Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 385: Tới thành Vân Trung



- Lê Tiêu Dao, Nam Cung Lạc Nhan hai cái tên này rất đẹp, người đẹp tên cũng đẹp.
Dương Thiếu Phong nở ra một nụ cười thầm nói.
- Công tử, hai nữ nhân này công tử không nên đụng, người của Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn nghe nói đã đính hôn với quán quân của luyện khí sư.
Một lão giả sau lưng cất tiếng nói.
- Luyện Khí sư, ta ghét nhất chính là Luyện Khí Sư, yên tâm đi, ta biết phân nặng nhẹ.
Dương Thiếu Phong cất tiếng nói.
- Chủ nhân, phía dưới chính là Thành Vân Trung, chúng ta đã tới.
Tứ Sí Ma Ưng nói với Nhạc Thành.
- Được, chúng ta đi xuống trước đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Thành Vân Trung có cửa vào đi tới thung lũng Tuyệt Tình.
Trầm Linh cất tiếng nói.
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm, chúng ta đi tới thung lũng Tuyệt Tình rồi sau đó tới Ma thú lãnh thổ.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Ba ngày sau chính là lễ thành niên của nữ tôn thung lũng Tuyệt Tình, rất ít người ngoài được tiến vào, đặc biệt là nam nhân, hiện tại một đám đệ tử của thung lũng Tuyệt Tình đã tiến tới trước cửa của Thành Vân Trung để nghênh đón các thế lực của Huyền Thiên nội lục.
Lần này tôn nữ tử thung lũng Tuyệt Tình thành thân ngoại trừ một số môn phái lớn thì các môn phái nhỏ đều không được mời.
- Người của các đại thế lực đều đã đến, không biết Nam Cung Lạc Nhan và Lê Tiêu Dao nhị nữ này có tới hay không?
Nhạc Thành nghe nói các đại thế lực đều đến thì Cuồng Sư Môn và Vạn kim Môn dĩ nhiên cũng được mời, nếu như Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan nhìn thấy mình và Trầm Linh ở cùng một chỗ thì thật phiền toái.
- Xin hỏi hai vị có phải tham gia lễ thành niên của tôn nữ thung lũng Tuyệt Tình.
Mấy thân ảnh nhìn thấy Nhạc Thành cùng với Trầm Linh tiến vào thì lập tức hỏi thăm.
- Chúng ta là người của Hồ Điệp Cốc, không biết phải làm sao mới tiến vào thung lũng Tuyệt Tình được?
Trầm Linh cất tiếng nói.
- Hóa ra là Hồ Điệp Cốc, xin mời các vị, chúng ta đã chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi ba ngày, ba ngày sau chính là lễ thành niên của tôn nữ, sáng mai chúng ta sẽ sắp xếp cho các vị vào thung lũng Tuyệt Tình.
Một nữ đệ tử thanh tú cất tiếng nói.
- Sư tỷ, tỷ xem, cô gái của Hồ Điệp Cốc thật là xinh đẹp giống như là nữ tôn của chúng ta vậy, không biết có phải là thần nữ của Hồ Điệp Cốc hay không?
- Ta nghĩ hẳn là như vậy, ngày hôm qua Cuồng Sư Môn và Vạn kim Môn cũng có hai mỹ nhân tiến tới, không ngờ ngoài nữ tôn của chúng ta còn có nhiều người xinh đẹp như vậy.
- Dừng nói nữa, người khác nghe được sẽ không tốt.
Nhạc Thành cùng với Trầm Linh đi theo một đệ tử của thung lũng Tuyệt Tình tới nơi nghỉ ngơi.
- Các vị hôm nay nghỉ ngơi ở đây, ngày mai chúng ta sẽ sắp xếp các vị toàn bộ tiến vào thung lũng tuyệt tình.
Để Nhạc Thành và Trầm Linh đi vào trong đình viện, nữ tử kia cất tiếng nói.
- Kế bên này là những người nào?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi nữ đệ tử kia.
- Ở đây có rất nhiều khách quý, sáng ngày mai bọn họ sắp xếp tiến vào trong thung lũng tuyệt tình.
Nữ đệ tử nói với Nhạc Thành.
- Người của U Minh tông tới chưa?
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, nếu như người của U minh tông tới thì cần phải chú ý một chút.
- Khách quý U Minh tông ba ngày trước đã tới, ngày mai sẽ đồng một loạt tiến vào thung lũng tuyệt tình.
Nữ đệ tử kia tiếp tục nói.
- Cuồng Sư Môn và Vạn kim Môn đã tới chưa?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, xem ra mình phải cẩn thận chút ý một chút mới được.
- Hình như hai ngày trước đã tới, bây giờ các khách quý đã tới gần như đông đủ.
Nữ đệ tử kia cất tiếng nói.
- Cuối cùng đã đến.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói tiếp:
- Có biết Cuồng Sư môn và Vạn kim Môn ai tới không?
- Việc này tiểu nữ không biết, Vạn kim Môn và Cuồng Sư Môn khách quý không phải do tiểu nữ tiếp đón.
Nữ đệ tử kia áy náy nói.
- Được rồi, không có việc gì, cô nương đi đi.
Trầm Linh nói với nữ đệ tử kia.
- Vâng, xin các vị nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai tiểu nữ sẽ đến báo cho mọi người biết.
Nữ đệ tử kia sau đó lui xuống.
- Nhạc Thành huynh thấy có phải hai vị hôn thê của huynh tới không, làm sao, có phải nghĩ tới các nàng không?
Trầm Linh trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn đi vào trong đình viện, cô nương Trầm Linh này xem ra đã ghen tuông, thật là đau đầu.
- Nhạc Thành thời gian còn sớm, không bằng chúng ta đi dạo chơi trong thành, ta còn chưa xa nhà lần nào.
Trầm Linh nói với Nhạc Thành.
- Được rồi, dù sao thời gian vẫn còn sớm.
Nhạc Thành nhìn sắc trời, hiện tại mới chỉ là buổi chiều mà thôi, trước hết cần phải cùng với Trầm Linh đi dạo quanh thành Vân Trung.
Hai người lập tức rời khỏi thung lũng tuyệt tình đi tới Thành Vân Trung, ở đây vô cùng náo nhiệt, quanh đường thân ảnh vô cùng hối hả.
Trầm Linh kéo Nhạc Thành giống như là một hài tử đi mua kẹo vậy, hưng phấn không thôi. Nhìn thấy vẻ cao hứng của Trầm Linh, Nhạc Thành cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo nàng.
Ở phía xa xa nhìn thấy Trầm Linh, một bạch y áo trắng bỗng nhiên nở ra một nụ cười tà mị.
- Công tử, nơi này chính là địa bàn của thung lũng Tuyệt Tình chúng ta nên không chạm vào người của bon họ.
Ông già ở bên cạnh nam tử áo trắng cất tiếng nói, nam tử áo trắng chính là Dương Thiếu Phong.
- Chẳng lẽ công hội Luyện Dược sư chúng ta còn phải sợ người của thung lũng Tuyệt Tình?
Dương Thiếu Phong cười tà sau đó lập tức đi về phía cô gái xinh đẹp kia.
- Linh Nhi, chúng ta trở về đi, muội chưa mệt sao?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Không sao, mới hai giờ mà thôi, chúng ta tiến vào kia đi, hình như đó là một cửa hàng bán đan dược.
Trầm Linh nói với Nhạc Thành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net
Đi vào trong cửa hàng, Nhạc Thành nhìn thấy trong đó có rất nhiều đan dược, nào là tứ phẩm ,ngũ phẩm đan dược, thậm chí còn có linh dược.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện