Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 772: Bố trận



Cảm giác được bên trong tháp Hạo Thiên tất cả biến hóa, Nhạc Thành cũng lộ vẻ mĩm cười, không cho năm người này nếm chút khổ sở, bọn họ về sau cũng không trung thành, lúc này cho bọn hắn ở trong tháp Hạo Thiên nghỉ ngơi mười ngày, một tháng lại nói tiếp.
Một ngày sau, Nhạc Thành cùng mọi người tìm được rồi một chỗ đỉnh núi cao ngất, đỉnh núi này cao vút trong mây, tại bên trong Cực Viêm Nhạc Thành chưa nhìn thấy ngọn núi nào cao như vậy.
Sau khi leo lên trên ngọn núi, Nhạc Thành nhìn chung quanh, sau đó nhìn Đại Song cùng Tiểu Song nói:
- Đại Song Tiểu Song, các ngươi bố trận.
- Vâng, chủ nhân.
Đại Song cùng Tiểu Song đáp một tiếng, sau đó lập tức leo lên trên sườn núi, hai người đánh ra từng đường thủ ấn vào trên sườn núi, từng đường thủ ấn thần dị vô cùng, thiên địa chung quanh tựa hồ bị kéo tới.
Nhìn Đại Song cùng Tiểu Song, tất cả mọi người không ngừng hâm mộ, loại thủ đoạn quỷ dị này, cũng chỉ có hai người bọn họ cùng Nhạc Thành mới có thể làm được, mọi người muốn học cũng không có cách, lúc này hai nữ quay chung quanh ngọn núi đánh ra đầy thủ ấn, hai nữ tung bay không ngừng, từng đường thủ ấn không ngừng đánh vào chung quanh.
Tụ Linh Trận cũng không phải trận pháp phức tạp, cũng không phải là trận pháp công kích, cũng không phải phòng ngự trận pháp, tại giới Tu chân có một số tam lưu tứ lưu môn phái tìm một nơi linh khí tu luyện, tại đó họ bố trí chung quanh một Tụ Linh Trận để tụ tập linh khí mà thôi. Bố trí Tụ Linh Trận căn bản không cần luyện chế trận bàn, tại Tu chân giới chính là một trận pháp gân gà mà thôi.
Chỉ là bây giờ trận pháp gân gà đối với Nhạc Thành có đại tác dụng, tụ tập thiên địa linh khí chung quanh, làm cho linh khí so với địa phương khác nồng đậm hơn rất nhiều, do đó mới dụ dỗ Huyền Huyết Linh chi đến.
Nếu Huyền Huyết Linh chi biết có một chỗ linh khí so với địa phương khác nồng đậm hơn, nhất định nó bị hấp dẫn tới.
Nhạc Thành đưa cho Đại Song cùng Tiểu Song bố trận, là muốn hai nữ có thể làm quen một chút về trận pháp, về sau mới có thể giúp mình.
- Tụ Linh Trận, khởi.
Đại Song cuối cùng đánh ra một đường thủ ấn đánh vào sườn núi, cả đỉnh núi một cổ linh khí từ thiên địa chung quanh từ từ tụ tập đến, một lát sau, trên ngọn núi này linh khí so với địa phương khác nồng đậm hơn rất nhiều.
- Chủ nhân, Cực Viêm vốn thiếu thốn linh khí, có Tụ Linh Trận, linh khí cũng không nhiều lắm.
Đại Song cảm giác được linh khí trên ngọn núi, nói.
- Ừ, linh khí không đủ, cũng vô pháp làm cho Huyền Huyết Linh chi cảm thấy được.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
- Đại Song Tiểu Song, Khiếu Thiên Yêu Cơ, các ngươi giúp ta hộ pháp, ta muốn bố trận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Nhạc Thành lập tức nhìn đám người Đại Song nói.
Nói xong, Nhạc Thành khoanh chân ngồi tại trên ngọn núi, lập tức thủ ấn trong tay đánh ra, mi tâm tỏa ra ánh sánh, tháp Hạo Thiên xuất hiện trước người Nhạc Thành, tháp Hạo Thiên bắt đầu xoay tròn, một mảnh ánh sánh bao phủ tại trên thân Nhạc Thành.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành tung bay, lập tức từng đường thủ ấn đánh vào không trung, thủ ấn quỷ dị tại trước thân Nhạc Thành cũng không tiêu tán, mà thủ ấn càng ngày càng nhiều, dần dần hợp thành một đại đồ án quỷ dị, đồ án lớn 3000 m, bây giờ Nhạc Thành chờ đồ án ngưng tụ thành hình.
Từng đường thủ ấn Nhạc Thành không ngừng đánh vào đồ án, đồ án trên không cũng xuất hiện một số mật vân thần dị, mật vân tựa hồ ẩn chứa pháp lực rất lớn vậy.
Nhìn Nhạc Thành, tất cả mọi người không dám quấy rầy, lặng lẽ đứng ở một bên, ngay cả thở mạnh cũng không dám, sợ quấy rầy đến Nhạc Thành, nhìn thủ đoạn quỷ dị của Nhạc Thành làm cho mọi người mở rộng tầm mắt.
Với từng đường thủ ấn đánh ra, khuôn mặt Nhạc Thành cũng có chút tái nhợt lên, tựa hồ từng đường thủ ấn tiêu hao không ít pháp lực mới có thể ngưng kết thành.
Đại Song cùng Tiểu Song nhìn chủ nhân bố trí thành trận pháp, không khỏi hâm mộ, chủ nhân bố trí thành trận pháp các nàng bây giờ không thể bố trí thành, tiêu hao pháp lực các nàng không thể chống đỡ được, từng đường thủ ấn Nhạc Thành không ngừng đánh ra, quỷ dị mật vân đồ án không ngừng hiện ra, trận pháp cũng không biết khi nào mới có thể hoàn thành.
Một ngày sau, tại trong tháp Hạo Thiên, ngọn lửa Hoả long không ngừng đốt cháy, năm người lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái, Nam Tương Tử, Phá Ngọc, Lạc Mộc chật vật không chịu nổi, đặc biệt là Phá Ngọc, Mộc, Nam Tương Tử, ba người này trên thân quần áo mất trật tự, làn da cũng có mấy chỗ bị đốt cháy thành màu đen, ba người sắc mặt trắng bệch.
So với ba người, Kim lão quái tốt hơn nhiều, khuôn mặt Kim lão quái chỉ tái nhợt mà thôi, thần sắc tốt lên một chút, thời gian một ngày, hắn xem như đã qua, nhưng bộ dạng cũng chật vật.
Về phần lão ma Bàn Thiên thì tốt hơn một chút, chỉ là Đấu khí trên thân cũng tiêu hao hầu như không còn.
- Hi hi.
Hai con hỏa long bọn họ cũng không có cách nào chống đỡ, lúc này biến mất tại trong hư không, sau đó ngọn lửa cũng biến mất không thấy đâu nữa, năm người lúc này cảm giác vô cùng thoải mái, áp lực trên thân giảm đáng kể, thời gian thống khổ rốt cục đã qua.
- Ao....ao....
Trong lúc năm người vừa mới thở dài một hơi, lại có tiếng rồng gào vang lên, trong lòng năm người ngạc nhiên, bọn họ tưởng có hai con hỏa long quay lại.
- Hi hi.
- Ầm ầm.
Giữa không trung năm người còn đang phán đoán thì lôi điện phô thiên cái địa ầm ầm không ngừng bổ xuống phía dưới, năm người còn chưa có chuẩn bị, lập tức bị một mảnh điện trụ đánh trúng, trên thân da tróc thịt bong lên.
- Đây là cái gì, lão ma Bàn Thiên cứu ta
Phá Ngọc cùng Lạc Mộc thực lực tương đối thấp đột nhiên hướng lão ma Bàn Thiên cầu cứu, lôi điện phô thiên cái địa oanh kích làm cho bọn họ kêu khổ liên tục.
- Các ngươi tự cầu phúc đi, ta nghĩ bản thân khó bảo toàn.
Lão ma Bàn Thiên bất đắc dĩ trả lời, lúc này lão ma Bàn Thiên miễn cưỡng bố trí xong Đấu khí phòng ngự vòng, Đấu khí phòng ngự vòng lúc này bị lôi điện đầy trời công kích làm cho thất linh bát lạc, bây giờ tiêu hao hầu như không còn, Bàn Thiên lão ma căn bản không có cách nào ngăn cản Lôi điện cự long oanh kích nữa.
Hai con rồng Lôi điện xoay quanh ở trên trên không, từng tiếng ầm ầm như sấm bổ ra, tia chớp điện trụ không ngừng rơi vào trên thân năm người, năm người gặp một màn quỷ dị như thế rất nhanh sụp đổ.
Luôn có điện trụ trực tiếp bổ vào trên thân năm người, lão ma Bàn Thiên cũng không thể hoàn toàn ngăn trở tất cả điện trụ công kích, điện trụ bổ vào trên thân đột nhiên tróc thịt bong da lên, bộ dạng vô cùng thê thảm, nhưng mà lại không chết, điều này làm cho năm người cảm thấy sống không bằng chết vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện