giọng nói, trong giọng nói chứa xấu hổ và tức giận bùng nổ.

“Nói, em nguyện làm người phụ nữ của tôi.”

Giọng nói Tần Diệc Hạo khàn khàn, d!^Nd+n(#Q%*d@n anh tới gần cô, ánh mắt mang theo nhiệt độ nóng bỏng nhìn cô, bàn tay to cũng không thành thật, trực tiếp dò xét hướng về phía dưới đùi cô.

Bàn tay thô lệ vuốt ve khiến cho đầu óc Khương Sam muốn hôn mê, trong lòng vừa vội vừa giận vừa sợ vừa nghi ngờ, vậy mà người này đã biết rõ cô có lòng lợi dụng anh, làm sao còn suy nghĩ gì nhiều?

“Anh… Anh lại đang làm gì đấy?”

Tần Diệc Hạo thấy cô cũng không kiên trì, chỉ dùng đôi mắt mềm mại oán giận trừng anh, đôi mắt mơ hồ sương mù, bàn tay bất mãn đánh mạnh một cái bên hông Khương Sam.

“Bốp” một tiếng giòn tan, Khương Sam nghe được giận dữ và xấu hổ muốn chết!

“Em nói xem, tôi đang làm gi?”

Giọng Tần Diệc Hạo trầm thấp khàn khàn lại cắn mạnh một cái trên má cô, đồng thời liền khiến Khương Sam ngã ngửa ra sau.

“Nếu lúc trước em đã dám chủ động ôm lấy tôi, bây giờ muốn đổi ý sao?” Tần Diệc Hạo nhìn gần cô, đằng sau nụ cười là sự đáng sợ khiến cho người ta sinh lòng sợ hãi, giọng nói vẫn mang theo chút bất mãn buồn bực, không cam lòng bổ sung uy hiếp thêm: “Nếu không yên tâm, tôi có thể mang em lên xe, bây giờ trả lời tôi, nếu không tôi thật sự ở trong này muốn em!”

Khương Sam hoàn toàn bị Tần Diệc Hạo quản thúc, một cử động nhỏ cô cũng không dám, mỗi một lần động liền khiến váy rách thêm một chút, bây giờ vết rách đã sắp lên tới trước ngực rồi, một mảng lớn da thịt trên eo bị lộ ra bên ngoài không khí lạnh lẽo.

Khương Sam bỗng rùng mình, cả giận nói: “Tôi biết lúc trước là do tôi không đúng, nếu anh đã biết tôi lợi dụng anh, lúc đó làm như vậy chẳng phải khiến tôi nhục nhã sao? Theo như nhu cầu thôi, sao anh lại bức bách người khác hết sức như vậy?”

Tất cả động tác của Tần Diệc Hạo dừng lại, anh chậm rãi nâng mắt lên, tầm mắt bức người chuyển qua nhìn sâu vào trong mắt cô.

Dừng một chút, Tần Diệc Hạo lập lại lời Khương Sam: “Lợi dụng?”

Cảm xúc trên mặt Tần Diệc Hạo có chút kỳ quái, trong lòng Khương Sam hồi hộp, liền cảm thấy không đúng chỗ nào.$#LangQuen%$LQĐ*$ 

Tần Diệc Hạo nhìn sắc mặt trắng của Khương Sam, vẻ mặt ở trong đó muốn theo đuổi đến cùng biến hóa thất thường, anh hỏi lại lần nữa: “Em nói lợi dụng là có ý gì?”

Khương Sam thấy anh trầm ngâm nghiêm túc, liền biết là xong rồi, sợ là cô hiểu lầm cái gì rồi!

Cắn cắn môi dưới, lần đầu tiên Khương Sam không biết phải nói gì trong tình cảnh quẫn bách này, đôi mắt nhấp nháy không chịu nhìn anh, cơ thể bị lộ ra ngoài không khí lạnh giá trở nên lạnh run, da thịt trắng bị lạnh ở trước gương thấp thoáng càng nhìn có vẻ trắng mịn thêm.

Giọng nói Tần Diệu Hạo thậm chí ôn hòa nói: “Ý của em là, em trốn tránh tôi, vì lúc đầu tiếp cận tôi là có lòng lợi dụng tôi?”

Theo lời Tần Diệc Hạo nói Khương Sam khẳng định lúc trước mình quả thật nói sai rồi, sắc mặt Khương Sam trong nháy mắt ảo não đến cực điểm.

“Vậy vì sao bây giờ lại đổi ý?”

Giọng nói Tần Diệc Hạo vẫn bình tĩnh, chẳng những không tức giận, vẻ mặt còn có vẻ nhu hòa thêm mấy phần, đột nhiên anh buông lỏng quản thúc Khương Sam, đứng thẳng người khàn khàn hỏi.

Khương Sam ngẩn người, không kịp phản ứng mở mắt ra nhìn.

Tần Diệc Hạo nhìn cô, khóe môi lạnh bạc khẽ động: “Nếu đã lợi dụng tôi, sao không lợi dụng tới cùng, đổi ý làm gì?”

Nếu đây quả thật là chuyện Khương Sam hiểu lầm Tần Diệc Hạo, giờ phút này trong lòng anh thật chí cảm thấy vô cùng thoải mái mà sung sướng. Tần Diệc Hạo là người kiêu ngạo tự phụ vô cùng, %$lê_43quý$*&đôn$#@ lại bởi vì từ nhỏ có thiên phú dị bẩm có năng lực cường hãn, người nghĩ muốn lợi dụng anh đếm không hết, anh cũng không xem đây là mạo phạm, huống chi bây giờ người muốn lợi dụng là Khương Sam.

Tần Diệc Hạo là loại sinh vật kỳ quái, có thể bị lợi dụng lại là chuyện tình khiến bản thân vô cùng kiêu ngạo.

Cái này nếu so sánh với năng lực của anh khiến cho anh thoải mái hơn nhiều.

Ánh mắt Tần Diệc Hạo sắc bén trở nên dịu dàng hơn, anh thậm chí vươn tay sửa sang quần áo trên người Khương Sam, không nhanh không chậm nói: “Em gặp chuyện phiền toái gì? Mà nghĩ muốn lợi dụng tôi, nói tôi nghe xem!”

Khương Sam hoàn hoàn toàn toàn triệt để trợn tròn mắt, trong lòng tính kế tất cả lá mặt lá trái để chu toàn, toàn bộ bị thái độ không theo lẽ thường tình của Tần Diệc Hạo phá nát.

Khương Sam còn đang ở trong trạng thái mờ mịt, bên ngoài đã truyền một trận tiếng chân lộn xộn.

Có người vào đây!

Vẻ mặt Tần Diệc Hạo đã sửa sang xong, nhanh chóng nhìn qua Khương Sam quần áo không chỉnh tề, cái áo khoác của cô căn bản không che hết cả người được, đùi trắng như tuyết lộ ra phía bên ngoài, Khương Sam kích động nhảy từ trên bàn xuống.

“Đi mau!”

Không suy nghĩ được nhiều, Khương Sam nhanh tay dắt lấy Tần Diệc Hạo chạy vào phía trong trốn, Tần Diệc Hạo tự nhiên cũng không muốn người khác nhìn thấy bộ dáng lúc này của Khương Sam, cường tráng khỏe mạnh che chở cô vào trong phòng.

Phân tổ biểu diễn đã hoàn toàn kết thúc, học viên cùng nhau vào trong hậu trường thay đổi quần áo. 

Phòng trong chỉ có hàng loạt phòng thay đồ chật hẹp, tiếng nói tiếng cười bên ngoài càng ngày càng gần, Khương Sam hạ quyết tâm, kéo Tần Diệc Hạo vào thay đồ có để quần áo của cô. $#LangQuen%$LQĐ*$

Bởi vì học viên biểu diễn không nhiều, phòng thay đồ hậu trường đơn độc chỉ dùng vải bạc màu xanh lục ngăn cách với phòng kế tiếp, vốn một người đi vào còn miễn cưỡng được, cứng rắn đẩy ép Tần Diệc Hạo đi vào, bên trong liền không còn chỗ để đứng, tiếng nói chuyện đã đi tới cửa, Khương Sam còn đang kinh hoảng do dự, Tần Diệc Hạo bỗng nhiên vươn tay ra, ôm lấy bả vai Khương Sam kéo vào.

Học viên nữ đầu tiên bước vào một giây sau, vải mành đã được kéo mạnh che lại/

Cả người Khương Sam dán sít sao trên người Tần Diệc Hạo.

“Anh…”

“Xuỵt!”

Tần Diệc Hạo ôm lấy Khương Sam, khàn khàn lên tiếng có ý bảo cô giữ im lặng, quả nhiên, phòng cách vách liền có người tiến vào, ngay tức khắc Khương Sam khẩn trương động cũng không dám động.

“Cậu nói thử xem hôm nay Tần thiếu tới xem biểu diễn có phải vì muốn chọn người không?”

Cách vách truyền đến tiếng động thay quần áo, tiếp thêm lại càng có thêm học viên nữ nữa vào.

“Cũng không biết nữa, thật hi vọng là vậy, nếu có thể chọn tôi vào tập đoàn Cảnh Thiên thì tốt biết mấy.”

Bên ngoài liền truyền đến một trận tiếng cười náo nhiệt.

“Tôi giúp em.”

Tần Diệc Hạo đột nhiên mở miệng, giọng nói của anh nhỏ vô cùng, giọng nói khàn khàn khiêu gợi thì thầm nỉ non bên tai Khương Sam, Khương Sam bị đông lạnh lạnh run, anh liền ôm lấy Khương Sam vào trong ngực, hai chân cũng quấn lấy hai chân cô để sưởi ấm.

“Em lợi dụng tôi đi, Khương Sam.” Lòng bàn tay cực nóng của Tần Diệc Hạo giữ chặt lấy bụng dưới của Khương Sam, 0di33xn0dafnl330fys0doon chỉ cần nhích xuống dưới một phân liền đụng trúng địa phương bí ẩn kia: “Đồng ý tôi, theo tôi, tôi sẽ cưng chiều em.”

Cách một lớp y phục Khương Sam cũng có thêm cảm nhận được nơi nào đó nhiệt liệt đụng lấy mình, cô kinh hoàng lại nghe lời nói của Tần Diệc Hạo khiến cô xấu hổ và giận dữ khó hiểu, lá gan người này sao lại lớn như vây, đang ở trường hợp này còn có tâm tư và loại phản ứng này nữa.

Khương Sam đâu biết được, tiếp cận với tình cảnh phía dưới bị bại lộ ra ngoài, trong lòng gần như ôm lấy cơ thể phụ nữ xích lỏa, tình cảnh này vĩnh viễn đối với bất cứ người đàn ông cũng vô cùng kích thích, hô hấp Tần Diệc Hạo nặng nề giống như muốn truyền ra bên ngoài.

Khương Sam nghiến răng nghiến lợi kề sát anh, vừa thẹn vừa giận cảnh cáo: “Anh có thể nhỏ giọng chút không?”

Tần Diệc Hạo buồn bực nở nụ cười, tiếng hít thở nặng nề quả nhiên kiềm chế xuống.

“Ngoan, nói mau, có đồng ý hay không?”

Khương Sam không chịu hé răng, tay Tần Diệc Hạo liền đi xuống dưới, chẳng qua giọng nói của Tần Diệc Hạo lại nghiêm tức đứng đắn. 

“Lần trước em có ẩm ướt không? Tôi không thăm dò rõ ràng, để tôi kiểm tra lần nữa.”

Lời nói vô sỉ như vậy lại được Tần Diệc Hạo ra vẻ đạo mạo đứng đắn nói ra, trong nháy mắt cả người Khương Sam đỏ lên như con tôm luộc!

Cô kẹp chặt hai chân không chịu thả lỏng, Tần Diệc Hạo dù bận vẫn ung dung vuốt ve vùng bên cạnh, một tay chậm rì rì hướng lên trên, đầu ngón tay như có như không chạm vào nội y bên trong. &^LeQuyDon3%4LãngQuên*&^@

“Chân tách ra chút, bên trong nóng như vậy, em thật mềm mại, đừng phá hỏng.”

Nói xong ngón tay thô to ở giữa đùi nhéo một cái, mềm mại trơn bóng quả thật khiến cho anh yêu thích không muốn buông tay, lại thêm bởi vì khẩn trương, trên người Khương Sam không ngừng nóng lên, ở giữa hai chân sít sao đã dính mồ hôi trơn ướt không ít.

Tần Diệc Hạo ái muội, vuốt nhẹ nói: “Em xem, thật ướt.”

Vô cùng cảm thấy thẹn cả người Khương Sam không ngừng run rẩy, cô chưa bao giờ bị người như vậy đối xử qua như vậy!

Huống chi lại ở trong tình huống như vậy, muốn trốn cũng không trốn được, động cũng không dám động, khí lực của Tần Diệc Hạo lại lớn, tốc độ công thành đoạt đất khiến cho Khương Sam khó lòng phòng bị.

“Đừng, anh đừng động nữa.” Giọng Khương Sam run rẩy, sợ người khác nghe được vẫn phải dán vào sát lỗ tai Tần Diệc Hạo nói, giọng nói nho nhỏ vội vang, hầu kết Tần Diệc Hạo giật giật, đầu lưỡi chuyển động, vô sỉ liếm liếm trên mặt cô.

“Hả? Em nói gì, tôi nghe không rõ, muốn sao?”

Khương Sam thật hận bản thân bây giờ không ngất đi.

“Cầu xin anh, có thể đừng nói nữa hay không?”

Lúc này Tần Diệc Hạo cũng có chút khó chịu, hô hấp có chút hỗn loạn, trong miệng nói cũng không có ý muốn ngừng: “Cuối cùng là không nói, hay là không làm? Ngoan, em đồng ý với tôi, tôi sẽ hoàn toàn nghe theo em.”

Khương Sam cắn chặt môi dưới, ngón tay Tần Diệc Hạo liền chen lấn đi vào, làm bộ muốn cô lựa chọn.

“Tôi đồng ý với anh!”

Khương Sam vội nói, kẹp chặt hai chân muốn đẩy cái tay Tần Diệc Hạo đi ra: “Tôi đồng ý, anh đừng động nữa!”

Chân kia càng kẹp chặt, lại làm cho người ta càng thấy kích thích, lòng ngón tay bị đè ép hết sức ở địa phương mềm mại kia, %DD$%2e_#Qu1*&D0n235#2 mắt Tần Diệc Hạo tối như mực có chút phiếm hồng.

“Em yên tâm.” Giọng nói Tần Diệc Hạo khàn khàn có phần không giống chính mình, vẫn không biểu hiện quyết tâm: “Tôi nhất định sẽ khiến cho em hài lòng.”

Khương Sam run rẩy nhắm mắt, hận không thể cắn lưỡi tự sát.

Cuối cùng Tần Diệc Hạo cũng theo hứa hẹn rút tay về, nhưng vẫn không cam lòng, anh thử thăm dò, giọng nói thậm chí mang theo khẩn cầu, khóe môi cọ xát bên tai Khương Sam.

“Thật khó chịu, tôi có thể đi vào không?”

Lúc đầu Khương Sam nghe có chút không hiểu, sau đó nhận thấy động tác của Tần Diệc Hạo như muốn cởi dây thắt lưng, cô sợ hãi như muốn ngất lịm đi.

“Nếu anh dám…” Giọng Khương Sam run rẩy nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi thề chính tay tôi sẽ kéo đứt nó.”

Trong giọng nói mang theo sát khí khiến cơ thể Tần Diệc Hạo cứng đờ, dưới thân cơ hồ cảm nhận được đau khổ cực hạn này, đã đến một nửa cuối cùng không cam không nguyện trở về.

“Đúng là người phụ nữ ác độc!”

Tần Diệc Hạo cười nói, thấy Khương Sam tức giận liền mở miệng nói: ‘Chẳng qua tôi thích, em cứ tiếp tục ác độc vậy đi.”

Mang theo yêu thương cưng chiều vô cùng, như hận không thể khiến cho người khác hoàn toàn chết đuối trong đó, khiến cho Khương Sam nhịn không được anh không phân rõ phải trái này nói lời tâm tình mà run rẩy. Lãng ##Quên

Tần Diệc Hạo không dám quá ép buộc cô, đạt được mục đích của mình liền hoàn toàn thành thật, đôi mắt hẹp dài dời lực chú ý: “Một lát dẫn em ra ngoài ăn cơm, em muốn ăn gì?”

Khương Sam: “...”

Tần Diệc Hạo không nhanh không chậm tiếp tục đề nghị: “Hay là vẫn mang em ra ngoài mua vài bộ quần áo trước?”

Giọng nói của anh giống như đang bàn về thời tiết hôm nay rất đẹp vậy, hoặc giống như qua buổi trưa đề nghị đi trà chiều vậy.

Có bao nhiều hoàn mĩ ra vẻ thân sĩ đạo mạo, chuyển biến tự nhiên như vậy, giống như người vô sỉ vừa rồi không phải là anh vậy.

Khương Sam nhịn lại nhịn, cuối cùng không nhịn được nghiến răng nghiến lợi nói: “Trước tiên anh có thể thu hồi cái phía dưới đi được không?”

Nó chọc đến mông cô rồi!

Tần Diệc Hạo liền sung sướng cười rộ lên, vì chứng minh chuyện gì đó khiến anh chịu phẫn nỗ nhục nhã cũng chỉ là lời đồn thôi, bụng dưới của anh vẫn kiêu ngạo hếch lên, vật nhỏ vĩ đại giống như muốn xuyên qua lớp quần áo đụng đến giữa hai chân cô.

Tay Khương Sam vừa động, nghĩ muốn kéo đứt nguyên nhân chuyện xấu kia.

Lúc Khương Sam vừa động thì tiếng chuông không đúng lúc vang lên, tiếng chuông vang dội khiến hai người trong phút chốc cùng kinh sợ, người bên ngoài gần như đã đi gần hết, không nghĩ bên trong còn có học viên nữ không nhịn được tò mò, lên tiếng hỏi: “Bên trong có người không?”

Trái tim Khương Sam như muốn nhảy lên cổ họng, cố gắng trấn định ổn định giọng nói làm như bình tĩnh trả lời: “Có người.”

Tiếng chân bước lại gần lúc này mới dừng lại: “A, được rồi. Vừa rồi tôi nghe tiếng chuông cho rằng ai đó để quên điện thoại.”

Khương Sam vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, bên ngoài một người khác lại lên tiếng nói: “Người bên trong là Khương Sam sao?”

Khương Sam khẩn trương nói: “Phải, có chuyện gì không?”

Học viên nữ cười nói: “Vũ đạo cô tốt vô cùng, về sau có cơ hội cùng nhau luyện tập.”

Khương Sam vội vàng đồng ý, lúc này người bên ngoài mới không nói chuyện với cô nữa.

Tay Tần Diệc Hạo theo bên ngoài áo khoác Khương Sam cầm lấy điện thoại, săn sóc đưa tới: “Nhận không?”

Khương Sam chuyển mắt, còn chưa nhìn rõ người hiển thị trên màn hình là ai, giọng nói Tần Diệc Hạo mang theo kinh ngạc: “Em biết Bạch Kỳ?”

Hết Chương 54

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện