Truyện Kinh Dị Ngắn

Chương 130: C130: Màu



Tôi tiếp tục tác phẩm của mình. Màu, màu của tôi đâu. Chẳng lẽ lại là con gái của tôi. À, kia rồi!

-Nào, Suzy. Đưa mẹ nào!


-Nhưng con khát!


-Từ từ, để mẹ vẽ xong rồi cho con!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện